Thái Khiết cười đáp: "Đó cũng là vì hình tượng khí chất của em khá phù hợp, phía tạp chí mới nhìn trúng em. Nếu như không phù hợp, cho dù chị có đề cử thế nào cũng không có tác dụng gì."
Tuy rằng Thái Khiết nói vậy, nhưng trong lòng Thẩm Sở Sở vẫn vô cùng cảm kích. Nếu như không có sự giới thiệu của Thái Khiết, phía tạp chí sao sẽ biết được cô là ai.
Hai ngày sau, Tề Vũ Phi trở lại. Thẩm Sở Sở cho rằng Tề Vũ Phi sẽ lập tức đến quay phim cơ, cô đã làm xong chuẩn bị tư tưởng rồi. Kết quả, lúc anh ta đến phim trường lại nói với đạo diễn là thân thể không khỏe, mấy ngày nữa mới quay. Còn dùng ngữ khí thông cảm nói với đạo diễn: "Tôi thấy cái thế thân này diễn xuất cũng khá tốt, quay còn có thể nhanh một chút, vừa đúng đưa cho ngài giảm đi lượng công việc."
Đạo diễn nhìn dáng vẻ của Tề Vũ Phi liền tức không nói được, trong lòng đặc biệt muốn chửi ra miệng. Nếu như đều dùng thế thân để diễn, thế thì còn cần diễn viên làm gì, trực tiếp đem thế thân thành diễn viên không phải là được rồi sao.
Tuy nhiên, nghĩ tới phần tài chính đại biểu phía sau Tần Vũ Phi, nên ông chỉ có thể nhẫn. Nhưng ông cũng tự nói với bản thân, sau này ông tuyệt đối sẽ không cho phép loại lưu lượng minh tinh "đặc biệt" này xuất hiện trong tổ kịch của mình. Trước đây đều là ông quá ngây thơ, kinh nghiệm quay phim quá ít, chưa từng gặp đại bài như thế này.
Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, Tề Vũ Phi không đến quay phim cô còn có thể yên tâm một chút.
Chỉ không ngờ là, đang lúc cô quay xong chuẩn bị đi, lại lần nữa bị Tề Vũ Phi chặn đường.
"Sở Sở, tôi xin lỗi cô vì những chuyện trước đó. Chắc là tôi quá thích cô rồi, nên gặp cô có chút căng thẳng, mới nói mà không nghĩ vậy."
Thích cô? Người mà mấy hôm trước còn không để cô trong mắt, hôm nay thế mà đột nhiên nói là thích cô? Cho cô là đứa ngu sao, anh ta nói gì cô cũng tin.
Thẩm Sở Sở nhìn Tề Vũ Phi đang xấu hổ, cảm thấy diễn xuất của anh ta thật sự là tiến bộ không ít. Nếu như có thể đem phần tâm tư này đặt vào việc quay phim, cô tin là anh ta sẽ không còn là đại diện cho ngôi sao diễn xuất kém nữa.
Thẩm Sở Sở lắc đầu, nói: "Tôi không đi đâu, kịch bản ngày mai còn có chút chưa nhuần nhuyễn, phải trở về học kịch bản."
Tề Vũ Phi thấy thái độ của Thẩm Sở Sở như vậy, đảo mắt nói: "Sở Sở, thực ra từ khi cô ra mắt tôi liền chú ý đến cô rồi. Cô quay cái quảng cáo hoa tai cho Hàn thị thật là rất đẹp, đây còn không phải, tôi chính là đặc biệt mua cho cô đây. Loại trang sức đẹp như vậy chỉ có người đẹp như cô mới xứng đeo."
Nói thế, anh ta liền lấy từ trong túi ra một cái hộp.
Thẩm Sở Sở cúi đầu nhìn một cái, nói: "Cảm ơn nhiều, chẳng qua mẫu này Hàn thị đã gửi cho tôi một cái, khiến anh lãng phí rồi."
"Xem ra cô không thích, nếu cô có thích loại nào có thể trực tiếp nói với tôi."
Thẩm Sở Sở cau mày, nhìn vào trái tim màu đỏ trên đầu Tề Vũ Phi, bình tĩnh nói: "Chiêu này đối với tôi không có tác dụng đâu, anh vẫn nên rèn luyện diễn xuất cho tốt, đi tìm đạo điễn Thường có vẻ ổn. Tìm tôi không có tác dụng. Tôi đi về trước."
Tề Vũ Phi bị nói trúng tim đen, ngừng một lát, nói: "Sở Sở, cô đây là nói gì thế, tôi đâu phải người như vậy. Thực ra, cô nghĩ xem, hai chúng ta một là người mới của giới điện ảnh, một người là đỉnh cấp lưu lượng của phim truyền hình, nếu như hai chúng ta truyền ra tin đồn mà nói, tuyệt đối sẽ đạt được càng nhiều sự chú ý. Cô có muốn suy nghĩ một chút không?"