Tác giả: Vân Phi Mặc
"Không tồi, làm vài món ăn cho chúng ta xem."
Cái ý tưởng này được mọi người nhất trí tán đồng.
Lâm Diệp Nhi nhún nhún vai tỏ vẻ không sao cả, đem ánh mắt nhìn về phía Uông chưởng quầy.
Uông chưởng quầy không có lý do cự tuyệt, trong lòng có chút lo lắng lại có chút chờ mong, "Cô nương, nếu là không chê thì có thể dùng phòng bếp của chúng ta."
"Hảo."
Lâm Diệp Nhi cùng đám người Uông chưởng quầy đi vào sau bếp, không ít thực khách cũng đi theo qua đi nhìn một cái. Phòng bếp là nơi quan trọng, theo lý không cho người ngoài tiến vào, hôm nay tình huống đặc thù, không ít thực khách đứng chờ ở sân ngoài của phòng bếp.
Lâm Diệp Nhi ở trong phòng bếp, nhìn thoáng qua, trong phòng bếp cũng có nguyên liệu nấu ăn, lấy món ăn thôn quê là chủ, nhưng thật ra cũng có rau xanh, củ cải, thịt heo, gia vị cũng có được hành tây. Gừng cùng tỏi, hai dạng khác biệt này thì không cần suy nghĩ.
Uông chưởng quầy đã cùng nhóm đầu bếp nói sự tình đại khái, trong đó một người nam nhân cao lớn thô kệch đã đi tới, chỉ vào một cái nồi trống không, "Ngươi dùng cái kia đi."
Lâm Diệp Nhi theo tầm mắt hắn nhìn lại, thấy một cái nồi ở góc bếp. Lâm Diệp Nhi gật gật đầu, tỏ vẻ không có vấn đề.
Lâm Diệp Nhi thấy bọn họ đứng ở một bên nhìn, quay đầu đối với Uông chưởng quầy nói: "Ta nấu ăn không thích có người ở một bên nhìn."
Uông chưởng quầy minh bạch ý tứ nàng, gật gật đầu đối với nhóm đầu bếp, mọi người đều đi ra phòng bếp. Chờ sau khi bọn họ đi ra, cửa lớn phòng nghe một tiếng đóng cửa.
"Nha, đây là không cho người khác nhìn." Trong đó một người thực khách nhìn đầu bếp của tửu lầu đi ra, cười nói.
Những đầu bếp đó tuy rằng không có châm chọc mỉa mai, nhưng ánh mắt nhìn nàng, cũng có thể nhìn ra bọn họ trong mắt đối nàng coi khinh, không để bụng.
Lâm Diệp Nhi sau khi bọn họ đi rồi, cũng không công phu so đo người ngoài như thế nào đối đãi với mình. Bọn họ chẳng qua là xem thường nàng, chờ xem để chê cười nàng.
Hiện tại nàng phải làm chính là, đem đồ ăn làm tốt, đó mới là quan trọng nhất.
Lâm Diệp Nhi xem xét nguyên liệu từ phòng bếp, chuẩn bị làm bốn món ăn, cắt hành lá thật nhỏ đều nhau, cùng với hành thái xắt nhỏ. Theo sau, bắc nồi lên, thả ớt vào, sau khi nước trong nồi chuyển màu đỏ nâu, bỏ sa tế đã làm xong vào một cái chén.
Sau khi đã làm gia vị xong xuôi, Lâm Diệp Nhi bắt đầu động thủ với nguyên liệu chính. Trước lấy phần thịt non mềm nhất của heo, chuẩn bị làm canh, đồ chua xào thịt.
Đầu tiên cắt thịt heo thành từng miếng đều nhau, rồi bỏ chung với lòng trắng trứng, muối, rượu, quấy đều, để trong chốc lát, qua quá trình như thế, chất thịt sẽ càng thêm ngon miệng, càng thêm tươi mới.
Sau khi thịt đã chìm xuống dưới, Lâm Diệp Nhi bắt đầu xử lý cá, trước lọc bỏ nội tạng cùng vảy cá, rạch vài đường trên thân cá, xát muối cùng rượu lên, để ướp mười phút.
Lúc này, thịt heo đã ướp xong, đã có thể bắc nồi.
Sau khi đã nhóm lửa, đem sa tế vừa làm xong cho vào, hai muỗng ớt, rắc hành thái lên, đảo đều, cho đến khi nước chuyển màu hồng, tỏa ra hương cay nồng, lại cho thêm nước, nấu đến khi nước cạn, rồi thả thịt vào, chờ không sai biệt lắm rồi thả đồ chua vào, nước canh nháy mắt trở nên hồng hào thơm ngát, nhìn một cái liền câu lên sự thèm ăn của người ta.
Một món thịt nấu chua đã ra đời.
Đáng tiếc, không có hoa hồng, nếu có thì sẽ càng thơm, vị sẽ càng thêm mê người.
Ở bên ngoài chờ, ai cũng ngóng chờ, không biết tình huống bên trong đang như thế nào.
Edit mấy cái nấu ăn, dược liệu là đau đầu nhất -.-