Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 901





Người hắn bỗng tuôn ra lửa vô tận, ngọn lửa màu tím lam cháy hừng hực, vừa xuất hiện lập tức khiến hư không Minh thổ rung rung, nhiệt độ lên cao.

Vô số âm binh sợ hãi, kêu gào, kêu thảm, không cách nào chịu đựng Thần hỏa đáng sợ này.

- Nam Minh Ly Hỏa?Minh Thần giận trừng mắt, bắn ra tia sáng khiến người sợ hãi, bị choáng ngợp vì Cổ Trần thả ra lửa cường đại.

Ầm đùng!Hai ngọn lửa va chạm, nguyên Minh thổ rung bần bật, lửa cháy hừng hực rơi lung tung từ trên trời xuống, đốt cháy sự vật trong Minh thổ.

Nam Minh Ly Hỏa, U Minh Chi hỏa, hai ngọn lửa đáng sợ va chạm, tạo thành phá hoại khủng khiếp, hư không rung rinh sắp vỡ.


Rào rào!Có ánh lửa rơi tứ tán, đốt cháy sự vật trong Minh thổ, một số âm binh ở gần kêu thảm bị đốt thành tro tàn tiêu tan.

- Tản ra, nhanh tản ra!Có Minh Vương kinh hoàng hét lớn, Minh Thần bên mình bị gọi ra, nhưng có chút hung tàn, không ngờ nuốt một Minh Vương.

Điều này dọa sợ Minh Vương khác, lập tức kêu gọi âm binh cùng nhau lui ra, tán đi, không dám tới gần phạm vi Minh Hoàng cung này.

Trên hư không, hai bóng người từ xa giằng co, hai người từ đầu tới chân rực cháy ngọn lửa, không ngừng lan tràn, va chạm, dẫn phát xao động kịch liệt.

Bùm bùm bùm!Hai luồng lửa không biết va chạm bao nhiêu lần, không bên nào làm gì được đối phương, Nam Minh Ly Hỏa của Cổ Trần dù sao còn chưa thật sự lột xác tăng cường.

Đụng phải U Minh Chi hỏa của Minh Thần, chung quy vẫn yếu thế hơn, mắt thấy chính mình khó mà đối kháng lại U Minh Chi hỏa của đối phương.

Ánh mắt Cổ Trần sắc bén, hừ mũi nói:- Lại cho ngươi nếm thử uy lực của thiên phạt!Trong người Cổ Trần bỗng nhiên tỏa ra ức vạn lôi quang, lôi đình ngũ sắc tàn phá, tựa như sông sét gầm rống lao ra.

Tiếng nổ lớn truyền khắp Minh thổ, vô số âm binh khủng hoảng, có không ít âm binh bị khí tức đáng sợ của thiên phạt ngũ sắc đánh tan.

- Thiên phạt?Pho tượng Minh Thần thay đổi sắc mặt, ánh mắt cảnh giác, vừa rồi đã chịu thiệt lớn, còn ấn tượng mới mẻ với sức mạnh thiên phạt này.

Vẻ mặt pho tượng Minh Thần nghiêm túc nói:- Con kiến Nhân tộc, ngươi làm cách nào điều khiển được sức mạnh thiên phạt? Loại sức mạnh này chỉ có quy tắc thiên đạo mới có.


Trong lòng Minh Thần chấn động, không nghĩ thông điểm này, hắn làm thần minh cũng không thể điều khiển thiên phạt, ngược lại sợ hãi nó.

Bởi vì bản chất của Minh Thần, đối diện thiên phạt huy hoàng chung quy bị khắc chế.

- Có thể giết ngươi là được, quan tâm làm gì ta làm cách nào?Cổ Trần cười nhạt, không thèm quan tâm, ai ngớ ngẩn nói thật cho ngươi biết?Ào ào!Thiên phạt ngũ sắc cuồn cuộn tràn tới, bao phủ bầu trời Minh thổ, hóa thành dòng sông sét ngũ sắc chảy xiết tràn tới.

Đối diện thiên phạt ngũ sắc, dù là Minh Thần cũng phải lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, bùng nổ sức mạnh trăm phần trăm hội tụ vào lòng bàn tay, ngưng tụ ra hư ảnh một phương Thần quốc.

Pho tượng Minh Thần hét to, giơ tay đẩy:- U Minh Thần quốc, trấn áp!Thần quốc mênh mông trong lòng bàn tay pho tượng Minh Thần khuếch trương, nặng nề đè xuống, ức vạn lôi quang nổ tung biến mất.

Hư ảnh Thần quốc cường đại không gì sánh được, khiến Cổ Trần đều biến sắc mặt, quả nhiên thần minh đều là không đơn giản, dù chỉ là một thần niệm thì vẫn đặc biệt khủng bố.

Thiên phạt ngũ sắc bị hư ảnh Thần quốc giam cầm, không cách nào phá vỡ, không thể đến gần, khiến Cổ Trần trong lòng trầm xuống.

- Bão không gian, mở đường!Cổ Trần hét lớn, bỗng nhiên thi triển ra một loại sức mạnh huyết mạch khác, gió lốc đáng sợ dâng lên, ầm ầm kinh thiên.

Đó là bão không gian, mang theo khí tức hủy diệt một đường quét ngang, hung hăng va chạm vào hư ảnh Thần quốc, cả hai nổ tung, dao động kịch liệt quét qua bốn phương.


- A! !!Mảng lớn âm linh lập tức thành tro, bị đánh tan.

Dư ba đáng sợ không ai có thể chắn, dù là cấp bậc Minh Vương cũng sợ hãi thụt lùi, không dám tới gần một ly, sợ chết.

Keng keng!Đang lúc này, trong Minh thổ phát ra tiếng leng keng, có quân đoàn đáng sợ giết lại đây, nơi đi qua, không có bất cứ âm binh nào có thể ngăn trở.

Đó là Bất Tử Cấm vệ của Cổ Trần, một đường nghiền nát tiến vào, giết vào sâu trong Minh thổ.

- Đáng chết!- Ngăn trở chúng nó!Có Minh Vương tức giận gầm lên, tự mình mang theo đám âm binh, cưỡi một con Mộng yểm to lớn xông lên, muốn chặn lại những Bất Tử Cấm vệ khủng bố.

Ý tưởng của Minh Vương tốt đẹp, nhưng hiện thực rất tàn khốc, đối diện Bất Tử Cấm vệ tựa như đánh không chết, không có ý thức linh hồn, giết không được.

Đúng vậy, đám âm binh không giết được các Bất Tử Cấm vệ, thân hình bất tử, không có ý chí, đám âm binh đành bó tay.

Ầm ầm!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.