Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 636





Bóng người Cổ Trần lập tức biến mất, ánh chớp lấp lóe, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt ba người Hắc Thạch Vương, khiến ba vị Phong Vương giả đồng thời sinh ra cảm giác, khí tức trên người đang sôi lên.

- Được rồi, độ kiếp đã kết thúc, chúng ta lại tiếp tục cuộc đại chiến chưa xong ban nãy.

Nhìn ba vị Phong Vương giả đang căng thẳng trước mắt, trên mặt Cổ Trần khẽ nở nụ cười.

Nhưng ba vị Phong Vương giả không nói gì, khuôn mặt ba người đều nghiêm túc nhìn hắn chăm chú, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kị và cảnh giác rất sâu.

- Hả, sao các ngươi không nói lời nào? Có phải vừa rồi không bị sét đánh nên cảm thấy không thoải mái hay không, có muốn, ta lại dẫn Thiên Kiếp tới lần nữa, để các ngươi tắm chung với ta không?Cổ Trần nhìn ba vị Phong Vương giả với sắc mặt cổ quái, từng câu từng chữ hắn nói ra đã dọa ba người kia lập tức bay ngược lại rất xa, giống như chim sợ cành cong.


- Ha ha, đừng căng thẳng, ta chỉ đùa thôi, nhìn các ngươi bị dọa kìa, mặt mũi trắng bệch cả rồi.

Hắn nhìn ba vị Phong Vương giả dị tộc vội vã cuống cuồng lùi lại, cất tiếng cười lớn.

Nghe thấy những lời này, Huyền Vô Cực đứng ở phía sau không biết nói gì nữa, khóe miệng hơi run rẩy.

- Ngươi! Vẻ mặt Hắc Thạch Vương giống như bị táo bón, hắn nổi giận đùng đùng.

Cự Phủ Vương cũng lộ ra vẻ mặt dữ tợn, còn Kim Quang Vương thì cả người phát ra ánh sáng màu vàng kim, ba luồng khí thế ấy hợp thành một thể, hội tụ lại một cách rất tự nhiên.

Ba vị Phong Vương giả cảm nhận được nguy hiểm, lập tức liên hợp theo bản năng, không do dự chút nào, còn chuyện thể diện, sĩ diện gì gì đó lúc trước bọn họ nói, đã bị vứt bỏ hoàn toàn, tính mạng vẫn quan trọng hơn.

Hắn này, chính là một con quái vật, đã vượt qua lẽ thường, không thể dùng đạo lý bình thường để áp đặt lên người hắn.

Đến Thiên Phạt cũng có thể há miệng nuốt chửng, còn là người bình thường sao?- Haiz, bị sét đánh toàn thân đau nhứcquá, ta kiếm cái ghế ngồi dựa lưng nghỉ ngơi một chút đã.

Cổ Trần vươn vai một cái, khiến ba vị Phong Vương giả cảnh giác, cả đám đều nhìn chằm chằm từng cử chỉ hành động của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể công kích.


Trong lòng ba người có chút run sợ, thầm nghĩ, chắc hắn này sẽ không dẫn Thiên Kiếp tới đánh bọn họ nữa đâu nhỉ?Keng keng!Lúc ba người đang nghĩ ngợi, thì trông thấy từng khối Thanh Đồng bay ra từ trong cơ thể Cổ Trần, không ngừng lắp ghép lại sau lưng hắn, va chạm vào nhau, phát ra tiếng kêu leng keng.

Rất nhanh, một chiếc Thanh Đồng Vương tọa đã hiện ra trước mặt mọi người, đặt ngay sau lưng Cổ Trần, tản ra khí tức cường đại, giống như ngai vàng của một vị Vương giả.

Đó chính là Thanh Đồng Vương tọa!Sau đó Cổ Trần ngồi xuống, dựa vào Thanh Đồng Vương tọa, thản nhiên nhìn ba vị Phong Vương giả dị tộc trước mắt, không giận tự uy, có một luồng khí tức nặng nề dâng lên, khiến linh hồn người ta cũng cảm thấy run rẩy.

Giống như một vị Vương giả tối cao, đang ngồi thẩm phán tội nhân.

- Được rồi.

Hắn lạnh lùng nói:- Tiếp theo, nên nói đến chuyện xử lý ba người các ngươi dám tự tiện xông vào lãnh địa của ta thế nào rồi.

- Hỗn trướng!- Ngươi đang làm nhục bản vương sao?Hắc Thạch Vương lập tức nổi giận, nhìn Cổ Trần trước mắt, vậy mà hắn dám ngồi trên một chiếc Thanh Đồng Vương tọa ở ngay trước mặt bọn họ, giống như đang xét xử bọn họ vậy.

Lập tức khiến ba vị Phong Vương giả cảm thấy mất hết mặt mũi, giống như vừa bị sỉ nhục, lửa giận không nhịn được bốc lên bừng bừng.

Cách đó không xa, Huyền Vô Cực nhìn Cổ Trần sắc mặt vô cùng kỳ quái, hắn âm thầm trợn trắng mắt, thầm mắng hắn này quá rắm thối, vậy mà dám tỏ vẻ trâu bò trước mặt hắn.


- Bách Man sơn, chính là lãnh thổ của Hoang Cổ bộ lạc ra, lãnh thổ trong phạm vi mười vạn dặm, mỗi một tấc đều thuộc về Hoang Cổ bộ lạc, các ngươi không mời mà tới, xâm nhập lãnh thổ của ta, tất nhiên sẽ bị xử phạt.

Cổ Trần hếch cằm lên, nhấn mạnh từng câu từng chữ, khi nói ra những lời ấy mặt không đổi sắc, trong giọng nói lộ ra một luồng ý chí khiến người ta không thể nghi ngờ.

Hai mắt hắn trở nên sắc bén, hừ một tiếng rồi nói:- Hôm nay, tam tộc các ngươi vô cớ xâm phạm lãnh thổ Hoang Cổ bộ lạc ta, vậy thì ba người các ngươi để mạng lại đây gán nợ đi.

- Hỗn trướng!- Chém hắn!Ba vị Phong Vương giả Hắc Thạch Vương, Cự Phủ Vương, Kim Quang Vương lập tức nổi giận, cùng nhau bùng nổ, không nhịn được nữa trực tiếp ra tay.

Lực lượng trên người đã ngưng tụ từ trước, đột nhiên phóng ra ngoài, hóa thành từng tia sáng lao tới muốn giết chết Cổ Trần.

Ầm ầm! Ba cỗ lực lượng hủy diệt hóa thành dòng nước lũ cuốn tới, mặt Cổ Trần vẫn rất thản nhiên, không hề đổi sắc, chỉ có ánh mắt là phát ra một luồng sát cơ lạnh lẽo.

- Cẩn thận!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.