Ta Ở Hậu Cung Đương Đại Lão

Chương 9: 9: Độ Tiên Khí





Nhiệm vụ của Trầm Xuyên khi bị đày xuống phàm là phải tìm cách chữa trị bệnh" lên không được" của Kiêu Chiến.


Nếu trị khỏi được, hắn sẽ được trở về thiên đình, tiếp tục làm thần tiên, còn không trị hết thì đời đời kiếp kiếp hắn chỉ có thể làm chim.Kiêu Chiến đứng dậy, đưa tay bắt chim hoàng yến trong lồng ra, đưa lên trước mặt hắn, ánh mắt cùng hơi thở tãn ra một tia nguy hiểm:" Sáng nay ngươi dám làm bẩn long sàng của trẫm, trẫm nên trừng phạt ngươi như thế nào đây?"Vân Miên đỏ mặt, Trầm Xuyên nghe vậy ở trong lồng cười lăn lộn, Kiêu Chiến lớn tiếng phân phó:" Người đâu, đem chim anh vũ tới Ngự Thiện phòng."Sau khi chim anh vũ bị đưa đi, Kiêu Chiến tỉ mỉ quan sát chim hoàng yến trong tay, sau một lúc hắn hỏi:" Ngươi đã biết sai chưa?"" Ký chủ, ta có sai chổ nào đâu? Vân Miên lại mạnh miệng:" Phân chim kia có chứa tiên khí, giá trị liên thành, người phàm ăn vào có thể chữa bệnh, không có bệnh cũng có thể cường thân kiện thể, không tin, ngươi nếm thử xem?"Kiêu Chiến tuy không hiểu được tiếng chim, nhưng hắn có thể đoán mò, hắn đoán được tám chín phần ý con chim này muốn nói gì? Đang muốn nói cái gì? Bỗng nhiên sắc mặt hắn trở nên thống khổ, Kiêu Chiến nắm chặt tay lại, Vân Miên cảm thấy có một sức mạnh bóp chặt lấy nàng, nàng tối sầm mắt lại, hôn mê bất tỉnh.Lúc tỉnh lại, Vân Miên nhìn thấy xung quanh nàng tối đen như mực.

Kiêu Chiến đang ngồi trên giường vận công, sắc mặt hắn nhìn rất thống khổ, đau đớn, hắn như đang dùng nội lực để bức thứ gì đó trong người ra ngoài.Một lúc sau, một cây ngân châm từ trong người Kiêu Chiến bay ra, hắn phun ra một ngụm máu tươi, té xuống đất, ngất xỉu." Này, Kiêu Chiến, ngươi sao vậy?" Vân Miên thấy ký chủ bất tỉnh nhân sự, liền biến thành bộ dáng ban đầu của nàng, chạy đến bên người Kiêu Chiến.Vân Miên bắt mạch cho hắn, bắt hiện mạch tượng hắn vô cùng rối loạn, kinh mạch hắn đập nhanh và mạnh giống như sắp nổ tung ra vậy.Vân Miên cầm cây ngân châm trên mặt đất lên nhìn nhìn, từ màu sắc có thể thấy, cây ngân châm này đã ở trong người hắn rất lâu rồi, chắc là đã ghim vào một huyệt vị nào đó.Kiêu Chiến dùng nội lực để bức ngân châm ra, hiện hắn đã bị nội thương trầm trọng, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.Sự việc phát sinh quá đột ngột khiến Vân Miên tâm thần rối loạn, trong đầu nàng hiện giờ, chỉ nghĩ ra được một biện pháp, đó chính là dùng tiên khí thổi vào miệng hắn, giúp hắn ổn đinh kinh mạch.Vân Miên cúi xuống dùng tiên khí để cứu hắn, luồng tiên khí nhanh chóng chữa lành nội thương cho hắn.Vân Miên chỉ một lòng một dạ muốn cứu người , nào có nghĩ đến cái gì nam nữ khác biệt, nàng nghiêm túc đem tiên khí của mình truyền vào miệng hắn, nhẹ nhàng như sợ làm hắn đau.Từng luồng tiên khí giống như rượu ngon, nước thánh rót lên đôi môi lạnh lẽo thanh u của Kiêu Chiến, từng ngụm từng ngụm đều khiến lòng người say đắm.

Sau hơn mười lần độ tiên khí, tánh mạng Kiêu Chiến đã qua khỏi nguy hiểm.Vân Miên biến trở lại thành chim hoàng yến, nằm trên ngực hắn, tiếng tim mạnh mẽ hữu lực của hắn truyền đến tai nàng giống như một bài hát ru, bất tri bất giác giác dựa vào ngực hắn ngủ thiếp đi.Một lúc sau, Kiêu Chiên tỉnh lại, hắn phát hiện trên mặt đất coa một cây ngân châm còn có con chim hoàng yến đang nằm trên ngực hắn ngủ ngon lành.Đây là cây ngân châm thứ mười bảy mà hắn đã bức từ trong người ra, hắn phải đem cây ngân châm này bảo hoản thật tốt, hắn đem chim hoàng yến cầm nhẹ nhàng trong lòng bàn tay, sau đó liền đi ra khỏi mật thất.Ngự tiền thị nữ Anh Đào đang hầu hạ hắn thay xiêm y, Kiêu Chiến thuận miệng hỏi:" Trẫm đã ngủ bao lâu?"Anh Đào hồi đáp :" Bẩm bệ hạ, người đã ngủ ba canh giờ rồi!"Kiêu Chiến nhíu mày, mới ba canh giờ thôi sao? Lúc trước mỗi lần hắn dùng nội lực bức ngân châm trong người ra, đều hôn mê ba ngày ba đêm, mỗi lần đều thống khổ không thôi, sinh tử cận kề.


Mà lần này, chỉ có ba canh giờ thì hắn đã tỉnh lại, không chỉ không tổn thương nguyên khí, ngược lại còn tràn đầy năng lượng.Hắn nhớ lại giấc mơ đêm qua, trong mơ, có một vị tiên nữ giáng trần đã cướp đi nụ hôm đầu tiên của hắn, nàng ở trong mơ ôn nhu, ngọt ngào lưu luyến, giống như men rượu làm say đắm lòng người., len lỏi vào nơi sâu thẩm nhất trong người hắn.


Thật ngọt ngào, quyến rũ.Lúc hầu hạ hắn thay xiêm y, Anh Đào phát hiện trên áo của hắn có vương một sợi tóc..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.