Sớm tinh mơ, những tia nắng đầu tiên đã lọt qua khe cửa sổ, hôm nay chứng tôi phải trở về hoàng cung rồi. Từ sáng sớm, Ngiễm Nhi đã chuẩn bị cho tôi một chén cháo đậu đỏ để lót dạ trước khi lên đường trở về. Dẫu tôi còn lưu luyến nơi nhân gian này lắm nhưng tôi nghĩ sẽ có ngày được quay lại thôi! Hơn nữa hôm nay hoàng thượng cũng cần gặp chúng tôi để trao đổi chút chuyện nên càng phải trở về
Tôi bước ra khỏi khách điếm, Đông Anh và A Tô đã đứng chờ sẵn từ bao giờ
- Chúng ta trở về thôi!
- Huynh đã đứng đây từ khi nào?
- Ta dậy sớm một chút để cho ngựa ăn thôi! Nào nàng mau lên đây!
Tôi gật đầu rồi lên yên ngựa, sau đó Đông Anh cũng lên theo, cương ngựa phía trước nên huynh ấy đã vòng tay qua để nắm được yên ngựa. Cả cơ thể tôi được huynh ấy bao trọn
- Hôm nay sao huynh lại để ta ngồi ở trước?
- Nàng vẫn gọi ta là “ huynh sao”?
Tôi ngẩn ngơ một hồi
- Hôm nay sao chàng lại để ta ngồi ở trước?
Đông Anh con môi cười nhẹ, ánh mắt cương nghị nhìn về phía trước, đôi tay kéo cương ngựa đều đều để điều khiển nó, rồi ghé sát vào tai tôi thì thầm
- Mau gọi ta một tiếng phu quân ta sẽ trả lời nàng!
Tôi có chút xấu hổ, cương ngựa kia cũng được kéo nhanh hơn một chút
- Ta không nghe nữa! Chàng không cần phải nói đâu!
Đông Anh lại nói với tôi
- Nàng không cảm thấy ngồi như vầy sẽ an toàn hơn sao? Hơn nữa việc gọi ta là phu quân cũng sớm thôi! Hôm nay trở về cung ắt hẳn hoàng thượng đã định được ngày thành hôn của đôi ta rồi! Nàng còn ngượng ngừng đến bao giờ?
Tôi lại thêm ngượng, dầu biết hôm nay trở về cung hoàng thượng sẽ ra chiếu ban hôn nhưng tôi vẫn chưa quen với việc gọi Đông Anh là phu quân nên chỉ ngập ngừng gọi thử
- Phu…quân…!
Nam nhân kia mang theo ý cười trên môi như hoa xuân hé nở mà đáp lại
- Thê tử ngoan! Khoảng 3 canh giờ nữa chúng ta sẽ đến hoàng cung! Nàng ngồi yên trên lưng ngựa, ta ở sau bảo vệ nàng!
Đoạn đường này đã ra khỏi phố chợ nên ngựa đã phi nước đại, bìa rừng ấy xung quanh đầy những cây là cây. Không gian chỉ còn tiếng gió và vó ngựa giòn dã, ngựa tiến về phía trước sau lưng là gió cát của chân ngựa mỗi bước chạy qua
Tôi vẫn chưa thể tin rằng mình sẽ kết hôn trong tình cảnh này, nhưng với nam nhân bên cạnh tôi không hề hối hận nếu kết hôn với chàng ấy!
Sau ba canh giờ, chúng tôi cũng đã về đến cung. Lục công công đã đứng chờ ở cổng từ lâu, lão vui vẻ đón chúng tôi
- Công chúa, nguyên soái, hai vị đã trở về rồi! Mau trở về cung Liên Ngọc để thay y phục để đến cung Thanh Long diện kiến hoàng thượng ạ!
- Lục công công, ta chỉ mới rời cung có 1 đêm đã thấy nhớ lão rồi!
Lục công công vui vẻ xách tay nải cho tôi rồi chúng tôi rảo bước về cung Liên Ngọc, tiếng chim ríu rít tạo nên một khúc nhạc ở Ngự Uyển
- Công chúa, người hãy để Nghiễm Nhi thay y phục cho người trước! A Tô sẽ giúp cậu chủ sau ạ!
Tôi gật đầu rồi để Nghiễm Nhi đi lấy y phục, các cung nữ khác giúp tôi chải tóc, trang điểm. Mặc xong y phục liền ra ngoài nhường chỗ lại cho Đông Anh. Tôi đứng đợi chàng ấy cùng đến gặp hoàng thượng, trong lòng không khỏi hồi hộp
Tại cung Thanh Long, hoàng thượng, hoàng hậu, hai vị quý phi và văn võ bá quan đều có mặt đủ đang chờ sẵn. Tôi hồi hộp cùng bước vào với Đông Anh
- Thiên Du thỉnh an hoàng thượng! Hoàng hậu nương nương thiên tuế!
- Đông Anh tham kiến hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu nương nương!
- Miễn lễ! Hôm nay quả nhân gọi hai khanh đến đây để bàn chuyện hôn sự của cả hai!
Thuận Vũ vừa dừng, tiếng của Quý công công cất lên
- Thiên Du công chúa, Đông Anh nguyên soái nhận chiếu chỉ của hoàng thượng!
Chúng tôi quỳ xuống để lĩnh chỉ
- Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu ghi! Xét thấy chuyện hôn lễ của công chúa Thiên Du cùng với Đông Anh nguyên soái đã hoà hoãn đã lâu! Lại thấy tình cảm của cả hai không thay đổi, quả nhân đã lập lại ý chỉ ban hôn. Chọn ngày 22 tháng Giêng là ngày lành để cử hành đại hôn. Hồi môn của công chúa có 300 tấm lụa màu, 200 tấm gấm hoa, 1000 lượng vàng, 1000 lượng bạc, 8 kiệng trang sức, 8 kiệng châu báu, 1 tượng Quan Âm Tống Tự, 1 đôi bình sứ Thanh Hoa, 6 đôi đũa bằng ngà, 6 đôi đũa vàng, 6 chén sứ trắng, 6 chén vàng, 10 trâm cài đính trân châu, 1 bộ phượng mão bằng vàng. Cho Nghiễm Nhi theo làm nô tì hồi môn khi công chúa về Lê phủ hầu hạ! Khâm thử!
- Thiên Du đa tạ hoàng thượng ban hôn!
- Đông Anh đa tạ hoàng thượng ban hôn!
Vậy là chuyện hôn sự đã được quyết xong! Ngày 22 tháng Giêng tôi chính thức được gả về nhà Đông Anh. Trong cung cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho ngày đại hôn rồi, trong lòng tôi vừa nôn nao cũng vừa lo sợ. Nhưng trong cung ai nấy cũng đều vui mừng, các mệnh phụ cũng đã thi nhau gửi quà mừng đến cung Liên Ngọc mỗi ngày. Tôi không nghĩ hôn lễ ở thời đại này lại phức tạp đến vậy, từ y phục đến tiệc đại hôn đều phức tạp như nhau
Hỷ phục cũng phải may mất mấy tháng, vì phần lớn các chi tiết đều được làm thủ công, từ đính kết đến may thêu đều được các cung nữ ở phủ nội vụ làm rất tỉ mỉ. Nếu ở thời hiện đại thì bộ áo cưới này phải tốn rất nhiều tiền mới có được nó. Tôi thì mỗi ngày đều phải tiếp các mệnh phụ đến chúc mừng đến nỗi cười đơ cả mặt, mỗi tối vừa xong hết chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon vì thấm mệt