Tà Phượng Nghịch Thiên

Quyển 1 - Chương 36: Tới thành Phong Chi



“Qua Lạc, ta có một việc muốn hỏi ngươi.”

”Như Phong Đại Sư cứ hỏi tự nhiên, nếu như ta biết, ta nhất định không giấu diếm.” Từ khi biết Hạ Như Phong là Luyện Dược Sư nhị phẩm, Qua Lạc cố ý gọi nàng là “Đại Sư”, đối với chuyện này Hạ Như Phong cũng không có biện pháp.

Ánh mắt đám người lính đánh thuê nhìn nàng lúc này đều tràn ngập sùng kính, phải biết rằng, đây chính là một Đại Sư trẻ tuổi hơn Thương Mộc Đại Sư, thậm chí lợi hại hơn Luyện Dược Sư, tạo quan hệ tốt vô cùng quan trọng.

”Không biết có Dong Binh Đoàn nào có Linh Tướng không? Việc phát nhiệm vụ thực hiện thế nào?” Nghĩ tới hai nhà Hỏa Vân liên hợp, Hạ Như Phong có chút lo lắng, chỉ có Hạ lão và La Cách mạo hiểm bảo vệ cơ bản là không có cách gì chống cự cả hai nhà.

”Chỉ có ba Dong Binh Đoàn có được Linh Tướng, theo thứ tự là Dong Binh Đoàn Địa Ngục, Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm, còn có Dong Binh Đoàn Ác Nguyệt.”

”Tính cách ba đoàn trưởng kia thế nào?”

”Đoàn trưởng Dong Binh Đoàn Địa Ngục là một kẻ ngang ngược tham lam, chỉ cần nhìn trúng thứ gì sẽ tìm cách đoạt lấy, thực lực là ở Linh Tướng lục cấp; đoàn trưởng Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm là một người rất trọng tình trọng nghĩa, hơn nữa một lời nói một gói vàng, hắn chỉ là Linh Tướng tứ cấp, nhưng bởi vì tính cách này, Dong Binh Đoàn của hắn có rất nhiều cường giả, cho nên là Dong Binh Đoàn xếp thứ hai; đoàn trưởng Dong Binh Đoàn Ác Nguyệt ta cũng không hiểu nhiều, không có khả năng giúp ngài. Ba Dong Binh Đoàn này thích đi thành Phong Chi nhất, ngài có thể đi tới đó thử vận may.”

”Thành Phong Chi?” Hạ Như Phong sửng sốt một chút, nhíu nhíu mày.

”Đúng, thành Phong Chi nằm gần Cấm địa Phong Chi, trong Cấm địa Phong Chi, Linh Thú rất mạnh, linh khí ở đó còn dày hơn các nơi khác, cho nên những người muốn tăng thực lực đều đến, nếu may mắn còn gặp được Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm. Nếu ngài muốn phát nhiệm vụ, có thể trực tiếp đi Công Hội Dong Binh, hoặc là gặp Dong Binh Đoàn nói chuyện.”

Qua Lạc nhíu nhíu mày, hắn cũng chỉ biết đến thế, hy vọng có thể giúp thiếu nữ này.

”Đa tạ, ta còn muốn hỏi ngươi một chuyện nữa.” Hạ Như Phong ngừng lại một chút mới tiếp tục mở miệng. “Ngươi có biết chỗ nào có dược liệu thủy hệ ngũ giai không?”

Những Dong Binh Đoàn này thường chạy trốn khắp nơi, vì vậy một ít vấn đề hỏi bọn hắn là giải quyết dễ dàng nhất.

”Dược liệu thủy hệ ngũ giai?” Qua Lạc rõ ràng sửng sốt, sau đó nghĩ đến thân phận Luyện Dược Sư của đối phương, cũng có chút hiểu rõ. “Ba tháng sau, ở Dược Thành sẽ tổ chức một cuộc so tài luyện dược, phần thưởng cho người thắng cuộc chính là dược liệu ngũ giai, nhưng không phải thuộc tính thủy mà là thuộc tính băng.”

”Thuộc tính băng sao?” Hạ Như Phong gật đầu, nói: “Thuộc tính băng thì thuộc tính băng!”

Hoả đốt băng, băng thành nước, nước khắc hỏa, cho nên kết quả là, hóa thành nước băng cũng có thể tiêu diệt hỏa diễm.

”Còn có, Dược Thành chỉ cho Luyện Dược Sư tiến vào, nếu Đại Sư muốn đi vào Dược Thành, phải ở thành Lạc Phương phía trước Dược Thành thi được huy chương luyện dược, chỉ là, lần so tài này không giới hạn độ tuổi, lấy trình độ Luyện Dược Sư nhị phẩm, chỉ sợ khó có thể lấy được huy chương.” Qua Lạc có chút lo lắng nhìn Hạ Như Phong, thấy khuôn mặt nàng vẫn hờ hững như trước, trái tim hắn cũng thả xuống dưới.

”Ba tháng sau, Dược Thành...”

Hạ Như Phong thở dài, nắm chặt một tay, dược liệu thuộc tính băng ngũ giai này, nàng nhất định phải lấy được, còn thời gian ba tháng, nàng phải tăng trình độ luyện dược lên.

Giờ phút này, Thương Mộc cố gắng giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất, hy vọng những người có mặt bỏ quên mình, nhưng ông trời không nghe được khẩn cầu của hắn, Hạ Như Phong bỗng nhiên nhìn lại đây. Toàn thân hắn run lên, Huyết Hồng Liên trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất, vẻ mặt hắn khổ sở, trên mặt không còn chút cao ngạo nào.

Hắn quả thật rất kiêu ngạo, nhưng ở đây còn có một Luyện Dược Sư mạnh hơn hắn, cho dù ngạo khí của hắn có lớn hơn nữa cũng phải mất đi.

Thế giới này, là thế giới cường giả vi tôn.

Thấy Hạ Như Phong xòe tay về phía mình, hắn chỉ có thể bày ra vẻ mặt đau lòng đưa Huyết Hồng Liên cho Hạ Như Phong, nhìn Huyết Hồng Liên bị Hạ Như Phong thu vào Linh Giới, khóe miệng hắn giật giật mấy cái, thở dài một tiếng.

Lúc ấy vì Huyết Hồng Liên này, hắn suýt mất mạng, hiện tại phải tặng đi, sao hắn có thể không đau lòng?

Vừa lòng gật đầu, Hạ Như Phong đề nghị rời khỏi nơi này, đi trấn Hắc Thạch trước, Qua Lạc cũng vội vàng đồng ý, Bích Tuyết còn ở trong thành chờ hắn trở về cứu chữa, hắn cũng không muốn ở lại đây lâu. Vì thế một đội ngũ chậm rãi xuất phát, đi tới trấn Hắc Thạch.

Suy nghĩ muốn đi thành Phong Chi, đi bộ khẳng định không được, quá chậm, nhưng nàng cũng không có Triệu Hồi Thú biết bay, bởi vậy, sau khi tới ở khách sạn, nàng để Qua Lạc mua giúp dược liệu luyện chế Phục Linh Tán.

May mắn dược liệu Phục Linh Tán không phải rất đắt, Hạ Như Phong lấy tất cả kim tệ trong Thẻ kim tệ ra, rốt cục mua đủ dược liệu để luyện chế mấy chục bình. Nhưng cứ như vậy, Hạ Như Phong cũng thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi.

Đám người Tuyết Lang cho rằng kỹ thuật luyện dược của Hạ Như Phong đã rất xuất sắc, sáng sớm ngày thứ hai, trông thấy trên bàn bày ra mấy chục bình dược tán, tất cả bọn hắn đều bị dọa tới choáng váng.

Thời gian một đêm luyện chế mấy chục bình còn chưa tính, nhưng có vẻ dược tán luyện hỏng cũng chỉ có mấy bình thì phải!

Đúng vậy, hiện tại Hạ Như Phong luyện chế đan dược nhị phẩm xác suất thành công đến 90%, giống như an toàn chạy trốn khỏi Hỏa Linh, khả năng thành công của nàng cũng tăng lên. Chẳng lẽ hiểm cảnh có thể đột phá cực hạn bản thân? Hình như cũng chỉ có đạo lý này có thể giải thích.

Sau khi tạm biệt đám người Tuyết Lang, Hạ Như Phong sử dụng Mị Ảnh Tiên Tung chạy thật nhanh tới thành Phong Chi.

Mỗi lần linh lực trong cơ thể tiêu hao không còn, nàng lại ăn Phục Linh Tán, sau đó tiếp tục thi triển Mị Ảnh Tiên Tung. Nếu để cho người khác biết nàng vì gấp rút lên đường mới luyện chế nhiều Phục Linh Tán như vậy, nhất định sẽ mắng nàng kẻ phá của, dù có lãng phí cũng không thể ăn như vậy!

Mị Ảnh Tiên Tung không hổ là công pháp kim giai, trong ba ngày đã đến thành Phong Chi, nhưng mà, Phục Linh Tán trong Linh Giới cũng chỉ còn lại mười bình.

”Thành Phong Chi, cuối cùng cũng tới, không biết Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm có đang ở đây không...”

Cửa thành uy nghiêm cao ngất, hai tên thị vệ đứng thẳng tắp trước cửa, giống như hai pho tượng. Hạ Như Phong dừng lại trước cửa thành, nhìn khung cảnh bên trong, khóe môi cong lên thành nụ cười thản nhiên, tay vuốt ve cằm, nhẹ giọng nỉ non.

Đi bộ vào trong thành, nàng không vội vã đi hỏi thăm tin tức Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm mà là đi đánh giá tòa thành này, tìm kiếm tin tức mình muốn trong chợ.

Đi dạo nửa ngày, Hạ Như Phong không nghe được tin gì hấp dẫn, vừa định đi Công Hội Dong Binh hỏi chuyện của Hỏa Viêm, bỗng nhiên, bên tai truyền đến tiếng bàn tán.

”Các ngươi có biết chuyện gì không? Thiếu chủ Dong Binh Đoàn Vân Ly bị thiếu chủ Dong Binh Đoàn Thủy Vực đánh, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không tỉnh lại nữa.”

”Ồ? Sao có thể thế? Không phải thực lực hai người họ ngang nhau sao? Chẳng lẽ thiếu chủ Thủy Vực đột phá?”

”Đương nhiên không phải, là nữ nhi của đội trưởng Dong Binh Đoàn Thủy Vực dùng mỹ nhân kế, lợi dụng một Luyện Dược Sư trong Công Hội Luyện Dược lấy được mấy bình Phục Linh Dịch. Sau khi hai người họ không còn linh lực, thiếu chủ Thủy Vực lại lấy Phục Linh Dịch ra mới thắng lợi.”

”A, thì ra là thế, nhưng sao ngươi lại biết việc này?”

”Ha ha, nhà ta có một người làm việc vặt ở Công Hội Luyện Dược, hôm qua đội trưởng Vân Ly còn đi cầu dược, lại bị từ chối, ta là nghe hắn nói.”

Nghe mọi người bàn tán, Hạ Như Phong nhẹ lẩm bẩm hai chữ “Vân Ly”, sắc mặt mạnh mẽ biến đổi, thật nhanh bắt lấy một người bên cạnh, quát: “Nói mau, Dong Binh Đoàn Vân ở đâu?”

Người nọ bị Hạ Như Phong làm cho hoảng sợ, tay chỉ chỉ phía trước, sau đó hắn liền thấy bóng hồng như một cơn gió bay qua, trong chớp mắt đã biến mất ở ngã tư đường...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.