“Không,” Dư Hi Dương nhìn vẻ mặt đầy tiếu ý cùng tò mò của Chu Tiểu Châu, thở dài nói: “Cậu đừng loạn gặm CP nữa.”
Chu Tiểu Châu nhún vai tháo gói khoai tây chiên, hỏi cậu, “Cậu vừa rồi không để ý người ta, chỉ vì giả vờ không quen cậu trong một bữa tiệc? “
Dư Hi Dương: “Đúng vậy.”
“Ai, cậu muốn tôi nói cái gì với cậu đây?” Chu Tiểu Châu đau đầu nhìn cậu, không khỏi có chút tâm tư xem cậu như con trai mình, “Ở trước mặt một đám người che che giấu giấu, cậu không biết như vậy rất kích thích sao? Cậu này, thật không có tình thú.”
“Cậu còn nói tôi?” Dư Hi Dương oan gần chết, “Bạn của hắn đều nhằm vào tôi để lấy lòng hắn, bởi vì bọn họ cho rằng chúng tôi quan hệ không tốt. “
Dư Hi Dương không nói chuyện bị bắt cóc đến nhà gỗ cùng kỳ phát tình, cảm thấy đây là những chuyện khá riêng tư, cho nên tốt nhất là không nói ra.
Chu Tiểu Châu lúc này giả vờ câm điếc, cầm đồ uống trên bàn lên uống cạn.
Vừa gợi ra chút chuyện, Dư Hi Dương dứt khoát phun tào một lượt: “Cuối học kỳ trước, lần đó, cậu có biết tôi nói gì không? Tôi kêu hắn giúp tôi cắn một cái làm dấu hiệu tạm thời …”
“Phụt!”
Dư Hi Dương còn chưa kịp nói xong, Chu Tiểu Châu đột nhiên không để ý hình tượng phun hết thức uống, lau miệng run run hỏi cậu: “Cậu bảo cậu kêu hắn làm cái gì?”
“Đánh dấu tạm thời, cậu giả ngu à?” Dư Hi Dương oán trách, “Căn một cái mà thôi, rất khó khăn sao?”
Chu Tiểu Châu: “Tôi thật sự nghi ngờ trước đây cậu có phải là Alpha hay không. Vấn đề ở đây không phải là có khó khăn không, đây là vấn đề trách nhiệm. Hắn từ chối, điều đó cho thấy hắn thận trọng phương diện này, không phải là một người tuỳ tiện.”
Dư Hi Dương trầm ngâm suy nghĩ, tính táo lại một chút, “ Được rồi, chuyện này tôi quá tuỳ tiện, ép người quá đáng.
Ký túc xá mới nằm ở dãy đối diện với ký túc xá ban đầu của cậu, cùng tầng với Chu Tiểu Châu. Đây là phòng ký túc xá mới bỏ trống, chỉ có Dư Hi Dương và một người bạn cùng phòng khác ở, hiện tại mỗi người một phòng, buổi tối Dư Hi Dương không về nhà, Chu Tiểu Châu rảnh rỗi thường đến chơi.
Lúc Tần Lãm đi tới, bạn cùng phòng mới của Dư Hi Dương rất khách khí, ánh mắt sáng ngời nhìn hắn, thậm chí còn dùng kính ngữ, “Ngài tới tìm Hi Dương? Cậu ấy đang ở trong phòng.”
Cậu ta chỉ vào gian phòng bên trái, nghĩ nghĩ, nói thêm: “Tôi rót cho ngài ly nước nhé?”
“Cảm ơn, không cần phiền như vậy.” Tần Lãm muốn nói với cậu ta đừng khách sáo như vậy, hắn thường xuyên gặp phải trường hợp này, nói tới nói lui thái độ vẫn không khác đi, sau liền tuỳ người ta.
Cửa phòng khép hờ, lúc trở vào Chu Tiểu Châu quên đóng kỹ.
Tần Lãm vừa đi tới gần, liền nghe được Dư Hi Dương tức giận nói: “Nhưng là, tôi sau này nghĩ lại, Tần Lãm này, ngày thường đòi ăn đủ thứ, rất sành ăn, giống như mỡ vậy đó, đợi khi cần dùng thì nó đông lại, phát hiện không có dùng được.”
“Không giống nhau, không thể nói người ta ăn cơm của cậu thì phải lấy thân báo đáp.” Chu Tiểu Châu giải thích, “Nam thần xem ra là người rất nghiêm túc với tình cảm của mình, trong trường hợp hắn có tư tưởng cắn một cái phải kết hôn, kia rốt cuộc ai đối với ai phụ trách đây?”
Dư Hi Dương thật sự không nghĩ tới, cậu im lặng một lúc, sau đó gật đầu đồng ý: “Cậu nói đúng, tôi nghĩ đơn giản quá.”
Tần Lãm không cố ý đứng ngoài cửa nghe lén người khác, chẳng qua là tình cờ nghe thấy tên hắn được nhắc đến, sững sốt một chút, lại nghe thêm vài câu.
Hắn nâng tay định gõ cửa, lại nghe được Dư Hi Dương may mắn nói: “Nhưng may mắn lúc đó không có dấu hiệu tạm thời, bằng không hai chúng tôi thật quá khó khăn. Lần trước bác sĩ nói tình huống của tôi rất khó điều trị.”
Tần Lãm nâng tay lên cũng không có gõ xuống, đến nửa đường lại nắm thành nắm đấm, siết chặt rồi buông lỏng. Hắn không tiếp tục nghe những gì cậu nói sau đó, xoay người đường cũ trở về.
Hắn bị kích thích bởi thái độ và lời nói của Dư Hi Dương, có người khác ở đây, nói chuyện với cậu cũng không thích hợp.
Hai người mạch não không đồng nhất, làm sao mà nói chuyện yêu đương?
Mấy ngày nay, Tần Lãm từng nhất thời tưởng tượng, bắt đầu lo lắng tên đứa con tương lai của bọn họ.
Mà Dư Hi Dương, chuyện tới nước này mà cậu vẫn còn cho rằng nắm tay một chút cũng chưa từng, mũi tên tình yêu của thần Cupid cũng chưa từng nhắm trúng cậu.
Lâm Hiểu Mẫn đang uống trà ở nhà cô của Dư Hi Dương, cô cậu không có việc gì làm liền hỏi nàng: “Mấy ngày trước Dương Dương có đến dự tiệc ở Tần gia đúng không?”
Lâm Hiểu Mẫn gật đầu, hỏi cô sao lại đột nhiên hỏi chuyện này.
Cô của cậu nói: “Những người đó đột nhiên bị Tần thiếu gia mời đi vào sáng hôm sau. Sự việc xảy ra đột ngột, ngay cả lý do cũng chưa kịp bịa ra. Có vẻ như họ đã được giải tán vì một vấn đề nghiêm trọng nào đó. Gần nhất có một tin đồn, cho rằng Alpha Tần gia đã đến kỳ mẫn cảm, cùng người khác bài xích lẫn nhau, còn nói có một Omega phát tình, còn ai thì tôi không biết, thật thật giả giả. Dương Dương về nhà không nói gì sao?”
“Chưa nói gì nha, đứa nhỏ này không thường nói chuyện bên ngoài với tôi.” Lâm Hiểu Mẫn qua loa đáp.
Nàng càng nghe, sắc mặt càng trở nên xấu xí, tất cả bị đuổi về nhà? Con trai nàng sáng đó không về, đến tối mới về. Bọn họ … Chẳng lẽ Dương Dương sự tình trước đó đều quên hết? Đứa nhỏ này như thế nào không nói với nàng?
Nàng thương cảm nói trong lòng: Con lớn rồi liền không cần mẹ!
Lại âm thầm ghi hận Tần Lãm: Họ Tần này, sao chuyện gì cũng có phần hắn!
Cô của cậu nhấp một ngụm trà, nhớ lại chuyện trước đây, hỏi nàng: “Lúc nhỏ không phải đã từng đến đó sao, sau này sao lại không đi nữa? Thiếu gia nhà họ Tần kia mấy năm đầu còn hỏi thăm đó.”
“Là bà nội của thằng bé không cho đi, Dương Dương từ bên kia trở về, lúc tắm rửa trên người phát hiện có vết thương, bà cụ rất đau lòng.” Lâm Hiểu Mẫn đã quên chuyện này, xem ra từ nhỏ hai đứa nhỏ này đã không hợp nhau.
Nàng cảm thấy nên quyết định giúp con trai mình thoát khỏi Tần Lãm đó càng sớm càng tốt, đứa con trai ngu ngốc của nàng hung hăng với người khác, vừa thấy chính là bị ăn sạch gắt gao.
Khi nàng tìm kiếm bạn học Alpha ngày xưa gúp con trai mình, cũng bắt đầu chú ý đến tin tức về tin tức tố trong nước. Nàngi hy vọng sẽ tìm được một Alpha có thể trợ giúp cho con trai mình, độ tương xưng đương nhiên càng cao càng tốt, giá cả không phải vấn đề.
Trong khi nhờ mọi người tìm kiếm bạn học từ mấy năm trước, nàng đã giăng một lưới rộng để tìm ra những ứng viên đạt yêu cầu, hay tay đồng thời chuẩn bị.
Một tháng sau, Tần Lãm đang sửa sang lại liệu trong ký túc xá thì nghe thấy Mạnh Dược hỏi Lâm Hâm Nhiên rằng Dư Hi Dương có phải đã có bạn trai rồi không.
Tần Lãm vốn thường không quan tâm đến chuyện người khác, nghe vậy liền đặt thứ đang cầm trên tay xuống, bước ra khỏi phòng hỏi Mạnh Dược: “Cậu vừa nói cái gì?” Mạnh Dược nhìn lão đại của cậu ta mưa gió khó thấy ngó lại ra mặt, nhìn liền có chút hoảng hốt, thành thật trả lời: “Này phải hỏi Hâm Nhiên một chút, Dương Dương có phải có bạn trai hay không?”
Cậu ta dò xét sắc mặt Tần Lãm, “Tôi cũng không phải nói lung tung, tôi thấy mấy ngày nay cậu ấy thường đi cùng với một nam sinh, hình như học cùng lớp, cùng đi ăn, cùng đi học, đi đường còn tay cầm tay. “