Mình biến thành nam nhân... Hai đời Dạ Thất Thất đều là cô gái, giờ phút này trong đầu trống rỗng, hai tay còn sờ ở trước ngực mình, trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ vẻ mặt không thể tin nổi.
Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành, làm sao mình biến thành nam nhân... Đây, đây cũng khó tránh thật không thể tin nổi đi!
"Đình nhi, Đình nhi... Ngươi cuối cùng tỉnh, ta lo lắng cho ngươi muốn chết, cuối cùng ngươi tỉnh..." Một bóng dáng mang theo mùi thơm nồng nặc, như gió tiến vào gian phòng, ôm Dạ Thất Thất nước mũi một phen một đống lệ kêu trời trách đất.
Ngạch... Đây cũng là tuồng gì mới ra?
Dạ Thất Thất bị ôm rất chặt, không thể động đậy, mày nhíu lại giống như bánh bao.
Đây lại là cái tình huống gì? Đình nhi, là đang gọi ai?
"Đình nhi, ngươi làm sao vậy? Có phải ở đâu không thoải mái hay không? Ngươi chớ lộn xộn, mau nằm xuống, nương đã cho người đi thỉnh đại phu..." Phụ nhân kia buông Dạ Thất Thất ra, vội vàng đỡ nàng ngồi ở đầu giường, mặt mũi tràn đầy lo lắng nhìn nàng hỏi không ngừng.
Đình nhi... Nương...
Đầu Dạ Thất Thất đầy mê hoặc, mở trừng hai mắt, còn không có phục hồi tinh thần lại từ trong sự thật kinh người này.
Cho nên nói, bây giờ nàng là không giải thích được biến thành người đàn ông, gọi Đình nhi, phụ nhân xinh đẹp trước mắt mặt mũi tràn đầy quan tâm chính là nương nàng?
Đây cũng không tránh khỏi quá hí kịch đi!
"Ngươi, ngươi là nương của ta?" Dạ Thất Thất trừng to mắt, nhìn phụ nhân xinh đẹp trước mắt, nuốt ngụm nước miếng.
Phụ nhân xinh đẹp sắp ba mươi tuổi, mặc một thân trang phục hoa lệ, trên người đeo đồ trang sức châu báu giá trị xa xỉ, trên mặt là một bộ dáng hết sức lo lắng. Nhưng thời điểm Dạ Thất Thất bị nàng ta đỡ dậy lại phát hiện trong mắt phụ nhân này nhanh chóng lướt qua tia châm chọc, chỉ thoáng qua, cộng thêm bộ dáng lo lắng, Dạ Thất Thất cho là mình nhìn lầm.
"Đình nhi, lần này ngươi vì cứu cha ngươi mà bị thương, ngươi cha hết sức lo lắng cho ngươi, lần này Đình nhi làm được thật tốt, đại ca ngươi bởi vì chuyện lần này được ngươi cha trọng dụng, ta xem lần này cái tiểu tiện nhân kia còn dám ở trước mặt ta lớn lối?" Phụ nhân xinh đẹp quan tâm chưa nói hai câu, liền bắt đầu chia xẻ chuyện tình cùng nàng mà nàng ấy cho rằng giá trị nên cao hứng. Giống như có lẽ đã quên mất rằng chuyện làm nàng ta cao hứng, là dùng "Đình nhi" trong miệng bà trọng thương thiếu chút nữa bỏ mạng đổi lấy.
"A, vậy chúc mừng ngươi." Trực giác, Dạ Thất Thất không thích ánh mắt của phụ nhân xinh đẹp này nhìn mình, ánh mắt của nàng phai nhạt đi rất nhiều.
Nàng ta giống như không có phát hiện Dạ Thất Thất không thích hợp, tự ý kéo tay của nàng nét mặt tươi cười nở rộ nói: "Đứa nhỏ ngốc, ngươi nói bậy bạ gì đấy? Nương cũng là suy nghĩ cho ngươi, luận võ công học thức ngươi so ra kém đại ca ngươi, thân thể ngươi yếu đuối không thể tập võ, cha ngươi vẫn luôn không thích ngươi, sau lần này, thái độ của cha ngươi đối với ngươi cũng khác, về sau cuộc sống của ngươi cũng sẽ tốt hơn một chút..."
Dạ Thất Thất không lên tiếng, yên lặng từ trong lời nói của mỹ phụ nhận được đáp án mình muốn. Cũng từ trong lời nói của bà nên biết rõ, bây giờ thân phận của mình là Nhị công tử bàng chi Thủy gia tộc, Thủy Đình là tên bây giờ của nàng.
Dường như, thân phận này của nàng ở trong nhà Thủy thị bàng chi cũng rất là lúng túng, từ trong miệng mỹ phụ nhân biết được, cha Thủy Đình là Thủy Vô Nhai, là người cực kỳ có thế lực, trong phủ con cái hơn mười người, thê thiếp vô số, mà mỹ phụ bên cạnh Dạ Thất Thất là một trong những mỹ thiếp của Thủy Vô Nhai, Hách thị. (mỹ phụ: phụ nữ xinh đẹp)
Hách thị vào phủ hơn hai mươi năm, sinh hai đứa con trai, trong đó con lớn nhất văn tài võ lược mọi thứ tinh thông, hết sức được Thủy Vô Nhai thích. Mà còn lại tiểu nhi tử Thủy Đình từ nhỏ thân thể không tốt, trầm mặc ít nói, rất không được Thủy Vô Nhai thích, ở trong nhà cũng là nhân vật có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng lần này, Thủy Đình từ trước đến giờ nhát gan nhu nhược lại lấy thân mạo hiểm cứu Thủy Vô Nhai một mạng, chuyện này dẫn tới một trận xôn xao ở trong phủ.
"Đình nhi, lần này ngươi cứu cha ngươi, ngươi nhất định phải bắt lấy cơ hội này, sửa lại quan điểm của hắn đối với ngươi, làm cho hắn thích ngươi, như vậy ngươi cuộc sống về sau mới có thể sống khá giả, đến lúc đó nương cũng sẽ vì quan hệ của ngươi mà địa vị được tăng lên ở trong phủ..." Hách thị vẫn còn đang khuyên bảo Dạ Thất Thất, nhưng mà không chút nào phát giác được người trước mắt nằm ở trên giường, căn bản cũng không phải là Thủy Đình con trai của nàng ta.
Dạ Thất Thất thật vất vả đuổi mỹ phụ đi, gã sai vặt đáng yêu vừa rồi lại xông tới, vừa chạy vừa gọi: "Không xong, không xong, công tử, đã xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn..."