Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

Chương 24



Giáo viên lớp biểu diễn lắc lắc đầu, dẫn Trần Tây Lệ đi đến phòng luyện tập, chỉ vào Thẩm Sở Sở đang luyện tập ở trong đó, nói: "Không phải, thiên phú của cô ấy chỉ có thể nói là bình thường, nhưng lại vô cùng cố gắng. Cho dù tôi không sắp xếp lớp học cho cô ấy, cô ấy cũng sẽ tự mình tăng thêm lượng học."

Trần Tây Lệ gật đầu, nói: "Vậy tùy anh, cứ dựa theo tiết tấu của chính mình tiếp tục là được."

Trong lúc Thẩm Sở Sở đau khổ cùng hạnh phúc luyện tập căn bản, có một hôm Chu Tiểu Nhã đột nhiên hưng phấn nói với Thấm Sở Sở: "Sở Sở, tôi yêu rồi, cô nói cũng quá chuẩn đi. Cảm ơn cô nha!"

Thẩm Sở Sở mỉm cười gật đầu, nói: "Cô xinh đẹp như thế, yêu đương là chuyện rất bình thường. Người bạn trai này của cô chắc là lương duyên trời định của cô, nhớ nắm giữ cho tốt."

Chu Tiểu Nhã nghe xong, nghiêm túc gật đầu.

Thẩm Sở Sở nói với cô ấy một câu cố lên rồi liền lên lớp.

Trần Tây Lệ đúng lúc đi vào đại sảnh, cô trước tiên đi tới quầy lễ tân lấy đồ. Sau đó thuận miệng hỏi một câu: "Yêu rồi à, khí sắc rất tốt nha."

Chu Tiểu Nhã có chút xấu hổ nói: "Vâng ạ, gần đây mới bắt đầu."

Trần Tây Lệ nghe xong gật gù, sau đó giả vờ vô tình đề cập tới: "Tôi thấy cô và người mới tới công ty chúng ta Thẩm Sở Sở quan hệ rất tốt nhỉ, mấy cô trước đó quen biết sao?"

Chu Tiểu Nhã còn đang đắm chìm trong ảo tưởng đẹp đẽ của mình, nghe được câu hỏi của Trần Tây Lệ, nói: "Không phải ạ, chính là tháng trước lúc cô ấy đến mới quen biết. Chẳng qua là Thẩm Sở Sở thật ra rất lợi hại, còn biết bói mệnh nữa. Cô ấy trước đây đã nói tôi trong vòng một tháng sẽ gặp vận đào hoa, tôi bây giờ quả nhiên đã yêu rồi."

Trần Tây Lệ nghe mấy lời này, tay đang ký dừng một chút, sau đó lại không quá tin tưởng, tùy ý nói: "Ồ? Phải không? Vậy đúng là thật sự lợi hại."

Sau khi làm xong việc ở quầy lễ tân, Trần Tây Lệ liền quay về phòng làm việc của mình. Từ xa cô đã nhìn thấy Vu Dịch Đình đang đứng ở trước cửa. Hai người họ đã bàn chuyện chia tay từ mấy hôm trước, chuyện chia tay này tất nhiên là do cô đề nghị.

Sau khi vào trong phòng, nhìn vào biểu tình trên mặt của Vu Dịch Đình, Trần Tây Lệ dùng tư thái bàn việc công nói: "Tìm tôi có việc? Nếu như có việc gì, trước tiên đi tìm người đại diện của cậu đã, tôi đã phân cậu về dưới tay Triệu Mai rồi, cậu đi tìm cô ấy. Để cô ấy đến đây báo cáo cho tôi."

Vu Dịch Đình gần đây sống không vô cùng không vui vẻ, từ sau khi Trần Tây Lệ không còn đáp ứng yêu cầu của cậu, cậu ta liền thấy tài nguyên gì cũng đều biến mất, cái gì cũng chỉ ở mức đãi ngộ cho người mới gia nhập giới. Đối với một người đã từng nếm ngon ngọt mà nói, những ngày khổ cực thế này thật sự là không thể chịu được nữa. Vì thế, bất đắc dĩ lại phải quay lại tìm Trần Tây Lệ.

"Lệ Lệ tỷ, chị sao lại làm đến quyết tuyệt như vậy, em vẫn là có thể nằm dưới tay chị mà."

Trần Tây Lệ mặt không biểu tình mà liếc qua Vu Dịch Đình, nói: "Tôi mỗi ngày đều bận làm không hết chuyện, đã rất nhiều năm không dẫn người mới nữa, mệt lắm."

Vu Dịch Đình nghe xong, nhìn vào sau lưng của Trần Tây Lệ một cái, cau mày, nói: "Nhưng gần đây chị không phải là lại dẫn người mới sao?"

Trần Tây Lệ cũng thuận theo ánh mắt của Vu Dịch Đình nhìn qua, nhìn thấy gương mặt ngại ngùng của Thẩm Sở Sở, lại quay đầu lại nhìn vào Vu Dịch Đình nói: "Hai người không giống nhau. Được rồi, cậu nên làm gì thì đi làm đi, không có chuyện gì không cần đến đây."

Nói xong, Trần Tây Lệ liền chào người đang ngập ngừng ở cửa là Thẩm Sở Sở một tiếng.

Thẩm Sở Sở gật đầu với Vu Dịch Đình, sau đó theo Trần Tây Lệ tiến vào phòng làm việc.

Trong văn phòng, Trần Tây Lệ ngồi tại chỗ ngồi của mình, mệt mỏi vuốt vuốt mày. Thẩm Sở Sở thấy được bộ dạng này của cô ấy, cũng không biết phải nói gì cho tốt. Thấy dáng vẻ vừa rồi, Trần Tây Lệ và Vu Dịch Đình chắc là đã chia tay rồi. Mà người khởi xướng lại chính là cô.

"Tôi nghe nói cô biết bói nhân duyên, vậy cô cũng đến tính thử cho tôi, xem tôi lúc nào mới gặp được đào hoa."

Đang lúc hồn vía trên mây, Thẩm Sở Sở bị câu nói này của Trần Tây Lệ kéo về hiện thực, cô nhìn vào Trần Tây Lệ, có chút khẩn trương mà hỏi: "Chị, chị nghe ai nói tôi có thể bói nhân duyên?"

Chẳng lẽ Trần Tây Lệ đã biết người trên mạng kia chính là cô sao? Này chắc là không thể nào đâu...

"Chu Tiểu Nhã ở quầy lễ tân."

Nghe thấy tên của Chu Tiểu Nhã, Thẩm Sở Sở đúng là thở phào, nói: "Dạ, em đích xác là biết xem nhân duyên. Trần tổng giám có cần em tính xem không?"

Cô còn nhớ chuyện lần trước vì trái tim màu đen trên đầu Trần Tây Lệ cô đã bị trừ điểm kinh nghiệm. Nếu như lần này có thể giúp Trần Tây Lệ hồi tâm chuyển ý, nói không chừng điểm kinh nghiệm cô bị trừ lại có thể tăng trở lại.

Trần Tây Lệ nghe xong lại nhìn vào Thẩm Sở Sở, nhìn thấy biểu tình nghiêm túc trên mặt Thẩm Sở Sở, nói: "Không cần đâu, tôi mới rồi chỉ là tùy tiện nói thôi, tôi vốn là không tin chuyện này."

Trong lòng Thẩm Sở Sở vô lực châm chọc, không tin còn lên Taobao tìm cô bói quẻ à, không tin còn nghe lời cô đi điều tra Vu Dịch Đình à.

"Được rồi, trước không nói chuyện này nữa." Trần Tây Lệ thu lại biểu cảm nói chuyện phiếm, từ trong ngăn kéo lấy ra một tập giấy tờ đưa cho Thẩm Sở Sở, "Điện ảnh mới của Mã đạo diễn đang quay chụp ở Tượng Sơn, trong đó có một vai nhỏ, một nhân vật nữ hoán y, đúng lúc kiểm nghiệm một chút thành quả học tập của cô dạo này. Không có thù lao. Nhưng tôi tin là cô cũng không thiếu chút tiền này."

Xét cho cùng, mối quan hệ giữa Thẩm Sở Sở và Hàn Hành Ngạn mọi người đều biết.

Thẩm Sở Sở nghe được tên của Mã đạo diễn trong lòng liền kích động không thôi, đây chính là một trong ba đại đạo diễn trong nước, Mã đạo diễn đó! Cô từ nhỏ chính là xem phim của đạo diễn này mà lớn lên đó, không nghĩ tới chính mình có một ngày được quay phim của Mã đạo diễn.

Chẳng qua, tâm tình như vậy sau khi nghe được câu nói đầy thâm ý cuối cùng của Trần Tây Lệ liền giảm xuống không nhỏ. Cô cảm thấy có một số chuyện cô vẫn là cần phải nói cho rõ ràng.

"Trần tổng giám, thực ra em và Hàn tổng không phải loại quan hệ đó đâu."

Trần Tây Lệ lại không quá quan tâm vấn đề này, nói: "Cô và Hàn tổng là loại quan hệ gì tôi cũng không phải là rất quan tâm, chỉ là tin đồn truyền ra, công ty cũng sẽ không quản đâu. Dù sao Tập đoàn Hàn thị sẽ càng chú trọng hơn. Nhưng tuyệt đối không thể có scandal."

Thẩm Sở Sở lắng nghe lời của Trần Tây Lệ, nói: "Tuyệt đối sẽ không có scandal đâu, tin đồn cũng..."

Trần Tây Lệ lại ngắt lời Thẩm Sở Sở, nói: "Chuyện như thế này không cần thấy ai cũng giải thích. Có những lúc những lời đồn, bối cảnh khiến người ta không nắm rõ được sẽ trở thành sự bảo hộ cho cô."

Thẩm Sở Sở nghe mấy lời này, cả người chấn động. Người cũng ngơ ngác nhìn vào Trần Tây Lệ.

"Xem ra cô đã hiểu được ý của tôi." Trần Tây Lệ yên tâm mà nói: "ba tháng học tập đã kết thúc rồi, bộ phim này là vào một tuần sau gia nhập tổ. Mấy ngày này nếu cô vẫn muốn đến công ty luyện tập thì vẫn có thể đến tiếp tục học. Chỉ thế thôi. Còn có gì chưa hiểu không?"

Thẩm Sở Sở lúc này đã phục hồi lại tinh thần, lắc đầu nói: "Không có ạ, cám ơn Trần tổng giám."

Trần Tây Lệ gật đầu, nói: "Ừ, thế thì về chuẩn bị cho tốt đi."

Sau khi đi ra từ phòng làm việc của Trần Tây Lệ, Thẩm Sở Sở nghĩ đến người mà Trần Tây Lệ đã nhắc tới, bọn họ dường như đã ba tháng không có gặp mặt. Người kia là ân nhân cứu mạng của cô, nhưng cô sau khi gặp riêng thư ký Vương một lần liền không dám liên hệ nữa. Tập đoàn như Hàn thị, cô cũng sợ là bản thân sau khi liên lạc ngược lại lại khiến người ta cho là đeo bám.

Cho dù là vậy, trong công ty cũng không có người nào dám bắt nạt cô. Thái đội mọi người đối với cô rất tốt, thứ nhất là do cô là người dưới tay Trần Tây Lệ, thứ hai ý, chắc chính là như vừa rồi Trần Tây Lệ nói, bối cảnh hư hư thực thực của cô.

Những thứ như bối cảnh này thật là tốt nha!

Lúc Thẩm Sở Sở đang chờ thang máy thuận tiện cũng cảm khái nhân sinh, bên cạnh có một nữ nghệ sĩ trong công ty đã ký hợp đồng trước cô.

"Chào chị Tử Thanh." Thẩm Sở Sở cười cười chào hỏi.

Phùng Tử Thanh nói: "Chào Sở Sở."

Hai người sau khi chào nhau, liền tùy ý nói mấy câu.

"Sở Sở, chương trình học của em ở công ty sắp xong rồi phải không? Tiếp đó muốn quay quảng cáo hay phim truyền hình hay điện ảnh?"

Thẩm Sở Sở nghĩ ngợi, cười nói: "Tạm thời còn chưa biết đây, còn phải xem sắp xếp của Trần tổng giám."

Cô và Phùng Tử Thanh cũng mới chỉ gặp mặt một lần ở công ty, không thể nói là rất quen thuộc. Dù sao không thể chân trước Trần tổng giám vừa nói cho cô biết chuyện, chân sau cô liền nói cho người khác được. Này dường như không hay lắm.

Lại nói thêm vài câu, Phùng Tử Thanh thấy Thẩm Sở Sở nói đến giọt nước không lọt, cũng liền không hỏi thêm gì nữa.

Sau khi đi ra xa, Phùng Tử Thanh cảm khái với trợ lý bên cạnh: "Em nói xem, sao lại có người khởi điểm đã cao hơn người khác thế, không phải xuất thân căn bản, không có diễn kỹ gì, còn có thể ký hợp đồng với Bit Media, được Trần tổng giám tự mình dẫn dắt. Đây không phải là giống như đãi ngộ của nhất tỷ công ty chúng ta sao."

Trợ lý bên người Phùng Tử Thanh nhìn quanh tứ phía, nói: "Chị Tử Thanh, chúng ta không phải là còn có việc phải tìm Trần tổng giám sao?"

Phùng Tử Thanh hơi mỉm cười rồi nói: "Đúng vậy, đi thôi."

******

Thẩm Sở Sở về đến nhà, sau đó liền cầm kịch bản lên xem. Lời thoại của cô chỉ có mấy câu, chẳng qua, may mắn là mấy câu này là nói với nam chính.

Tên bộ điện ảnh là "Thiên hạ", kể về thời niên thiếu của Trình Võ ở núi Võ Đang bái sư học nghệ, cuối cùng trở thành nhất đại tông sư, cũng là chuyện xưa đi báo thù. Cha mẹ của nam chính từ lúc anh ta còn rất nhỏ đã bị người ta giết hại, chờ nam chính trưởng thành, bắt đầu điều tra khắp nơi về thảm án diệt môn của gia đình bọn họ.

Mà vai diễn của Thẩm Sở Sở chính là vào lúc này xuất hiện, cô là con gái của gia đình thợ săn, đang giặt quần áo ở trên núi thì gặp được nam chính. Thẩm Sở Sở cẩn thận xem kịch bản này, chỗ cô cần biểu hiện và có thể biểu hiện không nhiều. Sau khi xem xong, lại lên mạng tìm một chút tư liệu liên quan đến quay chụp.

Mấy ngày tiếp theo, cô cũng không rảnh, lại đến công ty luyện tập kỹ năng cơ bản của mình.

Một tuần sau, cô mang theo Vương Thiến đến Ảnh thị thành Tượng Sơn.

Vẫn còn hai ngày sẽ đến cảnh phim của cô, một là ý thức coi trọng bộ phim, hai là vì hiếu kỳ, vì thế cô đến Tượng Sơn từ sớm. Sau khi đến nơi, trước tiên nói một tiếng với người phụ trách tổ phim. Sau đó liền đi tìm đạo diễn, kết quả Mã đạo diễn đang nghiêm túc nhìn vào ống kính, liếc cô một cái rồi không nói thêm gì nữa.

Thẩm Sở Sở bồng nhiên thấy áp lực thật lớn, chạy qua một bên xem các diễn viên quay phim.

Tuy nhiên, càng xem, Thẩm Sở Sở lại phạm vào bệnh nghề nghiệp. Đặc biệt là khi cô nhìn thấy vị nữ minh tinh mà mỗi ngày ở trên Weibo cùng với chồng show ân ái, trái tim trên đầu là màu hồng, cô tò mò mà mở ra hệ thống nhân duyên của nữ minh tinh này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.