Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 961





Chỉ là Cổ Trần không để ý đến, lái Thanh Đồng chiến thuyền một đường xuyên không mà đi, chớp mắt xuyên qua Tử Vong hoang nguyên biến mất không thấy gì nữa.

- Ô ô! Hung nhân kia đi rồi.

Sâu trong Hoang nguyên, mấy Tà Linh núp ở đó, sắc mặt đều hoảng sợ, sau khi thấy chiến thuyền biến mất mới thở nhẹ một hơi.

Những thứ Tà Linh này, chính là thủ hạ của Tà Linh Hoàng còn sót lại, một tên Tà Linh Vương, một số Tà Linh cường đại chưởng quản tất cả Tà Linh hiện có trong Hoang nguyên.

Chỉ là, hiện tại những Tà Linh Hoàng này lại muốn rời đi, nơi này quá nguy hiểm, có Cổ Trần tồn tại, chúng lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.


Xem xét tình cảnh Minh Thổ liền biết, tất cả m Binh, không còn một tên.

Mà thời gian trôi qua, Nhân tộc đặt chân đến đây chỉ là vấn đề thời gian, đến lúc đó một đám Nhân tộc tới đây lịch luyện, bọn chúng liền thảm rồi.

Lúc này, trên chiến thuyền, Cổ Trần đứng trên mũi tàu ngắm nhìn nơi xa, nơi đó là Đông Hoang Đại Bình Nguyên, xuyên qua phiến bình nguyên này liền đến Hỗn Loạn Thiên Uyên.

Nơi đó sẽ là mục tiêu chinh phạt tiếp theo của Cổ Trần, kế hoạch ban đầu là, đợi hết thảy các bộ lạc đi vào nề nếp, thậm chí thực lực tiến thêm một bước mới cân nhắc mở rộng.

Nhưng một đám người từ Hỗn Loạn Thiên Uyên đến, khiến Cổ Trần hiểu rõ đến tình huống Thiên Uyên trước mắt, đặc biệt là tình cảnh nhân tộc nơi đó vô cùng không ổn.

Căn cứ vào tin tức Lạc Diệp nói đến, Thiên Uyên Nhân tộc, đang bị dị tộc thống trị nô dịch, tùy ý đồ sát trong nước sôi lửa bỏng.

Mà ở đó thường xuyên có tiểu bộ tộc bị diệt, đại bộ lạc huyết tẩy bi thảm, so với Bách Man sơn Nhân tộc trước đó không khác là bao, thậm chí thảm hại hơn.

Lần này, Cổ Trần chỉ có thể hạ quyết tâm thay đổi kế hoạch, sắp xếp chuyện của bộ lạc xong, trực tiếp lái một chiếc Thanh Đồng kỳ hạm xuất phát.

Bên cạnh hắn còn có hai thiếu nữ, băng cơ ngọc cốt, xinh đẹp không gì sánh được.

Hai người này tất nhiên là hai tỷ muội Li, Lạc, đi theo hầu hạ Cổ Trần việc ăn uống sinh hoạt thường ngày dù ban đầu Cổ Trần không muốn đưa các nàng theo, vì vốn là đi đánh trận.

Nhưng suy nghĩ một chút lại mang họ đi, đi thấy chút việc đời cũng tốt, tương lai nếu gặp phải nguy cơ cũng có thể tự mình ứng đối một chút.


- Vương! Li mang một chén Linh huyết tửu tới.

Cổ Trần cầm bình rượu, nhẹ nhàng lắc, ánh mắt nhìn xa xăm, suy nghĩ bay tán loạn, nghĩ làm sao chinh phục Hỗn Loạn Thiên Uyên.

Nơi đó rất nhiều Nhân tộc, so với số lượng Bách Man sơn Nhân tộc mà nói còn nhiều hơn rất nhiều, thậm chí gấp hai lần Bách Man sơn Nhân tộc.

Kết hợp với địa đồ Vũ Hoàng đưa còn có tin tức mà vị Lạc Diệp đến từ Hỗn Loạn Thiên Uyên Nhân tộc mang tới.

Cổ Trần được tin, Hỗn Loạn Thiên Uyên Nhân tộc bị hắc Ma tộc bắt làm nô dịch, còn có một chi cường tộc của Thiên Tinh tộc ở nơi đó bá chiếm phần lớn cương vực.

Toàn bộ Hỗn Loạn Thiên Uyên, đại bộ phận cương thổ đều bị Hắc Ma tộc và Thiên Tinh tộc chiếm lấy, còn những bộ phận khác rơi vào tay các thế lực còn lại.

Trong đó có Vũ tộc, Mộc tộc, Hỏa tộc, Lang tộc, Thạch tộc các loại, rắc rối phức tạp.

Cổ Trần hiện đang tự hỏi bắt đầu như thế nào, trước tiên nên ra tay ở đâu, bước vào trong đó thế tất sẽ khiến các thế lực chủng tộc khác ở Hỗn Loạn Thiên Uyên phản ứng.

Nhất định phải chuẩn bị ứng đối thật tốt, còn phải giải quyết uy hiếp của dị tộc nơi đó, san bằng dị tộc mới có thể giải cứu nhân tộc nơi đó, đem Hỗn Loạn Thiên Uyên đặt dưới sự thống trị của mình.

- Đả thông Hỗn Loạn Thiên Uyên, liền có thể thành lập cơ nghiệp ở nơi đó.

Cổ Trần lẩm bẩm, uống Linh huyết tửu vào, trong ánh mắt lóe ra hỏa quang nóng rực.


Hắn đã không kịp chờ đợi, muốn mở rộng thế lực của mình, nhất định trong một tháng phải đứng vững ở Hỗn Loạn Thiên Uyên.

Sau đó trở về cùng Mỹ Đỗ Toa nhất chiến, giải quyết uy hiếp của Thủy tộc, tranh thủ biến vị Thâm hải nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa thành minh hữu của mình, phòng bị Thủy tộc còn lại.

Cứ như vậy, Bách Man sơn sẽ mất đi uy hiếp từ hai phía, chỉ còn lại uy hiếp từ dị tộc.

Ù ù! Chiến thuyền phá vỡ tầng mây cấp tốc bay đi, rất nhanh liền đã tới cương vực biên giới Hỗn Loạn Thiên Uyên.

Vừa đến, Cổ Trần liền cảm giác rõ ràng được mùi máu tanh tưởi tràn ngập trong không khí, có loại hỗn loạn khí tức.

- Rống! Lúc này, trên chiến thuyền, từng tôn Cự Ma bỗng nhiên gầm gừ, lộ ra vẻ táo bạo khác thường, từng đôi mắt lộ ra quang mang tinh hồng bạo ngược, khí tức hỗn loạn, tràn đầy ý muốn hủy diệt.

Bọn chúng bị kích thích bởi hỗn loạn khí tức ở nơi này, lập tức liền đỏ mắt, nếu không phải có Cổ Trần áp chế, khả năng đều đã trực tiếp xông bạo tới rồi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.