Qua nửa ngày đắn đo suy nghĩ đi suy nghĩ lại Tiểu Vân hắn cuối cùng cũng hoàn tất mua sắm.
Tiểu Vân hắn bỏ ra hơn bốn nghìn điểm để mua tới một bộ cung tên như ý.
Cung tên này khỏi phải nói ra.
Bộ cung tên này dù không phải là số một trong hệ thống nhưng nếu dùng để trang bức liền cực kỳ đẳng cấp.
Những bộ cung tên khác dù đắt tiền hơn nhưng mà nhìn cực kỳ bình thường.
Mà những bộ cung tên khác còn có thao tác lấy mũi tên để bắn từ nơi đựng tên ra để bắn đã quá quen thuộc không thể trang bức được.
Bộ cung tên này lại khác biệt.
Khi Tiểu Vân hắn hoàn tất mua sắm xuất hiện trước mặt hắn chỉ đơn thuần đúng một chiếc cung không có mũi tên nào cả.
Đơn giản bởi vì lí do Tiểu Vân hắn mua bộ cung tên này được kèm thêm một kỹ năng.
Kỹ năng này đặc biệt chỉ có thể dùng khi dùng cung tên này mà thôi.
Kỹ năng này đó là Tiểu Vân hắn thông qua ý niệm có thể triệu hồi lấy một mũi tên để bắn.
Nghĩ thử đi, cái cảm giác cầm cung tên trên tay không có mũi tên đối thủ còn cười nhạo : “ngươi cầm cung tên để tấu hài sao ?” mà tự nhiên theo tay kéo cung tên trong đầu một ý niệm mũi tên đột nhiên xuất hiện và bắn.
Cái cảm giác đó...Tiểu Vân hắn nghĩ nghĩ liền đã thấy thỏa mãn.
Sau khi mua xong cái cung tên này Tiểu Vân hắn liền muốn nói một chữ : “ổn.”
Như không kịp chờ đợi, Tiểu Vân hắn liền đứng dậy thử.
Tay trái cầm lấy cán cung, tay phải kéo dây cung.
Tiểu Vân hắn tư thế đã chuẩn bị sẵn sàng, tay phải bắt đầu kéo.
Tay phải vừa kéo trong đầu vừa dùng lấy kỹ năng.
Theo tay phải kéo lấy dây cung mũi tên cũng dần dần hiện ra.
Đợi đến tay phải hoàn tất, cung như trăng tròn mũi tên liền đã hiện hoàn toàn.
Tiểu Vân hắn liền buông tay bắn thử.
Cung như trăng khuyết, tên như sao băng bắn vụt.
Tốc độ mũi tên nhanh khủng khiếp xuyên ầm tới thẳng trời xanh trong chốc lát.
Nhìn tới uy lực này Tiểu Vân hắn cũng chỉ nuốt một ngụm nước bọt.
Khá lắm không hổ ta bỏ ra bốn nghìn điểm kinh nghiệm mua.
Uy lực cỡ này quá đủ để phòng thân.
Tiểu Vân hắn không biết rằng nãy giờ hành động bị thu vào tầm mắt một người.
Chính là cô nương được hắn cứu về, cô nương này vừa tỉnh lại liền giật mình tính đi ra ngoài xem xét.
Nhưng mà nàng đi ra đúng lúc Tiểu Vân hắn đang đứng kéo lấy cung tên liền khựng lại đứng xem.
Xem xong toàn bộ, nàng có nghĩ thế nào cũng không ngờ tới thế giới này còn bậc này cường giả.
Một mũi tên kia nếu bắn thẳng vào Thiên Cung...Thiên Cung cho dù có bật toàn bộ hộ tông đại trận cũng không chống nổi.
Vốn là định ra cảm ơn một tiếng nhưng nhìn Tiểu Vân lại ngồi xuống trầm ngâm nàng liền đi vào trước, chờ một chút lại ra cũng không muộn.
Tiểu Vân hắn lần này mua cũng không chỉ có dùng hết bốn nghìn điểm đâu a.
Mỗi lần hắn mua điểm gần như lại muốn cạn kiệt.
Tiểu Vân hắn dùng thêm một ngàn điểm mua một chút linh dược.
Linh dược này hắn một phần để trồng, một phần liền đưa tới cho đàn phượng hoàng ở kia.
Nhìn đàn phượng hoàng này Tiểu Vân hắn lại đau lòng.
Người ta thu phượng hoàng thì khí phách ngời ngời, đứng trên phượng hoàng cúi xuống nhìn vạn vạn người.
Hắn thu phượng hoàng lại chỉ biết ăn hàng.
Nhìn từng đợt từng đợt linh dược vơi đi Tiểu Vân hắn cũng đau lòng muốn chết.
Linh dược đó còn để hắn nấu ăn a.
Đâu phải linh dược để các ngươi ăn.
Nhưng vì hai tiếc chủ nhân Tiểu Vân hắn liền nhẫn nhịn tiếp tục nuôi vậy.
Mua sắm cũng nào có dừng ở đó a, Tiểu Vân hắn vẫn quyết định thử nhân phẩm một lần nữa.
Thế là ở cửa hàng góc phải cuối Tiểu Vân hắn mở ra vòng quay may mắn.
Không chần chừ đắn đo, đã muốn thử nhân phẩm phải chọn mức cao nhất a.
Tiểu Vân hắn liền lựa chọn mức một nghìn quay thử.
Kết quả nhân phẩm hắn vẫn thật sự làm hắn thất vọng.
Tiểu Vân hắn quay xong lần này hắn rất muốn chửi thề.
Hắn quay ra chính là một túi cho cá ăn đồ vật.
Nhìn túi đồ ăn cho cả Tiểu Vân hắn thật sự muốn tẩn cho hệ thống một trận.
Nhưng cuối cùng hắn lại nhịn xuống, được rồi nhân phẩm đen cũng chỉ hai lần thôi a.
Nhân phẩm hắn sẽ không đen lần thứ ba đi.
Thế là cuối cùng một nghìn điểm kia Tiểu Vân hắn liền không để mua linh dược mà tiếp tục vòng quay may mắn này.
Sau khi quay xong lần ba, Tiểu Vân hắn đã tự nhủ lòng mình hắn sẽ không bao giờ đụng vào cái thứ gọi là thử nhân phẩm và vòng quay may mắn nữa.
Lần sau hắn sẽ mua đồ chắc chắn trên hệ thống không quay nữa.
Tiểu Vân hắn tự kìm lòng mình lại mới không thốt lên lời chửi thề.
Ai mà ngờ được, đen cũng chỉ có một hai lần thôi.
Tiểu Vân hắn quay lần ba lại ra tới một viên nhìn như viên bi hồi bé hắn chơi vậy.
Chẳng qua viên bi này có kích cỡ lớn hơn một chút, kích cỡ bằng nắm đấm.
Bên trong hình dáng không khác gì viên bi hồi nhỏ chính là một cái sấm sét màu tím.
Nhìn cái này Tiểu Vân hắn liền biết công dụng.
Mẹ nó ! Cái này là đồ trang trí a.
Cái này hệ thống còn bán đầy trên đồ dụng đây, cả tá cái với giá cực rẻ.
Thế mà Tiểu Vân hắn mất một nghìn điểm quay vào thứ đồ này.
Tiểu Vân hắn cầm viên bi trên tay cũng không nỡ bóp nát.
Được rồi, đồ đã đến tay là đồ của mình.
Bóp nát cũng chỉ thiệt chính mình mà thôi.
Tiểu Vân lại để viên bi đó xuống bàn uống nước rồi đứng lên làm việc.
Ưng ý nhất cũng chỉ là có cái cung tên liền được hắn cất vào không gian hệ thống.
Bây giờ trời cũng đổ xuống chiều Tiểu Vân liền cầm linh dược tới cho bầy phượng hoàng.
Cái túi đồ ăn cho cá này lại cho xuống cái ao kia vậy.
Cái ao kia ngoài là nơi ở của bầy long Tiểu Vân hắn cũng thả vài con cá đây.
...
Ở một khắc Tiểu Vân suy nghĩ tới hai tiểu muội đi cùng chuyến đò, hai tiểu muội cũng đồng suy nghĩ tới Tiểu Vân.
Hai người suy nghĩ tới Tiểu Vân cũng không phải vì tương tư mà vì một khắc này đồ vật Tiểu Vân đưa cho hai người đã cứu mạng lấy hai người.
Hai người thân phận cùng tu vi cũng không có đơn giản.
Với thân phận và tu vi như này đúng là nhân vật trong truyện được miêu tả dậm chân một cái là cả một thế lực điên đảo.
Nhưng mà hai người cũng không có ngờ tới một điều là chính mình đi ra ngoài ngao du một chuyến lại sẽ bị cường giả chặn đường tập kích.
Hai tỷ muội đứng tựa lưng vào nhau vừa công thủ vẹn toàn vừa quan sát được tứ phương.
Còn vì sao phải cận trọng như vậy vì hai người bị vây trong một vòng tròn bị tám người bên ngoài bao vây lấy.
Thế trận bao vây này cũng nào đơn giản đứng nhìn nhau như vậy.
Trước khi đứng ở thế trận này, đại chiến đã xảy ra liên tục trong ba ngày chưa từng dừng lại.
Cũng không phải là tám người này quá mức lợi hại mà là trận pháp bày ra có phần kỳ quái.
Trận pháp tám người bày ra khóa chặt toàn bộ linh lực bên ngoài có thể thu nhập vào.
Tu vi tu luyện mượn nhờ linh khí và linh lực, chiến đấu cùng tu luyện cũng không có khác là bao nhiêu.
Chiến đấu cũng phải liên tục hấp thu linh lực từ bên ngoài vào bổ sung để chiến đấu.
Mà bây giờ linh lực bị chặn đứng không thể hấp thu hai người cũng như cá bị đánh ra khỏi nước hoàn toàn rơi vào thế yếu.
Với hai người cảnh giới có thể chiến đấu trụ được ba ngày thời gian không có linh lực cũng đã gần như tới cực hạn.
Hai tỷ muội đứng trong vòng vây mà mồ hơi có giọt đã rơi xuống.
Hai người biết sẽ có ngày phải chết chỉ là cuối cùng không ngờ tới sẽ chết ở kết cục như này.
Từ bên ngoài trận pháp vọng tới một giọng già nua nói :
“Thanh Tiên, Y Tiên hai ngươi năng lực thật xuất chúng.
Các chủ của chúng ta nhìn trúng hai người đã là phúc của các ngươi.
Nếu giờ khắc này hai ngươi quy thuận chúng ta liền thu lại đại trận không có cảnh đầu rơi máu chảy.”
Ở dưới thời khắc sinh tử này, người tỷ gương mặt vẫn như cũ lạnh lùng còn người biểu muội vẫn như cũ cười cười đáp : “Thì ra đây là kết cục của cái gọi là nhìn trúng của Trương các chủ sao ?”
Nụ cười của nàng cũng không phải nụ cười hoạt bát như trên lúc chuyến đò cùng Tiểu Vân.
Nụ cười này lại mang theo vài phần cay đắng.
Đây chính là cái gọi là lấy thế mạnh hiếp người.
Cũng do thế lực nàng đang ở yếu hơn thế lực của Trương các chủ nên mới dẫn tới bị bày ra kết cục như này.
Nếu không hai người đã có thể gọi tới cứu viện cầu một đường lui rồi a.
Tám người kia nhìn nhau cũng lại không nói gì.
Hai người tính cách này cũng không phải không ai biết.
Hai người rõ ràng tu vi rất cao nhưng lại gia nhập một thế lực nhỏ vì đơn giản một từ thích.
Dù vào Thần Lạc Các có đãi ngộ rất lớn nhưng vì không thích mới nên liền thẳng thừng từ chối.
Mà các nàng từ chối cũng ngang đánh mặt Trương các chủ.
Cũng vì lí do đó và một lí do khác nữa mới dẫn đến tình cảnh hôm nay.
Bên ngoài nghe tới câu trả lời đó cũng là chỉ lạnh lùng nói : “Vậy thì chết đi.”
Đã không trọng dụng được vậy liền không để cho thế lực nào có được nữa.
Không phải người của ta ắt có ngày cản trở ta.
Thần Lạc Cốc làm việc luôn là như thế.
Mà ra tay quyết định tính mạng hai người này cũng không phải tám người đang bày trận pháp mà là một lão nhân gia tóc bạc từ bên ngoài bay vào ra chiêu.