Ta Muốn Nghỉ Hưu

Chương 12: Hôn thê bỏ trốn của tổng tài đại nhân 2



Tu Y đứng hình trong một vài giây, hắn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường nó dường như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Long Ngạo Thiên chỉ nhìn trong giây lát rồi lại chú tâm vào cuộc hợp. Đợi khí áp kia thoát li hẳn chính mình thì Tu Y mới dám thở ra. Tu Y cảm thấy mình vừa mới thoát khỏi khí tràng của ác ma.

Không dám phân tâm nữa Tu Y lần này mới chú tâm vào cuộc họp, một nửa tia phân ý cũng không dám để cho Long Ngạo Thiên. Tu Y một đời an ý kiếp trước nào có chút hứng thú với cái nhạt nhẽo cuộc họp này, vừa mới suy nghĩ tới đây hắn Tu Y thấy mình quả thật bị nguyên thân tính cách ảnh hưởng, nói kiếp trước hắn không phát hiện chắc do Hỏa Y cùng hắn tương tự tính cách nên không qua rõ rệt, còn đời này haizz!

Cố tập trung tư tưởng vào cuộc họp thì bị tiếng chuông điện thoại trực tiếp cắt ngang. Trong phòng ai cũng nghĩ tên nào qua phận lại để chuông vang trong giờ này nhất là khi có Long Ngạo Thiên tại đây, đại gia chuẩn bị đón nhận một hồi áp suất thấp nhưng phát hiện cái kia tiếng chuông xuất phát từ Long Ngạo Thiên, đại gia mới an tâm.

Nhưng riêng Tu Y thì khác hắn biết lần này chuông tới là thông báo việc Ngọc Hàn Băng chạy trốn, nó cũng chính thức thông báo số phận làm thần gác cửa của Hỏa Thanh. Quả thật sắc mặt của Long Ngạo Thiên khi tiếp điện thoại biến đen, đại gia mọi người lại cầu nguyện.

Không đợi Tu Y phản ứng kịp thì Long Ngạo Thiên đã đứng dậy mà bước ra khỏi phòng. Thân đỉnh một trợ lý dù chỉ là cái nhỏ nhoi trợ lý nhưng Hỏa Thanh vẫn có cái danh nên bắt buộc Tu Y phải đi theo.

Văn phòng cao nhất của S đại một phòng không ai nói gì, mọi người đều biết Long Ngạo Thiên cực ghét người phản bội, dù cái vị hôn thê này đối với hắn Long Ngạo Thiên bao nhiêu xa lạ đi chăng nữa thì việc nàng ta bỏ chạy là thứ hắn ghét nhất. Long Ngạo Thiên đem Ngọc Hàn Băng trảo về nhốt lại trong biệt thự. Tu Y nhìn đang đen mặt Long Ngạo Thiên thấy hắn cũng có chút điểm đáng thương cứ như một đứa trẻ cất giấu mọi thứ thuộc về mình vào trong không cho bất cứ ai đoạt lấy.

Nghĩ lại theo nguyên thân kí ức thì Long Ngạo Thiên cũng giống hắn có nhiều cực phẩm thân thích nhưng những cái đó lợi hại hơn Tu Y thân thích nhiều. Long Ngạo Thiên cha mẹ cũng bị những cái đó hại chết, Long Ngạo Thiên một mình sinh hoạt trong thế gia điên loạn đến mức làm Long Ngạo Thiên khí điên rồi. Long Ngạo Thiên vì cái ăn bị cướp, vì cái yêu thích đồ vật bị đoạt nên hắn bệnh cũng ngày càng nặng. Ngay cả mẹ của Long Hạo cũng là Long Ngạo Thiên mối tình đầu trực tiếp bỏ hắn mà đi theo hắn một cái đường ca. Kết cục của nàng ta khi Long Ngạo Thiên quật khởi là không thể nói là không quá thảm mà là cực kì kinh khủng. Thất thần Tu Y lại cảm nhận một đạo ánh mắt quen thuộc đặt trên người mình, Tu Y lần này cũng không ngẩn đầu xem vì hắn biết chủ nhân ánh mắt là Long Ngạo Thiên, hắn Tu Y sẽ không tìm đường chết mà đối mặt với hắn ngay bây giờ.

Long Ngạo Thiên: “Ngươi ngẩn đầu lên”- theo tiếng Long Ngạo Thiên nói mọi người đều hướng về phía Tu Y.

Tu Y ừ từ ngẩng mặt lên nhưng vẫn không dám đối diện thẳng thắng với Long Ngạo Thiên: “Tổng tài có gì phân phó?”

Long Ngạo Thiên vẫn nhìn chằm chằm vào Tu Y sau lại nói: “ Ngươi trước theo ta về”- nói xong hắn trước ra khỏi cửa để lại Tu Y mặt mộng bức cùng đám người quăng cho hắn ánh mắt đồng tình kia, Tu Y mới chạy theo cái kia tùy hứng tổng tài đại nhân.

Ngồi kế Long Ngạo Thiên quả thật không khác nào leo lên giường nằm chung với vua, Tu Y cố hết sức giảm sức tồn tại mình xuống nhưng cái kia tổng tài căn bản không tha hắn, Long Ngạo Thiên cứ thích nhìn chằm chằm hắn mặt như muốn đào thứ gì ra, Tu Y theo bản năng phòng thủ nhích người sát cửa số tránh xa la sát đại nhân.

Thấy Tu Y tránh xa mình Long Ngạo Thiên có chút không vui hắn thật không biết hắn muốn tìm gì trên người Tu Y. Có thứ gì cứ thúc giục hắn đem cái nam hài này theo bên người, cảm giác này làm Long Ngạo Thiên thực không thoải mái, hơi nới lỏng cà vạt Long Ngạo Thiên lại nhìn về phía Tu Y, hắn thực chán ghét không khí này, nên hắn trước mở miệng hòa không khí: “ Ngươi tên gì?”

Tu Y thấy Long Ngạo Thiên hỏi mình cũng người cũng nhẹ nhàng chút: “Tổng tài ngươi không nhớ sao ta là Hỏa Thanh, ngươi cái thứ bảy trợ lý”.

Long Ngạo Thiên bối rối còn bối rối sự tình thì hắn không rõ, thấy thanh niên hỏi lại hắn mới mặt dày trả lời: “ Nhớ”- sau đo bầu không khí lại tiếp tục im lặng cho đến khi về biệt thự Long gia.

Biệt thự không hổ là nam chủ, nó gần giống như tẩm cung của hoàng đế trước kia thế giới, rộng lớn tráng lệ. Long Ngạo Thiên tính đa nghi nên trong biệt thự dù có rộng cũng không có bao nhiêu người hầu, tổng có quản gia gia gia cũng chừng 60, có thêm khoảng vài cô hầu và làm vườn cùng đầu bếp tại gia thì hoàn toàn vắng lặng.

Tu Y đánh mình chào hỏi vài vị kia, theo mặt sau Long Ngạo Thiên bước vào phòng khách. Sofa ghế ngồi có cái kiều diễm nữ nhân đang mặt nhăn ngồi đó xung quanh là dàn bảo tiêu toàn đen xách vài bao hành lí đứng sau nàng. Tu Y nhanh chóng nhận ra đây nữ chủ, không cần quan mặt chỉ coi tóc lượn sóng đỏ rực kia cũng biết thân phận người. Ngọc Hàn Băng nhìn thấy Long Ngạo Thiên tiến vào liền trực tiếp khí lên, nàng ta dậm gót giày đỏ dùng tay chỉ thẳng Long Ngạo Thiên ngạo nghễ nói: “ Long tổng tài, ta cùng ngươi tuy có quan hệ hôn thê nhưng ngươi cũng không có quyền khóa ta lại, ngươi có tinh hay không ta trực tiếp báo cảnh.”- tổng tài đại nhân thì không để ý nàng ta ngồi lên sofa làm người phân phó đem hành lí nàng ta đem lên lầu. Ngọc Hàn Băng thấy mình bị lơ tuy có tức giận nhưng dù gì nàng cũng là xuất thân có gia giáo nên cũng không quá phận làm gì xằng bậy chửi người.

Long Ngạo Thiên nhìn nàng ta lại nhìn xem Tu Y đang đứng bên cạnh hơi nheo mày nói:” Ngọc tiểu thư ta biết ta và ngươi tiếng vị hôn phu, dù ngươi không bằng lòng thì cũng nên coi ta mặt chứ đừng ôm gói bỏ chạy làm người khác nghĩ ta làm gì thương thân hại lí”

Ngọc Hàn Băng nhìn cao ngạo khí chất nam nhân chân nàng cũng có phát run đôi chút, xong lại can đảm đối thượng Long Ngạo Thiên: “ Long tổng tài ta thật sự không nghĩ cùng ngươi sống qua cả đời, không phải vì gia tộc ép ta vào đường cùng thế nào ta lại chạy trốn chứ?”- nàng Ngọc Hàn Băng trước giờ luôn muốn sống vì mình chứ không vì ai cũng không muốn ai áp đặt cuộc sống của mình, cuộc hôn nhân này nàng không đồng ý, càng thêm thất vọng gia đình mình đẩy mình vào hôn nhân chính trị.

Long Ngạo Thiên:” Ngọc tiểu thư, ngươi yên tâm nếu ngươi không tình nguyện ta Long Ngạo Thiên trước giờ cũng không phải kẻ quá đáng, trước hết ta an bài ngươi ở đây một thời gian, ta bây giờ không thể trực tiếp giải trừ hôn ước với ngươi nhưng ta sẽ tìm mọi cách để giải trừ nó.”

Ngọc Hàn Băng: “Long tổng tài ngài đây là nói thật?”- Ngọc Hàn Băng thật không tin nổi tiếng táo bạo lãnh khốc tổng tài thế nào lại chính nhân quân tử thế.

Long Ngạo Thiên:” Ta Long Ngạo Thiên luôn là kẻ giữ quy tín còn giờ quản gia ngươi trước thu xếp cho Ngọc tiểu thư lên phòng”

Quản gia: “ Là thưa lão gia”- xong đưa tay làm động tác mời Ngọc Hàn Băng đi, lúc đi Ngọc Hàn Băng cũng có chút không tin quay lại nhìn nam nhân kia, sau mới quay người bước lên cầu thang.

Tu Y cảm thấy mình có điểm dư thừa, nghe cuộc đối thoại của nam nữ chủ, hắn choáng. Thì ra đây là cách nam nữ chủ vận hành tình cảm hảo lạ. Long Ngạo Thiên nhìn tiểu trợ lí hắn đem về nhà, hắn cũng chẳng biết nói gì, trực tiếp đem người ta rước về lại chẳng có lí do có hay không cảm thấy hắn Long Ngạo Thiên quá tùy tiện, sau nhìn thiếu niên lại tiếp tục não bổ, Long Ngạo Thiên thấy hắn có chút đáng yêu, miệng hơi cong chút xong nhanh hạ xuống, hắn đối thiếu niên nói: “ Ngươi giờ ta sinh hoạt trợ lí, trước ngươi theo cái người hầu lên phòng đã sắp xếp có gì lại báo ta”- nói xong Long Ngạo Thiên bước lên lầu, Tu Y theo người hầu lên phòng đầu óc vẫn còn phun tào – Ngạo toa! Cái gì là sinh hoạt trợ lí???- não bổ Tu Y tiếp tục nghĩ xong hắn chợt tỉnh ra lại thấy mình theo nguyên thân tính cách mà phát ngốc, haizz Tu Y có điểm hoài nghi nhân sinh.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ta vừa kết thúc văn án xong định bấm lưu thay đổi thì cúp điện, ta cũng có chút hoài nghi nhân sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.