Sau khi Bích Thanh cùng Đoạn Ngọc Giác lần lượt kết thúc,, tuyển thủ của trận thi đấu thứ hai đã chuẩn bị xong.
Sách lược của bọn Đoạn Ngọc Giác vô cùng đơn giản, xuất kỳ bất ý công thủ bất ngờ. Bọn họ xác thực không hiểu nhiều về Ưng Hoa thương hội, mà Ưng Hoa thương hội lại tự nhận vô cùng hiểu rõ bọn họ, đây chính là một điểm mù của thị giác, rất dễ dàng bị Song Tử Tinh lợi dụng.
Hai người yếu nhất đối phó với hai người mạnh nhất, dùng phương pháp nổ lò luyện đan để tạo thành thế hòa, cuối cùng ba đối ba thắng lợi, để ngừa cho ba trận tiếp theo cho dù có phát sinh ra chuyện gì, Ưng Hoa thương hội cũng có thể chắc thắng.
Đoạn Ngọc Giác tự nhiên là nhìn thấu phương pháp này của bọn họ, cho nên cuộc tranh tài này cậu cũng không có ý định để cho Minh Tu Kiệt vào trận.
Cái chiến thuật phá hủy lò luyện đan để quấy rầy người khác này thật ra rất thành công, thế nhưng đối với người đã từng cho rằng nổ lò luyện đan là niềm vui như Đoạn Ngọc Giác này một mà nói, tự nhiên là không có tác dụng ;
Thế nhưng đối với những người khác lại không nhất định. Khi mấy người Minh Tu Kiệt huấn luyện cùng nhau, vừa bắt đầu là ở bên trong giả lập, giả lập tự nhiên có bịt kín không gian đem mỗi người bọn họ cách ly, sau đó tuy rằng chuyển đến trong hiện thực, vì để tránh cho việc nhiễu loạn giữa các bên, đều là do quang não tạo thành một cái màn ngăn cách ánh sáng cùng âm thanh.
Có thể nói, bọn họ tuy rằng đã trải qua rất nhiều lần nổ lò luyện đan, nhưng không có thật sự chịu qua việc nhiễu loạn khi người khác nổ lò luyện đan.
Hơn nữa, Đoạn Ngọc Giác cũng cũng không tính để cho bọn Minh Tu Kiệt thử nghiệm cái này.
Cho nên, nhân viên thi đấu trận thứ hai là —— Cố Niệm!
Đoạn Ngọc Giác đang đánh cuộc, đánh cược sự tự tin của Ưng Hoa thương hội, đánh cược tín nhiệm của bọn họ với đội trưởng, đánh cược trong quá trình luyện đan của bọn họ không phát hiện người của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đã tiến bộ.
Quả nhiên, giống như Đoạn Ngọc Giác đã phỏng đoán, đội viên mà Ưng Hoa thương hội phái ra quả nhiên là Sơ Thanh Dương!
“Trận thứ hai: Cố Niệm của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đối chiến với Sơ Thanh Dương của Ưng Hoa thương hội.”
“Hạng mục thi đấu —— hạng mục đặc thù —— dùng một phần hoặc là nhiều phần đan dược biểu đạt tâm ý của mình với bạn lữ.”
Khóe miệng của Đoạn Ngọc Giác giật một cái, quả nhiên là hạng mục đặc thù a…
Biểu đạt tâm ý của chính mình? Đối với bạn lữ, như vậy cũng chính là yêu say đắm, tình nghĩa, tín nhiệm, dắt tay các loại tâm tình đẹp đẽ, vấn đề là dùng đan dược biểu đạt cái này?
—— có thể dùng mê tình đan sao? Cả đời mê luyến ta.
Đoạn Ngọc Giác vô cùng thê thảm cúi đầu, hai người trên đài thi đấu cũng bị đề bài này làm mờ mịt, đứng tại chỗ mấy phút cũng chưa bắt đầu làm.
Vì đưa cho tuyển thủ vật liệu sung túc, thông đạo phía sau hai bọn họ mở ra, bên trong xuất hiện gần trăm loại Linh Hoa Linh Thảo, cơ hồ bao gồm tất cả những Linh Hoa Linh Thảo từ cấp bốn đổ xuống.
“Thực sự là hạng mục vướng tay vướng chân a…” Hạ Tình lẩm bẩm nói, “Đan dược đưa bạn lữ không phải là vài loại kia sao? Chúng ta luyện chế đan dược phần lớn không phải là cho bạn lữ sao? Nào có cái gì có thể diễn tả tình nghĩa của mình a…”
“Cái hạng mục đặc thù này cũng quá kỳ lạ đi, ” Hạ Tình quay đầu nhìn Đoạn Ngọc Giác, trong tròng mắt có mấy phần ánh sáng hỏi, “Tiểu Giác, cậu có ý kiến gì sao?”
Đoạn Ngọc Giác trầm mặc một chút, lắc đầu nói: “Cậu cảm thấy được, tớ có thể có ý kiến gì sao?”
Hạ Tình: “…”
“Mê tình đan có được hay không?” Đoạn Ngọc Giác do dự nói, “Cho dù ngươi không mê luyến ta, ta cũng sẽ làm cho ngươi vĩnh viễn mê luyến ta.”
Hạ Tình: “…”
Dương văn ‘Phốc’ một tiếng bật cười, mặt mày lại cười nói: “Tiểu Giác, nếu như cậu thật sự làm như vậy, cậu nhất định sẽ bị không điểm.”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
“Cậu có đề nghị gì sao?” Con mắt của Hạ Tình tính toán.
Dương Văn lúng túng khụ một tiếng, nghiêng đầu do dự nói: “Đem đan dược bày thành hình dáng trái tim có được không?”
Ba người còn lại dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Dương Văn, Dương Văn thẹn quá thành giận nói: “Còn có cái gì có thể biểu đạt tâm ý hơn một trái tim sao?!”
Đoạn Ngọc Giác: “…”
Hạ Tình: “…”
Minh Tu Kiệt: “…”
—— Nói như vậy, thật giống cũng không có ạch…
Dương Văn cả giận nói: “Các cậu có thể nghĩ đến kiến nghị nào mang tính kiến thiết sao?!”
Đoạn Ngọc Giác yên lặng mà cúi thấp đầu xuống, Hạ Tình vuốt ngón tay của mình không nhìn vào mắt Dương Văn, Minh Tu Kiệt yên lặng mà nhắm hai mắt lại dưỡng thần.
—— Đừng hy vọng ba tên gia hỏa có chỉ số lãng mạng là âm đưa ra ý kiến gì.
“Hừ!” Dương Văn cả giận nói, “Một đám nhân loại ngu xuẩn!”
Minh Tu Kiệt sâu kín mở miệng nói: “Thời gian thi đấu là ba tiếng, đem đan dược bày thành một trái tim ít nhất cần bao nhiêu viên thuốc đây? Ba tiếng cậu có thể luyện chế ra nhiều đan dược như vậy?”
Dương văn: “… qaq ”
Lúc này, hai người trên đài thi đấu không hẹn mà cùng động.
Cố Niệm lựa chọn vật liệu của mình, cười đến tao nhã sủng nịnh trước mặt ‘Nụ hoa xấu hổ’, Cố Niệm là người được Linh Hoa yêu thích thứ hai sau Đoạn Ngọc Giác, bởi vì hắn đối với Linh Hoa Linh Thảo đều là đặc biệt bao dung mà ôn hòa.
” ‘Nụ hoa xấu hổ’, ‘Lily hoa’, ‘Tề Môn Thảo’ …” Hạ Tình nói ra những Linh Hoa mà Cố Niệm chọn, nhíu mày nói, “Cố Niệm đang muốn làm cái gì a? Tớ thấy thế nào cũng không ra?!”
“Trên thực tế…” Dương Văn yên lặng mà tiếp một câu, “Tớ cũng xem không hiểu, tại sao tớ không nhớ được loại đan dược nào lại cần những Linh Hoa Linh Thảo như thế nhỉ?”
“Hắn không chỉ tính toán luyện chế một loại đan dược, ” Đoạn Ngọc Giác lạnh nhạt nói, “Yên lặng xem biến đổi đi, trong lòng của Cố Niệm đã nắm chắc.”
Mấy người không tiếp tục nói nữa, cũng không còn quan tâm Cố Niệm, trái lại nhìn về phía Sơ Thanh Dương trên đà. Trên mặt Sơ Thanh Dương cũng không có biểu tình gì, thậm chí làm cho người ta có một loại cảm giác hắn đã nắm chắc phần thắng. Hắn lựa chọn vật liệu rất là đơn giản, cơ hồ là trong nháy mắt mấy người liền nhìn ra hắn muốn làm những gì.
—— Đan dược ‘Tú’ cấp ba.
Khả năng là vì hắn chỉ có thực lực cấp bốn sơ cấp, hắn không có lựa chọn đan dược ‘Tú’ cấp bốn, mà là lựa chọn đan dược ‘Tú’ cấp ba.
Muốn dựa vào thực lực áp chế sao?
Đám người Hạ Tình nhìn cuộc tranh tài này, khán giả trên khán đài cũng thảo luận nhiệt liệt. Cái gọi là hạng mục đặc thù quả giống như là từng cái từng cái trò đùa dai, cực kỳ quái lạ xảo quyệt. Giải thi đấu lần trước cũng đã có người rút trúng cái mệnh đề ‘Làm sao để dùng đan dược để lấp đầy bụng’ kiểu như thế này, khi đó sắc mặt của hai đan dược sư ở hiện trường đều trở nên đặc biệt khủng bố.
Mà lần này, dĩ nhiên là dựa vào đan dược để biểu lộ.
Nói đến vận may của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh cũng thật là kém cỏi, đều gặp phải các loại các dạng cường địch cùng đủ loại tiêu đề xảo quyệt, mà bọn hắn luôn có thể gặp dữ hóa lành. Như vậy lần này mấy người của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh sẽ đem đến kinh hỉ như thế nào cho bọn họ đây?
Sau khi Sơ Thanh Dương xử lý xong vật liệu, Cố Niệm mới cầm vật liệu của mình đi đến đài thao tác, hắn lựa chọn vật liệu có mười mấy loại, làm cho Sơ Thanh Dương đang liếc mắt nhìn hắn một cái bỗng nhíu mày.
—— Người này muốn chế tác hai loại đan dược trở lên? Cũng không nhìn thời gian có kịp hay không!
Sơ Thanh Dương không hề quan tâm đến Cố Niệm nữa, hết sức chuyên chú luyện chế đan dược của mình. Hắn luyện chế dù sao cũng là đan dược ‘Tú’ cấp ba, là một loại đan dược có độ khó rất cao, hắn nhất định phải hết sức chăm chú.
Cố Niệm tự nhiên cũng sẽ không quản Sơ Thanh Dương. Khi hạng mục này vừa mới được đề ra, hắn liền có một cái ý nghĩ, hiện tại thực thi một chút cũng không tồi.
Cố Niệm ôn hòa cười cười, đem vật liệu đã được xử lý tốt phân loại, từng cái để vào trong lò luyện đan, đồng thời, hắn bắt đầu bày bàn.
Đúng, bày bàn. Hắn đem rất nhiều vật liệu từng cái bày ra ở bên trong đĩa, trong đó lá cây giống như một ngọn lửa của ‘Hỏa Lang Hoa’ là bắt mắt nhất. Cố Niệm đến cùng muốn làm gì?
Sau khi đan dược ‘Tú’ cấp ba của Sơ Thanh Dương được luyện chế xong, Cố Niệm mới luyện chế đến viên đan dược thứ ba. Sơ Thanh Dương mạn bất kinh tâm thoáng nhìn, phát hiện loại đan dược được luyện chế tốt nhất trong đó là một loại tên là ‘Nhiệt nguyên đan’, tên như ý nghĩa, đây là một loại đan dược cung cấp nhiệt lượng cho người ta. Thông thường chỉ có vào mùa đông lạnh giá, đứa nhỏ giống cái thân thể yếu mới cần loại đan dược này.
Loại đan dược này là một loại đan dược cực kỳ dễ luyện chế nhưng lại không có tác dụng gì, thông thường chỉ có đám con nít mới học mới luyện chế loại đan dược này để rèn luyện cảm giác.
Sau khi nhìn thấy viên thuốc này, trong lòng Sơ Thanh Dương càng thêm xem thường. Ván này, bọn họ thắng chắc!
“Mời nói rõ nguyên nhân ngươi lựa chọn loại đan dược này.”
Thanh âm cơ giới lạnh như băng lại một lần nữa vang lên, Sơ Thanh Dương tự tin nở nụ cười, “Bởi vì bạn lữ của ta là một quân nhân, mà ta muốn nói cho bạn lữ, ta sẽ lấy hết tất cả nỗ lực cung cấp cho hắn một cảm giác an toàn, bởi vì ta còn ở nhà chờ hắn.”
Lời nói này của Sơ Thanh Dương vô cùng cảm động. Đan dược sư nào mà không phải như vậy đây? Hi vọng bạn lữ của mình hảo hảo sống sót, dùng hết tất cả khả năng đem lại an toàn cho bạn lữ, bởi vì bọn họ còn đang chờ hắn.
Đan dược ‘Tú’ cấp ba, năng lượng ẩn chứa bên trong đan dược ‘Tú’ thậm chí còn vượt qua nhiều lần đan dược ‘Thanh’, đây là biểu lộ của hắn đối với bạn lữ, hắn hi vọng bạn lữ của hắn hảo hảo sống sót, hắn sẽ ở nhà chờ hắn.
Mà vào lúc này, viên đna dược thứ ba của Cố Niệm mới luyện chế thành công, hắn đem ba viên đan dược đặt vào trong cái mâm, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.
“Mời nói rõ nguyên nhân ngươi lựa chọn loại đan dược này.”
Âm thanh băng lãnh của máy móc vang lên, Cố Niệm nở một nụ cười nhã nhặn, “Ta luyện chế ba viên đan dược, ‘Nhiệt nguyên đan’, ‘Đắc an đan’, ‘Thanh tâm đan’, ”
Ba loại đan dược này đều là ba loại đan dược vô cùng đơn giản, thông thường không có tác dụng gì lớn, ‘Đắc an đan’ là một ít đồ ăn mà ma thú thích ăn nhất, thông thường chỉ có người nuôi ma thú mới muốn cái này, ‘Thanh tâm đan’ càng dễ bàn hơn, là đan dược dùng khi hài tử gặp ác mộng, khiến người một đêm không giấc mộng.
Những thứ này đều là đan dược mà những hài tử năm hai của bộ sơ cấp luyện chế, mà Cố Niệm lại đem chúng lên hiện trường thi đấu, điều này làm cho khán giả cực kỳ kinh ngạc.
Cố Niệm chỉ là ôn nhu cười cười, tiếp tục nói: ” ‘Hỏa Lang Hoa’ lửa, ‘Nhiệt nguyên đan’ nhiệt, ‘Đắc an đan’ hài âm chữ đắc ”, thanh tâm đan hài âm chữ thanh ‘Tình’, đây là câu nói mà ta muốn nói cho bạn lữ ta ——tình ý như hỏa.”
“Ta đối với hắn —— tình ý như hỏa.”
Cố Niệm ôn nhã ở trên đài, cười đến thong dong, trong lòng Sơ Thanh Dương chìm xuống, đột nhiên có một ít dự cảm không tốt.
“Nguyên lai còn có thể như vậy a, Cố Niệm thật là lãng mạn!” Hạ Tình mắt long lanh nói, đối với một đám ngốc manh thần kinh thô to, nhớ tới ‘Sơ Tâm Thạch’ là tốt lắm rồi, đừng hy vọng hắn biết cái gì gọi ‘Lãng mạn’.
—— về phần đám thú nhâ đại não thô to, đời này cũng không thể nào nhìn thấy bọn họ chơi cái gì ‘Lãng mạn’.
“Cố Niệm rất nắm chắc lý giải đối với những đan dược của mình a, ” Dương Văn thở dài, trong con ngươi mơ hồ có chút ước ao, rõ ràng hắn ít tuổi nhất, hiểu rõ nhất những đan dược cấp thấp đấy, nhưng hắn thật sự không nhớ ra được những đan dược này.
—— Bởi vì chúng nó quá vô dụng.
“Trận thi đấu thứ hai: hỏa tình của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh Cố Niệm đánh giá là A, có đổi mới có đặc điểm làm người cảm giác mới mẻ, đồng thời từ bên trong cuộc tranh tài này có thể nhìn thấy cơ sở vững chắc, tư duy linh hoạt, tinh thần đổi mới của tuyển thủ.”
“Đan dược ‘Tú’ cấp ba của đại biểu Ưng Hoa thương hội Sơ Thanh Dương, đánh giá là B, lý niệm mặc dù không sai thế nhưng không có đổi mới, lấy trí tuệ của tiền nhân để đạt được mục đích của mình.”
“Cuộc tranh tài này đại biểu Cố Niệm của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh thắng, điểm số hiện nay 2:0.”
Sơ Thanh Dương đứng bất động tại chỗ, ngón tay phát ra âm thanh không nhỏ, khuôn mặt càng trắng bệch đến đáng sợ, thế nhưng môi lại hồng đến khác thường. Hắn chỉ cảm thấy bên trong tai vang lên những âm thanh ong ong, cái gì đều không nghe thấy, trước mắt càng xuất hiện những đồ vật mang hình dáng đen thùi lùi.
—— Hắn thua? Không! Sao có thể có khả năng?!
—— Hắn luyện chế chính là đan dược cấp ba, đó là lần luyện chế đan dược ‘Tú’ cấp ba hoàn mỹ nhất của hắn, vì sao lại thua?!
—— Chỉ bằng đống đan dược rách nát của tiểu tử kia, hắn dựa vào cái gì thắng ta?!
Trong lòng phẫn nộ không cam lòng mắng, tâm tình tiêu cực như là biển đè ép, nhưng là Sơ Thanh Dương biết mình không thể phát tác, không thể để cho những người khác chê cười!
Móng tay tàn nhẫn mà bấm vào trong lòng bàn tay, Sơ Thanh Dương nhắc nhở chính mình phải gắng giữ tỉnh táo, không nên hoảng loạn, không cần nổi giận, vào lúc này càng cần phải tỉnh táo!
Nhưng là dựa vào cái gì dựa vào cái gì?! Dựa vào cái gì ba viên đan dược lung ta lung tung có thể thắng hắn! Dựa vào cái gì?!
Sơ Thanh Dương gào thét ở trong lòng như một con dã thú đang phẫn nộ, hắn cứng ngắc liều mạng thân thể, cảm giác mình ngay cả nhấc nhấc chân đều không làm được, phẫn nộ cùng xấu hổ như hai khối đá tảng đặt ở trên người hắn, làm cho tâm linh cùng thân thể đều chịu đủ dằn vặt.
Điểm thi đấu vừa đi ra, tất cả mọi người sửng sốt một chút. Sơ Thanh Dương thua? Đội trưởng của Ưng Hoa thương hội thua? Bại bởi một người trẻ tuổi không có chút tiếng tăm nào?
Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh lần này mạnh đến cỡ nào a?
Nhất thời, trong lòng mỗi người đều không khỏi cảm thán. Mặc dù biết tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh lần này phái ra rất bất phàm, thế nhưng không nghĩ tới bọn họ sẽ thắng hai lần liên tiếp.
—— Thật sự khó mà tin nổi!
“Điều này không công bằng!” Đột nhiên, một khán giả của Ưng Hoa thương hội hô lên, “Thi đấu đan dược không phải là dựa vào đan dược để quyết định kết quả sao?! Một đống đan dược mà tiểu hài tử có thể luyện chế ra dựa vào cái gì để thắng? Sơ Thanh Dương đường hoàng tạo ra đan dược cấp ba! Là đna dược được công nhận là khó luyện chế nhất trong số những đan dược cấp ba! Dựa vào cái gì bại bởi tiểu tử kia?! Tên tiểu tử kia ngay cả một viên đan dược đường hoàng ra dáng đan dược cấp một cũng không luyện chế đến!”
2:0 rồi! Dĩ nhiên 2:0 rồi! Tiểu tử đứng lên kia vô cùng phẫn nộ, bọn họ rất có thể bị đào thải vì 3:0!
—— Chuyện như vậy, bọn họ làm sao có thể cho phép?! Bọn họ làm sao có thể thua khó nhìn như vậy?!
“Quang não xử ra thắng bại, làm sao có khả năng tồn tại không công bằng? Làm phiền ngươi không nên hạ giá như thế có được hay không, ” một nam tử tuấn tú lườm một cái, khá là khinh thường nói.
“Không thua nổi cũng không cần tham gia thi đấu, thực sự là hạ giá, ” mặt khác có một người phụ họa nói, ánh mắt khá là xem thường.
“Nhưng là hắn nói cũng có đạo lý a, thi đấu đan dược không phải là so đan dược sao? Cố Niệm dùng mấy viên đan dược không đủ tư cách thắng đan dược cấp ba của Sơ Thanh Dương, xác thực không vô cùng không công bằng a.”
“Không có nghe quang não nói sao? Lần tranh tài này so chính là lực đổi mới! Đan dược của Cố Niệm cho dù có không tốt cũng là hắn tự mình nghĩ ra, Sơ Thanh Dương bất quá chỉ là cầm thuyết pháp luyện chế của người khác cho đủ số thôi, mấy câu nói kia của hắn ai chẳng nói được, dựa vào cái gì coi như hắn thắng?”
“Nhưng là Sơ Thanh Dương chính là đan dược cấp ba thật sự a!”
Khán giả trên khán đài ồn ào không ngớt, quang não lại cũng không có đưa ra lời giải thích nào, chỉ là dùng thanh âm băng lãnh máy móc của nó nói: “Thỉnh tuyển thủ Sơ Thanh Dương xuống đài, thỉnh tuyển thủ của vòng thi đấu thứ ba lên đài!”
Sơ Thanh Dương nghe được tên của mình được quang não gọi ra, thân thể căng thẳng, hàm răng cắn chặt, tận lực bảo trì câm bằng thân thể, tận lực bình tĩnh ưu nhã đi xuống đài.
—— Cho dù thua thi đấu, cũng không thể quá khó nhìn!
“Cuộc tranh tài thứ ba, ” Đoạn Ngọc Giác lẩm bẩm nói, hủy bỏ kế hoạch đã sớm định ra, nói, “A Văn, cậu đi.”
A? Dương Văn nghi hoặc mà liếc mắt nhìn cậu, nhìn thấy Minh Tu Kiệt gật gật đầu, Hạ Tình cười vô cùng sáng lạn với hắn, làm một cái thủ thế cố gắng lên. Dương Văn vì vậy đứng lên, đi lên đài thi đấu.
“Tiểu Giác Tiểu Giác, tại sao đột nhiên thay người a?” Hạ Tình chớp chớp đôi mắt, hỏi.
Sớm định ra chính là Hạ Tình tham gia cuộc tranh tài thứ ba.
“Bởi vì trận đấu này, bọn họ dù như thế nào cũng phải gỡ lại, ” Đoạn Ngọc Giác mạn bất kinh tâm cười nói, “Bọn họ có thể cho phép mình thất bại, lại không thể cho phép mình lấy thành tích 3: 0 thất bại, cho nên cuộc kế tiếp, bất luận chúng ta phái ai ra trận, bọn họ vì thắng một hồi đánh vỡ cục diện 0 điểm, nhất định sẽ phái ra người mạnh nhất trong số bọn họ.”
Đoạn Ngọc Giác cười ý vị thâm trường, “Mà vừa bắt đầu, người đứng thứ hai trong đội ngũ của bọn họ dùng để đối phó với cậu đâu.”
“Mà làm người mạnh thứ hai trong đội ngũ, vốn là có một cỗ tự kiêu, cho nên kỳ thực cũng chưa chắc để ý cậu, mà bởi vì cậu là đối thủ của hắn, hắn nhất định sẽ quan tâm rất kỹ đến cậu, tiếp theo sẽ là quan tâm người có thực lực mạnh tương đương với hắn là Minh Tu Kiệt, ”
“Thế nhưng, hắn chắc chắn sẽ không quan tâm Dương Văn vẻn vẹn chỉ có thực lực cấp hai đỉnh cao vừa mới lên cấp ba sơ cấp, ”
“Cho nên, chúng ta đánh hắn trở tay không kịp?!” Hạ Tình con mắt lượng lượng, đánh gãy Đoạn Ngọc Giác.
“Ân, ” Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, “Kế hoạch của bọn họ rất tốt, cho nên tớ càng muốn nhìn một chút bộ dáng thông minh quá sẽ bị thông minh hại của bọn họ.”
Đoạn Ngọc Giác nhợt nhạt nở nụ cười, hơi che giấu ác ý trong con ngươi.
“Vòng thứ ba: Dương Văn của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đối chiến với Khanh Thiên Nhạc của Ưng Hoa thương hội!”
Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua là sinh nhật của Mặc Vân tiểu thiên sứ, chúc ngươi sinh nhật vui vẻ!
Ta ngày hôm qua có một chút chuyện, thiếu một chút không kịp đổi mới, bởi vì sau 23:30 ký túc xá sẽ tắt đèn khóa mạng, ta vội vã phát ra, chưa kịp chúc mừng, hi vọng tha thứ ~~~~(>_<)~~~~
Ngày hôm nay chúng ta cùng chúc mừng sinh nhật của Mặc Vân tiểu thiên sứ nha, đát