Chu gia và Dương gia cũng không phải là nhà từ thiện.
Ở Vạn Tinh Hải, bất kỳ một tòa Tiên thành nào, về cơ bản đều là phục vụ
cho chủ nhân của Tiên thành, tạo ra lợi ích cho bọn họ.
Sở dĩ các đại Tiên thành hấp dẫn tán tu, là bởi vì tán tu càng nhiều, lợi ích
được tạo ra cho Tiên thành càng lớn.
Tức chủ nhân của Tiên thành, cũng có thể thu hoạch nhiều lợi ích hơn.
Đồng thời, chúa tể của Tiên thành cũng sẽ cung cấp cho các tán tu một ít
nước canh, để duy trì một chu kỳ kinh tế tuần hoàn ổn định.
Tất nhiên.
Trong quá trình này, bóc lột là chuyện không thể tránh khỏi.
Về phần mức độ bóc lột như thế nào, thì còn tùy thuộc vào thủ đoạn và mức
độ tàn nhẫn của mỗi người.
Quan Hải Tiên thành của Trần gia, cũng là một thành viên trong đó.
Lợi nhuận từ Quan Hải Tiên thành đã từng một lần vượt qua nhà máy pháp
khí và đan dược của Trần gia, cho đến sau này nhà máy được mở rộng ra, cộng
thêm nhà máy linh phù được thành lập.
Mấy ngành công nghiệp lớn này mới trở thành lợi ích cốt lõi không thể lay
chuyển của Trần gia.
Bởi vậy có thể thấy được lợi ích của một tòa Tiên thành khủng bố cỡ nào.
Nói đến cùng thì Quan Hải Tiên thành cũng chỉ là một tòa tiểu thành để tu sĩ
thường trú, nhân khẩu chỉ có mấy chục vạn.
Đừng nói so sánh với Nguyên Thần Tiên thành có mấy ngàn vạn tu sĩ cư trú.
Dù là so sánh với Tiên thành phủ Quảng An, Quan Hải Tiên thành cũng xa
xa không bằng.
Một tòa tiểu Tiên thành như vậy, lợi ích đã khoa trương như thế rồi.
Có thể tưởng tượng được, loại Tiên thành cỡ lớn như Nguyên Thần Tiên
thành, lợi ích hàng năm còn khủng bố tới cỡ nào.
Cũng khó trách Nguyên Thần chân quân bất động thanh sắc, liền xuất ra
trăm ức linh thạch mời Chu Mộ Bạch ra tay.
Sau đó, lại là tốn một trăm hai mươi giọt Tạo Hóa Lực, lấy đi một tấm đại
đạo thạch bia từ trong tay Trần Đạo Huyền.
Trần Đạo Huyền thậm chí còn hoài nghi, một trăm hai mươi giọt Tạo Hóa
Lực này, rất có thể là Nguyên Thần Chân Quân dùng linh thạch để mua, cũng
không phải do hắn tinh luyện ra.
Dù sao, đó là một cái “chủ” không thiếu tiền.
ấ ầ ầ ề ế
Nhìn thấy bộ dáng đăm chiêu của Trần Đạo Liên, Trần Đạo Huyền tiếp tục
nói:
- Mà tán tu trong tay Trần gia chúng ta lại khác, bọn họ sẽ làm việc trong
nhà máy của chúng ta. Cứ như vậy, giá trị mà các tán tu sáng tạo ra, so với quá
khứ, ít nhất phải cao hơn vài chục lần, thậm chí hàng trăm lần! Lợi ích mà
chúng ta cho các tán tu, cũng xa xa không phải Chu gia hay Dương gia có thể so
sánh.
Nghe nói như thế.
Mắt Trần Đạo Liên càng mở to, đến cuối cùng, ngay cả hô hấp cũng trở nên
dồn dập.
Nàng không dám tin tưởng, nhưng lại không thể nghĩ ra được lý do để bác
bỏ.
Trần Đạo Huyền nhìn thấy bộ dáng khó tin của nàng, vô cùng hiểu nàng.
Chưa từng tận mắt chứng kiến sản xuất công nghiệp tiên tiến nghiền nát sản
xuất thủ công lạc hậu, căn bản không thể tin được chênh lệch này.
Tốt xấu gì Trần Đạo Liên cũng biết hiệu quả sản xuất của nhà máy pháp khí
của mình cao bao nhiêu.
Đổi thành người chưa từng thấy qua nhà máy pháp khí của Trần gia, còn
tưởng rằng Trần Đạo Huyền đang còn khoe khoang vớ vẫn.
Trần Đạo Huyền tự tin cười cười nói:
- Xây dựng Công nghiệp Tiên thành cần ngàn đầu vạn tự, nhưng bước đầu
tiên là xây dựng trường học ở Quan Hải Tiên thành!
- Xây dựng trường học?
Trần Đạo Liên đột nhiên nhớ tới, năm đó ở xưởng thủ công, Trần Đạo
Huyền còn tự tay dạy bọn họ luyện khí.
- Ngài nói là xây dựng một trường học để đào tạo các luyện khí sư chuyên
nghiệp?
Trần Đạo Huyền biết ý nghĩa của cái gọi là "luyện khí sư chuyên nghiệp"
trong miệng Trần Đạo Liên là gì.
Gật đầu nói:
- Đúng.
Hắn dừng một chút,
- Xây dựng trường học này cũng không hề đơn giản, ngoài việc đảm bảo đủ
Dung Linh Lô ra, cũng còn cần một lượng lớn công nhân công nghiệp tới giúp
họ. Vì vậy, chúng ta còn phải tiếp tục đào tạo công nhân công nghiệp!
- Ý của ngài là, chúng ta còn phải xây dựng trường học để tăng tốc đào tạo
công nhân công nghiệp bình thường?
- Đúng vậy, hơn nữa còn phải xây dựng trên quy mô lớn.
ầ ề ầ
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Trần Đạo Liên nghe được những lời này, không dám chậm trễ, vội vàng đi
tới trước bàn, cầm lấy một quả ngọc giản trống rỗng.
Đem từng ý kiến của Trần Đạo Huyền vừa mới đưa ra, lại kết hợp với ý nghĩ
của mình, nhập vào trong ngọc giản.
Ghi xong ngọc giản, Trần Đạo Liên ngẩng đầu lên:
- Thiếu tộc trưởng, để cho tộc nhân bình thường trong tộc làm việc cùng với
tu sĩ gia tộc, ta còn có lòng tin có thể quản lý, nhưng để cho người bình thường
làm việc cùng tán tu, ta lo lắng...
- Lo lắng tán tu khi nhục phàm nhân bình thường?
Trần Đạo Liên gật đầu.
- Con sâu làm rầu nồi canh thì nơi nào cũng có, sau khi phát hiện xử lý ngay
là được rồi.
Vẻ mặt của Trần Đạo Huyền lạnh nhạt,
- Nhưng chúng ta không thể vì một ít con sâu kia mà sợ hãi, gia tộc có gần
năm trăm tu sĩ Tử Phủ, còn không trấn áp được một tòa Tiên thành sao? Ngươi
lo lắng về điều gì?
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên đột nhiên cả kinh.
Thiếu tộc trưởng không nói, nàng còn quên rồi, Trần gia sớm đã không còn
như xưa.
......
Vùng biển tây nam của Vạn Tinh Hải.
Trên cao.
Một chiếc Linh Chu xuất phát từ Thái Châu, bay về phía Thương Châu.
Trong khoang thuyền Linh Chu, là một tòa động thiên nhỏ, tiên khí trong đó
vô cùng dào dạt.
Sâu trong động thiên, là một tòa tiên cung đứng sừng sững, mơ hồ có thể
nhìn thấy mỹ tỳ xuyên qua lại.
Trung ương Tiên Cung, trong một đại điện trống trải.
Hai tu sĩ một già một trẻ, đang đánh nhau.
Bình thường mà nói, tu sĩ tu hành thành công đều sẽ dùng thuật trú nhan, bề
ngoài nhìn không khác người trẻ tuổi.
Nhưng mà vị tu sĩ này, lại là bộ dáng già nua.
Mà hết lần này tới lần khác, tu vi của hắn rất cao, chỉ cách có một bước, liền
có thể thành tựu Nguyên Anh chân quân, rõ ràng là một vị Kim Đan chân nhân
đỉnh cấp.