“Các ngươi có nghe được gì không? Dong Binh Đoàn Vân Ly bắt đầu tuyển người, ưu đãi còn nhiều hơn các gia tộc.”
“Năm bình Phục Linh Tán cùng Chỉ Huyết Dịch, đến Linh Sư đỉnh phong là lấy được Thượng Linh Tán, mà đến Đại Linh Sư đỉnh phong cũng có thể đạt được Hóa Linh Đan. Trời ạ, của cải như vậy, dù là Công hội Luyện Dược cũng không thể đưa ra! Chẳng lẽ Dong Binh Đoàn Vân Ly thực sự có Luyện Dược Sư tam phẩm cao cấp sao?”
“Mau, chúng ta mau đi ghi tên, vì Hóa Linh Đan, lão tử thề sống chết cũng phải gia nhập vào Dong Binh Đoàn Vân Ly.”
Nắng sớm vừa chiếu, cửa trước của Dong Binh Đoàn Vân Ly đã xếp đầy một hàng dài toàn người là người, có lẽ phủ thành chủ muốn tìm thu người hầu cũng không thể có cảnh tượng hùng vĩ như thế đi? Có thể thấy được việc Dong Binh Đoàn Vân Ly thả ra tin tức kia đã tạo ra chấn động cỡ nào ở thành Phong Chi này.
Bị phái tới ghi tên, Triệu Nhiên khổ không tả, nhưng trong mắt lại là đắc ý không hề che giấu. Một dong binh bình thường như hắn, khi nào thì thấy qua cảnh này, sao hắn có thể không đắc ý? Hắn biết rõ người mang đến tất cả những thứ này là Hạ Như Phong, cho nên không chỉ hắn, các dong binh khác cũng càng thêm kính trọng nàng. Nếu có người dám nói xấu Hạ Như Phong, phỏng chừng bọn hắn nhất định sẽ chen chúc kéo lên, đánh cho người nọ răng rơi đầy đất thì thôi.
“Cút ngay, để cho ta báo danh trước.” Một kẻ mập mạp ỷ vào cơ thể chen ngang người phía trước, khuôn mặt to béo trưng ra nụ cười lấy lòng. “Ha ha, vị đại nhân này... Ta tên là An Khâu, là một Đại Linh Sư tam cấp, có thể ghi tên cho ta không?”
Triệu Nhiên mí mắt cũng không nâng một chút, miễn cưỡng ngáp một cái, nhướn mày, nói: “Về phía sau xếp hàng.”
“Ngươi...” Tên béo không ngờ Triệu Nhiên không thèm nhìn mình, vừa muốn tức giận, trong đầu lại hiện lên một viên đan dược tròn xoe. Vì Hóa Linh Đan, hắn phải nhẫn nại, vì vậy tên béo chỉ có thể buồn bực ra phía sau xếp hàng. Ai bảo Dong Binh Đoàn Vân Ly có một vị Luyện Dược Sư có thể luyện ra Hóa Linh Đan chứ.
Ai cũng không có để ý, ở chỗ không xa phía trước Dong Binh Đoàn Vân Ly, hồng y thiếu nữ đứng trong gió thu, khuôn mặt mang theo mỉm cười nhàn nhạt, nắng sớm đọng trên người nàng. Thiếu nữ đứng dưới ánh nắng, dù là bốn chữ phong hoa tuyệt đại cũng không đủ để miêu tả vẻ đẹp của nàng.
“Ở đây thật náo nhiệt.” Hạ Như Phong đưa tay xoa cằm, con ngươi sâu thẳm thản nhiên lướt qua đám người đang xếp hàng. “Thân phận Luyện Dược Sư này, quả là dùng rất tiện.”
Nam tử bên cạnh nàng tuấn mỹ tuyệt luân, mắt tím tà mị đầy vẻ hứng thú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, giống như muốn từ trên mặt nàng tìm ra điều gì. Nhưng trên gương mặt kia vẫn luôn giữ vẻ bình tĩnh, thật lâu sau, nam tử thu hồi sự chú ý, cười nhẹ một tiếng: “A, cô không sợ đoàn trưởng Hạ không quản lý được những người đó sao?”
“Sẽ xảy ra chuyện đó sao?” Hạ Như Phong ngẩng đầu, nhìn phía cửa lớn của Dong Binh Đoàn Vân Ly, trong mắt âm u lộ vẻ tràn đầy kiên quyết. “Nếu ngay cả thuộc hạ của mình ông ấy cũng không thể quản lý, như vậy Dong Binh Đoàn Vân Ly đành phải không có tiếng tăm gì, nhưng ta tin tưởng khả năng của cữu cữu mình.”
Thời gian năm ngày lặng lẽ trôi qua, đám đông bên ngoài như cũ bắt đầu khởi động, rất náo nhiệt. Bởi vì có mấy dong binh đã được chọn, được hưởng ưu đãi nên có, lại truyền bá danh tiếng của Dong Binh Đoàn Vân Ly ra ngoài, người đến ghi tên trong năm ngày này chẳng những không giảm mà còn tăng lên.
Cứ thế nháy mắt đã đến ngày bán đấu giá, tất cả các thế lực đều tập trung lại, chỉ vì muốn tìm hiểu chính xác đan dược được đưa ra đấu giá.
Trong thành Phong Chi không xây dựng phòng bán đấu giá, Dong Binh Đoàn Vân Ly buộc phải dọn một khoảng sân lớn để tạo nên phòng bán đấu giá khổng lồ này. Bất kỳ gia tộc nào có tiếng tăm ở thành Phong Chi đều nhận được thiệp mời, vì vậy vừa sáng sớm trong Dong Binh Đoàn Vân Ly đã người đến người đi.
“Ha ha, đoàn trưởng Hạ, đã lâu không gặp! Đây là tiểu tử nhà ngài phải không? Thật sự là tuổi trẻ tài trí hơn người.”
“Đoàn trưởng Hạ, nghe nói trong Dong Binh Đoàn các người mời được một vị Luyện Dược Sư tam phẩm? Ha ha, về sau Cao gia chúng ta còn phải dựa vào Dong Binh Đoàn ngài đấy.”
Cho dù người dẫn đầu của mấy thế lực này lúc đầu không biết tên của Hạ Quân Mạc, nhưng vì buổi đấu giá hôm nay, bọn hắn phải tìm hiểu rõ, dù không tin ở Dong Binh Đoàn Vân Ly thật sự có Luyện Dược Sư tam phẩm cao cấp, vài lời khách sáo vẫn nên nói.
“Đâu có đâu có, đều là may mắn thôi.” Hạ Quân Mạc khiêm tốn lễ phép, trong lòng lại tràn đầy đắc ý, nếu như đã từng, kẻ nhỏ bé như mình những người này chẳng muốn chú ý, sao giờ lại đối xử như bạn tốt như thế? Còn không phải là vì những đan dược kia sao?
Hạ Như Phong mệt mỏi ngáp một cái, nửa híp mắt, có chút nhàm chán quan sát người đang nói chuyện với hai cha con Hạ Quân Mạc, cuối cùng phát ra một tiếng than nhẹ.
Dạ Thiên Tà dường như nhận ra sự không kiên nhẫn của nàng, cười tà mị nói: “Đầu tiên, tên béo đang nói chuyện với đoàn trưởng Hạ là Trương Cao - ông chủ của Phong Chi Loạn Thế. Phong Chi Loạn Thế là cửa hàng lớn nhất trong thành Phong Chi, các loại dược liệu bên trong vô cùng phong phú, nếu rảnh cô có thể đi xem, ngoài ra Trương Cao còn là người giàu có nhất thành Phong Chi này. Còn người mặc áo màu xanh nhạt kia là gia chủ Cao gia: Cao Lạc, đã là một Linh Tướng bát cấp, ở thành Phong Chi này cũng có thể coi là một trong những cường giả đứng đầu...”
“Sao huynh lại biết những chuyện này?” Hạ Như Phong nhíu mày, nghi ngờ nhìn về phía nam nhân tuấn mỹ tà mị bên cạnh.
Ngón tay thon dài của Dạ Thiên Tà hơi vuốt ve cằm, cười khẽ một tiếng: “Chẳng lẽ cô không biết, bước vào một nơi ở mới cần phải hiểu biết một chút về thế lực đứng đầu sao?”
Hơi hơi sửng sốt, Hạ Như Phong không nói gì nữa, ánh mắt lại nhìn về người đang nói chuyện cùng Hạ Quân Mạc, lần này đi vào là năm nam nhân, bên cạnh người đii đầu là một lão giả cùng một thiếu nữ đáng yêu, khiến Hạ Như Phong đặc biệt chú ý chính là lão giả kia, bởi vì người này là người mạnh nhất trong số những người nàng từng gặp, trừ Bạch Thụy và vị sư phụ tiện nghi kia.
Linh Vương, lão giả kia, thế nhưng chính là một cao thủ cấp Linh Vương...
“Lần này nam tử trung niên nói chuyện cùng đoàn trưởng Hạ là thành chủ của phủ thành chủ: Hách Thanh, là Linh Tướng cửu cấp. Còn lão giả bên cạnh, nếu ta đoán không sai thì ông ấy chính là Luyện Dược Đại Sư cao cấp của phủ thành chủ: Hạo lão, cũng là cao thủ đứng đầu thành Phong Chi. Về phần thiếu nữ kia, có lẽ là con gái thành chủ!”
Dạ Thiên Tà nhìn thấy Hạ Như Phong chú ý tới đoàn người kia, lúc này giải thích một lần, nhưng mà giọng điệu của hắn vẫn là không chút để ý, giống như cũng không để những người đó vào mắt.
Lúc này, khách mời đã đến đông đủ, hội đấu giá cũng sắp bắt đầu, Triệu Nhiên cầm cái búa bước lên, dùng linh lực để truyền giọng nói của mình đi: “Các vị khách nhân tôn kính, mời mọi người im lặng một chút, hiện tại hội đấu giá của Dong Binh Đoàn Vân Ly chúng tôi chính thức bắt đầu. Đầu tiên là Tiểu Hoàn Đan, có thể nhanh chóng chữa trị vết thương, giá khởi điểm là mười vạn bắt đầu đấu giá.”
“Mười...”
Dưới sân im lặng, theo tiếng búa hạ xuống, đã có người không nhịn được mà mở miệng trước, nhưng hắn còn chưa kịp hô giá, ngoài cửa lại truyền đến tiếng nói: “Chờ một chút...”
Mọi người đồng loạt quay lại, một thanh niên có khuôn mặt tái nhợt bước vào,ánh mắt độc ác đảo qua hai cha con Hạ Quân Mạc, lại nhìn chằm chằm vào Tiểu Hoàn Đan trong tay Triệu Nhiên, hừ lạnh một tiếng: “Đám người các ngươi thật to gan, dám công khai bán đấu giá thuốc giả, ta tin tưởng ánh mắt của mọi người là sáng như tuyết, hiện tại ta sẽ ở trước mặt các vị đại nhân vạch trần âm mưu của các ngươi.”
Thanh niên nói xong, đắc ý nhướn mày nhìn về phía cha con Hạ Quân Mạc, giống như hắn đã thấy bộ dạng hoảng sợ của hai người khi lời nói dối bị vạch trần...