Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 140: Truyền Nhân Của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn





Trong nháy mắt, nhiều ngày trôi qua.

Trưa hôm nay, ánh nắng sáng chói, tựa như có một vòng tròn lửa treo trên bầu trời.

Sâu bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, một vầng sáng phóng vút lên trời, bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang rung trời, giống như một tòa cổ thành nguy nga đổ sụp.

Thanh thế đáng sợ, tựa như là cơn sóng dữ dâng lên kinh trời, lập tức làm oanh động toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung.

Sưu!Sưu!Sưu!Từng đạo thần hồng từ tất cả ngọn núi, thần đảo xuất hiện, phóng vút lên trời bay về phía nơi đó.

Có người chú ý tới có dãi tiên vụ ngũ sắc xuất hiện.

Nhưng rất nhanh, trưởng lão Đạo Thiên Tiên Cung xuất thủ, đánh ra một chưởng xẹt ngang bầu trời, che đậy hết thảy cảnh tượng.


Một màn này, tạo nên oanh động to lớn trong khắp Đạo Thiên Tiên Cung, rất nhiều đệ tử khiếp sợ không thôi, truyền tin tức ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, bên ngoài Đạo Thiên Tiên Cung cũng nổi lên sóng gió lớn.

Cơ sở ngầm ở các đại giáo, đạo thống, cũng nhanh chóng truyền tin tức này trở về, mỗi bên trời nội vực, nổi lên mây gió không ngừng.

Rất nhiều người suy đoán, chỗ sâu trong Đạo Thiên Tiên Cung có bất thế tiên bảo gì đó xuất thế nên mới tạo thành động tĩnh này.

Nội vực các nơi, cũng có nghe đồn, chỗ sâu trong Đạo Thiên Tiên Cung, chính là một mảnh đại lục cổ lão thời Tiên Cổ, bị Chí cường giả dời tới.

Trong đó cơ duyên rất nhiều, kỳ thật các trưởng lão đều đọc những thứ như Tiên Cổ di khắc, chân tiên kinh văn, từ trong Đạo Thiên Tiên Cung ra.

Khu vực đó trong ngày thường bị Đạo Thiên Tiên Cung trấn thủ, nếu không được cho phép, căn bản là không có cách tới gần.

Nhưng từ khi thấy vầng sáng vút lên trời, trong một thời gian Đạo Thiên Tiên Cung bị đẩy lên trên đầu sóng ngọn gió, rất nhiều đại giáo, đạo thống cũng rục rịch ngóc đầu dậy.

Bình thường Đạo Thiên Tiên Cung độc chiếm cơ duyên thì thôi.

Bây giờ cơ duyên quang hoa ngút trời, làm gì có đạo lý một mình chiếm tất.

Rất nhiều nhân vật cao tầng của các thế lực, năm đó đã từng tu hành một quãng thời gian tại Đạo Thiên Tiên Cung, lại dám mặt dày nói những lời này.

Cho nên bọn họ đều cử các đệ tử và tộc nhân của mình tiến đến Đạo Thiên Tiên Cung.

Trong lúc nhất thời, Vô Lượng Thiên trở nên vô cùng náo nhiệt, có thể thấy được thần hồng, xe kéo, chiến thuyền từ các phương thế lực chạy đến.

Ngay tại lúc đó, cương vực Vô Lượng Thiên, bên trong một tòa cổ thành tương đối vắng vẻ.


Ầm ầm!Chín con Thần Hoàng hung thú kéo một cỗ xe kéo màu hắc kim, rầm rập từ bên trên bầu trời chạy nhanh về phía tòa cổ thành này, trong nhất thời thu hút sự chú ý của rất nhiều tu sĩ.

Xuất hành long trọng như vậy, thân phận người bên trong xe kéo nhất định vô cùng tôn quý.

Rất nhiều tu sĩ cũng bắt đầu suy đoán, trong đó đến cùng sẽ là ai.

Đoạn thời gian này, Vô Lượng Thiên vô cùng náo nhiệt, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy vô số tu sĩ từ trên không đi về phía Đạo Thiên Cổ Thành.

Nơi này vắng vẻ như thế, sao lại có một cỗ xe kéo tôn quý như vậy xuất hiện?Trong một tòa lầu các, một tên nam tử áo đen tướng mạo bình thường, thân hình cao lớn, thần sắc lộ ra vẻ nội liễm, chú ý tới động tĩnh này, bỗng nhiên ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn ra bên ngoài.

"Nơi này làm sao lại bỗng nhiên có một cỗ xe hắc kim như vậy chạy qua, dựa theo hoa văn trên đó, không phải là người của Vô Song tiên triều sao?"" Dùng Cửu Hoàng xe, thân phận nhất định bất phàm, không lẽ là vị công chúa kia?”Nam tử áo đen tự mình lẩm bẩm.

Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện từng mảnh phù văn thần bí trên mặt dây chuyền màu đen trước ngực hắn đang lóe lên, có chút ánh sáng yếu ớt.

"Nói ra thì nơi này cách Đạo Thiên Cổ Thành không xa, muốn chạy tới đó cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

""Nghe nói đệ nhất mỹ nhân Vô Song tiên triều Nguyệt Minh Không công chúa có Nữ Đế chi tư, người ngồi trong đó lẽ nào là nàng?"Hắn bỗng nhiên lộ ra một nụ cười kỳ dị.

Ánh mắt nhìn về hướng rời đi của cỗ xe hắc kim, trở nên trầm tư đôi chút.

Lúc này, bên trong mặt dây chuyền màu đen, bỗng nhiên vang lên thanh âm.

"Tiểu tử thúi, ngươi cũng đừng quên chuyện quan trọng, bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, có cơ duyên của ngươi.

""Đừng có mà vừa nhìn thấy nữ nhân thì đi không nổi nữa, cho dù có là công chúa Vô Song tiên triều, bây giờ ngươi cũng đừng mong nghĩ tới.

"Nghe nói như thế, nam tử áo đen lại có chút lơ đễnh, nói:" nhìn một chút cũng đáng ngại gì, cũng không nhất định chính là vị công chúa kia.

Nàng ấy thân là công chúa Vô Song tiên triều, sao lại đến nơi này?"Nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi lầu các, đi về hướng bên kia, chẳng mảy may để ý đến thanh âm khuyên bảo từ trong mặt dây chuyền phát ra.


"Điện hạ, Hắc Thạch Cổ Thành chính là ở chỗ này.

"Bên trong thành, thanh âm của một bà lão sắc mặt cung kính từ ngoài xe truyền đến, nhắc nhở nữ tử nổi bật ngồi ngay thẳng ở trong.

Chính là Nguyệt Minh Không đang thoáng thất thần.

Câu nói này, khiến nàng lấy lại tinh thần từ trong trầm tư, mắt phượng nhắm lại, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, hơi khẽ gật đầu một cái.

"Hắc Thạch Cổ Thành , dựa theo trí nhớ kiếp trước, nơi đầu tiên tên Diệp Lăng - truyền nhân của luân hồi Cổ Thiên Tôn danh chấn tứ phương, chính là Hắc Thạch Cổ Thành.

""Những ngày tháng sau đó, người này một lần thành danh, thậm chí ngay cả truyền nhân Thái Cổ Diệp tộc Diệp Lang Thiên, mới đầu cũng bị nhiều thua thiệt trong tay hắn, sau đó qua một đoạn thời gian, càng là một trận chiến thảm bại.

""Diệp Lăng nhanh chóng nổi lên, một lần hành động mà trở thành ngôi sao rực rỡ nhất trong Nội Vực chư thiên, có một đoạn thời gian thanh danh còn lấn át phu quân không ít.

Trừ cái đó ra, hảo hữu bên cạnh hắn không ít, có thiếu chủ nhất tộc Bạch Hổ, thiếu chủ nhất tộc Tử Dực Thần Long bọn người này vì hắn cung cấp không ít quyền thế.

"Nguyệt Minh Không trong lòng thầm nghĩ.

Nàng tới đây, đương nhiên là vì Luân Hồi Cổ Phù của tên truyền nhân luân hồi Cổ Thiên Tôn kia.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.