Ta Thăng Cấp Trong Thời Đại Tu Tiên

Chương 96: 96: Ra Kết Quả





Sàn đấu của Lục Du Du và Lục Tiêu Phiên ra được kết quả thì sàn đấu bên cạnh cũng đã ngã ngũ.

Quả nhiên theo dự đoán từ trước, Tiêu Huyền hắn nếu không gặp Lục Tiêu Phiên hay Hắc Thuấn thì vẫn sẽ thuận lợi đi vào vòng trong thôi.

Chính vì như thế nên kết quả chính là Tiêu Huyền thắng.
Tiêu Huyền thắng lần này cũng không phải như Lục Tiêu Phiên thắng thảm.

Lục Phá Thiên mặc dù có thân hình vạm vỡ, vũ khí là chiếc rìu sắc bén nhưng cũng không đả thương được tới Tiêu Huyền một chút nào.

Tiêu Huyền hắn chiến đấu cực kỳ nhẹ nhàng, đến cuối cùng hắn dùng với một chiêu thức liền ngay lập tức kết thúc trận đấu.
Lục Phá Thiên hắn cả người khụy xuống phải nhờ tới chiếc rìu chống xuống đất làm điểm tựa mới có thể gắng gượng không ngã xuống.

Tiêu Huyền hắn cũng không có như Lục Tiêu Phiên khoa trương.

Hắn thắng liền không có gì bàn cãi.
Tiêu Huyền hắn liền đi xuống bên dưới nghỉ ngơi để lại Lục Phá Thiên bên trên sàn đấu chờ người tới đưa xuống.
Sàn đấu thứ hai ra được kết quả lúc này mọi người đều giành hết sự chú ý vào sàn đấu cuối cùng.

Ở sàn đấu cuối cùng chính là Hắc Thuấn và Thẩm Cung Huyền.

Hắc Thuấn hắn chiến đấu so với Thẩm Cung Huyền đúng là vượt một bậc nhưng mà Thẩm Cung Huyền hắn lại có rất nhiều chiêu thức mạnh mẽ kéo lấy Hắc Thuấn.
Hai bên chiến đấu ngang bằng chưa ai hơn ai, chính vì như vậy mới kéo tới lâu nhất.

Nhưng mà hai người cũng rõ ràng, nếu như kéo dài thêm không những không có lợi cho mình mà là có hại.


Thẩm Cung Huyền hắn lui về một bước bắt đầu thi triển.
Hắc Thuấn hắn ngay lập tức cũng cảnh giác, cả người như dần biến đổi.

Xung quanh Hắc Thuấn xuất hiện tới những tia màu đen nhưng cực kỳ nhanh chóng biến mất không thể hiện rõ ràng.

Những người ngồi trên mặc dù quan chiến chăm chú nhưng mà nhìn tới những tia đó cũng chưa xác định được là thứ gì.
Phải đến tận khi kết quả ngã ngũ những tiền bối ngồi đây như mới tờ mờ đoán ra thứ gì đó.

Thẩm Cung Huyền hắn tụ toàn bộ linh lực vào thanh kiếm kết hợp theo chiêu thức của Thiên Cung tạo ra một thanh kiếm khổng lồ chém thẳng xuống Hắc Thuấn.
Đối với lần tấn công này của Thẩm Cung Huyền, Hắc Thuấn hắn không tấn công đáp trả mà lựa chọn phòng thủ.

Xung quanh hắn xuất hiện tới năm tầng linh lực phòng thủ nhưng mà quan trọng nhất chính là tầng linh lực màu đen khác biệt nhất ở cuối cùng.
Thẩm Cung Huyền hắn một kiếm này dù rất mạnh nhưng lại không có cách nào xuyên qua được phòng thủ của Hắc Thuấn.

Hắc Thuấn hắn liền nhân cơ hội đó lấy tốc độ cực kỳ nhanh phản công.

Kiếm chém xuyên qua cũng là lúc Hắc Thuấn hắn đã thuận lợi né thành công rồi.
Đến lúc này, Hắc Thuấn hắc mới thể hiện ra tốc độ của mình.

Tốc độ của Hắc Thuấn bây giờ so với ban nãy chiến đấu nhanh hơn rất nhiều lần.

Chỉ một cái chớp mắt Hắc Thuấn hắn đã tới trước Thẩm Cung Huyền.

Một bàn tay không chút nương tình nào cả Hắc Thuấn hắn đánh thẳng vào trước ngực của Thẩm Cung Huyền.

Thẩm Cung Huyền hắn chiến đấu vốn đã suy yếu, sau một chiêu kia nào còn có trụ nổi.

Cả người Thẩm Cung Huyền như một quả hồng mềm tùy tiện người ta nào nhắn, Hắc Thuấn hắn chỉ đơn giản một kích liền đã khiến Thẩm Cung Huyền bay thẳng xuống võ đài không dậy nổi.
“Chỉ có vậy.” Nhìn Thẩm Cung Huyền yếu ớt Hắc Thuấn hắn còn mỉa mai tới một câu.

Hắn bản lĩnh thật còn chưa lộ ra quá nhiều người này đã thua thảm bại, một câu chê bài này cũng là quá đáng để cho người này.
Thẩm Cung Huyền bị đánh bay xuống Thiên Cung cung chủ ngay lập tức cử người đón lấy Thẩm Cung Huyền.

Ban nãy Hắc Thuấn ra tay đúng là độc ác nhưng hắn thân là trưởng bối không thể trút cơn giận này lên Hắc Thuấn được.

Mà lại, hắn động thì Thanh Long chủ cũng động mà thôi.

Chưa nói tới, đây là con hắn bản lĩnh không bằng người.
Thiên Cung cung chủ hắn nuốt trái đắng xong cũng chỉ yên lặng nhìn tới Thẩm Cung Huyền được đưa vào trong.

Những món nợ này đợi hắn thống lĩnh tu tiên giới lại tính.
Ba sàn đấu ra kết quả liền sẽ tiến tới các trận đấu tiếp theo.

Nhưng mà kết quả này cũng không được như ý muốn, tu tiên người gương mặt có chút không thể nói thành lời.

Tiêu Huyền khẳng định mạnh, từ đầu đến cuối chưa từng thể hiện ra bản lĩnh thật của mình đã có thể chiến thắng.

Nhưng đó cũng chỉ là do đối thủ của Tiêu Huyền khác biệt, Tiêu Huyền hắn bây giờ như là tu tiên giới đệ nhất thiên kiêu mà thôi.

Nhưng đối thủ sắp tới của hắn nào có dễ dàng ăn như vậy, một người là ma đạo đệ nhất thiên kiêu.

Người còn lại chính là yêu quốc đệ nhất thiên kiêu, cả hai người đều cực kỳ đáng sợ.

Nếu so đẳng cấp bây giờ chính là ngang hàng.

Nếu một đối một sẽ không nhấc lên sóng gió gì, tu tiên người vẫn sẽ tiếp tục cổ vũ.
Nhưng thế trận bây giờ là hai người kia đấu lên Tiêu Huyền.

Chỉ cần nghĩ nghĩ liền sẽ thấy được kết quả của trận đấu.

Tu tiên giả người tinh thần đi xuống thì hai bên kia sĩ khí lại dâng lên đến đỉnh điểm.

Cơ hội này chính là ngàn năm có một, cơ hội để đánh cho tu tiên giới mặt mũi xuống không thể nhặt lại.

Nhân tới cơ hội này ma đạo và yêu quốc cổ vũ càng lúc càng lớn hơn.
Hắc Thuấn và Lục Tiêu Phiên ở trong tiếng cổ vũ cũng chỉ mỉm cười nhẹ.

Xem ra kết quả lần này muốn định thật rồi a.

Nếu như bên kia là Lục Du Du có thể tiến vào Hắc Thuấn hắn còn có lo lắng nhưng mà lại là Lục Tiêu Phiên.

Đây chính là ông trời muốn cho tu tiên giới không còn mặt mũi nào.
Giờ phút này, Huyết Liên Tử nàng tâm trạng cũng không có dễ chịu.

Mặc dù bên ngoài mặt nàng vẫn tỏ ra bình thường để tuyên chiến trận đấu tiếp theo nhưng mà bên trong lòng lại tới một cỗ khó chịu.

Biết là ma đạo và yêu quốc ép trận, đưa toàn bộ thiên kiêu đỉnh cao đến đối lên tu tiên giới thiên kiêu.


Tu tiên giới thiên kiêu khi ở trong thế trận này chắc chắn sẽ thua mà thôi.

Nhưng khi kết quả thật sự tới nàng vẫn là không thể chấp nhận được cục tức này.
“Trận chiến tiếp theo...” Huyết Liên Tử nàng chưa nói xong liền đã thấy Hắc Thuấn hắn chen lời : “Huyết Lâu Chủ tiền bối, ta vừa nãy một chiến còn chưa có đã tay.

Chi bằng để lần này ta với Tiêu Huyền chiến trước.

Nếu như ta thua liền để cho Lục huynh đến sau.”
Tiêu Huyền chắc chắn phải đấu lên hai thiên kiêu là điều rõ ràng nhưng mà Huyết Liên Tử nàng bị chen lời lúc này càng là khiến trong lòng đun lên một ngọn lửa.

“Khá lắm ! Chỉ là một tiểu tử thế mà dám làm càn!” Nghĩ trong đầu như vậy nhưng Huyết Liên Tử nàng cũng không có động thân.
“Như vậy cũng không phải không được, nhưng mà Tiêu Huyền ý kiến...” Huyết Liên Tử nàng nén lại cơn giận nhìn tới Tiêu Huyền hỏi.

Nếu như Tiêu Huyền lắc đầu nàng lập tức cho Lục Tiêu Phiên lên chiến đấu.
Dù sao Lục Tiêu Phiên suy yếu là thấy rõ.

Cho Lục Tiêu Phiên chiến đấu bây giờ liền sẽ đỡ Tiêu Huyền một phần gánh nặng, để thêm thời gian Lục Tiêu Phiên hắn khôi phục lại thì phiền toái.
Nhưng mà trái với Huyết Liên Tử nàng dự tính, Tiêu Huyền hắn nhẹ nhàng đáp : “Tiền bối, ta không sao.

Đã Hắc Thuấn không chờ được liền chiến a.”
Tiêu Huyền hắn một câu nói tự tin này nhận được rất nhiều sự cổ vũ.

Một chữ “chiến” rơi xuống chính là lời đáp ứng, lời đáp ứng này đã mang bao nhiêu hào khí trong đó.

Tu tiên giả mặc dù xuống tinh thần nhưng nghe Tiêu Huyền một câu này lại bùng lên cổ vũ.
“Đã vậy liền như thế thôi.” Huyết Liên Tử nàng một câu liền đã định ra một trận chiến.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.