Thậm chí đến cả Hình Lão cũng là Cương Khí cảnh nhìn thấy một chưởng này cũng hết cả hồn, vì một đòn này đã sắp vượt đến ngưỡng tông sư, hoá ra vừa nãy giao thủ với Bạch Cốt thượng nhân, y chưa dùng hết sức đâu, vẫn còn đang đùa giỡn mình.
Đối mặt với một đòn khủng khiếp như thế Cố Thanh Phong sẽ đỡ như nào đây? Liệu hắn có đỡ được không? Trong khi tất cả trái tim của mọi người treo ngược lên, bởi vì Cố Thanh Phong mang trên người hy vọng của họ, một khi hắn thua, thì tất cả đều phải chết! Cố Thanh Phong bị chưởng phong bao vào chính giữa cơn lốc, sắc mặt lại hết sức thản nhiên, chắp hai tay ra sau lưng, hoàn toàn không có ý định có chút cử động nào hết, giống như chẳng thèm để ý đến một chưởng này.
Ánh mắt Bạch Cốt thượng nhân càng thêm hung ác, y không nhìn thấu được Cố Thanh Phong, nghĩ chắc hẳn có chỗ dựa dẫm, vì vậy y vừa ra đòn đã đánh một chưởng toàn lực dồn người vào chỗ chết.
Như gã sống đến nhường này, tất nhiên phải hiểu rõ đạo lý cá lớn nuốt cá bé.
Bây giờ thấy Cố Thanh Phong ngông cuồng như vậy, không tránh không né đòn, không nhịn được cười lạnh một tiếng từ trong lòng.
Một chưởng này chứa công lực mười mấy năm, ngươi đỡ được chắc? Cho dù là Tiên Thiên tông sư cũng không thể tay không đón một chưởng này đâu! Sau một giây tiếp theo! Chưởng phong mang cương khí khủng khiếp giống một quả đạn pháo đập thật mạnh lên người Cố Thanh Phong! Đoàng!! Một tiếng nổ kinh thiên động địa, rung chuyển cả đất trời, cắt ngang màn trời đêm! Giống như một quả đạn pháo oanh tạc, lấy trung tâm từ Cố Thanh Phong, cả vùng đất đá bay lên tung toé, bụi đất bốc lên mù mịt tận mấy thước! Toàn bộ cơ thể của Cố Thanh Phong bị vùi lấp trong đống đất đá.
"Hà hà hà! " Tiếng cười quái dị của Bạch Cốt thượng nhân ở giữa sân vang lên.
"Không ai, không ai có thể chịu được một đòn này nếu không có bất kỳ chuẩn bị nào! " "Đã ăn cơm chưa đấy?" Đột nhiên một giọng nói dửng dưng từ trong đống đất đá truyền ra.
Tiếng cười của Bạch Cốt thượng nhân im bặt, giống như một con vịt bị bóp cổ.
Trong nháy mắt sắc mặt y hoàn toàn thay đổi, không thể tin nổi nhìn về phía trước, như nhìn thấy quỷ vậy.
Chỉ thấy một ngọn gió nhẹ từ trong núi thổi qua, bụi đất tan đi, một bóng người tỏa ra kim quang đứng sừng sững tại chỗ.
Trên gương mặt của bóng người đó nở một nụ cười mỉm, lẳng lặng nhìn chăm chú về phía Bạch Cốt thượng nhân.
Trong phạm vi bán kính ba trượng xung quanh hắn, mặt đất như trải qua một cơn động đất, sụp xuống hẳn mười thước, xác chết nằm la liệt ở khắp nơi, xương trắng nghiền thành bụi.
Đấy chính là bầy cương thi của Bạch Cốt thượng nhân.
Còn bóng người đứng vững không đổ kia chính là Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong từ trong đống xác chết xương trắng đi ra, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, từ tốn mở miệng: "Chỉ có thế này thôi hả?" Ngữ khí của hắn bình tĩnh, trong bình tĩnh kèm theo một xíu thất vọng.
"Không thể nào!!!" Bạch Cốt thượng nhân điên cuồng gào lên, bởi vì khung cảnh ở trước mắt này thật sự đã thách thức quá tam quan của y, khổ tu mười mấy năm đều như một ngày, thậm chí vì truy cầu sức mạnh mà y cam chịu biến thành yêu ma, hôm nay y tự cho bản thân đã có được sức mạnh lớn nhất, dùng một chưởng đánh chết cái tên non choẹt này, thế mà tất cả đều là trò cười.
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Bạch Cốt thượng nhân giận dữ gào thét điên cuồng.
Thậm chí y còn chưa nhận ra, trong thanh âm của mình đã có một chút sợ hãi.
"Ta ư?" Cố Thanh Phong mỉm cười: "Xin tự mình giới thiệu, ta là Cố Thanh Phong, một tên Trừ Ma Sứ tập sự của Trấn Ma Ti quận Ngô Đồng!" Tĩnh lặng! Khung cảnh lại rơi vào vẻ tĩnh lặng quỷ dị thêm một lần nữa.
Đây là lần thứ hai Cố Thanh Phong nói câu này, lời vẫn giống nhau, nhưng hiệu quả mang lại hoàn toàn khác biệt.
Lần thứ nhất nhận lấy giễu cợt và ánh nhìn khinh thường, nhưng lần thứ hai, không ai dám chế giễu năm chữ Trừ Ma Sứ tập sự nữa rồi.
Tư Vi nghi ngờ nhìn về phía thủ lĩnh thị vệ, dường như đang dùng ánh mắt hỏi: "Chẳng phải ngươi bảo Trừ Ma Sứ tập sự yếu lắm hả?" Thủ lĩnh thị vệ lúc này cũng sốc không nói thành lời.
Loại sức mạnh này mà là Trừ Ma Sứ tập sự á?! Rõ ràng là Trừ Ma Sứ thiên giai rồi còn đâu? "Ngươi đùa ta đấy à, ngươi nghĩ ngươi thắng được chắc?" Bạch Cốt thượng nhân lại gầm lên một tiếng giận dữ, y còn tưởng Cố Thanh Phong đang cố ý trêu mình.
"Tiên thiên tông sư thì sao? Hôm nay bản tôn sẽ diệt tông sư!" Bạch Cốt thượng nhân giờ đã coi Cố Thanh Phong thành Tiên thiên tông sư, bằng không sẽ không có câu giải thích nào cho việc tại sao Cố Thanh Phong ăn một đòn toàn lực của mình lại không có tý hao tổn nào.
Trong suy nghĩ của y, Cố Thanh Phong chắc chắn là một lão quái vật có thuật trú nhan nên mới có diện mạo của một thiếu niên trẻ trung, nhất định là một Tiên thiên tông sư, hơn nữa chắn hẳn là người nổi bật nhất trong tông sư, nếu không thì tất cả đều hết sức vô lý.
.