Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 896





Đùng!Bỗng nhiên, một lôi quang khủng bố đánh xuống, tốc độ quá nhanh, xuyên thấu không gian hư vô, trực tiếp đánh vào thân hình Thanh Đồng của Cổ Trần.

Ầm ầm một tiếng vang thật lớn, thân hình Thanh Đồng khổng lồ bị đánh rớt, một kích của Thiên Phạt Chi nhãn tạo thành tổn thương to lớn cho Cổ Trần.

Thân thể cao lớn của Cổ Trần rớt vào biển sét, suýt rơi khỏi hư không đập trúng thân núi, may mắn cuối cùng đánh tan sức mạnh kia, nuốt lấy lôi quang thiên phạt tàn phá trong người.

- Dữ dội thật!Cổ Trần vẻ mặt vui sướng bất ngờ, cảm thụ được sức mạnh thiên phạt trong người đang cấp tốc lột xác, đã bắt đầu lột xác thành thiên phạt ngũ sắc càng mạnh.

Sức mạnh này chí cương chí dương, cường đại không gì sánh được, mang theo khí tức hủy diệt vạn vật.


- Đến đây, nuốt trọn hết thảy!Đôi mắt của hắn tỏa sáng, hét lớn hướng Thiên Phạt Chi nhãn khổng lồ trên trời, hắn nhảy vọt lên, lao về phía Thiên Phạt Chi nhãn.

Một đấm đánh nát trời, muốn đánh thủng Thiên Phạt Chi nhãn.

Xoẹt!Thiên Phạt Chi nhãn chợt lóe, một lôi đình đáng sợ từ bên trong bắn ra, ngũ sắc lôi đình trực tiếp đánh vào nắm tay.

Chỉ nghe leng keng một tiếng, nắm tay Thanh Đồng bí giáp vỡ ra, máu thịt tung tóe, lộ ra xương trắng hếu, tỏa ra ma quang, lộ khí tức cường đại.

Cổ Trần mặt không cảm xúc, thẳng tiến không lùi đánh đi vào, toàn bộ thân hình thoáng chốc xông vào trong Thiên Phạt Chi nhãn, biến mất không thấy.

- Lục Đạo Luân Hồi, cắn nuốt!Giây sau, lại một tiếng hét lớn truyền đến, chợt thấy một bóng người bay lên, mang theo Luân Hồi Ma Bàn đáng sợ đụng mạnh vào.

Ầm đùng một tiếng, Thiên Phạt Chi nhãn chấn động, vô tận lôi quang nổ tung, bị Luân Hồi Ma Bàn đánh thủng, lao vào trong.

Bản thể và linh hồn thể của Cổ Trần cũng xông vào bên trong, bắt đầu cắn nuốt càng mãnh liệt hung hãn, thoáng chốc tạo thành Thiên Phạt Chi nhãn chấn động.

Bên trong có vô tận lôi quang tàn phá, thiên phạt ngũ sắc cơ hồ ngưng tụ thành một loại lôi tướng bị Cổ Trần không kiêng nể gì cướp đoạt cắn nuốt luyện hóa.

Hành động này chọc giận Thiên Phạt Chi nhãn, bên trong ẩn chứa một lũ quy tắc thiên phạt bỗng nhiên tức giận, giống như trời giận.

Tiếc rằng khi thiên phạt muốn tiếp tục lột xác thì bị hụt hơi, dường như thiên phạt lần này đã đến tận cùng.


Cổ Trần cười khẩy nói:- Không có sức lực?Hắn nhìn vô tận lôi tướng thiên phạt ở xung quanh lăn lộn gầm rống, bên trong hiện ra các bóng người, thiên phạt hình người lại xông lên.

Nhưng lần này đã không cách nào làm gì được hắn, hấp thu thiên phạt ngũ sắc khiến sức mạnh thiên phạt trong người thành công lột xác, từ đó hoàn toàn không sợ thiên phạt đợt này oanh kích.

Quả nhiên, Cổ Trần tung hai đấm đánh, một đấm đánh nổ rậm rạp thiên phạt hình người, bắt đầu cướp đoạt.

Ầm ầm ầm ầm ầm!Hai đấm rút về, Cổ Trần há to mồm hút mạnh, nuốt trọn vô tận lôi tướng thiên phạt, khiến số lượng thiên phạt hình người trong thiên phạt ngũ sắc ít đi.

Một bên tăng một bên giảm, khí tức của thiên phạt yếu dần, Cổ Trần thì ngược lại càng chiến càng dữ, hoàn toàn xem thiên phạt là chất dinh dưỡng để cắn nuốt hấp thu.

Xoẹt đùng!Ầm ầm!Thiên phạt bạo động, từng tiếng nổ đáng sợ truyền đến, đáng tiếc Thiên Phạt Chi nhãn đã mất sức, dần mất đi khí tức đáng sợ hủy diệt vạn vật.

Thiên phạt chạy trốn.

- Nuốt!Thấy thiên phạt kiệt sức, Cổ Trần bắt lấy thời cơ cắn nuốt thỏa thích, thân thể, linh hồn thể cùng bùng nổ, tựa như hắc động kinh khủng nuốt vô tận thiên phạt vào người.

Lúc này, Thiên Phạt Chi nhãn dần dần yếu đi, thu nhỏ, tốc độ cực nhanh, suy yếu với tốc độ mắt thường trông thấy.

Mười giây sau, Thiên Phạt Chi nhãn vốn đáng sợ đã mất chín mươi chín phần trăm sức mạnh thiên phạt, còn sót lại cuối cùng bị Cổ Trần và linh hồn thể cắn nuốt sạch sẽ.

Ực một cái, Thiên Phạt Chi nhãn thu nhỏ vô số lần bị Cổ Trần một hơi nuốt vào, nuốt xuống.


Cổ Trần lẩm bẩm:- Chậc chậc, mùi vị đúng là ngon, nhưng ta còn không ăn no.

Hắn có chút bất mãn ngước đầu nhìn hư không tan vỡ, nơi đó tuôn ra từng đợt dao động đáng sợ.

Dường như đang uấn nhưỡng cái gì, tiếc rằng thiên phạt đã biến mất, bị hắn cắn nuốt sạch sẽ, nghe khiến người sợ.

Ầm!Hư không chấn động, giống như có ý chí khủng bố tức giận, muốn giáng xuống kiếp phạt càng đáng sợ.

Phụt!Nhưng giây sau, giữa hư không phun ra một làn sương khói xám xịt, dường như không có sức lực, thở ra một hơi đã mất tiếng động.

Thiên uy biến mất, kiếp phạt cũng qua, bầu trời đen kịt thoáng chốc trong xanh.

Thiên phạt hoàn toàn biến mất không thấy.

- Này này, khoan đi đã, lại thêm một đợt nữa đi, ta chưa ăn đủ!Cổ Trần thấy thiên phạt mất, lập tức vội vàng đuổi theo, đáng tiếc, hư không khôi phục bình thường, khí tức kiếp phạt đã sớm biến mất không còn dấu vết.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.