Ta Thăng Cấp Từ Từ

Chương 65: An bình thôn



Nhóm Hoàng Long mất gần một tháng để đến được nơi gọi là An Bình Thôn mà đám Sư Bức nhắc đến. Một nơi thật sự được gọi là bình yên, đa số ở đây đều là Á Nhân, cũng có một ít nhân tộc cùng yêu tộc.

Mọi người sống vui vẻ hòa thuận với nhau, rất ít khi xảy ra một xung đột hay gì. Tất cả đều cho người ta một cảm giác thật là bình yên.

Ở đây có cả ruộng canh tác, có cả ao cá, có cả vườn cây. Lúc mà nhóm Hoàng Long đến cổng của thôn một đám con nít ùa ra, một đứa trên đầu có hai sừng lớn trong đám đó hét lớn lên.

- Mọi người ơi! Sư Bức đại ca cùng mọi người đã về rồi này.

Tất cả mọi người trong làng dù đang làm việc gì đều hướng về hướng này. Ai nấy đều vui mừng hớn hở chạy đến đón nhóm của Hoàng Long từ ngoài cổng làng.

Tay bắt mặt mừng, trong làng chỉ có một người không ra chào đón nhóm của họ, chỉ đứng ở phía sau mỉm cười.

Vui vẻ cười nói với mọi người một lúc, nhóm Sư Bức tiến lại phía người đàn ông trung niên kia. Trên khuôn mặt của người đàn ông này có hai vết sẹo lớn trên mặt trông rất hung tợn nhưng lại hiền hòa đứng đó mỉm cười. Có vẻ như người đàn ông này cũng là Á Nhân, ông ấy chỉ còn có một cái tai dạng như tai sói vậy.

- Đại bá! Chúng con đã về!

Tất cả mọi người đều nữa quỳ hành lễ với người đàn ông này.

- Nhanh đứng dậy đi! Đã nói với các ngươi bao lần rồi, đừng lễ nghi như vậy nữa mà.

- Lễ nghi vấn nên làm mà Đại bá, không có ngươi bảo vệ thì làm sao có An Bình thôn này. Làm sao chúng ta có nơi để có thể sống bình yên như vậy.

- Thôi! Được rồi, bỏ qua đi. A Cẩu cùng, Tiểu Hàm thất bại rồi sao?

Nhắc đến chuyện này nhóm của Sư Bức liền thay đổi sắc mặt, buồn bã. Sư Bức lại tiếp tục quỳ xuống một lần nữa.

- Xin lỗi Đại bá! Là ta không thể bảo vệ được hai người bọn hắn.

Đại Bá kia ngay lập tức đỡ lấy Sư Bức rồi có vài phần trách móc.

- Ngươi lại vậy rồi! Không phải là lỗi của ngươi. Chỉ là bọn hắn kém may mắn hơn các ngươi thôi. Ngươi xem lại ngươi đi, cũng mất một tay rồi còn gì. Còn mạng mà về là đã may mắn lắm rồi. Đừng tự trách mình nữa.

- Quên nữa! Các vị này là.

- Đây là Hoàng Long huynh cùng thê tử Lâm Thanh Tuyền, hai người này đã giúp chúng ta rất nhiều trong lần tham gia này. Hai vị kia là Tử Quân của Tử Linh gia tộc, Di Ngân Tích Giao Nhân nhất tộc Di gia.

Vị Đại Bá kia cùng nhóm Hoàng Long cũng chào hỏi sơ qua một cái. Sư Bức lại lên tiếng.

- Đúng rồi Đại Bá. Tứ Lang sắp thành thân rồi đấy.

- Có chuyện như vậy? Đâu! Tứ Lang đâu rồi?

Lúc này mọi người mới để ý răng là Tứ Lang cùng Yên Linh vẫn còn đứng phía ngoài cổng làng cười nói chứ không có vào.

- Lục đệ, ngươi biết nên làm gì rồi chứ!

- Đã rõ đại ca.

Thi Vong nghe đại ca Sư Bức của hắn nói, hắn đã hiểu ý nghĩa là gì. Quay lưng ra đi về phía cổng túm lấy gáy áo của Tứ Lang lôi về bên này, Yên Linh thấy vậy cũng ngoan ngoãn đi theo.

- Tên này, có cần bọn ta giáo huấn ngươi không? Không biết lễ nghi gì sao?

Vừa mới bị lôi đến nơi Sư Bức liền lên tiếng trách móc. Tứ Lang thì ngẩng đầu lên cười hề hề.

- Được rồi Sư Bức, Hắn sắp tổ chức hôn lễ với ai ngươi còn chưa nói với ta.

- Đại Bá hỏi kìa!

Sư Bức đá vào mông Tứ Lang.

- Dạ, Con sắp cùng Yên Linh của Bạo Lang tộc thành thân! Mong Đại Bá sẽ ra mặt làm phụ mẫu giúp con.

- !!! Ngươi nói Yên Linh con gái của tên Yến Tử kia sao? Ha ha ha. Hữu duyên như vậy. Được! Ta sẽ làm phụ mẫu cho ngươi.

- Đại Bá biết Nhạc phụ của ta?

- Không những ta biết, mà còn rất rõ về tên đấy nữa. Quên nữa các ngươi tham gia lần này có được thành tích gì không?

Lần này thì Thi Vong có vẻ lầm lì ít nói lại vui vẻ hứng khởi trả lời.

- Họ không được gì cả luôn Đại Bá, Chỉ mỗi con được hạng Ba thôi.

- Ồ! Thi Vong của chúng ta được hạng Ba cơ à! Vậy tối nay phải ăn mừng rồi. Có đúng không mọi người.

Đại Bá hô lớn hỏi ý kiến tất cả mọi người trong thôn. Ai nấy đều đồng thanh nhất trí vui vẻ.

Thế là chiều tối hôm đó Hoàng Long cùng mọi người ở lại An Bình Thôn làm khách. Hoàng Long bị mấy tên kia bán nói rằng hắn nấu ăn cực kì ngon. Và thế là Hoàng Long lại được một kèo trổ tài siêu cấp đầu bếp của mình.

Hắn lấy ra một đống nguyên liệu mua trên hệ thống.

Một con dao hắn bỏ ra 4 Bạc để mua, mặc vào một bộ đồ đầu bếp trắng tinh. Hoàng Long bắt đầu thể hiện tài làm đầu bếp của mình.

Sau hơn năm tiếng cắm mặt vào nấu ăn, Hoàng Long cũng đã hoàn thành được đại tiệc dưới sự giúp đỡ của Thanh Tuyền, Tử Quân, Ngân Tích.

Một bàn tiệc lớn rất nhiều món ăn thơm nức mũi đã được bày ra. Những đứa trẻ bàn tay lấm bẩn xúm lại hai mắt tròn xoe nhìn lấy những món ăn, thò tay ra tính ăn vụng một ít, Tầm Thiến Thiến la mắng những đứa nhỏ này.

- Phải rửa tay trước khi ăn chứ. Nhanh đi rửa tay đi rồi hãy ăn.

- Thiến Thiến tỷ tỷ thật khó tính! Không lấy được chồng đâu.

Mấy đứa nhỏ thè lưỡi rồi chạy đi rửa tay.

Hơn trăm người ngồi vào bàn ăn, những món ăn của Hoàng Long nấu đều khá bình dị nhưng lại tỏa ra mùi thơm khiến ai cũng thèm ăn.

Tất cả mọi người đã tụ tập lại đông đủ, một bàn ăn lớn. Đại Bá đứng dậy lên tiếng.

- Bữa tiệc hôm nay là Hoàng Long tiểu huynh đệ nấu cho chúng ta. Chào mừng họ đến An Bình Thôn. Thêm nữa là mừng Thi Vong đạt được hạng Ba của Thiên Tài Hội lần này. Mọi người cùng nhau chúc mừng nào.

Không khí náo nhiệt như vậy làm sao thiếu được Bia, Hoàng Long đầu tư liên mấy thùng bia cùng nước ngọt cho mấy đứa nhóc.

Bữa ăn vui vẻ, ấm áp cười nói rôm rả diễn ra.

Trong bữa ăn này Hoàng Long mới chú ý đến những người trong thôn này, không có mấy ai có quan hệ máu mũ với nhau cả. Rất nhiều người còn mang lấy thương tật trên người, người mất tay, mất chân, mất một bên tai, mắt nhưng họ gần như quên đi những điều đó chỉ còn lại một vẻ an nhiên sống ôn hòa.

Một không khí thật tốt. Hoàng Long cũng cười nói vui vẻ nhưng trong tâm hắn vẫn còn một gánh nặng là Tiểu Linh, Hiên Viên Ý Nhi thế nào rồi, còn sống hay đã chết.

Nhờ vào một bữa ăn này của Hoàng Long những người trong An Bình Thôn tăng cảnh giới khá là nhiều, kể cả Đại Bá dù không đáng kể nhưng cũng có tăng lên chút ít.

Trong lúc mọi người đang ăn uống, cười nói vui vẻ kia. Cách đó hơn ngàn dặm đường thì một nhóm lớn rất nhiều tên mạnh đang tiến về hướng An Bình Thôn này.

Sau bữa tiệc vui vẻ, mọi ngươi bắt đầu dọn dẹp rồi ngủ nghỉ. Một ngày với họ cũng chỉ có vậy. Hoàng Long để ý ở đây không thiếu cảnh giới Ngưng Thần, Luyện Hư cao thủ a, nhưng họ lại chọn cuộc sống như những người bình thường làm ruộng, chăn nuôi.

Hoàng Long cùng Thanh Tuyền được sắp xếp ở chung một phòng, Tử Quân cùng Di Ngân Tích cũng vậy, mặc dù cả hai đều làm ra vẻ không muốn này kia.

Một căn phòng khá là đơn giản, một cái giường gỗ một cái bàn gỗ được làm khá là đơn giản.

Hoàng Long cũng chẳng quan tâm lắm, chuyện bọn hắn cần làm không phải là quan tâm đến những thứ đó. Sau một lúc năm nghỉ, tên này lao vào nhau hú hí, rồi lăn quay ra ngủ.

Bên này thì những người nhóm Càng Lão cùng La Tu thì sau hai ngày tìm kiếm không thấy dấu hiệu gì. Đành quay trở về Tinh Hạ thành, Sau đó thì La Tu cùng Càng Thiên lão đầu, Càng Hải Thành về lại Càng gia ở tận Cửu Bảo đại lục.

Trên Tổng bộ của Thiên Tông, Tiểu Hồ Ly Tiểu Ly đã hóa thành hình người một cô bé tầm tám chín tuổi có thêm một chùm đuôi trắng tinh mềm mại sau lưng luôn ve vẩy, vui vẻ hoạt náo chạy tứ tung. Mọi người ở Thiên Tông đều đau đầu với cô nàng nàng này. Hoàng Tiểu Linh thì giờ đã là một tu tiên giả chính hiệu, một Ngưng Đan Nhất tầng. Trước đây từng là một tiểu cô nương vui vẻ cười nói suốt ngày, giờ thay vào đó lại là một con người ít nói, lầm lì khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh không hề còn bộc lộ ra cảm xúc hỉ nộ ái ố nữa.

Sáng sớm tinh mơ hôm sau. Một tiếng nổ lớn làm mọi người tỉnh giấc.

Nhanh chóng mọi người tập trung lại ở sân lớn tối qua mở tiệc. Một đám người lạ xuất hiện ở trước cổng thôn, Cái cổng thôn đơn sơ kia đã bị đốt cháy đang bốc khói ngùn ngụt.

Trong thôn, mọi người biết có chuyện chẳng lành nên đều lấy những binh khí mà mình đã cất giấu đi rất lâu rồi. Bọn họ chọn cuộc sống yên bình chứ không phải không thể chiến đấu được.

Hiện tại đám người này đến thôn của họ, chỉ có một trường hợp duy nhất là đến cướp của, tàn sát mọi người để cướp lấy Yêu Hạch của bọn họ. Bọn người kia tin rằng việc luyện đan từ Yêu Hạch của Á Nhân thì giúp nâng cao tu vi hơn so với việc lấy Yêu Hạch của Yêu thú để luyện đan. Chính vì thế mà Á Nhân thường không mấy ai có thể sống đến được Độ Kiếp kỳ.

Trong đám đông đến An Bình Thôn lần này, có cả Tử gia. Tử Quân đã nhìn thấy những người này, có lẽ lần này nhóm Tử gia đến đây là vì hắn.

Một lão giả của Tử gia, da tím nhăn nheo như trái cà tím bước đến nhẹ nhàng nói.

- Nhị Thiếu gia! Nên về đi, đừng bắt ép chúng ta phải dùng vũ lực a.

- Đại trưởng lão, sao đến cả ngài cũng ép buộc ta vậy. Ta chỉ là muốn cưới Ngân Tích thôi, có cần phải vậy không?

- Không được! Nhị thiếu gia, ngài đừng làm khó chúng ta nữa. Việc đó chắc chắn là không được mà, ngài cũng hiểu điều đó mà. Mong thiếu gia suy nghĩ lại. Đừng tự hại mình hại người.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

- Không giám! Nhưng nếu nhị thiếu gia còn như vậy, chúng ta buộc phải dùng vũ lực. Mong Nhị thiếu gia suy nghĩ lại.

Tử Quân lại rơi vào tình huống khó xử, một bên là người mà hắn đã yêu, một bên là người hắn xem như là cha mình vậy. Đang đắn đo suy nghĩ không biết phải nên làm như thế nào thì trong đám người kia, một lão giả trông khá là hèn mọn quát lên.

- Tử gia đúng không? Chuyện các ngươi giải quyết nhanh nhanh lên rồi cút khỏi đây đi. Đừng phí thì giờ thu hoạch của bọn ta.

- Ngươi là ai? Biết chúng ta là Tử gia còn muốn đắc tội sao?

Một trung niên nhân khác của Tử gia tức giận hỏi ngược lại tên lão giả hèn mọn kia.

- Quản ngươi là Tử gia hay Tôn gia, nhanh cho xong việc rồi cút đi. Đừng có thấy bọn ta nể mặt thì lấn tới.

- Ngươi!..

“Được rồi Tử Trung! Chúng ta vẫn không nên trêu vào bọn hắn thì hơn.”

Đại trưởng lão Tử gia đưa tay ra chặn cùng truyền âm chặn lại việc trung niên kia lại làm to chuyện. Lần này không ngờ bọn hắn lại đến cùng lúc với đám Nam Hải Tứ Quỷ này.

Đám người đến cùng lúc với Tử gia lần này được dẫn đầu bởi Nam Hải Tứ Quỷ. Những người từng trải trong giang hồ thì có lẽ đều nghe đến tên của những tên quái vật này. Chuyên đi săn bắt Á Nhân, Yêu Thú kể cả bất kì tộc nào bọn chúng cảm thấy có giá trị. Mỗi nơi mà bọn chúng đi qua chỉ còn lại máu, thịt và những cái xác bị móc lấy Yêu Hạch, tệ hơn nữa là những Á Nhân là nữ thì bọn hắn sẽ thay phiên nhau cưỡng bức đến chết rồi cũng sẽ như những người còn lại bị móc lấy yêu hạch. Những Á Nhân chưa có yêu hạch thì bọn chúng cũng không hề tha, bọn hắn bắt đem bán lấy tiền hoặc là để mua vui.

Khắp nơi trên tất cả Thập Bảo Đại Địa cùng Lục Hải đều vang danh những tên này, ban đầu chỉ là bốn tên mà thôi, hiện tại cái quần đoàn của bọn hắn thì đã chiêu mộ được hơn vạn tên, đều là quái vật khát máu ít nhất cũng Ngưng Thần Cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.