Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 608





Trên mặt Chân Nhất đầy vẻ hâm mộ nhìn về phía đối phương.

Người thanh niên tên là Nghĩa Hiên kia nghe thấy thế thì kiêu ngạo, cười nói:- Còn thiếu một chút nữa, có điều ta đã bước nửa bước vào trong đó rồi, lần này sau khi về lấy được Niết Bàn Thánh Dược do trưởng lão ban thưởng, lập tức có thể bước vào cảnh giời Niết Bàn.

- Phong Vương đó, Thánh Địa của chúng ta có tám trăm Phong Vương giả, mỗi người đều sáng chói như mặt trời, khiến người ta chỉ có thể ngưỡng mộ, tuy rằng chúng ta cũng được gọi là thiên kiêu, nhưng cuối cùng vẫn kém một chút.

Sắc mặt Chân Nhất đầy cảm khái nói, nếu nói trong lòng không hâm mộ đó là giả.

Phong Vương, thật ra cũng là Niết Bàn, sở dĩ được gọi là Phong Vương, bởi vì người đó có thể mở một Vương tộc.


Trong Thánh Địa có tám trăm người Phong Vương, đều là thiên kiêu nhân kiệt trẻ tuổi, mỗi người đều đạt đến đỉnh phong, chiến lực sâu không lường được.

- À phải rồi, lần này Huyền Vũ Thánh Địa phái ai tới vậy?Chân Nhất đột nhiên mở miệng hỏi.

Nghe thấy thế Nghĩa Hiên nghĩ một chút rồi nói:- Nghe nói khoảng thời gian trước Huyền Vũ Thánh Địa xuất hiện, muốn dẫn một vị thiên tài đi cùng nhưng lại bị từ chối, lần này Thánh Địa phái ra một vị Huyền Vũ Thánh Tử đi điều tra rõ ngọn ngành.

- Từ chối?Chân Nhất trợn trừng mắt, vẻ mặt đầy chấn kinh.

Lại có người từ chối lời mời của Thánh Địa, nói đùa sao, Thánh Địa chính là nơi mà tất cả người trong Nhân tộc đều muốn tiến vào, vì sao lại có người từ chối?- Đừng suy nghĩ nữa, chúng ta nhanh chóng đi đón người thôi, mang được người về coi như hoàn thành nhiệm vụ.

Nghĩa Hiên vung tay lên, lái chiếc Phi Toa bay về phía mình cảm ứng được.

- Kỳ quái thật, vì sao suốt quãng đường này không gặp được bất kỳ dị tộc nào?Trên đường đi, hai người Chân Nhất và Nghĩa Hiên kinh ngạc phát hiện ra, vậy mà bọn họ không gặp phải bất kỳ một dị tộc nào, đúng là có chút kỳ quái, khi bọn họ còn đang nghĩ ngợi, thì đã bay đến trên không trung của một bộ lạc.

Đó là Huyền Điểu bộ lạc, sứ giả Thánh Địa hạ xuống.

- Khí tức thánh Lệnh phát ra chính là ở chỗ này.

Hai người kia đứng từ trên cao nhìn xuống Huyền Điểu bộ lạc, cảm nhận được khí tức phát ra từ Thánh Lệnh đang ở dưới đó, bọn họ vừa đến lập tức khiến tất cả mọi người trong bộ lạc giật mình.


- Kẻ nào!Sau một tiếng hét lớn, có người đạp không bay lên, khí tức mạnh mẽ.

Người bay đến là một thanh niên, chính là Huyền Ly, thiếu tộc trưởng của Huyền Điểu bộ lạc, vừa ra ngoài nhìn lên trên bầu trời, sau khi quát lớn một tiếng, hắn cảm nhận được có một cơn chấn động truyền đến từ trên người mình.

Ùu!Một khắc sau, một Thánh Lệnh kỳ dị lập tức bay ra, lơ lửng giữa không trung, tỏa ra ánh sáng mông lung, vô cùng Thần Thánh.

- Ta chính là sứ giả Thánh Địa, đến đây để đón người nắm giữ Thánh Lệnh, ngươi chính là người nắm giữ Thánh Lệnh?Nghĩa Hiên thản nhiên nhìn Huyền Ly bên dưới, ánh mắt lạnh lùng, khiến người có cảm giác kiêu ngạo của kẻ bề trên.

- Huyền Ly, tham kiến Thánh Sứ!Nghe thấy người kia nói thế, vẻ mặt Huyền Ly đầy kích động quỳ xuống.

- Huyền Mặc, tộc trưởng Huyền Điểu bộ lạc, dẫn theo toàn tộc cung nghênh Thánh Sứ giá lâm!Rất nhanh sau đó, Huyền Mặc cũng đi ra ngoài, dẫn theo tất cả đám quản lý cấp cao của bộ lạc quỳ xuống nghênh đón.

Trên chiếc Phi Toa giữa không trung, hai người bước ra, khí tức sâu khi vực, ép đến khiến tất cả mọi người không thở nổi, cả đám đều vô cùng rung động.

Đây chính là sứ giả đến từ Thánh Địa, cường đại đến mức khiến người ta hoảng sợ.

- Mời Thánh Sứ!Huyền Mặc, Huyền Ly và một đám trưởng lão rất cung kính nghênh đón hai vị sứ giả Thánh Địa tiến vào bộ lạc.

Trong khoảnh khắc ấy, tất cả người trong bộ lạc đều nghị luận ầm ĩ, sao người Thánh Địa lại tới đây? Thật ra đa số người không hiểu Thánh Địa là gì.


Nhưng một số ít người đã từng nghe nói đến, đó là nơi thiên tài hội tụ, nơi thiên kiêu tụ tập, là vùng đất mà tất cả Nhân tộc đều hướng đến.

- Ừm, ngươi không tệ!Nghĩa Hiên quan sát Huyền Ly trước mắt, khẽ gật đầu kiêu ngạo nói.

Chỉ liếc qua hắn đã nhìn thấu tu vi cảnh giới của đối phương, cũng nhìn ra được thiên phú tiềm lực của Huyền Ly không tệ lắm, miễn cưỡng có thể vào trong Thánh Địa.

Nghe thấy thế trong lòng Huyền Ly có chút mừng thầm, vô cùng kích động, sứ giả Thánh Địa tán dương đại biểu cho hắn được công nhận, khiến hắn có cảm giác vinh quang.

- Hả?Đang bước đi, đột nhiên Nghĩa Hiên dừng lại một chút, lông mày cau lại.

- Sao thế?Chân Nhất kinh ngạc truyền âm hỏi.

Nghĩa Hiên lắc đầu, cũng truyền âm nói:- Ta vừa cảm nhận được Thánh lệnh có chút khác thường, giống như có thứ gì đó trong bóng tối đang nhòm ngó.

- Thật chứ?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.