Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 28-1



‘Thất Khung Hoa’ tin tưởng người kia nhất định sẽ bảo vệ mình, vì vậy nhất thời nhẫn tâm trực tiếp đem mình ném tới trên đất!

Dịch Khanh Văn mặt mũi trắng bệch, tay chân luống cuống mà nhìn  chậu ‘Thất Khung Hoa’ dưới đất kia. Hắn hoàn toàn không hiểu tại sao có kết cục như vậy! Rõ ràng khi mình luyện tập ở kí túc xá không phải như vậy a! Mình chỉ cần thả ra năng lượng hệ mộc là tất cả Linh hoa đều trở nên ngoan ngoãn, tại sao chậu ‘Thất Khung Hoa’ này muốn cùng chính mình đối nghịch?!

Mấy vị giám khảo cũng không khỏi rời khỏi chỗ ngồi, dồn dập đi tới chỗ của Dịch Khanh Văn, nhìn chậu ‘Thất Khung Hoa’ ngã trên mặt đất, đóng chặt cánh rõ ràng là đang biểu thị không hợp tác. Hiệu trưởng thử thăm dò đến gần  ‘Thất Khung Hoa’ một ít, nhành hoa kia trực tiếp duỗi ra, trên đó có một ít gai sắc nhọn, giống như là đang cảnh cáo.

Hiệu trưởng lui về phía sau vài bước, khi lùi tới bên người Dịch Khanh Văn, ‘Thất Khung Hoa’ mới thu hồi những cái gai sắc nhọn trên người, chỉ là nhành hoa vẫn như cũ lay động ở trước mặt, giống như là đang bảo vệ mình vậy. Tất cả mọi người bị biến cố này làm cho sợ ngây cả người, Dịch Khanh Văn mới cứng nhắc nghiêm mặt ngẩng đầu lên, không biết làm sao mà nhìn hiệu trưởng cùng lão sư, hiệu trưởng hiếm thấy nghiêm túc nói: “Em làm cái gì?”

“Em không biết, ” Dịch Khanh Văn hoảng loạn lắc đầu, trên mặt tái nhợt mang theo giọt nước mắt, thoạt nhìn đáng thương cực kỳ, “Em chỉ là sờ sờ nhành hoa của nó, nó lại đột nhiên… Đột nhiên… Liền ngã xuống …”

Dịch Khanh Văn hoảng loạn nói, hiệu trưởng cũng biết dưới tình huống này căn bản hỏi không ra cái gì, cũng không hỏi hắn nữa, chỉ là sốt sắng mà nhìn chậu ‘Thất Khung Hoa’ kia, khán giả trên khán đài cũng nhìn chằm chằm chậu ‘Thất Khung Hoa’ này, bầu không khí lập tức trở nên nghiêm túc khẩn trương.

Đoạn Ngọc Giác vốn là đang đùa ba chậu Linh Hoa trong tay, lúc này cũng cảm thụ bầu không khí thay đổi, vì vậy cũng chú ý tới chậu ‘Thất Khung Hoa’ đáng thương bị rơi xuống đất đang cảnh giác với xung quanh kia. Cậu liền cất bước đi về phía đấy, hiệu trưởng cũng nhìn thấy Đoạn Ngọc Giác hướng bên này đi tới, hơn nữa càng ngày càng tới gần chậu ‘Thất Khung Hoa’ kia, hiệu trưởng cảnh cáo nói: “Chớ tới gần ‘Thất Khung Hoa’!”

Nhưng là đã chậm! Đoạn Ngọc Giác đã tới gần ‘Thất Khung Hoa’, thậm chí khoảng cách còn gần hơn so với lần trước hiệu trưởng đi tới chô ‘Thất Khung Hoa’! Hiệu trưởng hít vào một hơi, đều chuẩn bị tinh thần bảo vệ học sinh bị ‘Thất Khung Hoa’ làm khó dễ, Linh Hoa trọng yếu đến đâu, cũng không quan trọng hơn một người sống a!

Nhưng là ‘Thất Khung Hoa’ phản ứng gì cũng không có! Một chút ý đồ công kích cũng không có! Nha không, không phải là phản ứng gì đều không có, mà là để sát vào Đoạn Ngọc Giác, khi Đoạn Ngọc Giác đi đến gần nó, nó rốt cục đưa ra nhành hoa!

Hô hấp của hiệu trưởng cứng lại, vừa muốn ra tay đã bị chủ nhiệm lớp lôi một chút, chủ nhiệm lớp chỉ chỉ Đoạn Ngọc Giác, nói: “Yên tâm đi, ‘Thất Khung Hoa’ không có bất kì ý niệm công kích nào đối với em ấy, ngài xem, nhành hoa không có gai, ” chủ nhiệm lớp do dự một chút, nói, ” ‘Thất Khung Hoa’ thật giống đang làm nũng…”

Chủ nhiệm nói ấp a ấp úng, đúng, chính hắn cũng không tin cảnh tượng này, ‘Thất Khung Hoa’ sẽ làm nũng? Trước đó, hắn nhất định cho là có người đang nói đùa! Nhưng là những gì Đoạn Ngọc Giác vừa biểu hiện đã nói cho hắn biết một cách rõ ràng, Linh Hoa có thể làm nũng với nhân loại!

Lực tương tác của thiếu niên này đối với Linh Hoa thật đúng là khó có thể tin được, tất cả Linh Hoa ở trong tay cậu đều có thể thanh tĩnh lại đồng thời tín nhiệm thiếu niên này, tâm linh trong suốt của thiếu niên đưa cho bọn nó một sự an ủi rất lớn, chúng nó có thể không chướng ngại chút nào tin cậu.

Hiệu trưởng nhìn hình ảnh trước mắt, nở nụ cười, nói: “Đứa bé này rất tốt.”

‘Thất Khung Hoa’ khéo léo bị Đoạn Ngọc Giác ôm, cánh hoa cà cà Đoạn Ngọc Giác, Đoạn Ngọc Giác sờ soạng hoa lá của nó, an ủi nó, mãi đến tận khi cánh hoa của ‘Thất Khung Hoa’ hơi hơi mở ra, Đoạn Ngọc Giác mới đem nó thả lại chỗ của Dịch Khanh Văn, kết quả còn không có thả xuống, ‘Thất Khung Hoa’ sợ hãi run lên trong lồng ngực của Đoạn Ngọc Giác, Đoạn Ngọc Giác ôm lấy nó, có chút do dự, không đem ‘Thất Khung Hoa’ giao cho Dịch Khanh Văn, mà là quay người mang đi.

Mặt của Dịch Khanh Văn trong nháy mắt biến đổi, người chủ trì kinh ngạc than thở: “Đoạn Ngọc Giác đồng học thành công ngăn lại ‘Thất Khung Hoa’ có chút điên cuồng, đầy đủ nói rõ lực tương tác giữa cậu và Linh Hoa, trận này Đoạn Ngọc Giác đồng học thắng là hoàn toàn xứng đáng.”

Trong lòng mọi người thật giống bị ngàn vạn dòng chữ fuck your mother gào thét mà chạy qua. Ngọa tào! Nếu như đây là người ngu ngốc! Vậy bọn họ cũng muốn thành người ngu ngốc!

Nói là người ngu ngốc đâu?! Nói là cái gì cũng không hiểu đây? Nói là thắng được không có áp lực chút nào đây?! Nói kiến thức căn bản cũng không hiểu đây!?

Thú thần a, con mẹ nó ngươi quả thực đang đùa ta!

Nếu như người ngu ngốc có lực tương tác như vậy, lão tử cũng nguyện ý thành người ngu ngốc!

Nguyên lai đây chính là thiên phú của giống cái sao? Ta qaaaaq! Xem đám giống cái đang sợ ngây người kia cũng biết là bọn họ cũng không biết điều này! Không oán được không học kiến thức căn bản a, không oán được cái gì cũng không hiểu a, có thiên phú tốt như vậy còn học cái gì kiến thức căn bản a!

Giống cái hưng phấn cùng á giống cái uất ức căn bản không nói ra được, chỉ có thể ủy khuất nhìn người chủ trì, lúc này người chủ trì đã phát biểu xong cảm khái, lúc này mới vội vàng giải trừ trạng thái cho khán giả.

“Ngọa tào! Đây là lực tương tác!? Kỳ thực bọn họ vốn là một nhà đi!”

“Ta X a! Nói cao quý lãnh diễm không nhiễm bụi đời a?!’Thất Khung Hoa’ ngươi đang làm nũng tổ tiên của ngươi có biết không?! Ta bất ngờ đến nỗi con ngươi đều rơi đầy đất!”

“Nói là người ngu ngốc đâu?! Nói là cái gì cũng không hiểu đâu!người ngu ngốc mà như vậy thì ta cũng nguyện ý a!”

“Ha ha, đừng như vậy, ai cũng biết giống cái thiên phú thấp, giống cái ngu ngốc, giống cái cái gì cũng không hiểu, làm sao có thể làm phiền á giống cái các ngươi đánh giá cao như vậy, ha ha.”

“Chà chà, sắc mặt này, Tiểu Giác nhà chúng ta thắng có cái gì không bình thường sao? Chúng ta chính là không thiên phú cái gì cũng không hiểu! Chúng ta chính là cường hãn như thế!”

“Ha ha, đây không phải là người vừa mới làm hạ thấp Tiểu Giác nhà chúng ta hay sao?”

“Vừa nãy là ai nói Tiểu Giác của chúng ta không thắng được? Vừa nãy ai nói Dịch Khanh Văn có thiên phú cao? Ba ba ba làm mất mặt có đau hay không a?!”

“Đánh đau như thế này! Ta đều thay bọn họ đau lòng mặt a, mặt đau a!”

“Đừng đắc ý như vây! Không phải là có một tràng sao? Các ngươi toàn bộ thắng thì nói tiếp!”

“Đừng có làm như các ngươi đã thắng rồi ý! Cuộc kế tiếp chúng ta mới không thua!”

Cứ việc trong lòng biết không có nhiều khả năng thắng, nhưng là vẫn muốn chống đỡ một chút mặt mũi!

“Được, mọi người im lặng một chút, sau đây tiến hành cuộc tranh tài thứ ba —— đan dược, ” người chủ trì dừng một chút, nói, “Thỉnh các tuyển thủ ai vào chỗ nấy!”

“Đề mục đan dược là —— đan dược cấp thấp ‘Thanh’!”

“Sau đây mời các tuyển thủ cầm lại các Linh Hoa mà các ngươi cần, từ trên người bọn họ lấy được vậy liệu mà các ngươi cần, sau đó bắt đầu chế tác đan dược, thành phẩm tốt nhất với thời gian ngắn nhất sẽ thắng.”

“Năm, bốn, ba, hai, một, bắt đầu!”

Dưới sự nín thở chờ đợi của tất cả mọi người, cuộc tranh tài thứ ba chính thức bắt đầu!

Vật liệu của đan dược cấp thấp ‘Thanh’ cũng không phức tạp, thế nhưng cũng cần tám loại, theo thứ tự là phấn hoa của ‘Hoa Lily’, cánh hoa của ‘Thất Xảo Hoa’, thân của ‘Tây Tinh Hồ’,  lá cùng cuống lá của ‘Bách Đáp Thảo’, nụ cuat ‘Hoa Mộng Điệt, một nhánh rễ hoàn chỉnh của ‘Cửu Hoạnh Thảo’ cùng với nhựa hoa lấy từ hai đóa ‘Phong Song Hoa’ đang nở rộ.

Những thứ này phức tạp mà rườm rà, cho nên đan dược mới có thể quý giá như thế, từ động viên Linh Hoa Linh Thảo để có được tài liệu, rồi tới luyện, có lúc thậm chí tiêu tốn một ngày hai ngày, thậm chí có lúc một ngày hai ngày cũng chưa chắc có thể làm cho một ít Linh Hoa ngoan cố đưa tài liệu mà các ngươi cần.

Cho nên trên đại lục này ngoại trừ đan dược sư, còn có một loại nghề nghiệp khác cực kỳ được hoan nghênh trong nội bộ các giống cái, đó chính là linh thảo sư.

Linh thảo sư sẽ không chế tác đan dược, mà bọn hắn một đời đều ở cùng Linh Hoa linh thảo làm bạn, khi học tập ở trong học viện cũng chỉ là như thế nào cùng Linh Hoa Linh Thảo trở thành bằng hữu cùng làm sao chăm sóc Linh Hoa Linh Thảo. Cho nên độ thân mật của Linh Hoa Linh Thảo đối với bọn họ lớn hơn của đan dược sư rất nhiều, thậm chí bọn họ từ nhỏ sẽ nuôi một ít Linh Hoa Linh Thảo, những Linh Hoa Linh Thảo kia sẽ giống như thân nhân của bọn họ vậy, bọn họ muốn vật liệu nào Linh Hoa Linh Thảo đều sẽ cho bọn họ. Nhưng Linh Hoa Linh Thảo đó được gọi là ‘Linh Thảo bản mệnh’, ‘Linh Thảo bản mệnh sẽ ở bên cạnh bọn họ trong thời gian dài, hoặc là nói là linh thảo sư ở bên Linh Hoa Linh Thảo trong thời gian dài, mỗi ngày ít nhất phải ở bên chúng 15 canh giờ mới có thể làm cho chúng buông lỏng cảnh giác, cho nên nói linh thảo sư cũng không phải một nghề nghiệp dễ dàng.

Thế nhưng linh thảo sư cũng có rất nhiều phương diện không được tiện lắm, bọn họ bởi vì trường kỳ cùng Linh Hoa linh thảo tiếp xúc, không có thời gian để ý tới đan dược, cho nên đa số bọn họ sẽ không chế tác linh dược, cho nên một ít vật liệu ở trong tay bọn họ đều không hữu dụng, đều à trực tiếp bán cho đan dược sư, tình cờ cũng sẽ bán ra một ít Linh Hoa Linh Thảo. Nhưng là bởi vì bọn họ bán ra những tài liệu này cùng Linh Hoa linh thảo để đối lấy số lần tiếp xúc cùng đan dược sư, có khi họ sẽ lấy vật liệu quý hiếm đến trao đổi đan dược, hoặc là cung cấp vật liệu nhờ đan dược sư chế tác đan dược, sau đó lại cho đan dược sư một ít tiền công. Có rất nhiều linh thảo sư cùng đan dược sư vẫn duy trì quan hệ hợp tác mật thiết, bởi vì độ thân mật của đan dược sư thấp hơn của linh thảo sư, có lúc vì làm một vật liệu chế tác đan dược cần tận bảy, tám ngày chuẩn bị.

Còn một điều nữa xảy ra sau khi bọn họ thành hôn. Linh thảo sư sau khi thành hôn sẽ có thêm bạn lữ của mình trong cuộc sống, lúc này trọng tâm sống có khả năng sẽ bị thay đổi, thời gian ở bên Linh Hoa Linh Thảo cũng sẽ ít đi rất nhiều, cho nên lúc này sẽ có một ít Linh Hoa Linh Thảo buồn bực. Tuy nhiên không nên coi thường điểm này, rất nhiều ‘Linh Thảo bản mệnh’ đều không chịu được linh thảo sư quên lãng, huống chi những Linh Hoa khác?

Như vậy tại sao còn có rất nhiều đan dược sư kiên trì tự mình lấy vật liệu từ trên người Linh Hoa Linh Thảo đâu? Rất đơn giản, Linh Thảo mua từ trên tay linh thảo sư sẽ bị hao tổn linh lực, tất cả vật liệu đều chỉ phát huy hiệu quả lớn nhất khi ở trên tay người lấy, mà nếu là chuyển giao hoặc buôn bán nhiều nhất chỉ có thể phát huy 60%.

May là đây chẳng qua chỉ là chế tác đan dược cấp thấp ‘Thanh’, còn không được tính vào hàng ngũ đan dược cấp 1, vật liệu sử dụng đều được lấy từ Linh Hoa cấp thấp. Nếu như trong vòng một tiếng mà vẫn không lấy được vậy liệu mình cần, lão sư sẽ hỗ trợ những tài liệu này., dù sao còn có cả một đám người ở đây, không có nhiều thời gian cho ngươi tiêu phí như thế. Nhưng đồng thời, ngươi cũng sẽ mất đi điểm của công đoạn này.

Đoạn Ngọc Giác tự nhiên không lo lắng, khi bảy chậu hoa được bày ở trước mặt cậu, cậu liền cảm nhận được tín nhiệm cùng vui mừng đến từ linh vật, cậu rất nhanh liền bắt đầu sờ sờ nhành hoa của bọn chúng, để đổi được vật liệu mà bản thân cần, thế nhưng vừa bắt đầu Linh Hoa cũng không biết cậu cần tài liệu gì, ‘Hoa Lily’ thậm chí còn đem cả bộ rễ cho Đoạn Ngọc Giác, tất cả mọi người nhìn chằm chằm không chớp mắt đến nỗi con ngươi đều sắp rớt xuống.

Đây chính là sợi rễ sợi rễ sợi rễ a a a a a!!! Không phải là một mảnh nhỏ của bộ rễ, mà là sợi rễ a a a!!!

Loại sinh vật giống như Linh Hoa Linh Thảo này không giống như những thực vật phổ thông kia, gốc rễ của bọn họ không phải là trọng yếu nhất, tất cả linh lực tinh túy nhất của bọn họ đều ở trên sợi rễ, một mảnh sợi rễ có lẽ bọn họ phải hấp thu linh lực nhật nguyệt mấy năm trời mới được!

Độ quý hóa của sợi rễ đối với linh hoa là có thể tưởng tượng được, tại sao đại lục có nhiều đan dược bị thất truyền như vậy? Bây giờ trong tay của một số gia tộc lớn còn có những phương thuốc từ rất xa xưa, tại sao bọn hắn không đem những cái này chế tác thành đan dược? Không phải bọn hắn không muốn, mà là căn bản không làm được! Bọn họ không có cách nào chế tác những đan dược này!

Bởi vì bên trong những đơn thuốc này có những tài liệu rất khó lấy được hay nói đúng hơn là không có cách nào lấy được, nói ví dụ như sợi rễ, nói ví dụ như hạt giống, nói ví dụ như trái cây dựng dục của Linh Hoa; Linh Hoa chắc chắn sẽ không đem hạt giống của bọn họ đưa cho đan dược sư, bọn họ là một chủng tộc rất bao che khuyết điểm, thân là ‘Mụ mụ’ Linh Hoa làm sao sẽ đem hạt giống trân quý như vậy cho đan dược sư để luyện đan dược? Hơn nữa đối với Linh Hoa mà nói, hạt giống đặc biệt quý giá, giống như trẻ sơ sinh của thú nhân vậy, có chút Linh Hoa cả một đời mới có ba, bốn hạt giống, mà trái cây dựng dục của linh hoa lại càng khó hơn, những trái này thường thường chuẩn bị cho những hài tử của bọn họ, cũng chính là những mầm Linh Hoa mới mọc, tiểu Linh Hoa bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ chết trẻ, cho nên thân là ‘Mụ mụ’ Linh Hoa sẽ tiêu hao linh lực của chính mình cùng sợi rễ đến thai nghén một trái cây, trái cây kia ẩn chứa linh lực sung túc, còn ‘Hài tử’ là hấp thu những linh lực này như thế nào thì nhóm giống cái cũng không biết, thế nhưng cũng biết những thứ này rất quý giá.

Mà hiện tại, ‘Hoa Lily’ rõ ràng lại đem sợi rễ quý báu của mình cho Đoạn Ngọc Giác! Chuyện này quả thật là vọt thẳng phá hủy tam quan của giám khảo!

Đây chính là sợi rễ sợi rễ sợi rễ a! Đó là sợ rễ quý giá nhất của Linh Hoa a! Người bình thường đề cập với nó vấn đề này nó sẽ hận chết ngươi! Bây giờ lại cho một giống cái sợi rễ!

Mọi người đều biết, sợi rễ của Linh Hoa cũng là vì ngày sau thai nghén hạt giống chứa đựng linh lực, linh lực tinh khiết có thể tưởng tượng được. Qua nhiều năm như thế không phải là không có người đánh chủ ý lên cái sợi rễ này, cũng không phải là không có người mạnh mẽ cướp đoạt, thế nhưng coi như mạnh mẽ cướp đoạt cũng sẽ bỏ ra cái giá khổng lồ.

Giữa các Linh Hoa có một phương thức liên hệ rất đặc biệt, ngươi mạnh mẽ cướp đoạt một sợi rễ của Linh Hoa này, hết thảy Linh Hoa sau này đều sẽ chống lại ngươi, không chỉ như vậy, khiếm khuyết của việc mạnh mẽ cướp đoạt sợi rễ vô cùng to lớn, hơn nữa linh lực trong một khoảng thời gian nhất định sẽ nhanh chóng trôi qua cho đến khi một điểm linh lực cũng không có.

Ngươi có thể không thu được vật liệu từ trên người Linh Hoa nhưng ngươi có thể mua vật liệu từ người khác, ngươi có thể thông qua linh thảo sư mua vật liệu, thế nhưng nhân loại không hiểu thế giới của Linh Hoa, bọn họ cũng không hiểu vì sao những vật liệu đã lấy được kia lại có thể nhận biết được người này, nói tóm lại, tất cả những người đã từng thương tổn Linh Hoa Linh Thảo, tài liệu đến trên tay người đó sẽ nhanh chóng trôi đi linh lực.

Cho nên, từ khi có người dẫm vào vết xe đổ, không còn có người đi làm chuyện ngu xuẩn như thế, bọn họ đã có rất lâu không có nhìn thấy sợi rễ của Linh Hoa, mà hiện tại, thậm chí có một cây Linh Hoa đem sợi rễ của mình cho một giống cái!

Đây là vinh diệu ( vinh dự và kì diệu) đến mức nào!

Hiện trường yên lặng như tờ, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Đoạn Ngọc Giác, ngay cả hô hấp cũng không tự chủ mà chậm lại, sợ mình đánh gãy tình cảnh này, cho dù là đã là đỉnh cao của đan dược sư, hiệu trưởng đều không tự chủ buông lỏng hô hấp chặt chẽ nhìn cái sợi rễ mà ‘Hoa Lily’ đang dùng nhành hoa để dâng ra kia.

Ông trời của ta a!Khi sinh thời ta dĩ nhiên có thể nhìn thấy sợi rễ của Linh Hoa! Đây chính là sợi rễ thứ thiệt a! Đây chính là sợi rễ Linh Hoa tự nguyện đưa ra a! Đó cũng không phải là sợi rễ bị người mạnh mẽ cướp đoạt cơ hồ không có linh lực a a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.