Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 70



Trong nháy mắt đó toàn bộ weibo đều nổ tung, càng không cần phải nói đến những người đang ở hiện trường kia!

Vật liệu cấp ba liệu chế ra đan dược cấp bốn, loại sự tình nghĩ cũng không dám nghĩ này lại bị Đoạn Ngọc Giác làm được!

“Tam quan của ta a! Ta rốt cuộc hiểu tại sao Tam trưởng lão lại nói như vậy! Giá trị tam quan của cuộc đời ta đều bị nam thần quét mới, cầu nói cho ta biết không chỉ là một mình ta ngao ngao ngao ——!” Một đan dược sư cấp một nhìn thấy con mắt bình thản kia của Đoạn Ngọc Giác, ngón tay dùng tốc độ nhanh nhất đánh mấy chữ này, trực tiếp truyền lên weibo.

“Ngọa tào ngọa tào ngọa tào ngọa tào ngọa tào ngọa tào ngọa tào ngọa tào ngọa tào —-! Đầu óc của ta đã hoàn toàn bị xoát mới rồi!” Một đan dược sư cấp hai khác trợn mắt há mồm mà nhìn đan dược kia, thật lâu mới dùng ngón tay cứng ngắc viết xuống vài chữ như thế.

“Gào gào gào gào gào gào ngao ta quả thực muốn cởi hết chạy vài vòng ở bên ngoài! Ta kích động đến mức khó có thể nói nên lời a a a a!” Run run giật giật viết xuống vài chữ như thế, bởi vì ngón tay run rẩy mà viết nhiều lần vẫn chưa thành công, cuối cùng mới miễn cưỡng được quang não phân biệt ra trực tiếp phát lên weibo. Tâm của đan dược sư cấp một dường như có một cây đuốc đang bốc cháy, đốt đến nỗi hắn hận không thể đi ra ngoài lỏa chạy vài vòng!

Trong nháy mắt đó Nam Khanh Hoa căn bản không đi xử lý vật liệu trên tay, khi mà hắn ngay cả lò luyện đan còn chưa bắc lên giá, Đoạn Ngọc Giác đã hoàn thành đan dược, hơn nữa vẫn là dùng vật liệu cấp ba làm ra đan dược cấp bốn!

Chuyện này quả thật lật đổ tam quan của Nam Khanh Hoa! Trái tim của hắn cảm nhận được một loại tâm tình dâng trào chưa từng có trước nay, tâm tình kích động quả thực khó có thể nói nên lời!

Đoạn Ngọc Giác, Đoạn Ngọc Giác, Nam Khanh Hoa tinh tế nghiền nát mấy chữ này, cảm giác được kích động cùng hưng phấn trong nội tâm, đến nửa ngày mới có thể tìm được ngôn ngữ phù hợp với tính cách, ngữ khí của hắn.

“Sao có thể có khả năng?!” Hắn liều lĩnh kêu lên, trợn mắt há mồm nhìn đan dược phát ra ánh sáng màu vàng trước mặt, không sai, đó là đan dược cấp bốn!

Nhưng là vật liệu cấp ba làm sao có khả năng làm ra đan dược cấp bốn đây?!

Trong mắt A Tát cùng Tây Lộ đều hiện ra màu xám trắng, hai tay của Lan Kỳ Phong đều đang run rẩy, nhìn đan dược kia giống như đang nhìn bảo vật cứu mạng!

“Sao có thể có khả năng?”

“Ông trời của ta a!”

“Ta nhìn thấy cái gì?!”

“Ánh mắt của ta có vấn đề! Ta cần phải đi bác sĩ!”

“Cái này không thể nào! Vật liệu cấp ba! Đó là vật liệu cấp ba a!”

Hiện trường không còn người có thể áp chế tình cảm của mình, tiếng hét chói tai liên tiếp truyền đến. Đoạn Ngọc Giác vẫn đứng ở nơi đó, vẫn bình thản như cũ, giống như là chuyện đương nhiên.

“cái này không thể nào.” Sắc mặt của Tây Lộ không hồng hào giống như dĩ vãng, vẫn là cắn chặt răng lễ phép nói “Vật liệu cấp ba làm sao có khả năng làm ra đan dược cấp bốn? Đây hoàn toàn đẩy ngã lẽ thường của đan dược học!”

“Không có gì là không thể.” Đoạn Ngọc Giác bình thản đánh gãy nghi vấn của Tây Lộ “Lẽ thường của đan dược học cũng bất quá là sách do một vị đan dược sư làm ra, lẽ thường một đan dược sư phát hiện ra, nếu ngươi phát hiện nó sai lầm thì làm sao ngươi có thể cho rằng nó nhất định là chính xác đâu?”

Tây Lộ lạnh lùng nghiêm nghị nói: “Ngươi dĩ nhiên có ý niệm sỉ nhục người đi trước, ngươi —-!”

“Được rồi” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói “Sự thật ở trong lòng người, ta có sỉ nhục bọn họ hay không mọi người ở chỗ này đều nghe được rõ rõ ràng ràng, lẽ thường bên trong đan dược học nói vật liệu cùng cấp chỉ có thể chế ra đan dược cùng cấp hoặc thấp hơn, mà ta hiện tại đã dùng sự thực nói cho mọi người biết, câu nói này tồn tại tì vết, chỉ cần có năng lực, vẫn có thể dùng vật liệu cấp ba chế ra đan dược cấp bốn.”

“Viên đó của ngươi chưa chắc là đan dược cấp bốn!” A Tát sắp chết giãy dụa nói “Đan dược không qua kiểm tra chỉ dựa vào màu sắc làm sao có thể biết được đây là đan dược cấp bốn?!”

“Nam thần nhà ta chính là suất như vậy! Sắc mặt của đám người liên bang các ngươi bây giờ thật khó coi, các ngươi có biết không?!”

“Ta cảm giác nam thần sẽ sáng tạo ra một thời đại thuộc về chính cậu ấy, ta hiện tại đi theo nam thần vẫn còn kịp sao? Ta nguyện ý làm nam nhân phía sau lưng nam thần (vẻ mặt nghiêm túc)”

“Lầu trên lăn đi! Nam thần là của ta!”

“Tất cả cút đi! Nam thần là của ta!”

Lan Kỳ Phong lắc đầu, trong ánh mắt có vui mừng lại có mong đợi, phức tạp giống như tâm tình của hắn, cuối cùng hắn nhắm mắt thở dài một hơi, thời đại mới của đan dược sư, rốt cuộc đã tới.

Thời đại mới của đan dược, chung quy sẽ được sáng tạo từ người trẻ tuổi này. Đó là ý nghĩ đã xuất hiện trong đầu hắn ngay từ khi hắn nhìn thấy người này. Thế nhưng hiện tại, nó rốt cuộc trở thành hiện thực.

Đoạn Ngọc Giác hững hờ cầm lò luyện đan đi xuống, cơ khí nghiệm chứng đan dược để ở chỗ đó. Lúc này mọi người càng có thể thấy rõ ràng, thứ đang sáng lên lóng lánh kia cũng không phải là một viên thuốc, mà là mười mấy viên!

Dùng vật liệu cấp ba làm ra mười mấy viên đan dược cấp bốn! Chỉ bằng điểm này, tên của Đoạn Ngọc Giác cũng sẽ được ghi vào trong sử sách!

Khi đó tất cả mọi người mới rõ ràng, tại sao người trẻ tuổi này lại được chọn làm Thất trưởng lão của Công đoàn đan dược sư!

Đoạn Ngọc Giác đem từng viên đan dược để vào bên trong máy cơ khí, cơ khí vận chuyển, tất cả mọi người đều nhìn chặt vào cái cơ khí kia. Thật lâu sau, âm thanh vận chuyển của cơ khí mới dừng lại, chỉ nghe được một thanh âm máy móc nói: “Mười ba viên đan dược ‘Thanh’ cấp bốn, phẩm chất tốt.”

“Thú thần ở trên! Ta tận mắt thấy một cái kỳ tích!”

“Ta cần đi khám bác sĩ! Ta cần đi khám bác sĩ! Trái tim của ta đã không chịu nổi! Mười ba viên a! Tận mười ba viên đan dược cấp bốn a! Chúng nó chỉ được chế ra từ vật liệu cấp ba!”

“Chớ ngu hài tử, ngươi không biết rằng ngày hôm nay bác sĩ đều nghỉ việc sao?”

Lan Kỳ Phong nhìn trần nhà, trong lòng ngũ vị tạp trần, nụ cười vui mừng trên khóe miệng mang theo một chút đắng chát. Khi mà ta còn sống, có thể nhìn thấy thời đại mới ra đời từ trong tay người trẻ tuổi này. Đây cũng coi như là hạnh phúc.

Sắc mặt của Tây Lộ cùng A Tát trắng bệch. Chuyến này của bọn họ vốn là đến đả kích mặt mũi của đế quốc, kết quả so hai lần đều ngược lại bị người ta tàn nhẫn mà đánh lại!

Nam Khanh Hoa lúc này cũng không có chú ý tới hắn, trong con ngươi lóe ra sung sướng cùng kích động, thế nhưng trong nháy mắt đã bị hắn ép xuống, dùng âm điệu phù hợp với tính cách mình gào to: “Đây bất quá là vận may của ngươi tốt thôi!”

“Có bản lĩnh chúng ta so tài ở cuộc thi đấu đan dược tinh tế! Ngươi nhất định không thắng được ta!”

Đoạn Ngọc Giác không có tiếp hắn, tựa hồ là xem thường hắn. Cậu nhẹ nhàng mà nhìn A Tát cùng Tây Lộ một cái. Cái nhìn kia làm cho A Tát lộ ra sát ý, Tây Lộ nắm chặt song quyền.

Đoạn Ngọc Giác đem lò luyện đan thả lại trên bàn, ánh mắt của những người khác đều dính chặt lên người cậu. Đoạn Ngọc Giác vẫn là không nhanh không chậm như vậy, tựa hồ không hề chú ý tới Nam Khanh Hoa bị cậu chọc đến sắc mặt đỏ bừng một chút nào.

“Như vậy, chuyện mà ngươi đã đáp ứng lúc trước, cần phải làm đi, Nam Khanh Hoa tiên sinh.” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt hỏi, cất từng viên đan dược vào trong lọ. Đan dược bại lộ ở trong không khí cũng không tốt, huống chi đây cũng không phải lò luyện đan làm bằng gỗ, khi làm ra đan dược cũng đã bị hao tổn ở một mức độ nhất định rồi.

“Chúng ta xấu, cần đọc nhiều sách!” Suy tư mấy phút, Nam Khanh Hoa mới không tình không nguyện nói ra, con mắt chặt chẽ nhìn Đoạn Ngọc Giác, như là muốn bắt cậu đem băm thây.

“Muốn tuyên bố thông cáo ở bên trong giả lập, ” Đoạn Ngọc Giác dù bận vẫn ung dung nói.

Sau khi tuyên bố thông cáo, tất cả mọi người chỉ cần tiến vào giả lập liền sẽ thấy thông cáo màu đỏ ở trên đó, sẽ kéo dài ba ngày.

“Đoạn Ngọc Giác ngươi không cần quá quá đáng ——!” Nam Khanh Hoa quát.

“Đã đánh cuộc thì phải chịu, vẫn là nói Nam tiên sinh căn bản không dám?” Đoạn Ngọc Giác đem tất cả đan dược đều đặt ở bên trong bình nhỏ, quơ quơ, để lên bàn, lạnh nhạt nói.

“Ngươi ——!” Biểu tình của Nam Khanh Hoa lúc đó như là hận không thể ăn luôn Đoạn Ngọc Giác!

“Ta không có mang quang não không lên nổi giả lập, ” Nam Khanh Hoa cắn răng nghiến lợi nói, từng chữ từng chữ đều là từ trong hàm răng chen ra.

“Không sao, ta chỗ này có quang não, cho ngươi mượn.” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói.

A Tát lúc này là thật nhẫn không được, nếu như phần video này không truyền ra ngoài, mặt mũi của liên bang bọn họ còn có thể giữ được, thế nhưng nếu như Nam Khanh Hoa thực sự nói ở trên giả lập rằng ‘Chúng ta xấu cần đọc nhiều sách’, như vậy trong khoảnh khắc mặt mũi của liên bang bọn họ liền không còn chút gì rồi!

“Chúng ta tới đây để giao lưu học tập, đế quốc làm thế với chúng ta thực sự không được tốt đi?” A Tát nhìn Lan Kỳ Phong, đôi mắt đều đỏ.

Vốn là tưởng cái công việc béo bở, kết quả lại bị làm thành bộ dáng này, tiền đồ sau này của hắn, cứ như vậy bị hủy một nửa!

Đoạn Ngọc Giác, ngươi —— nên —— chết!

Lan Kỳ Phong cười cười, “Cá cược của thiếu niên, đánh cược cả tôn nghiêm của thiếu niên, bộ xương già như chúng ta, vẫn là không nên nhúng tay thì tốt hơn, miễn cho bị các thiếu niên oán hận.”

Tên cáo già đáng chết này! Liên bang bây giờ là cưỡi hổ khó xuống, chuyện này muốn thật sự truyền ra, bọn họ còn mặt mũi nào a? Mặc kệ trả giá cái gì, đều không thể để cho chuyện này truyền đi! Cũng không có thể để cho Nam Khanh Hoa ở bên trong giả lập tuyên bố thông cáo!

Lúc này liên bang còn không biết, chuyện này đã truyền khắp weibo của đế quốc!

“Lan Kỳ Phong hội phó, sự tình liên quan đến Vườn Cầu Vồng của liên bang, còn cần cùng đế quốc hợp tác nhiều hơn, ” ngăn cản A Tát, Tây Lộ bỏ xuống một cái mồi nhử lớn.

Trong lòng Lan Kỳ Phong vui vẻ, liên bang thật cam lòng bỏ tiền vốn, cười nói với Đoạn Ngọc Giác: “Tiểu Giác, không nên ép chặt như thế, cháu để cho Nam Khanh Hoa tiên sinh đi lấy quang não của hắn a, ta xem chuyện này ngày mai nói sau đi, ”

Chuyện như vậy, đế quốc nên được bao nhiêu lợi ích đây? Để ta hảo hảo tính toán một chút, Lan Kỳ Phong cười đến càng thâm trầm, đám người bên cạnh nhìn thấy yên lặng mà đốt một cây nến cho liên bang.

Lão hồ ly này! Hô hấp của Tây Lộ cứng lại, hận không thể trực tiếp bóp chết Lan Kỳ Phong đang cười dịu dàng.

“Ồ.” Đoạn Ngọc Giác đáp, nắm lọ đan dược trong tay, đi tới trước mặt Lan Kỳ Phong.

“Đi thăm một buổi trưa, các vị sứ giả cũng mệt mỏi, chúng ta chuẩn bị buổi chiều trà, hi vọng có thể giúp cho các vị sứ giả thoải mái, ” thuận tiện thương lượng một chút Vườn Cầu Vồng cùng với sự kiện thông cáo trên giả lập. Lan Kỳ Phong cười đến ôn hòa, Tây Lộ tự nhiên nhìn thấu ý tứ trong ánh mắt của hắn, lại không tình nguyện cũng chỉ có thể đáp, “Được, như vậy làm phiền Lan Kỳ Phong hội phó.”

Mấy người lục tục đi ra ngoài, nhóm đan dược sư vây xem tiếc nuối lắc lắc đầu, dồn dập biểu thị mình còn đang chuẩn bị chụp ảnh thông cáo trên giả lập của Nam Khanh Hoa đâu.

Mà ở trong vòng mấy canh giờ ngắn ngủi này, bến cảng của đế quốc Kim Ngưu Tinh đã xảy ra một trận chém giết thảm thiết. Tiểu đội của liên bang không hề chuẩn bị bị tinh tế hải tặc diệt hơn một nửa, đồng thời bởi vì toàn bộ truyền tin của Kim Ngưu tinh bị phong toả, khi quân bộ đế quốc Song Tử Tinh biết, chuyện này đã đã xảy ra!

Mà là bởi vì truyền tin bị ngăn cản, cho nên chuyện này tạm thời không có thông báo cho dân chúng.

Khi đội trợ giúp tới, bất quá mười phút, tinh tế hải tặc chạy tán loạn.

Quân liên bang quan chỉ trích đế quốc cùng tinh tế hải tặc hợp tác ——!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.