Bên Hồng Yên Lâu người thì nổ ra ác chiến nhưng bên Tiểu Vân thì lại cực kỳ nhẹ nhàng.
Tên thủ lĩnh kia bị đánh trọng thương nặng tới mức Tiểu Vân hắn đuổi tới tên này vẫn còn chưa gượng dậy nổi, miệng ho ra máu nhìn tới Tiểu Vân mang theo ánh mắt chỉ cảnh giác trong vô vọng.
Thực lực cách biệt quá lớn hắn cũng không thể phản kháng nổi.
Tiểu Vân hắn cũng chưa vội vàng ra tay, tên này ban nãy còn đánh ra ngọn lửa màu đen giống như hỏa đạn của hắn.
Khẳng định là tên này biết một chút tà ma ngoại đạo hay là một tu tiên giả a ? Tiểu Vân hắn muốn nhân cơ hội này hỏi thăm một chút ít ra hắn đánh bại tên này hắn cũng biết được mình thực lực.
“Ngươi yếu ớt như vậy ?” Tiểu Vân hắn bước chân không quá chậm không quá nhanh từ từ đi đến nhìn tên này hỏi hỏi.
Tiểu Vân hắn dù khoác trên mình một bộ y phục màu trắng nhưng trong mắt thủ lĩnh Tiểu Vân hắn lại giống một tử thần hơn.
Thủ lĩnh hắn đối với câu hỏi này của Tiểu Vân cũng không biết trả lời như thế nào.
Hắn yếu ớt ? Từ lúc hắn sinh ra trên Ngạnh Mộc Bình Nguyên chưa từng nghe nói tới hai từ yếu ớt này.
Hắn không những tư chất kinh khủng còn sinh ra ở chiến trường yêu ma thừa hưởng rất nhiều thứ không ai ngờ tới.
Cũng chính vì như thế, hắn tiến bộ mới trở nên vượt bậc, hắn là nằm ngoài Thiên Linh Giới ngờ tới.
Nhưng nào ngờ được hắn lại gặp bậc này sát thần.
Rõ ràng bề ngoài là một thư sinh nhưng khi cầm trên tay chiếc rìu lại như hóa thân của tử thần vậy.
Đoàn người này tiến vào đây hắn liền cảm ứng được.
Đó cũng là lí do hắn ra tay với Tiểu Vân để thăm dò.
Huyết Liên Tử và Bích Hồng trong mắt hắn chỉ là kẻ mạnh hơn con kiến một chút xíu không đáng nhắc đến.
Chỉ riêng Tiểu Vân là hắn không cảm ứng được thứ gì nên mới hạ tay với Tiểu Vân.
Hắn cũng đâu có ngờ tới người hắn thử hạ tay lại mạnh mẽ đến mức này.
Quay về câu hỏi chính, hắn nếu được nói hắn rất muốn nói hắn không hề yếu chỉ là ngươi quá mạnh mà thôi.
Ngươi không những mạnh còn mạnh qua tầm hiểu biết của chính hắn đối với sức mạnh thế giới này.
Có thể hắn không muốn nói Tiểu Vân quá mạnh đi nhưng nhìn trên vai Tiểu Vân phượng hoàng ngoan ngoãn đứng đó liền đã đủ hiểu sức mạnh của người này.
Hắn mặc dù tự nhận hắn mạnh nhưng dưới sức mạnh của truyền thuyết hắn cũng chỉ bé nhỏ như con kiến hôi mà thôi.
Thế nhưng giờ một con vật trong truyền thuyết lại ngoan ngoãn đứng trên vai người kia...!Thủ lĩnh hắn rất không biết nên nói như nào.
Trái lại với tên thủ lĩnh suy nghĩ rất nhiều Tiểu Vân hắn lại có chút nhíu mày, chả nhẽ tên này không có yếu ớt ? Hay là do ban nãy chủ quan mới bị hắn đánh bay a ? Nhưng mà lí do nào cũng không có đủ thuyết phục thế nên Tiểu Vân hắn mới nhìn nhìn hỏi : “Ngươi cảnh giới ra sao ? Kết đan kì ?”
Nói về cảnh giới tu tiên này Tiểu Vân hắn cũng biết một chút chút.
Như theo Thiên Mị nàng nói tu tiên trước hết có bốn cảnh giới : “Luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, còn có cả ở trên nguyên anh cảnh nhưng Thiên Mị nàng chưa có kể đến.”
Thế nên dựa theo Tiểu Vân hắn hiểu biết thì hắn liền lấy cảnh giới kết đan ứng với tên thủ lĩnh này.
Dù sao nếu là trúc cơ kì cũng phải dùng cái gì đó để phi hành chứ không tiêu dao tự tại tự do phi hành như kết đan được.
Mà tên thủ lĩnh bản có thể tự do phi hành nên hẳn là kết đan kì đi ?
Lí do Tiểu Vân hắn không đoán là nguyên anh cảnh đương nhiên là theo hắn nhớ kiếp trước tu tiên truyện một nguyên anh kì đều là rất khủng bố.
Mà với bản lĩnh khủng bố như thế hắn không thể nào đánh bại được.
Thế nên Tiểu Vân hắn liền nghĩ tên thủ lĩnh này khẳng định là kết đan kì.
Nghe đến câu hỏi này tên thủ lĩnh hắn mới liền gật đầu.
Mặc dù gật đầu này là nói hắn cảnh giới kết đan nhưng kết đan cảnh ở đây không cùng với cảnh giới Tiểu Vân hắn nghĩ đến.
Tiểu Vân hắn nghĩ đến ở đây là kết đan kì trước Nguyên Anh cảnh.
Nhưng mà thủ lĩnh này gật đầu là nói đến kết đan kì sau Nguyên Anh cảnh.
Trước nguyên anh cảnh có một cảnh giới là kết đan chính là hội tụ linh lực ở cảnh giới trúc cơ hóa thành một viên đan để tu luyện.
Còn có những thiên kiêu có thể kết thành nhiều viên đan hơn lại không nói.
Nhưng mà kết đan của thủ lĩnh nói tới này lại khác, sau Nguyên Anh còn có thêm vài cảnh giới nữa.
Qua cảnh giới đó cảnh giới cực hạn của thế giới này chính là kết đan.
Kết đan này cũng không giống như kết đan của trước Nguyên Anh.
Bọn hắn kết đan chính là để phi thăng.
Thế nên là câu hỏi mang một ít câu trả lời lại mang một ý.
Nhưng tổng kết vào não Tiểu Vân chỉ có một : “Hắn mạnh hơn kết đan kì a!” Nghĩ đến đây Tiểu Vân hắn tự nhiên cực kỳ cao hứng.
Vốn tưởng tăng cấp theo hệ thống là vô dụng nhưng nào ngờ được lại là có thể mạnh lên như này.
Hệ thống bảo bối ta yêu ngươi nhiều nhiều.
Tiểu Vân hắn suy nghĩ như thế đương nhiên là hệ thống biết.
Hệ thống hắn chỉ không hiện ra cái bảng xanh để cho Tiểu Vân thấy gương mặt khinh bỉ khi nghe câu yêu của Tiểu Vân này mà thôi.
Còn không phải ngươi chửi ta nhiều lắm sao ? Giờ biết mình mạnh lên rồi mới quay ra nói yêu ta ? Hừ ! Ta khinh!
“Được rồi, nay ta cao hứng tha chết cho ngươi một mạng.
Trở về nơi kia ngưng chiến kèm theo mở nơi này để bọn ta về là được.” Tiểu Vân hắn khám phá ra được chính mình sức mạnh liền cao hứng hơn bao giờ hết.
Bảo hắn đánh quái chém giết có thể hắn máu lạnh vô tình nhưng mà giết người thì đó là cực kỳ ít.
Giả dụ như Tiểu Vân hắn gặp bọn râu xanh truy đuổi một cô gái hắn liền thẳng thừng ra tay chém giết.
Nhưng mà tên này cũng chưa đến mức phải chém giết như thế.
Kèm theo tên này còn là bao cát cho hắn biết hắn mạnh đến mức nào rồi...một người hữu dụng như vậy cũng không thể để chết được.
Tên thủ lĩnh nghe tới Tiểu Vân tha chết ban đầu là ngạc nhiên sau đó thấy Tiểu Vân hắn cất chiếc rìu đi liền mừng rỡ.
Xem ra người này không có nói điêu hắn, tha chết chính là tha chết a.
“Tiền bối yên tâm ta lập tức làm.” Trong mắt tên thủ lĩnh này Tiểu Vân hắn chính là một đại lão không thèm so đo với trẻ con.
Chính vì như thế Tiểu Vân hắn mới lại không ra tay giết hắn.
Sau câu nói đó, thủ lĩnh hắn lấy hết sức mạnh còn lại hóa thành tốc độ lao tới chiến trường.
Diễn biến sau đó không còn nói ai cũng rõ, tên thủ lĩnh còn dám làm trái lời Tiểu Vân sao ?
Nhìn tên thủ lĩnh rời đi Tiểu Vân hắn biết chuyến này xong, quan trọng hơn cả là hắn đã biết được mình thực lực.
Nguyên lai ta cũng rất mạnh a, thế mà lại có thể so với một tu tiên giả kết đan kì.
Mặc dù hắn thọ nguyên có thể không bằng tu tiên giả nhưng mà sức chiến đâu như vậy đã ổn.
Tiểu Vân hắn cao hứng liền gọi lấy màn hình xanh hệ thống xem lại thông tin.
Kí chủ : Trần Vân Cấp 634
Nghề : kiếm tu, sát thủ… Mệt mỏi : 67
Danh hiệu : kẻ săn thú, người chiếm lĩnh căn mộ, công đức chi vương, kì vương, bách phát bách trúng, chủ nhân tam đại tộc hồng hoang, kẻ đi săn,…
Kinh nghiệm : 15340
Máu : 7420/7420
Mana : 7720/7500
Chủng tộc : Không xác định…???
Sức mạnh : 1740 Thông minh : 231
Phản xạ : 1724 Nhanh nhẹn : 1708
Mị lực : 17200
Chiêu thức : Loạn chém…triệu hồi kiếm...bạo trảm…xé rách hư không...khống thuật...hỏa đạn...hồng lâu thiên túy...
Nhìn qua một lúc Tiểu Vân hắn cũng nhớ rõ chính mình từng chỉ số.
Đáng lẽ ra cấp độ tăng lên thì những thứ như sức mạnh, nhanh nhẹn cũng phải tăng mạnh nhưng đằng này Tiểu Vân hắn chỉ thấy có mị lực luôn liên tục tăng mà còn tăng nhiều nhất.
Hắn ở cái thời đại dùng sức mạnh nói chuyện có thể dùng tới gương mặt để sống được sao ?
Tiểu Vân hắn dù có chút sầu với mị lực nhưng cao hứng vì phát hiện ra chính mình thực lực nhanh chóng lấn át.
Xem ra hắn tiếp tục tăng cấp nhiều nhiều có khả năng còn đánh tới Nguyên Anh cảnh sau đó lại tiếp tục.
Tiểu Vân hắn tự vẽ ra một khung cảnh mỹ mãn sau đó mời quay lại chiến trường.