Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 738





Giữa không trung phía trên, chín tên Sư Thứu trinh sát tụ lại một chỗ, mặt sắc ngưng trọng, có chút nghi hoặc nhìn từng đám sương mù quỷ dị đang lảng vảng ở bên dưới.

Đám sương mù này phiêu đãng trên bình nguyên, tản ra khí tức âm u lạnh lẽo, những nơi chúng đi qua, cỏ cây hoa là đều trở nên tiêu điều, dường như bị thứ gì đó làm khô héo.

Bọn họ không thấy rõ trong đám sương mù ấy đang cất giấu thứ gì, nhưng cho dù có công kích thế nào cũng vô dụng, giống như không có hiệu quả chút nào, giết không chết, đánh không bị thương.

Vù!Đúng lúc này, một tia sáng màu đỏ từ đằng xa xẹt qua hư không lao đến, chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt bọn họ.

Người vừa tới chính là Cổ Trần.


- Tộc trưởng!Nhìn thấy Cổ Trần, đám trinh sát đồng loạt hành lễ, trên mặt mỗi người đều mang vẻ cung kính, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Tộc trưởng đến đây là tốt rồi, tiếp theo, để xem tộc trưởng có cách nào đối phó với những thứ quỷ dị này không, đúng là khiến người ta sợ đến mức phát hoảng.

Cổ Trần gật đầu không nói gì, ánh mắt đã nhìn về phía đám sương mù âm u lạnh lẽo đang du đãng kia từ lâu rồi, trong mắt hắn lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.

- m linh?Vừa xem thử một cái, Cổ Trần đã kinh ngạc phát hiện ra, những đám sương mù này, vậy mà lại là từng đạo m linh.

Không sai, bọn chúng chính là một loại m linh, là Linh thể ở trong trạng thái sinh mệnh, mông lung, hư huyễn, có thể tản ra khí tức âm u lạnh lẽo.

Những m linh này, tản ra khí tức âm u nồng đậm, ở trong trạng thái sương mù mông lung rất khó có thể nhìn rõ.

Nhưng Cổ Trần vừa liếc mắt một cái đã nhận ra ngay bản chất của bọn chúng, chính là từng cái m linh đáng sợ.

m linh, chính là là một loại sinh mệnh thể đặc biệt, là ý niệm của sinh vật sau khi chết còn lưu lại, sau khi bị m khí ăn mòn thì sinh ra dị biến.

Còn về m linh, đây là lần đầu tiên Cổ Trần trông thấy, lần đầu trông thấy hắn thật sự có chút kinh ngạc.


- Tại sao nơi này lại có thể có m linh?Trong lòng Cổ Trần không hiểu nổi, hắn lập tức nhìn về phía giao giới bên ngoài Man Hoang bình nguyên, đất đai hoang vu mênh mông bát ngát, ở nơi đó tràn ngập khí tức âm u lạnh lẽo.

Nhìn thấy điều này hắn mới hiểu được, đám m linh này quá nửa là từ Tử Vong hoang nguyên ngoài kia bay đến đây.

- Chẳng lẽ do cấm khu biến mất, nên những m linh này bắt đầu tiến vào Man Hoang bình nguyên?Cổ Trần chợt nghĩ đến vấn đề này, có phải do cấm khu biến mất hay không? Dẫn đến những thứ trước kia từng ràng buộc không cho bọn chúng bước chân vào Man Hoang bình nguyên đã biến mất?Bọn chúng, đã bắt đầu tiến vào du đãng trong Man Hoang bình nguyên, nếu như không giải quyết những m linh này, rất có thể sẽ mang đến cho Man Hoang bình nguyên, thậm chí cả Bách Man sơn bão táp phong ba.

m linh du đãng, mang đến tử khí âm u lạnh như băng, thậm chí sẽ tiêu diệt hết từng gốc cây ngọn cỏ ở nơi này, mang đến tai nạn vô tận, biến khắp nơi trở thành mảnh đất hoang vắng tĩnh mịch.

- Tất cả mọi người chịu khổ rồi, lần này các ngươi làm không tệ, trở về lĩnh thưởng đi.

Cổ Trần không vội vàng đi điều tra những m linh này, mà bay về phía tiểu đội trinh sát trước mặt.

- Vâng, tộc trưởng, chúng ta cáo lui!Tất cả trinh sát hành lễ đồng loạt, cung kính nghe lệnh, sau đó cưỡi Sư Thứu bay đi, trở về lĩnh thưởng.

Chỉ để lại một mình Cổ Trần ở nơi này, yên lặng quan sát từng đám sương mù quỷ dị ở bên dưới, chúng đang phiêu đãng không có mục đích.

Những m linh này, không có nhiều ý thức, chỉ là tàn niệm tồn tại theo bản năng, khi nhìn thấy sinh vật sẽ trực tiếp lao tới, thôn phệ huyết nhục thậm chí linh hồn của sinh vật.


Huyết nhục của sinh vật, có sức hấp dẫn trí mạng đối với m linh.

Trước đó một đám Sư Thứu kỵ binh tụ tập trên không trung ở nơi này, đã hấp dẫn mấy chục đám m linh đến phiêu đãng bên dưới, luẩn quẩn không đi, có vẻ rất táo bạo.

Nhưng chúng nó không bay lên được, cảm giác giống như bị một loại hạn chế kỳ quái nào đó, không có cách nào bay lên quá cao, một khi bay quá cao sẽ tán loạn.

Điều này khiến Cổ Trần vô cùng tò mò về đám m linh này, muốn thử tìm hiểu nghiên cứu một phen, tiện thể nghĩ cách để giải quyết mối uy hiếp đến từ đám m linh này.

Nếu như không giải quyết những m linh này, rất có thể bọn chúng sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho Bách Man sơn.

Ô ô! Từng đám sương mù đang phiêu đãng, phát ra từng tiếng ô ô, âm u lạnh lẽo khiến người ta không thở nổi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.