Ta Rất Mỹ Vị

Chương 10



Cơm nước xong, Hạ Thì ngồi trong phòng làm việc của Chu Sâm dùng máy tính bảng và bàn phím Bluetooth để viết chương mới. Vì thời gian cô và Chu Sâm hẹn nhau càng ngày càng nhiều nên cô càng phải tận dụng thời gian để viết chương mới, nếu không sẽ không duy trì được tiến độ.

Cũng may, bây giờ là buổi trưa, Chu Sâm chỉ cần nhìn cô là được, không có quá nhiều sự giao lưu.

Thời gian nghỉ trưa sắp kết thúc, Chu Sâm tự đưa Hạ Thì xuống lầu, trợ lý Liễu cũng đi theo sau, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt âm thầm theo dõi của nhân viên.

Mà lúc này, Tôn phó tổng dẫn đầu đang phụ trách đang tiếp đãi vài người ở lầu một, họ là đối tác trong dự án khai phá một mảnh đất, người phụ trách tên Thẩm Cẩm Minh, là một thương nhân tỉnh ngoài, đã đến thành phố này được năm năm.

Bọn họ đang đi vào trong, ba người Chu Sâm lại đang ra ngoài.

Chu Sâm vừa ra khỏi thang máy đã đụng phải họ.

Tôn phó tổng liếc mắt thấy cô gái mặc đồng phục cảnh sát bên cạnh Chu Sâm, đó chính là đóa hoa trắng mới gặp hôm qua, trong lòng không khỏi buồn bực, xem ra Chu Sâm thật sự thích cô gái này nên mới đưa đến công ty.

Tối qua lúc ông ta nhìn thấy Hạ Thì, sau khi trở về lập tức nghe ngóng. Biết đây là đối tượng mà dì của Chu Sâm giới thiệu, được làm mai, trong sáng đến không thể trong sáng hơn.

Tuy ông ta rất cưng chiều con gái mình, nhưng hai người họ đã là một đôi, tiểu Tôn kiêu căng nhà họ thật sự không thể được yêu thích như người ta. Huống chi lại còn là được người lớn giới thiệu, danh chính ngôn thuận, có vẻ tiền đề là kết hôn.

Miên man suy nghĩ, khi định thần lại Tôn phó tổng mới phát hiện Thẩm Cẩm Minh đang... nhìn đóa hoa trắng bằng ánh mắt rất bất lịch sự, nhìn đến mức khiến đóa hoa trắng hoảng sợ, Chu Sâm nghiêng người chắn lại.

Tôn phó tổng lập tức chau mày, đóa hoa trắng dù sao cũng là đối tượng hẹn hò của Chu Sâm, Thẩm Cẩm Minh làm trò trước nhiều người như vậy, thực sự quá không nể mặt nhau.

Hạ Thì mới ra khỏi thang máy đã thấy một nhóm người đi thẳng đến, một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi sau khi nhìn thấy cô thì hai mắt như sáng lên, nhìn chằm chằm không dời.

Thậm chí anh ta còn dừng bước nhìn thẳng Hạ Thì, ánh mắt quá nóng rực khiến Hạ Thì chỉ có thể né tránh.

Nhân viên của hai bên đều phản ứng theo, nhưng lúc này bọn họ vẫn chưa ý thức được thân phận của Hạ Thì nên không cùng suy nghĩ với Tôn phó tổng, chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ.

Chu Sâm nặng nề mở miệng, cắt đứt ánh nhìn thất lễ của Thẩm Cẩm Minh: "Cẩm Minh?"

Thẩm Cẩm Minh lớn hơn Chu Sâm vài tuổi, mọi người cũng coi như quen biết. Không chỉ anh mà ai ở đây cũng biết Thẩm Cẩm Minh là một người háo sắc. Thế nhưng Thẩm Cẩm Minh vẫn là một người rất có chừng mực nên Chu Sâm chỉ gọi một tiếng cảnh cáo.

Thẩm Cẩm Minh chậm vài giây mới phản ứng lại thu lại vẻ mặt của mình: "A Sâm, đã lâu không gặp, đây là em dâu hả?"

"Hạ Thì." Chu Sâm không đáp, trực tiếp trả lời thay, coi như thầm chấp nhận câu nói của anh ta: "Đây là Thẩm Cẩm Minh, em cứ gọi là anh Thẩm là được."

Hạ Thì liếc nhìn Thẩm Cẩm Minh một cái, hơi cúi đầu chào hỏi: "Anh Thẩm."

Chào hỏi xong, không khí xung quanh trái lại càng vi diệu, không ít người không nhịn được cúi đầu. Bọn họ cũng nhờ cuộc nói chuyện của Chu Sâm và Thẩm Cẩm Minh mới biết được, hoá ra đây là bạn gái Chu tổng, vậy thì biểu hiện vừa rồi của Thẩm Cẩm Minh rất xấu hổ đó...

"Tiểu Liễu đưa Hạ tiểu thư về đi, mất công bị muộn, tôi tiễn đến đây thôi." Chu Sâm nhàn nhạt dặn dò.

Trợ lý Liễu lập tức đưa Hạ Thì rời đi, vừa rồi anh ta đứng đối diện với mấy người Tôn phó tổng, Hạ Thì ở phía sau, nên anh ta thấy rõ hơn, ánh mắt vừa rồi của Thẩm Cẩm Minh quả thực quá đê tiện. Cũng may anh ta còn biết ranh giới, sau khi được Chu tổng nhắc nhở thì lập tức ngừng lại.

Dùng ánh mắt đùa bỡn trước ngay trước mặt bạn trai nhà người ta ở nơi đông người, chuyện như vậy, cũng chỉ có ông chủ Thẩm mới làm được...

Duy chỉ có tâm trí Tôn phó tổng hơi bay xa, ở bên cạnh buồn bực suy nghĩ, năm nay đang hot kiểu này sao? Sao ông chủ nào cũng thích vậy?

...

Bên trong phòng làm việc.

Chu Sâm ngồi ghế sa lon đơn, Thẩm Cẩm Minh ngồi ở bàn làm việc của anh, hứng thú quan sát một vòng phòng làm việc.

Sau đó, Thẩm Cẩm Minh ung dung đặt câu hỏi: "Gần đây A Sâm ăn uống thế nào?"

Thẩm Cẩm Minh là một trong những người ngoài biết căn bệnh của anh, trên thực tế, khi anh gặp chuyện không may, đại sư Lâm từng nhờ Thẩm Cẩm Minh giúp đỡ. Theo lời đại sư Lâm nói, Thẩm Cẩm Minh không chỉ là một thương nhân mà nhà họ là gia đình có gốc rễ, ở giới huyền học cũng có địa vị nhất định.

Nhưng chuyện gặp được Hạ Thì thì bọn họ vẫn chưa nói cho Thẩm Cẩm Minh biết.

Nhìn biểu hiện vừa rồi của Thẩm Cẩm Minh, Chu Sâm nhạy bén nhận ra được, Thẩm Cẩm Minh thất lễ không phải là nổi lòng háo sắc như người khác nghĩ mà cũng bị Hạ Thì ảnh hưởng.

Thế nhưng, Thẩm Cẩm Minh không bị thương, vậy có lẽ là những người bị thương và những người có giác quan thứ sáu nhạy cảm đều rất dễ bị Hạ Thì ảnh hưởng.

Chỉ là, sự ảnh hưởng với Thẩm Cẩm Minh nhẹ hơn một chút, không thất lễ bằng Chu Sâm.

Chu Sâm không biết Thẩm Cẩm Minh có biết tình trạng của bản thân không, cũng không biết anh ta hỏi như vậy có phải đang thử thăm dò không, chỉ hờ hững trả lời: "Vẫn như cũ, sao anh về sớm thế?"

Tất nhiên Chu Sâm không hy vọng Thẩm Cẩm Minh gặp được Hạ Thì, anh thực sự không biết Thẩm Cẩm Minh lại về sớm như vậy.

“Ba và em trai tôi cãi nhau, mẹ tôi bảo mau dẫn em tôi đi." Thẩm Cẩm Minh cười hì hì trêu đùa: "Tôi thấy cậu cũng không tệ lắm, còn có tâm trạng quen bạn gái."

Chu Sâm tỉnh bơ: "Dì sắp xếp đối tượng hẹn hò, tôi cũng đến độ tuổi nên kết hôn rồi, huống chi Hạ tiểu thư lại không tệ."

Thẩm Cẩm Minh: "Theo tôi thấy cậu sắp có chuyện vui rồi đấy."

Câu nào của Thẩm Cẩm Minh cũng như có ẩn ý, lại như chỉ vô tâm, nhưng Chu Sâm lại không để lộ bất cứ tâm trạng gì, chỉ qua loa: "Tùy duyên thôi. Anh quay về tỉnh D có thu hoạch được gì không? Thời tiết bên đó cũng không tệ nhỉ."

Chu Sâm không nhanh không chậm, nói cho cùng Thẩm Cẩm Minh là người tỉnh ngoài, nhà họ Thẩm dù có ghê gớm thế nào trong giới huyền học cũng không thay đổi được bầu trời tỉnh X.

Thẩm Cẩm Minh nghe vậy, nhìn thẳng Chu Sâm cười cười.

...

Trợ lý Liễu lái xe đưa Hạ Thì quay về đơn vị, vì chuyện vừa rồi nên hơi dè dặt, không tự nhiên như lúc tới, nói cũng nói ít hơn.

Bà chủ tương lai lại không tha cho anh ta, như suy nghĩ gì đó hỏi: "Anh Thẩm đó là ai?"

Hạ Thì không có thiện cảm với Thẩm Cẩm Minh, đây cũng là điều kỳ quái nhất.

Tuy là lần đầu tiên Chu Sâm và Thẩm Cẩm Minh gặp Hạ Thì đều thất lễ, thậm chí Chu Sâm còn hơi quá đáng hơn, nhưng Hạ tiểu thư không thích Thẩm Cẩm Minh mà trái lại thiên vị Chu Sâm.

Trợ lý Liễu giải thích qua loa thân phận của Thẩm Cẩm Minh, nhìn Hạ Thì qua kính chiếu hậu, không nhịn được an ủi: "Bình thường Thẩm tổng... vẫn rất phong độ, lúc đến tỉnh X thì quen biết Chu tổng, mấy năm nay quan hệ không tệ lắm."

Anh ta vô cùng kín đáo biểu đạt ý kiến, nghe như là đang nói Thẩm Cẩm Minh và Chu Sâm có quan hệ tốt nhưng thật ra lại ám chỉ Thẩm Cẩm Minh có điều cần kiêng kị, sau này ở chung với nhau không cần sợ gì.

Hạ Thì thấy buồn cười, nhìn trợ lý Liễu: "Tôi biết rồi."

Trợ lý Liễu lập tức cảm thấy buồn phiền, cảm giác bản thân hiểu sai rồi, cái miệng này nhiều chuyện làm gì, còn cần anh ta nhắc nhở sao? Đây là việc của ông chủ.

Nhìn đi, Hạ tiểu thư người ta rất tin tưởng ông chủ, hoàn toàn không sợ gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.