Từ ngày Masamune sử dụng Excalibur Accolon xóa sổ một giáo phái đối nghịch với Ngũ Ngục Thánh Giáo đã qua hai năm.
Ngày đó, tất cả mọi người trong bán kính hơn 100km đều có thể nhìn thấy cột sáng màu vàng phóng lên bầu trời, cắt đứt đám mây.
Gần 3000 người trong giáo phái, bao gồm rất nhiều Phương Sĩ bốc hơi khỏi thế giới, không tìm được bất kỳ dấu vết nào.
Thanh niên tóc đen cũng chính thức được thế giới “xác nhận” là “Arthur Pendragon”, một vị “Thần Linh” dùng thân người hành tẩu trêи thế gian.
Logic của các tổ chức trong thế giới thần bí cũng rất đơn giản: Ngài có thể dùng quyền năng, sở hữu thánh kiếm đã thất truyền trong thần thoại, nhưng ngài lại không phải Dị Thần cũng chẳng phải Thí Thần Giả --- Thế thì ngài không phải là Thần Linh trong thân người thì là cái gì?
Tốt a, thanh niên tóc đen mắt tím đúng là không có câu trả lời tốt hơn cho bọn hắn nên đành thầm chấp nhận.
Hai năm qua Tokoyogi Masamune cũng đã hoàn thành rất nhiều mục tiêu nhỏ được hắn đặt ra cho bản thân.
Đầu tiên, hắn đã chữa khỏi được đôi chân của mình. Chân của Masamune vốn bị liệt do ảnh hưởng của vết thương trong linh hồn hắn, sau khi được Yu Yan cùng số nhiều nữ Phương Sĩ hỗ trợ “thí nghiệm” thì đã có thể khôi phục di động bình thường.
Nhờ đó, hắn cũng tự tạo cho mình được một cái giáo phái nho nhỏ trong lòng Ngũ Ngục Thánh Giáo. Giáo phái này hoàn toàn độc lập với Thánh Giáo, thậm chí cả Luo Hao cũng không thể ra lệnh cho các nàng, khiến một số kẻ không biết chuyện đầu óc nóng lên, nghĩ rằng Luo Hao mềm lòng.
Chúng chết rất thảm.
Còn trong mắt của “người biết chuyện” là các trưởng lão cầm quyền của Thánh Giáo...
- --- Mẹ nó, giáo chủ đang chuẩn bị đồ cưới cho phó giáo chủ nhà ta, lũ mắt mù các ngươi chết là đáng lắm!
Đương nhiên, đó cũng là mục tiêu nhỏ thứ hai mà Masamune đã đạt được.
...
Thời gian hai năm có dài không?
Không dài.
Nhưng hai năm là đủ thời gian để khiến một thiếu nữ cô độc trêи đỉnh núi trở nên quen thuộc với việc bên cạnh có một người khác, cùng nàng nhìn xuống thế gian.
Mùa đông ở Hàng Châu thường hay se se lạnh, có nhiệt độ trung bình khoảng 7 – 10 độ C. Giữa đình viện, thanh niên tóc đen đang không ngừng phàn nàn.
“Hán phục đẹp thì đẹp, nhưng khả năng giữ nhiệt rất thấp, ngươi không biết tự lo cho thân thể của mình sao? Giống như là trẻ con...” Vừa nói, hắn vừa lấy chiếc áo lông mà vu nữ đưa tới, từ đằng sau choàng lên người của thiếu nữ.
Hai năm đã trôi qua nhưng vẻ ngoài của thiếu nữ không hề thay đổi do thời gian – dung nhan tinh xảo mà thanh lãnh, tóc đen như lụa buộc thành búi hai bên, dáng người hoàn mỹ, phong hoa tuyệt đại như tiên nữ giáng trần.
Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất trong hình ảnh của thiếu nữ so với hai năm trước: Trêи hai búi tóc của nàng bây giờ có đeo hai chiếc trâm cài tóc màu hồng, trang trí hình hoa sen.
“Ta là Thí Thần Giả, thân thể mạnh mẽ đủ để sánh ngang Dị Thần, làm sao lại cần suy nghĩ đến nóng lạnh?”
Luo Hao ưu nhã vươn tay cầm tách trà trêи bàn đá, ngón tay trắng hơn tuyết nhẹ nhàng nâng tách rót vào hai ly trà. Sau đó, nàng xoay ly trà về đúng vị trí, dùng hai bàn tay nâng ly trà lên miệng nhấp từ từ.
“Còn chính ngươi cậy thân là Thần Linh, cả ngày mặc trường bảo chạy loạn còn dám nói ta? Áo lông tốt nhất vẫn là giữ cho chính ngươi đi.” TruyenHD— QUẢNG CÁO —
Dù nữ giáo chủ nói vậy, nàng vẫn không hề có ý định cởi bỏ chiếc áo lông được Masamune khoác lên người nàng ra.
Thanh niên tóc đen rõ ràng cũng hiểu rõ tính cách của nữ giáo chủ, hắn rất thông minh hoàn toàn không nhắc gì đến chuyện áo lông.
“Giáo chủ cô nương cũng có thể thiết kế loại Hán phục mới.” Masamune ngồi xuống ghế đối diện Luo Hao, bàn tay cũng xoay ly trà rồi nhấc lên uống. “Có thể thử kết hợp cùng loại ống tay áo Haori? Vừa giữ nguyên vẻ đẹp truyền thống của Hán phục, vừa kết hợp tinh hoa mỹ thuật của ngoại quốc.”
“... Quá phiền toái.”
“Vậy sao?”
Thanh niên tóc đen lại nở nụ cười quen thuộc đã nhiều lần khiến giáo chủ dừng nhịp tim, lần này giáo chủ chưa kịp chuẩn bị tâm lý, thời gian tim dừng đập kéo dài tận hai giây.
Nguyền rủa đáng chết!
“Nhưng ta thấy sẽ rất hợp với ngươi.” Hắn cầm lấy bút cùng giấy vẽ được để sẵn trêи kệ gần đó, vừa nhìn thiếu nữ vừa bắt đầu dùng bút lông phác họa.
Nữ giáo chủ cố gắng giả vờ không thèm quan tâm, nàng hơi vươn người ra sau, cố gắng thể hiện hết những đường cong hoàn mỹ trêи thân thể, ‘lơ đãng’ trả lời hắn.
“Cho ngươi một cơ hội để khiến ta đổi ý. Nếu không thể làm bản giáo chủ hài lòng, lần sau ngươi không thể xen vào lựa chọn trang phục của ta.”
Nhìn xem thanh niên trước mặt không ngừng so sánh giữa nàng cùng bức tranh hắn đang vẽ, lại liên tục tô tô xóa xóa, nữ giáo chủ cảm thấy hơi hoảng hốt.
Từ khi gặp nhau ở Lư Sơn, lại sau khi trải qua một số sự kiện, mỗi ngày thanh niên tóc đen đều sẽ dành thời gian để cùng nàng ngồi uống trà, đánh cờ hoặc học hội họa.
Qua thời gian, dần dần từng câu hỏi cùng từng tia lo lắng trong nội tâm của nàng đều biến mất – thanh niên tóc đen chưa từng trả lời các vấn đề được hắn nhắc đến hai năm trước, nhưng nàng cảm thấy đã không cần thiết.
Một số câu hỏi nàng cảm thấy đã không còn quan trọng, những câu còn lại nàng đã cảm nhận được câu trả lời của hắn.
Áp lực vô hình trêи vai nàng như nhẹ đi, nàng không còn quá chăm chú vào việc xử lý Ngũ Ngục Thánh Giáo, cũng không còn chủ động đi mở rộng lãnh địa của mình, cũng chẳng dành quá nhiều thời gian mỗi ngày để tôi luyện võ thuật cùng ma thuật.
Vậy mà võ thuật cùng ma thuật của nàng không hề thụt lùi, thậm chí còn tăng tiến dũng mãnh, ẩn ẩn sắp có đột phá – nữ giáo chủ hiểu là do lòng của nàng được yên tĩnh nên hiệu quả tu luyện vượt xa trước kia.
Thậm chí, đến cả nữ hầu thân cận của nàng cũng từng nói “Giáo chủ sống tiêu dao tự tại hơn”. Nàng cảm thấy trạng thái hiện tại của nàng có công lao lớn nhất là từ thanh niên Thần Linh trước mặt.
“Giáo chủ mời xem thử bức vẽ này xem?”
Tiếng gọi của Masamune vẫn chưa thể kéo Luo Hao về với thực tại. Phát hiện thiếu nữ hơi thất thần, thanh niên tóc đen cảm thấy rất thú vị, tay hắn nhẹ nhàng vươn ra vén mái tóc của thiếu nữ.
“Ngươi làm gì!” Nữ giáo chủ giật mình, nàng đỏ mặt định đánh bật bàn tay của hắn ra, nhưng cánh tay lại không chịu nghe chính nàng điều khiển.
Cử động này của hắn rất thân mật nhưng cũng không hề đường đột, qua hai năm tiến hành phát triển theo chất lượng, nữ giáo chủ dù còn ngượng ngùng nhưng cũng đã ngầm đồng ý những hành vi thân mật của hắn.
Ngươi thực sự tin là cánh tay của một vị Thí Thần Giả đạt đến ‘cực’ của võ thuật sẽ không nghe nàng điều khiển?
“Giáo chủ cô nương thất thần, ta liền kiểm tra xem ngươi bị làm sao.” Masamune nhìn nữ giáo chủ đã có vẻ sắp thẹn quá hóa giận, nhanh chóng thu tay về rồi đổi chủ đề: “Đây là loại Hán phục mà ta nói tới. Giáo chủ thấy thế nào?”
Nhận lấy cuộn giấy từ trong tay Masamune, Luo Hao nhìn kỹ bức hoạ mà thanh niên tóc đen mất gần mười lăm phút để vẽ. Sau đó, nàng đành phải thở dài, đưa ra đánh giá. TruyenHD— QUẢNG CÁO —
“Rất đẹp... Ta sẽ yêu cầu Yu Yan chuẩn bị vài bộ cho ta.”
Nếu như nói ai là người thăng tiến nhanh nhất trong hai năm vừa qua ở Ngũ Ngục Thánh Giáo, người đó chỉ có thể là Yu Yan chứ không phải là ai khác.
Từ một nữ Phương Sĩ có chút thực quyền, sau khi “tín ngưỡng” Masamune, nàng trở thành người phát ngôn đại diện cho vị Thần Linh này trong thế giới thần bí.
Mà vô cùng trùng hợp là nhờ vị Thần Linh này mà nữ giáo chủ cũng dần thu liễm tâm tính, giờ giáo chúng đã rất ít khi có thể thấy nàng xuất hiện ở cung điện để lắng nghe báo cáo của các trưởng lão.
Vì vậy, Yu Yan cũng đương nhiên trở thành người đại diện cho cả Luo Hao, lắc mình trở thành nhân vật đứng thứ ba trong Ngũ Ngục Thánh Giáo.
Thậm chí, trong giáo phái bây giờ có nhiều giáo chúng cùng Phương Sĩ mới gia nhập thời gian ngắn, chưa từng nhìn thấy giáo chủ cùng phó giáo chủ mà chỉ được gặp Yu Yan.
Nữ Phương Sĩ, giờ là Vu Nữ Trưởng đứng thứ ba Thánh Giáo này ngoan ngoãn nhận lấy cuộn giấy vẽ từ trong tay Luo Hao, cất vào trong ống tay áo của nàng.
“Lại nói, tốc độ học tập của ngươi cũng quá nhanh chứ? Đây cũng là một loại quyền năng sao?”
“Không phải, là do thiên phú. Ta học tập mọi thứ vẫn tương đối nhanh.”
Sức học tập là có liên kết trực tiếp đến độ mạnh mẽ của linh hồn. Linh hồn thanh niên tóc đen mạnh mẽ thì khỏi phải nói - chỉ riêng năng lượng linh hồn từ các vu nữ đã đủ để hắn vượt xa những ma thuật sư xuất sắc nhất.
“... Tương đối nhanh? Ngươi đang muốn làm ta cảm thấy xấu hổ sao!” Nữ giáo chủ sắp nổi bão: “Dạy ngươi phương thuật ngươi học xong trong chín tháng, dạy ngươi vẽ tranh ngươi học trong sáu tháng, dạy nhạc khí cũng xong trong sáu tháng. Ngươi mà tương đối nhanh thì bản giáo chủ là con heo sao?”
Luo Hao là một thiên tài, các loại kỹ năng cầm kỳ thư hoạ được nàng tôi luyện đến hoàn mỹ, khó ai có thể so sánh. Phương thuật của nàng thì hoàn toàn có thể nói là đệ nhất thế giới.
Vì vậy nàng mới bão nổi - bản giáo chủ mất hơn mười năm mới đến được độ cao này, ngươi học xong trong vài tháng? Không thể nhịn được!
Ma lực khổng lồ dần tụ tập xung quanh người nữ giáo chủ, khiến không khí có cảm giác bị đè nén mãnh liệt.
“Ta học thì khác gì ngươi học? Có cần phải tách rõ như vậy không…” Masamune tiếp tục nhấp ngụm trà nóng, mặt không đổi sắc.
Thần Linh xuất chiêu.
Thí Thần Giả thảm bại.
“...Tuỳ ngươi.” Tay của nữ giáo chủ hơi run một chút, nàng vội vàng dùng ngón tay mân mê bông hoa sen trêи tóc để che giấu cảm giác bay nhảy trong lòng.
Ma lực bị nàng lợi dụng tạo thành cơn gió, thổi bay hết bụi bặm trong sân.
Thiếu nữ thật ra vẫn rất hưởng thụ thời gian cùng với hắn, nhưng đáng tiếc... Ngày hôm nay cũng không phải là một ngày yên bình.
Từ ngoài hành lang, một tên vu nữ bước nhanh vào trong sân, cúi gập người nói:
“Thần Linh đại nhân, giáo chủ! Có tin tức từ Âm Dương Hiệp Hội của Nhật Bản truyền tới, nói rằng phát hiện Dị Thần hàng lâm!”