Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 746





Phương xa, có một vệt sáng đang bay tới nhanh chóng trong bóng tối, một bầu không khí âm trầm ập vào mặt, khí lạnh thấu xương tựa như thấm vào trong linh hồn.

- Đó là! Đồng tử hai mắt Cổ Trần co lại, thấy một bóng người khủng bố đang vô thanh vô tức nhanh chóng tới gần, không phát ra một chút thanh âm nào.

Vệt sáng đến gần hơn, nhìn kỹ thế mà lại là một kỵ sĩ không đầu, toàn thân cháy rực lửa ma chơi, cầm một cây Quỷ thương khủng bố trong tay, cưỡi Mộng Yểm, giẫm lên từng ngọn lửa ma chơi trên không mà đến.

- U Minh tộc, Mộng Yểm Kỵ Sĩ?Cổ Trần kinh ngạc thốt lên một tiếng.


Vẻ mặt hắn cảnh giác nhìn tên kỵ sĩ không đầu đột nhiên xuất hiện trước mặt, kỵ sĩ cưỡi một ngọn quỷ hỏa hừng hực đáng sợ, âm trầm khủng bố.

Đợt âm khí kia thổi qua, cảm giác lạnh đến mức có thể đông cứng linh hồn như táp vào mặt.

Kỵ sĩ không đầu xuất hiện, cưỡi Mộng Yểm đứng ở giữa không trung, từng ngọn ma chơi vờn quanh, lực áp bách cường đại đến từ linh hồn truyền đến làm cho người ta chấn động.

Đây là Mộng Yểm Kỵ sĩ của U Minh tộc, thực lực mạnh mẽ, vô cùng quỷ dị, hơn nữa thế mà còn là một gia hỏa không đầu.

Cổ Trần cảm nhận được uy hiếp đến từ tên kỵ sĩ không đầu này, cẩn trọng nhìn chằm chằm vào kỵ sĩ đột nhiên xuất hiện, không hiểu lắm sao nó có thể có mặt ở đây?Chẳng lẽ liên quan đến m Linh vừa nãy, hoặc là liên quan đến tên Tà Linh Hoàng vừa nãy?Ong!Đang trầm mặc suy nghĩ, kỵ sĩ không đầu bỗng nhiên chĩa thương, vung vẩy trong không trung, một tia ý chí đáng sợ tỏa định Cổ Trần, làm cho toàn thân hắn trở nên căng thẳng.

Nguy hiểm!Từng đợt chuông báo động truyền đến từ linh hồn, làm cho Cổ Trần bừng tỉnh, đã thấy kỵ sĩ không đầu cầm thương gia tốc, đâm về phía này trong chớp nhoáng.

Một thương kia thật sự quá nhanh, thậm chí có cảm giác nhanh đến độ linh hồn cũng không phản ứng kịp, dường như ý thức của bản thân trong thời khắc này cũng trở nên vô cùng trì độn.

- Linh Hồn Tịnh Hóa!Cổ Trần quát khẽ, trong Tử Phủ có một Thần thánh quang huy rực lên, trực tiếp tinh lọc dị thường trong linh hồn của bản thân, lập tức khôi phục lại.

Ô! Giờ phút này, đầu thương của kỵ sĩ không đầu đã tới trước mặt, giữa mi tâm có một cảm giác đau đớn, khí tức âm lãnh như sát ý chỉ thẳng vào linh hồn khiến người ta phải rùng mình.


Keng một tiếng, Cổ Trần rút kiếm hất ra, ánh kiếm va vào trên thương của kỵ sĩ không đầu, tóe ra tia lửa chói mắt.

Hai cỗ sức mạnh va chạm, đương trường nổ mạnh.

Chỉ nghe một tiếng oanh lớn, bóng dáng của Cổ Trần lập tức lui về phía sau, mà tên kỵ sĩ không đầu kia cũng giẫm không trung lui về phía sau mấy chục thước.

- Xích! Mộng Yểm phun ra 2 ngọn ma chơi, dưới chân đạp mạnh không trung, kỵ sĩ không đầu lại gia tốc vọt tới thêm lần nữa, chỉ thương xé trời đâm về hướng Cổ Trần.

Một thương rạch ngang trời, dày đặc sát ý!- Tìm chết!Cổ Trần giận thầm, khẽ quát một tiếng, đánh ra Thần thánh quang huy, nháy mắt bao phủ tên kỵ sĩ không đầu kia.

Tên kỵ sĩ không đầu bị ánh sáng của Linh Hồn Tịnh Hóa bao phủ, hơi dừng lại một chút, chịu phải một ít ảnh hưởng, nhưng vậy mà lại không bị tinh lọc.

Quỷ hỏa bao quanh nó chống đỡ ánh sáng, vẫn gia tốc xông tới như cũ, đề mũi thương tới trước mặt Cổ Trần.

Thấy thế, sắc mặt Cổ Trần khẽ thay đổi, lần đầu tiên gặp phải kẻ thù không thể tinh lọc, như thể tên kỵ sĩ không đầu trước mắt này căn bản không có cách nào để tinh lọc vậy.

Linh hồn của nó quá mạnh mẽ, là một tên Mộng Yểm Kỵ Sĩ nửa bước Hoàng giả đáng sợ, không rõ sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây.


Đinh!Mũi thương xốc tới, lại có từng tiếng leng keng truyền ra, dùng một đạo phong ấn chắn ở phía trước, sắc mặt Cổ Trần như sương lạnh, trong mắt lộ ra sát ý.

Hắn nhìn chằm chằm kỵ sĩ không đầu trước mặt, Thanh Đồng Thạch Kiếm trong tay thuận thế ra khỏi vỏ, một kiếm leng keng chém lên người kỵ sĩ không đầu.

Một tiếng phụt vang lên, thân mình kỵ sĩ bị một vết kiếm trảm nứt, kiếm ý mạnh mẽ bùng nổ, cứng rắn đánh bay nó ra bên ngoài.

Nhưng không ngờ đó là, vết thương trên người kỵ sĩ không đầu khép lại trong chớp mắt, khí tức lại càng trở nên khủng bố, trên ánh thương ngưng tụ từng đợt ma chơi, lại lần nữa rạch phá thương khung đâm tới.

- Thời gian tĩnh chỉ!Cổ Trần thầm quát một tiếng, thi triển huyết mạch chi lực, trực tiếp làm cho thời gian ở trong phạm vi ba mươi thước trở nên yên lặng, kỵ sĩ không đầu lập tức bị giam cầm.

Ong!Ngay sau đó, trong tay Cổ Trần xuất hiện một cái chiến cung, tràn ngập Bất Tường chi khí, Nguyền Rủa chi lực hội tụ thành một mũi tên vô cùng đáng sợ tỏa định kỵ sĩ không đầu.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.