Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 5: Đêm Nay Ánh Trăng Thật Đẹp



"Cho nên là khí vận chi tử khí vận chưa suy kiệt tới mức độ nhất định, ta cũng không giết được hắn?"Trong lòng bên nói chuyện nửa ngày với hệ thống.

Nghe được hệ thống nói chuyện này này, Cố Trường Ca không khỏi nhíu mày.

"Vâng chủ nhân, khí vận quỷ thần khó lường, thiên cơ khó định, thực lực của ngươi bây giờ muốn giết Diệp Trần không khó, nhưng tiếp đó chắc chắn sẽ dẫn phát một loạt biến động không lường trước được.

""Bởi vì chủ nhân ngài chính là biến động lớn nhất.

" Hệ thống giải thích nói.

Cố Trường Ca gật gật đầu, đã hiểu.

Khí vận chi tử không hổ là khí vận chi tử a, có lão thiên ba ba che chở cho hắn.

Đưa ra ví dụ đơn giản nhất.

Nếu bây giờ Cố Trường Ca thật sự muốn giết Diệp Trần, như vậy bầu trời chắc chắn sẽ giáng xuống một tia chớp đánh chết hắn.

Bất quá có lão thiên che chở cho ngươi thì thế nào.

Ta sẽ từ từ dẫm chết ngươi.

Cố Trường Ca trong lòng cười nhạo, không thèm để ý chuyện này nữa.

Sau đó liếc nhìn xuống đại điện nhìn thấy tất cả điểm khí vận của mọi người.

Trừ Diệp Trần là năm trăm điểm ra, thì Tô Thanh Ca có điểm khí vận cao nhất, gần ba trăm năm mươi điểm.

Điều này càng khẳng định suy đoán trước đó của Cố Trường Ca.

Tô Thanh Ca chắc chắn là nữ chính, điều này không chạy đi đâu được.

Bất quá hắn chợt nghĩ, nếu như hắn ăn xong Tô Thanh Ca này.

Không biết có gặp khí vận phản phệ không?Nếu như gặp khí vận phản phệ, vậy thì chuyện này mất nhiều hơn được.

Dù là kiếp trước hay hiện tại.

Hắn đều không phải là kẻ chỉ biết suy nghĩ bằng nửa người dưới.

Rốt cuộc khí vận này tuy rằng hư vô không rõ ràng, nhưng nó lại thực sự tồn tại.

Nếu làm không tốt có khi mình sẽ chết lúc nào không biết, đây chẳng phải là thua thiệt lớn sao?Đương nhiên là vẫn có biện pháp.

Khiến điểm khí vận của bọn hắn tổn thất nghiêm trọng, tụt xuống mức thấp nhất, không phải xong rồi sao?Ví dụ như giống gợi ý vừa rồi của hệ thống.

"Đinh, trước mặt mọi người đối phó Diệp Trần, điểm khí vận của Diệp Trần tổn thất 10 điểm, giá trị thiên mệnh tăng thêm năm mươi.

"Năm mươi điểm giá trị thiên mệnh, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.

Nhưng đối Cố Trường Ca mà nói, có thể lấy được nhiều hơn thì phải lấy càng nhiều càng tốt.

Tỷ như tăng thực lực, tu vi hoặc thiên phú tư chất trên người.

So với thành thành thật thật, khắc khổ tu luyện, mở hack không phải sung sướng hơn sao?"Diệp Trần dám công khai khiêu khích quy củ tông môn, thậm chí nhục mạ Cố công tử.

Người đâu, đem hắn áp giải vào đại lao, chờ đợi Cố công tử xử trí.

"Lúc này, chấp pháp đại đường trưởng lão lên tiếng.

Đây là lão nhân trông rất khôi ngô, mặt chữ điền, không giận mà uy.

Rất có uy nghiêm ở Thái Huyền thánh địa.

Tuy rằng hắn ngày thường công chính nghiêm minh không thiên vị, thậm chí còn có chút xem trọng Diệp Trần.

Nhưng cũng hiểu rõ thế cục hiện giờ, Diệp Trần đắc tội tới người hắn không nên đắc tội.

Một nội môn đệ tử nho nhỏ đương nhiên không thể so sánh với an nguy của cả tông môn.

Nhìn thấy vị chấp pháp trưởng lão có chút lấy lòng mình.

Cố Trường Ca hơi hơi gật đầu.

Rồi sau đó trở về chỗ ngồi, biểu cảm trên mặt khiến cho người khác cảm thấy không rõ hỉ nộ.

Tự mình xử lý Diệp Trần?Đây cũng là một chủ ý tốt.

Chỉ là không nghĩ tới vị chấp pháp trưởng lão mắt to mày rậm công chính không thiên vị ai thế nhưng cũng như vậy?Trong lòng hắn nhịn không được cười nhạo.

Cỗ uy áp bàng bạc của Cố Trường Ca lập tức tản đi.

Diệp Trần rốt cuộc có thể đứng lên, trên mặt đầy sự khiếp sợ, không cam lòng và khuất nhục.

Tâm tình của hắn bây giờ giống hệt Cố Trường Ca dự đoán.

Vì sao vào thời điểm mấu chốt, sư tôn của mình không trả lời lời của mình?Chẳng lẽ nàng cũng phản bội mình sao?Hay sư tôn nàng cũng sợ bối cảnh uy thế của Cố Trường Ca?Giờ khắc này, trái tim Diệp Trần băng giá, hai mắt vô cùng lạnh lẽo.

Đặc biệt là biểu hiện của Tô Thanh Ca, thế mà nàng từ đầu đến cuối đều không nói một lời.

Yên lặng đứng ở nơi đó.

Thậm chí còn chủ động đến rót ly trà cho Cố Trường Ca.

Tất cả những thứ này Diệp Trần đều đặt trong mắt.

Nhìn thần nữ mình yêu mến ngưỡng mộ, chủ động phụng dưỡng nam tử khác, khiến Diệp Trần lòng đau như cắt.

Nàng không nhìn thấy mình vì nàng mà không tiếc chống đối lại Thái Huyền thánh địa sao?Bây giờ trái tim của Diệp Trần cực kỳ lạnh lẽo.

Biểu cảm hiện giờ của Diệp Trần, Tô Thanh Ca sao có thể không nhìn ra chứ.

Nàng biết Diệp Trần hiểu lầm rồi.

Nhưng mà nàng không phải Diệp Trần, nàng không thể khiến tông môn nuôi dưỡng nàng hơn hai mươi năm lâm vào nguy nan, gặp tai hoạ ngập đầu.

Cho nên nàng chỉ có thể lựa chọn yên lặng cúi đầu, ngọc thủ nắm chặt, không nhìn ánh mắt của Diệp Trần.

" Thánh nữ Thanh Ca, nghe nói trăng đêm nay rất đẹp, không biết nàng có nể mặt Cố mỗ đêm nay cùng nhau ngắm trăng không?"Nhưng lúc này Cố Trường Ca chợt mở miệng nói.

Biểu cảm của hai người hắn thu hết vào mắt, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này.

Khuôn mặt anh tuấn, trên mặt lại hiện ra ba phần ý cười ôn nhu.

Lời này khiến Tô Thanh Ca không khỏi sửng sốt một chút.

Nhất thời sắc mặt trở nên hồng hồng, lại vẫn có chút cảm giác được yêu mà sợ.

Nhưng rất nhanh nàng đã nhìn ra ý đồ của Cố Trường Ca.

Cả người run lên.

Sắc mặt bắt đầu trắng bệch.

Đặc biệt là cặp mắt thâm thúy của Cố Trường Ca, rõ ràng mang theo vài phần nghiền ngẫm cùng trêu chọc.

Lời này của hắn là cố ý, cố ý nói cho Diệp Trần nghe.

Tô Thanh Ca có thể nhìn ra những điều này.

Nhưng người trong Đại điện thì không rõ.

Giờ phút này ai cũng có chút hâm mộ nàng.

Sắc mặt Thái Huyền Thánh Chủ vô cùng vui vẻ, liều mạng đánh mắt ra hiệu cho con gái nhà mình.

Nếu thật được vị đại nhân tuổi trẻ này coi trọng.

Mặc kệ có được đưa tới thượng giới hay không.

Đến lúc đó đối với khắp cả Thái Huyền thánh địa mà nói, đều là kỳ ngộ vô cùng lớn, thậm chí nếu được một bước lên tiên, về sau mãi mãi huy hoàng, cũng không phải là không thể.

"Cố Trường Ca, ngươi là đê tiện, vô sỉ, ỷ thế hiếp người thì tốt đẹp gì? Có giỏi thì hạ tu vi xuống bằng ta, chúng ta đánh một trận công công chính chính?""Ngươi là tiểu nhân vô sỉ,một ngày nào đó ta chắc chắn giết ngươi!"Lúc này, Diệp Trần giống như phát điên rồi đôi mắt đỏ lên, nhịn không được gào lên nói.

Những lời này hàng động này, hắn sao có thể chịu đựng được.

Nhưng mà Cố Trường Ca không nói một lời.

Thậm chí rũ mắt bình tĩnh thổi thổi tách trà, từ đầu đến cuối mí mắt cũng không thèm nâng một chút.

Phốc.

Rốt cuộc, Diệp Trần chịu không nổi sự khuất nhục, hộc ra một ngụm máu tươi, hôn mê bất tỉnh.

Lúc này, truyền đến thông báo nhắc nhở của hệ thống.

"Đinh, tâm cảnh của Diệp Trần bị hao tổn, điểm khí vận tổn thất một trăm, giá trị thiên mệnh thêm năm trăm.

"Được lắm.

Hôm nay giá trị thiên mệnh kiếm thật dễ dàng.

Cố Trường Ca chậm rãi uống một hớp trà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.