Thanh niên mặc đồ đen rõ ràng có hứng thú đối với nhà trọ của Thủy Dung, hắn vỗ đùi, lập tức bụi từ trên chiếc quần đen được phủi sạch bay tới chỗ thanh niên mặc đồ màu trắng bên trái.
Thanh niên mặc đồ trắng có tướng mạo cấm dục, phía trên mặc áo sơ mi nhung, phía dưới mặc chiếc quần phong cách vận động, bộ dáng vô cùng nhàn nhã.
Hắn ngồi gần thanh niên áo đen nhất, cũng không chịu nổi bạn của mình mà xuống xe trước.
Thủy Dung nhìn thấy có người xuống xe lại càng kích động.
Đây là khách muốn tới trọ sao? Thật tốt quá! Cô mới khai trương ngày đầu tiên nha! Rốt cuộc...!cũng gọi là khai trương rồi!
Thanh niên xuống xe sau mới bước chân ra đi được hai bước thì xuất hiện hai tang thi có bộ dáng dữ tợn giương nanh móng vuốt.
Thủy Dung không sợ những tang thi xấu xí ghê tởm đó nữa rồi, do những tang thi đó sẽ không công kích cô, nhưng chúng đột nhiên lộ ra bộ dáng hung ác giương miệng to rộng hướng về phía thanh niên kia mà xông tới, cô chỉ là một tiểu cô nương còn trong độ tuổi đi học chưa được trải qua mạt thế thấy cảnh đó liền bị dọa mắt choáng váng.
Lúc cô thiếu chút là thét to thì vài đạo dây đằng màu xanh lục trống rỗng xuất hiện, giống như chơi trò ninja trái cây, roi mây liền tấn công vài lần, thân thể của tang thi liền bị chém thành vài đoạn.
Bất quá Thủy Dung không có sợ hãi, bởi vì trước mắt cô cảnh tượng đó đã được đánh mosaic(1), hình ảnh máu me giờ đây rất mơ hồ.
(1): đây có thể được hiểu là để che đi hình ảnh kinh dị, máu me.
Thủy Dung lắc đầu, đoán được đây là do hệ thống xử lý, trong lòng thầm cảm ơn hệ thống, sau đó mới nở nụ cười công nghiệp với thanh niên.
Nhà trọ nhỏ không có bãi đỗ xe, nhưng xung quanh trống không nên có thể đỗ xe ở bất cứ chỗ nào.
Xe việt dã lại lần nữa lăn bánh rồi dừng lại trước cửa nhà trọ.
Ba thanh niên cũng từ trong xe bước xuống, mỗi người đều có vóc dáng cao to, diện mạo anh tuấn, hình thể tráng kiện.
Thủy Dung nuốt một ngụm nước miếng, giờ mà đi nắm tay bất kỳ ai trong bốn người thanh niên đó thì cũng không thể gọi là người xấu đúng không? Xem mặt thì đều là bộ dáng đứng đắn, hệ thống cũng nói là sẽ bảo vệ cô nên chắc là không xảy ra chuyện gì đâu?
"Khụ khụ! Bốn vị đường xa mà tới, như rồng đến nhà tôm, không biết bốn vị khách muốn ở trọ đúng không? Nhà trọ tuy rằng có chút đơn sơ nhưng lại rất an toàn và sạch sẽ, một ngày một đêm thì một quả tinh hạch bậc 1, cung cấp nước ấm miễn phí và được tắm vòi sen, không biết quý khách có trọ...Trọ hay không."
Thủy Dung vốn đang vô cùng nhiệt tình hoan nghênh và giới thiệu nhà trọ của mình, nhưng lại cảm giác ánh mắt của bốn người nhìn mình không đúng lắm, lập tức liền nổi da gà.
Bọn họ nhìn cô như vậy làm gì? Chẳng lẽ là muốn làm chuyện xấu? Giết người diệt khẩu, phanh thây đoạt tài?
"A! tốt lắm, tôi muốn trọ một đêm." Thanh niên áo đen có vóc dáng cao nhất trong bốn thanh niên, quần áo rộng thùng thình cũng không thể che đậy vóc dáng tráng kiện.
Nghe được có người muốn ở trọ, Thủy Dung liền mỉm cười, cô mở tay trái ra biểu thị chính mình vô cùng hoan nghênh, sau đó tự mình mở cửa dẫn bọn họ vào trong.
Thanh niên mặc áo đen cười lên rồi theo Thủy Dung vào.
Mới vừa vào cửa, thanh niên áo đen liền bất ngờ.
Mới ban nãy thanh niên áo đen có suy nghĩ rằng việc xảy ra trong quá khứ sẽ tiếp diễn lại, sau khi xảy ra mạt thế dạng người nào cũng đều có, một năm rưỡi trước bọn họ cũng từng gặp tiểu cô nương nhu nhược đáng thương cản xe, nói là xin bọn họ hỗ trợ đưa cô ta về nhà, lúc ấy mạt thế vừa xảy ra không lâu, bọn họ cũng không có kiến thức gì cho lắm, cũng không nghĩ cô ta là dạng người xấu xa ghê tởm còn tốt bụng dẫn cô ta trở về.
Kết quả lại bị cô ta lừa gạt, cô ta muốn lừa bọn họ về nhà rồi sau đó đem bọn họ ăn để duy trì mạng sống.
Huynh đệ bọn họ tuy rằng lúc ấy có hơi ngu ngốc tốt bụng, nhưng thực lực không tồi, bốn người không chạy thoát mà dứt khoát giết luôn cái đồ dơ bẩn đó.
Vốn đang cho rằng lại gặp lại chuyện này, hắn còn nghĩ đôi mắt của cô gái này rất thanh thuần, chắc là bị người ta buộc làm chuyện xấu, nếu mà giải quyết xong liền tha cho cô.
Chỉ là lúc vừa tiến vào bên trong nhà trọ thanh niên lại không thấy như vậy, bởi vì...!Cách bố trí nhà trọ so với trước mạt thế đều khá giống với khách sạn nhỏ ở nông thôn.
Hơn nữa hắn cũng không cảm thấy có mai phục, phòng này trừ bỏ cô gái này ra cũng không có người khác.
"A...Tiên sinh đi đường xa có phải rất khát nước đúng không?" Thủy Dung ân cần lấy ly giấy dùng một lần tới máy lọc nước rót một ly nước ấm đưa cho thanh niên, cười ha hả xoay người từ ngăn kéo chỗ quầy lấy ra một chìa khóa màu vàng đồng để trên mặt bàn.
"Tiên sinh nếu muốn nghỉ ngơi, giao tiền ở lại liền có thể lên lầu nghỉ ngơi, trong tiệm có cung cấp nước vòi sen ấm, nhà trọ chúng tôi nhỏ, cũng chỉ có thể cung cấp cái này." Thủy Dung lại từ quầy phía dưới lấy ra một túi đồ, trong đó có một cái khăn tắm trắng tinh, một cái bàn chải đánh răng màu vàng nghệ dùng một lần, còn có một ly nhựa súc miệng và một kem đánh răng dài bằng đốt ngón tay út.
Thanh niên nhận ly nước ấm vô cùng kinh ngạc, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, phát hiện trên đỉnh đầu đèn đang sáng, liền càng kinh ngạc hơn.
Nơi này còn có điện! Sao có thể! Mạt thế hai năm các trạm phát điện đều đã không còn.
Điện ở đây là từ đâu ra? Máy phát điện chạy dầu Diesel? Nhưng máy đó phát ra âm thanh rất lớn, nếu là máy phát điện chạy bằng dầu Diesel thì hắn không có khả năng không nghe thấy âm thanh!
"Tiên sinh? Bạn của ngài có muốn trọ ở đây không? Thủy Dung không ngừng cố gắng tiếp tục mỉm cười, một người một tinh hạch bậc một, tiền điện hôm nay đã là một quả tinh hạch bậc một rồi.
"A...!Cho...!Cho ba phòng đi." Thanh niên nhìn nhìn chìa khóa trong tay, nhớ tới đối phương nói phí dừng chân, một người một quả tinh hạch bậc một, giá cả này thật sự không đắt, hơn nữa hắn cũng tin ở đây có thể hoàn toàn đảm bảo sự an toàn.
Tang thi không thấy nơi này, xác thật là an toàn.
Thanh niên cúi đầu uống một ngụm nước ấm, đã lâu rồi chưa trải nghiệm cảm giác kì diệu như vậy làm lòng hắn hỗn độn không thôi.
Nói xong một lúc, hắn liền lập tức móc ra từ trong lòng ngực các loại tinh hạch khác nhau có hồng, vàng, nâu, lục, lam, trong suốt.
Thanh niên đem tinh hạch đặt trên quầy, sau đó mới nhìn tới cặp mắt hạnh của cô gái đầy tò mò rồi kinh ngạc.
Tay của thanh niên rất lớn, một lần lấy ra là một đống tinh hạch lớn nhỏ khoảng mười mấy cái.
Thủy Dung khóe miệng giật giật, ngày đầu tiên khai trương mà đã gặp gỡ thổ hào?
Cô liền suy nghĩ rồi nhìn tới bảng tới giá cả.
Thủy Dung tùy ý lấy 4 tinh hạch trên quầy, bởi vì hệ thống cũng không nói là lấy cái nào, chỉ cần là tinh hạch bậc một đều hoàn toàn không thành vấn đề, đẹp hay xấu đều được.
"Trời gần tối rồi, tiệm phu phí không cao, nên cũng không cung cấp cơm miễn phí, cho nên nếu tiên sinh và bạn của tiên sinh đói bụng có thể tới khu căn tin của tiệm."
Nói xong Thủy Dung né người, đem bảng giá phía sau quầy thực phẩm cho hắn xem, trên kệ để hàng dùng miếng dán hộp giấy xé xuống để viết giá cả rồi lại dán lên bảng, tuy rằng có thể tự làm, nhưng cách này khá đơn giản.
Thanh niên thấy được giá trên hàng thương phẩm, tức khắc thần sắc trên mặt càng biến đổi, mạt thế đã 2 năm rất nhiều thực phẩm đóng gói hoặc là bị ăn hết sạch, hoặc là đã sớm quá hạn sử dụng, giống như bọn họ bên ngoài lấy trời làm mền đất làm chiếu, cũng chỉ là ăn thực vật biến dị không có độc, hoặc là giết thú biến dị tương đối mềm mạt để có thể nướng lên rồi ăn luôn, hắn đã bao lâu rồi không có nhìn thấy thực phẩm như vậy?
"Cho 4 bánh mì..., không! Có dạng thực phẩm nào thì mỗi dạng đều lấy 4 kiện hàng đi!"
Nếu đồ này có thể ăn thì giá như vậy thật sự rẻ.
Hả? Mỗi loại bốn kiện sao?
Cô tổng cộng chỉ có nhập vào 5 kiện mà thôi! Quả nhiên đoán không sai, nam sinh này là thổ hào!
"Vâng tiên sinh, tổng cộng là 24 tinh hạch bậc 1, nơi này còn có..." Thủy Dung bắt đầu tính số lượng tinh hạch trên quầy, giảm đi phí dừng chân 4 cái, đống này chỉ còn có 8 cái, nói cách khác còn thiếu 12 tinh hạch bậc 1.
Nghe được là còn thiếu một ít, thanh niên liền thuận tay từ trong túi móc ra một đống nữa.
Thủy Dung:....
Quả nhiên là thổ hào không sai!
Thủy Dung vẫn mỉm cười tận lực không cho miệng của mình bị liệt, sau đó lại từ trên quầy lấy 12 quả tinh hạch.
Nhìn như là bỏ vào hộp nhỏ, trên thực tế tinh hạch đều được hệ thống lấy đi.
Lấy một cái bao nilon, Thủy Dung mở ra, mỗi dạng thực phẩm đều đổ vào đó 4 kiện hàng.
Thủy Dung lại từ trong tủ lấy ra 3 chiếc chìa khóa, khom lưng lấy ba đồ dùng vệ sinh giống như vừa nãy rồi đưa cho thanh niên, sau đó mới đi ra quầy dẫn thanh niên cùng bạn của hắn lên lầu.
Sở dĩ dẫn bọn hắn lên lầu là vì WC trên lầu so với WC ở dưới lầu lớn hơn một ít, hơn nữa lầu 2 có vòi sen, lầu 1 không có.
Nhà trọ nhỏ được sơn màu xanh lục thang lầu được thiết kế có thể hai người sóng vai nhau cùng đi, Thủy Dung đi ở phía trước, thanh niên đi theo nàng phía sau, hắn cùng bạn đi theo không nói một tiếng nào.
Thủy Dung dẫn người lên thăm phòng, cho bọn họ nhìn cách bố trí, sau đó lại dẫn bọn họ đi nhìn WC cùng với phòng tắm vòi sen, thấy đối phương cũng không có biểu lộ thần sắc ghét bỏ, lúc này mới nói câu nghỉ ngơi tốt, rồi đi xuống lầu.
Khi giới thiệu phòng cho thanh niên, Thủy Dung liền nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, nói là đã đủ lượng tinh hạch để thăng cấp, nhà trọ sẽ thăng từ cấp không lên tới cấp một.
Cũng không biết sau khi thăng cấp nhà trọ nhỏ sẽ như thế nào, Thủy Dung vào giao diện hệ thống ấn mở, phát hiện thời gian thăng cấp là nửa tiếng, thời gian cũng không dài.
Hôm nay mới khai trương, cũng đã có 4 người tới trọ, tiền mất đi ước chừng là 12 tinh hạch bậc một, như vậy lợi nhuận của cô là 12 cái tinh hạch bậc 1.
Tinh hạch của chính mình cùng với tinh hạch mới kiếm được có thể duy trì nhà trọ một đoạn thời gian,
Như vậy cơ bản phí mỗi tháng là 18 tinh hạch bậc 1, hiện tại mới là ngày đầu tiên mà cũng đã trả được một nửa phí điện nước, không ngừng cố gắng! Phấn đấu!.