Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 979





Huyết nhục văng tung tóe, đầu lâu lăn xuống, tình cảnh đáng sợ dọa tất cả mọi người.

Đây là chiến tranh sao, hoàn toàn là một bên bị giết hại, Phong tộc căn bản không có chút lực chống cự.

Phía trên hư không, một cây chiến kỳ phần phật, sát phạt chi khí rung động cửu thiên.

Vẻn vẹn 10 ngàn Bất Tử cấm vệ, liền đồ sát mấy trăm ngàn người của Phong tộc đại quân nơi này, tràng diện huyết tinh, giống như Địa Ngục Tu La.

10 ngàn Bất Tử cấm vệ, liền có thể nghiền ép Phong tộc quân đoàn mấy trăm ngàn người, tuyệt đối áp đảo, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai dám tin?- Đạo binh, chúng không phải hoạt vật, là Đạo binh!Đột nhiên, tên Phong tộc chủ tướng kia rốt cục kịp phản ứng, những Bất Tử cấm vệ này căn bản không phải vật sống, mà chính là một đám Đạo binh.


Phát hiện ra, ba vị Niết Bàn cảnh cường giả bọn hắn hoảng sợ đến mức sắc mặt như màu đất, mặt mũi tràn đầy chấn kinh và hoảng sợ.

Đạo binh, một tên, hai tên, ba tên Đạo binh không có cảm giác gì, nhưng ngươi đã gặp mười nghìn đạo binh tạo thành quân đoàn đáng sợ chưa?Lúc này cục diện chính là, Cổ Trần chỉ thả ra 10 ngàn Bất Tử cấm vệ, triển khai đồ sát mà thôi, nếu để cho bọn họ biết trong tay hắn có 200 ngàn Đạo binh, chẳng phải là muốn hù chết bọn chúng sao?Cổ Trần muốn giữ lại, hắn cũng sẽ không đần độn đem toàn bộ Bất Tử cấm vệ phóng xuất, có thể thả ra 10 ngàn đã cảm giác rất nhiều rồi.

Ban đầu hắn nghĩ sẽ thả 1000 tên ra, nhưng 1000 có chút ít, giết người không nhanh như vậy, vẫn là thả 10 ngàn Bất Tử cấm vệ tốc độ nhanh hơn một chút.

Quả thật không sai, vẻn vẹn một khắc đồng hồ trôi qua, đại quân Phong tộc liền bị tàn sát hơn phân nửa.

- A! - Bọn họ không phải người.

- Trốn, mau trốn.

Đại quân Phong tộc kêu rên liên hồi, bọn hắn sợ hãi, hoảng sợ, linh hồn đều run rẩy.

Bọn họ phát hiện, phía bên hoàn toàn không phải đối thủ của họ, căn bản không có cách nào ngăn trở quân đoàn cường đại vô địch này.

10 ngàn tên nghiền ép đại quân mấy trăm nghìn người bọn họ, tin truyền ra ngoài ai cũng không tin.


Nhưng chuyện thật sự đã diễn ra, đại quân Phong tộc mấy trăm ngàn người, một phút liền bị 10 ngàn Bất Tử cấm vệ đối diện giết hại hơn phân nửa.

Còn lại một đám tướng sĩ Phong tộc hoảng sợ vô cùng, dũng khí hoàn toàn biến mất, có người kêu to xoay người chạy, sợ đến vỡ mật.

Không chạy được nữa, đới động toàn bộ Phong tộc đại quân, trực tiếp khiến đại quân sụp đổ, ầm ầm từng chút tản ra.

Phong tộc sụp đổ, sức chống cự triệt để vốn có thể hình thành một chút giờ cũng không có, khiến tốc độ Bất Tử cấm vệ ra tay càng nhanh, giống như cắt rơm cắt rạ.

- Không! Tên Phong tộc chủ tướng kia hoảng sợ gào thét lớn, hai mắt sung huyết, nhìn mấy trăm ngàn tướng sĩ Phong tộc đại quân bị tàn sát, nội tâm đang rỉ máu.

Hắn giận trừng mắt nhìn Cổ Trần, đang chờ đánh tới, kết quả một đạo phong mang từ phía sau lưng vọt tới, tê lạp một tiếng đâm xuyên qua ngực hắn.

Xì xì! Đó là một cây lôi thương, từ sau đâm xuyên trái tim, tản ra lôi điện xì xì đáng sợ, thiêu đốt thân thể hắn.

- A! Ta không cam tâm, ngươi đến cùng là ai?Phong tộc chủ tướng phẫn nộ gào thét, mặc kệ Câu Trần sau lưng đâm xuyên trái tim của hắn, hai mắt hắn vẫn nhìn chòng chọc vào Cổ Trần, hắn đến cùng là ai.

Câu Trần cũng chấn động, nghe nói vậy lập tức nhìn về phía Cổ Trần, nội tâm hiếu kỳ, hắn rốt cuộc là người nào?Cổ Trần lạnh nhạt nói câu:- Người chết, không cần biết quá nhiều, ngươi thanh thản lên đường liền tốt, cần gì phải hỏi quá nhiều?- Ngươi! Hai mắt Phong tộc chủ tướng trừng lớn, giận quát một tiếng.

Nhưng kết quả còn chưa nói dứt lời, liền bị Câu Trần sau lưng một thương bốc lên, lôi quang theo trong cơ thể hắn nổ tung, trong nháy mắt hóa thành toái nhục huyết vũ vẩy xuống tứ phương.


Vị Phong tộc chủ tướng cường đại này, vốn sẽ không chết tức tưởi như vậy, nhưng đại quân hắn mang tới bị tàn sát, lúc tâm thần chấn động bị Câu Trần nắm lấy cơ hội một thương xuyên tim.

Hắn chết rất biệt khuất, rất phẫn nộ, trước khi chết cũng không rõ Cổ Trần đến cùng là ai.

Tựa như Cổ Trần nói, người chết, biết quá nhiều làm gì?- Tiếp đó, đến phiên các ngươi.

Câu Trần một mặt sát khí bừng bừng nhìn chằm chằm hai tên Phong tộc Niết Bàn cảnh cường giả còn lại, trong mắt lộ ra sát phạt kinh khủng.

- Trốn!Hai người liếc nhau, lập tức cùng nhau bay lên không trung tản ra, mỗi người tách ra đào tẩu, không dám chần chờ cùng dừng lại.

Cổ Trần, khiến bọn hắn sợ hãi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.