Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 908





Lúc này, một giọng nói không hài hòa vang lên, một tên Hải vương nhìn giận dữ quát mắng, toàn thân đằng đằng sát khí, hung tợn nhìn Cổ Trần.

Nhân tộc này quá láo xược, dám khiêu khích Nữ Hoàng như vậy.

- Ồn ào!Cổ Trần đôi mắt sắc bén, quay đầu trừng Hải vương kia một cái, chợt thấy không gian răng rắc một tiếng vỡ ra khe hở đen như mực, tựa như lưỡi dao cắt qua người Hải vương kia.

Phập!Lưỡi dao không gian tốc độ quá nhanh, trên cơ bản chớp mắt đã chém qua thân thể, chém Hải vương thành hai nửa, máu phun bốn phía, nhuộm đỏ nước biển.

Một Hải vương khi không bị Cổ Trần trừng một cái giết chết, thậm chí ý chí linh hồn bị nghiền nát sạch sẽ ngay tại chỗ, không chừa chút gì.


Tất cả Thủy tộc sợ, sợ hãi lui về phía sau, bao gồm những Hải vương cũng run sợ.

Đó là một vị Hải vương, bị Cổ Trần trừng mắt một cái liền chết?Mặt Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nói:- Ngươi quá mức.

Vừa dứt lời, xung quanh Cổ Trần như rơi vào băng sương vô tận.

Có tiếng giòn vang, hư không bốn phía đông lại, sức mạnh sương lạnh đáng sợ không ngừng vọt tới, muốn đóng băng Cổ Trần.

Nhưng bị ngọn lửa màu tím lam ngăn chặn, không thể đến gần, Cổ Trần mặt không đổi sắc Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa phía đối diện đang tức giận.

Nàng đương nhiên nổi giận, giết một Hải vương ngay trước mặt nàng, đây là hành vi vả mặt.

Cổ Trần dùng giọng điệu cợt nhả nói ra một câu kích thích Mỹ Đỗ Toa:- Đừng giận chứ, nàng nhìn bộ dạng lạnh như băng sương của mình xem, chậc chậc, có phải nàng chưa yêu đương bao giờ?Mặt Mỹ Đỗ Toa càng lạnh, toàn thân tỏa ra khí lạnh khủng bố, cơ hồ muốn đóng băng khu vực biển này.

- Còn nữa, ta nói chuyện với nàng, không đến lượt rác rưởi khác quấy rầy, ai dám lên tiếng quấy nhiễu ta và Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa nói chuyện, cái tên vừa chết sẽ là kết cục của các ngươi.

Cổ Trần mặt âm trầm đưa ra cảnh cáo, đôi mắt như đao quét qua bốn phía, một đám sợ hãi đua nhau liên tục thụt lùi, Hải vương sợ tới mức cúi đầu không dám đối diện.

Ánh mắt kia có thể trừng chết một Hải vương, đám Hải vương này có ai không sợ?Mắt thấy yên lặng, xung quanh im ắng, vô số Thủy tộc tựa như pho tượng, không dám nhúc nhích, càng không dám phát ra một chút tiếng động, sợ bị Cổ Trần đột nhiên trừng mắt liền chết.


Cổ Trần vừa lòng gật đầu, cười nói:- Nàng thấy không, yên lặng rồi, chúng ta có thể tâm sự từ từ, tham thảo lý tưởng cuộc đời của nhau.

- Vô sỉ, ai muốn tham thảo lý tưởng cuộc đời với ngươi?Mỹ Đỗ Toa tức giận suýt hộc máu, mặt lạnh băng, nước biển bốn phía hóa thành băng tinh, sóng thần dâng lên đông thành núi băng.

Trong phạm vi mười dặm hóa thành một mảnh lĩnh vực băng sương, khí lạnh vô tận lan tràn, giống như không gian đều phải bị đông lạnh vỡ vụn.

Răng rắc! Bùm bùm!Không gian giữa hai người dao động, nước biển, băng tinh nổ tung vỡ nát, dư ba chấn động mạnh quét ngang tám phương.

Chớp mắt Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa không nhúc nhích, kỳ thực từ lúc ban đầu đã giao phong kịch liệt, mặc kệ là cấp bậc ý chí hay tu vi và sức mạnh, hai người đều âm thầm giao phong.

Mỹ Đỗ Toa nói:- Cổ Trần, ngươi không nên chọc giận bổn hoàng.

Bốn phía hiện ra rậm rạp gai băng, từng cây gai ngưng kết ra, lấp lóe tia sáng lạnh lẽo mà thấu xương, chĩa hướng Cổ Trần, đâm thẳng tới.

Cổ Trần môi mỉm cười, gằn từng chữ:- Nàng quá bạo lực, hèn gì không có người yêu, hay là ta chịu khó cực khổ thử cùng nàng yêu đương vượt chủng tộc một lần?Trong tay hắn không ngừng nghỉ, giơ tay đánh ra từng ánh lửa đáng sợ, hóa thành tấm chắn lửa che ở đằng trước.

Keng keng keng.

Gai băng đầy trời đâm tới, nhưng đều bị tấm thuẫn lửa trực tiếp ngăn trở, lần lượt vỡ nát, hòa tan, cuối cùng biến mất không thấy.


- Tìm cái chết!Trong mắt Mỹ Đỗ Toa rực cháy ngọn lửa, bị Cổ Trần ba phen bốn lượt kích thích suýt nổi điên, dù nàng lạnh như băng giá cũng cảm thấy có ngọn lửa trong ngực.

Một tiếng quát trong trẻo lạnh lùng:- Sức mạnh sương lạnh, đóng băng thiên hạ!Chợt thấy đôi mắt Mỹ Đỗ Toa bắn ra khí lạnh, toàn thân tuôn ra luồng hơi lạnh, sức mạnh sương lạnh vô cùng vô tận hóa thành vô số gai băng liên tục toàn bộ bắn hướng Cổ Trần.

Nơi sương lạnh bay qua, vạn vật đóng băng.

Đôi mắt Cổ Trần mở to:- Ôi, giận rồi, hình như chơi hơi lố.

Tuy hắn giật mình nhưng không hoảng chút nào, toàn thân thả ra lửa cháy hừng hực, bao phủ thân thể, biến ra một mảnh biển lửa lan tràn.

Bùm!Một tiếng vang thật lớn, băng sương, ngọn lửa cùng tán loạn biến mất.

Hai ngai báu cùng bay lên, Cổ Trần ngồi trên vương tọa Thanh Đồng, tiếng leng keng không dứt, từng mảnh băng tinh rơi bốn phía, lửa cháy hừng hực.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.