Thịt vịt nướng hương thơm quá bá đạo nên hầu như mọi người đều gắp đũa đầu tiên. Trước khi ăn còn nói chuyện thời gian quay phim vui như thế nào, hỏi han tình hình bộ phim tiếp theo ra làm sao.
Nhưng sau khi động đũa rồi thì tay không thể nào ngừng được, miệng cũng bận không rảnh tiếp chuyện nữa. Không khí im lặng bận rộn ăn uống diễn ra.
Một vài người lúc mở cửa quán tiến vào đã thấy bên ngoài chật chỗ đành vào phòng. Nhưng đang đi đến cửa đã thấy mùi thơm nức mũi tỏa ra, thơm đến mức thế này có khi nào là thịt nướng không. Có người nhịn không được vừa bước vào đã to giọng hỏi đầu bếp.
“Tiểu Đàm ơi hôm nay lại làm món gì mà thơm quá. Chú đi từ ngoài đã ngửi thấy mùi rồi.”
“Tiên nữ tỉ tỉ có món gì mới sao. Em đi cách 2 căn nhà vẫn ngửi thấy hương thơm lừng bá đạo.”
“Tôi ngửi thấy mùi thịt nướng nhé. Chắc hôm nay có lộc ăn rồi.”
Mọi người lúc đi ngang qua đều nhìn thấy trên bàn những vị khách đều là mâm chung. Sau đó nghe ông đạo diễn phát biểu mới biết đây là có đoàn làm phim tổ chức liên hoan đóng máy ở Đàm Gia.
Một số người ngồi ở cửa sổ, gần với bàn ngoài sân nhìn thấy thịt vịt nướng được bê ra. Màu sắc đẹp mắt hương thơm thế kia chắc chắn ngon.
Nhưng khi hỏi nhân viên thì bị nói là do khách đặt nhờ làm dùm chứ không có trong menu của quán. Vậy tức là sao? Có nghĩa là giờ không được ăn mà phải nhìn người khác ăn, nghe họ diễn tả thịt ngon như thế nào, thơm như thế kia à?
Khách bên trong chịu cực hình khách bên ngoài đứng chờ ngửi mùi bụng đói cồn cào. Một số người không kìm được cứ ngó vào trong quán xem món gì mới, nhưng mà hóa ra họ không có ăn. Đến lượt mình vào thì đều cố tình đi đến cửa quán oán trách.
“Tiểu tỉ tỉ tại sao em không có thịt vịt nướng. Em cũng muốn ăn thịt vịt nướng.”
“Đàm Đàmà đứng chờ từ bên ngoài đã không chịu nổi, hương thơm của thịt vẫn còn vương vấn trong không khí thế này. Tối nay tôi làm sao ngủ được đây.”
“Trời ơi em gái Đàm, thịt vịt nướng là món yêu thích của chị luôn đó. Hu hu hu vậy mà chỉ được ngửi tàn hương còn sót lại. Không được đâu, em không thể phân biệt đối xử như thế. Mọi người cũng muốn ăn mà. Em xem khi nào đẹp trời nướng đi.”
Đoàn làm phim ngồi nghe mọi người đi qua đều yêu cầu muốn ăn thịt nướng. Hầu như ai đi qua đều nhìn đĩa thịt nướng của họ. Thì ra là đạo diễn nhờ làm riêng. Đây là họ được hưởng ké rồi.
Đoàn làm phim biết bên ngoài có người chờ, sau khi ăn uống xong thì nhân viên đoàn chủ động bưng đồ xuống dưới phụ. Dù sao mọi người đều ăn hết sạch đồ ăn, bát đĩa chồng lên mang xuống là được.
Có nữ diễn viên nọ không nhịn được xoa bụng nghi ngờ nhân sinh. Than với cô bạn bên cạnh nói mình hôm nay ăn hai bát cơm, thịt ba chỉ có mỡ cũng ăn hết, đã vượt chỉ tiêu hai ngày ăn của cô ấy rồi. Ai bảo món ăn ngon quá, cứ ăn hoài ăn mãi đến lúc nào không biết.
“May quá tháng sau tớ lại nhập đoàn ở Hoành Điếm, sẽ đến đây ăn cơm. Thịt kho đông pha hay sườn bò hầm tớ đều thích. Đậu hũ với gà cay cũng ngon nữa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tôi thì hai tháng nữa mới nhập đoàn. Chắc sẽ nhớ hương vị ở đây lắm.”
“Sau một tuần nữa tớ có phim rồi. Sẽ đến đây ăn cơm. May quá vấn đề bữa ăn đã được giải quyết rồi.”