Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 599: Hôn phu tương lai



Đảo Linh Bối.
Tộc địa của Chu gia nằm trên một linh mạch cấp bốn.
Núi rừng đứng sừng sững trên linh mạch, trên các đỉnh núi đều có tiên cung
ẩn hiện, lại phối hợp với mây khói mênh mông giữa các đỉnh núi, làm cho cả
tộc địa của Chu gia thoạt nhìn tựa như tiên gia phúc địa.
Thông Thiên Phong chính là phạm vi thế lực của chủ mạch Chu gia.
Hệ thuộc tộc trưởng của Chu gia bao gồm Chu Mộ Bạch, bình thường nằm ở
địa giới của Thông Thiên Phong.
Mặc dù Thông Thiên Phong là tên của ngọn núi nhưng toàn bộ địa giới của
Thông Thiên Phong chiếm diện tích cực rộng lớn, phương viên không sai biệt
lắm rộng tới trăm dặm, cơ hồ chiếm hơn một nửa diện tích cả tộc địa của Chu
gia.
Tại thời điểm này.
Điện đón khách trên Thông Thiên Phong náo nhiệt trước nay chưa từng có.
Trước kia, tộc địa của Chu gia hầu như không được mở cửa với ngoại giới,
nhưng lần này, lão tổ của Chu gia Chu Minh Hạo độ Kim Đan lôi kiếp, không
chỉ mời rộng rãi tu sĩ Thương Châu đến xem lễ.
Thậm chí ngay cả Khương gia Thái Châu cùng Nguyên Thần Tiên thành
cũng bị kinh động, phân biệt phái một vị Kim Đan chân nhân tới đây, có thể nói
là cấp đủ thể diện cho Chu gia.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, tuy nói Chu gia là một đại gia tộc ở
Thương Châu, nhưng so sánh với hai thế lực lớn là Khương gia Thái Châu và
Nguyên Thần Tiên thành, căn bản không tính là cái gì.
Hành động này của Khương gia cùng Nguyên Thần Tiên thành, chỉ sợ là có
thâm ý khác.
Nhưng điều này không liên quan gì đến tu sĩ đến xem lễ, Khương gia cùng
Nguyên Thần Tiên thành có cường đại hơn nữa cũng không có khả năng làm
bậy ở trước mắt bao người.
......
Bên trong một tòa tiên cung màu sắc cổ xưa của điện đón khách.
Một vị đạo nhân tóc bạc đứng ở vách đá, phía sau là tiên cung vừa xa hoa,
trước mặt là vách núi vạn trượng.
Nhìn ra ngoài là một biển mây, một mặt trời đỏ trôi nổi trên đầu.
- Thất thúc tổ.
Một giọng nữ dịu dàng truyền tới từ phía sau.

Lão già tóc bạc xoay người, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử trước mắt
này, cười nói:
-Tiểu Trần Yên, ngươi tới rồi.
Khương Trần Yên mặc một bộ sa y màu đen, trên khuôn mặt kiều mị mang
theo một chút ưu sắc.
Tựa hồ nhìn ra tâm tư của Khương Trần Yên.
Khương Tổ ôn nhu nói:
- Trần Yên, từ khi ngươi tu hành trong gia tộc cho đến nay, đã bao lâu rồi?
- Bẩm Thất thúc tổ, từ khi Trần Yên tu hành đến nay đã hơn sáu mươi năm.
- Hơn sáu mươi năm đã đột phá Tử Phủ, vận đạo thật sự rất không tệ.
Khương Trần Yên biết ý tứ của Khương Tổ Nhất, sắc mặt ảm đạm nói:
- Trần Yên có thể có hôm nay, toàn bộ đều dựa vào gia tộc bồi dưỡng.
- Đúng vậy,
Khương Tổ Nhất gật đầu:
- Không có Khương gia, nào có người Khương gia như chúng ta hôm nay.
Ngươi nhìn tu sĩ qua lại Chu gia này, có người nào khi nhìn thấy người Khương
gia chúng ta, không biểu hiện ra tư thái cúi đầu hạ mắt, vì sao? Còn không phải
là sợ hãi uy thế của Khương gia ta sao.
Khương Tổ Nhất vừa nói đến đây, lời nói vừa chuyển,
- Cho nên, mỗi một tộc nhân Khương gia chúng ta đều phải có nghĩa vụ vì
gia tộc mà dâng hiến bản thân, bất luận là ngươi hay là ta, ngươi hiểu không?
Khương Trần Yên cúi đầu:
- Trần Yên hiểu.
- Đứa bé ngoan, Khương Tổ Nhất hài lòng gật gật đầu,
- Điều chỉnh tâm tính tốt, qua vài ngày, ta sẽ đưa ngươi đến gặp người hôn
phu tương lai của ngươi.
- Vâng.
Khương Tổ Nhất phất phất tay, nhìn theo Khương Trần Yên chậm rãi lui ra,
nói với chỗ không bên cạnh:
- Trần Dạ, có phải ngươi cảm thấy chuyến đi này của Thất thúc tổ có chút bỉ
ổi.
Tiếp theo.
Thân hình của Khương Trần Dạ trong nháy mắt bại lộ trước mặt Khương Tổ
Nhất, sợ hãi nói:
- Thất thúc tổ sao lại nói ra lời này? Trần Dạ tuyệt đối không có ý này.
ầ ấ ề
- Không cần phải nói những lời trái lòng, đừng nói ngươi cảm thấy điều đó
là bỉ ổi, ngay cả ta cũng cảm thấy hành động này rất là đê hèn.
Khương Trần Dạ cúi đầu, không nói một lời.
- Nhưng Thương Châu quá trọng yếu đối với Khương gia ta, tuyệt đối không
cho phép có bất kỳ sơ suất nào, nếu không, Khương gia ta sợ có họa diệt tộc.
- Trần Dạ hiểu.
- Không, ngươi không hiểu.
Khương Tổ Nhất cười nói,
- Tuy nhiên, ngươi không hiểu cũng phải thực hiện, hiểu chứ?
Khương Trần Dạ sửng sốt, chợt nghiêm túc gật gật đầu.
Lúc này Khương Tổ Nhất mới lộ ra vẻ hài lòng.
Hắn nhìn phương hướng chỗ Chu lão tổ bế quan, uy áp thuộc về tu sĩ Kim
Đan càng ngày càng nồng đậm, cho dù cách mấy chục dặm, hắn cũng có thể mơ
hồ cảm nhận được cỗ khí thế này.
Ngày xưa rừng núi tràn đầy âm thanh linh thú linh cầm đùa giỡn, giờ phút
này lại là một mảnh im ắng, không có chút tiếng vang nào.
- Chu Minh Hạo thành công.
Khương Tổ Nhất cười nhạt.
Khương Trần Dạ tựa hồ có chút khó có thể tin, vẻ mặt hắn khiếp sợ nhìn
Thất thúc tổ nhà mình:
- Chu Minh Hạo lại kết đan thành công? Vậy hắn chẳng phải là tu sĩ Kim
Đan sao!
- Nào có đơn giản như vậy,
Khương Tổ lắc đầu:
- Tu sĩ Tử Phủ đột phá đến Kim Đan kỳ, kết đan chỉ là cánh cửa đầu tiên, đối
với Tử Phủ hậu kỳ tu sĩ bình thường thì ngưỡng cửa này khó như lên trời.
Nhưng đối với tu sĩ Tử Phủ đạt tới cảnh giới tầng thứ hai mà nói, cũng không
tính là quá khó khăn, nhất là dưới sự phụ trợ của Kết Kim Đan. Đối với tu sĩ Tử
Phủ cảnh giới tầng thứ hai mà nói, khó khăn chân chính nằm ở Kim Đan lôi
kiếp sau khi kết đan. Bình thường chúng ta xưng hô loại tu sĩ chưa từng vượt
qua Kim Đan lôi kiếp này là tu sĩ Giả Đan, ngươi có biết vì sao không?
Khương Trần Dạ lắc đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.