Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn

Chương 9: Lại Thăng Cấp





Thủy Dung di chuyển con trỏ tới hai nút màu xanh lục rồi nhấn, sau đó chờ đợi hệ thống đem cô đưa về nhà.
[ Tiến hành thăng cấp: Nhà trọ thăng cấp thành nhà trọ lớn hai tầng, thời gian: 6 tiếng đồng hồ.]
Ánh sáng trắng lóe lên, Thủy Dung được đưa về nhà.
Thời gian thăng cấp có chút lâu, mà hiện tại trời mới tối thôi, thói quen của cô là rạng sáng mới có thể ngủ, nên Thủy Dung cũng không thể mới 7 giờ liền đi ngủ.
Lúc này mới nhớ đến Sơn Trúc, không thể không ôm nó lên giường nghỉ ngơi.

Cô ôm Sơn Trúc lên giường.
Tiểu gia hỏa này là loại mèo thể chất dễ béo.

Thời điểm ba tháng trước, cô mua nó từ cửa hàng thú cưng, lúc ấy nó rất dính người, ngủ muốn ôm, đi đường cũng muốn ôm, ngay cả khi cô chơi di động lâu một chút vật nhỏ sẽ ghen dùng cánh tay nhỏ đánh tới cô, đến khi nào mà Thủy Dung đem tất cả lực chú ý tập trung lên người nó mới bỏ qua.
Nhoáng cái liền qua một năm, tiểu gia hỏa lại biến thành đại gia hỏa, không dính người giống như lúc trước, chỉ cần chuẩn bị đồ ăn đầy đủ cho nó, là Sơn Trúc cũng có thể ở trong phòng chơi một mình hết ngày.

Thủy Dung nằm trên giường, vỗ mông Tiểu Sơn Trúc, chơi di động liền đến đêm khuya.
Cô đến lúc này sẽ ngủ, tuyệt đối không phải loại qua rạng sáng 12 giờ, nếu vượt qua thời gian nhất định khả năng là toàn bộ buổi tối cô đều không ngủ được.
Nhà là căn nhà quen thuộc, giường cũng là chiếc giường quen thuộc, bên mép giường đang ngáy khò khè là Tiểu Sơn Trúc.
Thủy Dung cũng trong bầu không khí thoải mái này ngủ một giấc, thẳng đến khi hệ thống nhắc nhở cô, nói là khách sắp sửa rời đi, bảo cô nhanh đi làm thủ tục phòng.
Rạng sáng mới ngủ nên cô ngủ chưa đến năm tiếng mà bị kêu dậy, Thủy Dung ngáp, lẩm bẩm có thể làm thủ tục gì, cũng chỉ có cái chìa khóa phòng thôi, nhưng vẫn nhanh chóng qua loa rửa mặt, liền đi ra.
Vừa ra khỏi cửa, liền phát hiện nhà trọ thay đổi, đập vô mắt là tay vịn cầu thang tài chất từ thô sơ màu sơn xanh lục, biến thành tay vịn gỗ thô màu xanh, ngay cả cửa thang lầu cũng trở nên rộng hơn rất nhiều.
Thủy Dung không kịp mở màn hình điều khiển xem bộ dáng của nhà trọ sau khi thăng cấp như thế nào, cô đã thấy được ở trong sảnh lớn bốn thanh niên đã chuẩn bị đầy đủ ngồi trên sô pha.
Cũng may cô ra kịp lúc, không để khách chờ lâu lắm.
"Quý khách rời khỏi sớm như vậy không biết tối ngủ có ngon không?" Thủy Dung từ cửa thang lầu xuống khóe môi treo lên nụ cười lễ phép.
"Rất tốt, đây là đêm ngủ ngon nhất trong hơn một năm qua, cảm ơn chủ tiệm, đây là chìa khóa phòng của anh em chúng tôi, mời cô thu lại." Ngủ một giấc nhà trọ lại thay đổi, nghĩ tới VIP làm xuất hiện chiếc cửa thần bí, lão đại ngày càng cảm thấy nhà trọ này cùng chủ tiệm đều thần kỳ không thể tin được.
"Tốt, mong mọi người ở bên ngoài bình an, hoan nghênh lần sau lại tới." Thủy Dung cười nói với thanh niên, trên thực tế tâm đặt lên sự thay đổi của nhà trọ.
Bốn thanh niên cùng cô chào tạm biệt, Thủy Dung lúc này mới nhấn mở màn hình điều khiển xem nhà trọ thăng cấp thay đổi như thế nào.
Nhà trọ nhỏ thăng cấp thành nhà trọ lớn, diện tích từ 200 mét vuông thành 400 mét vuông, trên dưới vẫn như cũ là hai tầng, phòng đơn cũng như cũ là 8 phòng, trừ điều này ra thì tầng hai lại tăng thêm hai phòng dành cho hai người, phòng đôi lớn hơn so với phòng đơn không ít, mỗi gian diện tích 50 mét vuông.
Trừ bỏ gia tăng thêm hai phòng đôi, lầu một cũng có một phòng bếp nhỏ, cộng thêm một nhà ăn.Nói như vậy, khách vào đây ở trọ cũng có thể ở lại dùng cơm.

Chỉ là hiện tại phòng bếp chỉ nấu
bữa sáng, tới trọ sợ là chỉ có thể ăn bữa sáng.
Mà Thủy Dung đang nhìn bảng giá cả, cũng lấy đồng hồ quả quýt treo ở mặt trên quầy.
Sau thăng cấp cô lại được hai người máy, một người máy quét tước, đổi khăn trải giường và vỏ chăn trong phòng để vào máy giặt sạch rồi phơi nắng, một người máy khác là người máy nấu nướng, nó là bách khoa toàn thư về đồ ăn ngon, một mình nó có thể như mười người, làm đầu bếp rồi thợ làm bánh, phục vụ, rửa chén, vô cùng toàn năng.
Thủy Dung nhìn nhìn sự thay đổi của các phòng đơn trên dưới, phát hiện đồ vật trong phòng tuy rằng gần như không có thay đổi, nhưng giường lúc đầu lớn 1.2/1.9 biến thành 1.5/2.2, nệm cũng dày hơn không ít.

Khăn trải giường và vỏ chăn chất lượng tốt hơn so với lúc trước, hơn nữa phòng còn nhiều hơn một cái tiểu nấu nước hồ, đã bị bãi trên then cài cửa vị trí, phòng chỉ có duy nhất một cái cửa sổ nhỏ phía trên bức màn từ màu lam nhạt biến thành màu tro đen, hiệu quả che nắng không ít.

Ân..

Nhà trọ của cô ngày càng giống nhà trọ.
Thủy Dung đi tới hai căn phòng đôi nhìn, cô cơ bản không biết phòng đôi sẽ được bố trí như thế nào ở lầu hai, do lầu hai còn có phòng dùng chung WC cùng tắm vòi sen, cơ bản là trong phòng có phòng WC cùng tắm vòi sen riêng, làm Thủy Dung càng kinh ngạc hơn đó là hai phòng đôi đều có điều hòa, phải biết rằng toàn bộ nhà trọ cũng chỉ có một cái điều hòa dùng chung thôi.
Bò lên bò xuống, nhìn tới nhìn lui, Thủy Dung đều đã đại khái xem toàn bộ nhà trọ, ngồi ở trên sô pha đột nhiên cảm thấy đói, giống như..

Đêm qua cô chỉ ăn một chút đồ ăn vặt không ăn cơm, buổi sáng dậy thật sớm cũng chưa uống một ngụm nước, có thể không đói bụng sao.
Thủy Dung cũng không nghĩ đến việc về nhà ăn đồ ăn vặt, nhà trọ không phải có phục vụ bữa sáng hay sao, thời gian phục vụ là buổi sáng từ 6 giờ đến 9 giờ, thời điểm mà cô tiễn khách là hơn 5 giờ một chút, lăn lộn một chút hiện tại cũng là 6 giờ mấy.
Cuối thu ban mai đầu ngày, cho dù là mới 6 giờ, trời cũng đã sáng rồi.
Thủy Dung nhìn mặt tường nhà ăn, nhìn thực đơn cùng giá cả được dán trên mặt tường gọi món.
Thân là chủ nhân nhà trọ, cô gọi món không cần trả tiền, nhưng cô phải mua nguyên liệu để nấu.
Cũng may không cần như nhà ăn chủ tiệm yêu cầu mua rất nhiều nguyên liệu, không sử dụng cũng chỉ có thể chờ hư thối sau đó vứt bỏ.
Phòng bếp nhỏ nhập hàng theo món ăn trên thực đơn, có món ăn nào thì nơi này Thủy Dung ở thương thành của hệ thống mua xong nguyên liệu, dựa theo đồ ăn số lượng vừa đủ, một phần làm một phần dự trữ, quyết định không lãng phí, có nguyên liệu sau đó người máy mới có thể bắt đầu nấu nướng.
Hiện tại chỉ bán bữa sáng, nhưng lựa chọn không tính là quá nhiều, bánh bao nhỏ có đủ hình dạng cộng năm loại nhân, canh cháo tổng cộng có sáu loại để lựa chọn, dưa muối để ăn với cơm có năm loại lựa chọn, còn có ba loại mì nước, hai loại hoành thánh, trứng chiên, trứng nấu bạch thủy, trứng luộc trong nước trà, bốn loại canh trứng, cơm chiên có cơm chiên Dương Châu, cơm chiên nước tương, cơm chiên nuôi lão mẹ(?), bốn loại cơm chiên trứng, bánh nướng, bánh kẹp thịt, bánh quẩy, bánh đường cộng mười loại mì phở thường thấy.
Sáng sớm tinh mơ, trời còn có chút lạnh, Thủy Dung nhanh chóng lựa chọn một chén bánh canh nóng hầm hập, một bánh nướng tương vừng, một quả trứng luộc nước trà cộng thêm một đĩa nhỏ dưa muối.
Thủy Dung nhấn mở thương thành của hệ thống nhập hàng, nhập hàng cùng bán hàng lợi nhuận là một nửa.
Chính mình ăn tự nhiên cũng phải nhập hàng, tổng cộng hai quả tinh hạch bậc một.

Nói hệ thống này cũng là BUG, bánh canh mì sợi gì đó cùng dưa muối bán ra, đếm hết các phương tiện, vẫn là thật sự không thâm hụt tiền sao?
Mua đồ xong, phòng bếp nhỏ liền xuất hiện nguyên liệu nấu ăn, người máy liền bận việc.
Trong tình huống bình thường, phòng bếp nhỏ không cho người ngoài tiến vào, nhưng Thủy Dung là chủ nhân nhà trọ, tự nhiên có thể vào tham quan một chút.
Thủy Dung cho rằng người máy nấu ăn sẽ là tốc độ bao nhanh, xắt rau cũng nhanh.


Bởi vì nó làm xong một nối tiếp một, cứ tưởng nó cùng người thường giống nhau, chỉ có một đầu hai tay.

Người máy nấu nướng lại có bốn cánh tay dài, hai cái đầu, có thể nói là ba đầu sáu tay cùng nhau hợp tác, tư thế đó ngay ngắn trật tự không loạn chút nào.
Phòng bếp không lớn, Thủy Dung mới phát hiện sau thăng cấp diện tích đều tăng lên cho cái nhà ăn nhỏ rồi, một phòng bếp nhỏ cũng hơn hai mươi mét vuông, nếu là phòng bếp dành cho cá nhân khẳng định chính là phòng bếp lớn, nhưng đối với một nhà trọ thì nói phòng bếp này đúng là nhỏ.
Phòng bếp nhỏ cũng may không có người giúp việc, không cần người rửa chén, tiết kiệm không gian, gọi là chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều có, tuy nhỏ nhưng đủ dùng.
Nhà trọ thăng cấp, tiền điện không tăng nhưng tiền nước lại tăng gấp đôi, lúc này vì có phòng bếp nên tăng thêm tiền khí than.
Một ngày hai ngày thì nhìn không ra, nhưng một tháng hai tháng thì tiền trả không nhỏ.
Đặc biệt là, không hấp dẫn nhiều khách hàng.

Thủy Dung phát hiện, nhà trọ tuy rằng ở gần đường lớn, nhưng chung quanh đến một bóng ma cũng không có, bóng người ít đến đáng thương, cho dù là thăng cấp đến cuối cùng chỉ có hoàng sạp phân.
Nghĩ đến đây, Thủy Dung không nhìn chằm chằm người máy nấu nướng làm bữa sáng, mà là đi mở cửa lớn ra.
Nhà trọ này của cô ban đầu cửa lớn cũng chỉ là một cửa đẩy nhỏ, thăng cấp đến nhà trọ lớn biến thành hai cánh cửa đẩy, phạm vi an toàn cũng từ 3 mét lên tới 5 mét.
Khoảng cách 5 mét nói xa cũng không xa, nói gần cũng không gần.

Nhà trọ vốn là ở bên cạnh đường lớn, cho dù là có nhiều cửa hàng xung quanh thì cũng không ai không thấy, chỉ là đây là mạt thế, thế giới cá lớn nuốt cá bé, xem phản ứng bốn thanh niên kia cũng biết lúc đầu đối phương cũng tràn ngập đề phòng cùng không tín nhiệm nhà trọ ngay từ đầu.
Làm thế nào mới có thể làm cho nhiều người tin tưởng nhà trọ của cô có thể ở, lại còn an toàn?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.