Dạ Hi hài lòng nhìn thoáng qua Hoa Hồ Điệp, sau đó cho Quỷ Diện gọi đám người Hoa Điêu đến.
Rất nhanh, Hoa Điêu mang theo mười vị vô nương dưới quyền tới đại sảnh.
Dạ Hi nhìn đám người Hoa Điêu, ánh mắt thâm trầm, như là đang suy xét rốt cuộc có thể tín nhiệm các nàng được không.
Bị Dạ Hi nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng Hoa Điêu bất an. Tuy, bà đã từng trải qua sóng to gió lớn, nhưng vẫn chưa thấy qua ánh mắt khiến người sợ hãi như của vị trước mắt này.
Qua một lúc lâu, Dạ Hi thu hồi vẻ mặt thờ ơ, nghiêm mặt nói: “Có một việc, ta muốn nói cho các người, Yên Vũ các không phải thanh lâu, cũng không phải là cái nơi tiêu khiển gì, nó là tổng bộ của tổ chức tình báo đệ nhất Long Đằng, hiểu không? Nếu các ngươi còn sợ, có thể rời đi, bản thiếu gia không ngăn cản các ngươi. Nếu các ngươi muốn lưu lại, vậy thì phải tuyệt đối trung thành, dĩ nhiên ta cũng đảm bảo một tháng thu vào của các ngươi còn nhiều hơn cả một đời các ngươi kiếm được.”
Dạ Hi dõng dạc nói một tràng, ngay cả Hoa Hồ Điệp ở bên cạnh cũng thu hồi vẻ mặt vui đùa. Đột nhiên, Hoa Hồ Điệp có loại cảm giác, Dạ Hi muốn không chỉ là mở thanh lâu kiếm tiền, cũng không phải là thành lập tổ chức tình báo. Khí thế như vậy hẳn là muốn đứng ở đỉnh đại lục Long Đằng.
Nháy mắt, Hoa Hồ Điệp sôi trào, từ sau khi rời khỏi Lạc Gia Bảo, hăng hái của Hoa Hồ Điệp sớm đã không còn. Mà lúc này, hắn thế nhưng lại kích động, có Long Môn, bây giờ còn có Dạ Sát, đi theo Quân Mặc Hiên và Dạ Hi, hắn còn sợ không có đất dụng võ sao? Trời ơi, ở trên đài nhảy múa mà thôi, hắn đáp ứng.
“Dạ thiếu, trước khi tới, ta không cảm thấy một nữ nhân như ngươi có năng lực gì, nhưng mà hiện tại, ta tin rồi. Ta muốn xin gia nhập Huyết Sát, tuyệt không phản bội.” Hoa Hồ Điệp thật sự nói.
“Được, ta tin tưởng ngươi.” Dạ Hi không nói cái gì, bởi vì nàng biết, giữa chiến hữu, là cần tin tưởng lẫn nhau. Mà Hoa Hồ điệp đáng để nàng tín nhiệm, nàng sẽ để cho bọn họ nhìn thấy năng lực của mình, làm cho bọn họ tâm phục khẩu phục.
Có Hoa Hồ Điệp dẫn đầu, Hoa Điêu và mười người nữ tử khác cũng phát ra lời thề, các nàng vốn là kỹ nữ thanh lâu, vài năm nay đã hoa tàn ít bướm không có khách nhân. Hiện tại có cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, các nàng đương nhiên muốn thử một lần.
“Tốt lắm, kế tiếp, chúng ta liền nói tới chuyện làm như thế nào, ảnh vệ ra đây.” Dạ Hi lạnh lùng nói, toàn thân tỏa ra khí phách.
Đột nhiên, mười người ảnh vệ từ chỗ bí mật, xông ra.
Mười người vừa ra tới, trước mắt Hoa Hồ Điệp sáng lên, mười người này không đơn giản mà.
“Kim Đại, chuyện giao phó cho các ngươi làm thế nào rồi.” Dạ Hi nhìn thủ lĩnh ảnh vệ lạnh lùng nói. Mới đầu không biết bọn họ tên gì, may mắn Dạ Hi cho mỗi người một cái hiệu. Theo một đến mười, phân biệt kêu Kim Đại, Kim Nhị... Kim Thập.
“Hồi chủ tử, người muốn người chúng ta đã bù thêm, vừa đúng một trăm người, nam nữ mỗi bên năm mươi, hơn nữa đã tra qua thân thế bối cảnh của bọn họ, đáng tín nhiệm.” Kim Đại cung kính nói.
“Tốt lắm, Quỷ Diện, ta hy vọng trong thời gian ngắn nhất ngươi có thể huấn luyện bọn họ thành: Ám sát, truy tung, trộm bảo thành nhân tài toàn năng. Chỗ này của ta có một chút đề xuất huấn luyện sát thủ, ngươi có thể tham khảo một chút.” Dạ Hi lấy ra một quyển sách nhỏ đưa cho Quỷ Diện.
“Cho thuộc hạ?” Quỷ Diện kinh ngạc, Dạ Hi này có phải quá yên tâm về hắn rồi không.
“Không sai.” Dạ Hi không chút do dự.
Quỷ Diện nhận lấy quyển sách, lật xem nội dung bên trong, càng xem về sau, Quỷ Diện càng cảm thấy Dạ Hi không đơn giản, có vài thứ, ngay cả sát thủ chuyên nghiệp như hắn cũng chưa từng thấy qua. Nhưng mỗi một khoản huấn luyện, đều rất thích hợp cho một sát thủ.
Đến đây, rốt cuộc Quỷ Diện cũng tin tưởng, Dạ Hi có thể đem Huyết Sát phát dương quang đại.
Sau khi thấy Quỷ Diện tiếp nhận, Dạ Hi tiếp tục phân phó: “Hoa Hồ Điệp, ta muốn ngươi quản lí Yên Vũ các, đem nó tạo thành trung tâm thu thập tình báo trên toàn bộ đại lục. Đây là phương án kế hoạch chi tiết, nên làm như thế nào chính ngươi cân nhắc. Đây là 50 vạn lượng bạc, bao gồm trang hoàng, chiêu người, tất cả ngươi đều làm thỏa đáng cho ta. Còn có những người này cũng sẽ tham gia huấn luyện. Yên Vũ các không dưỡng phế vật, biết chứ?”
“Được, không thành vấn đề, chỉ là có thể cho thêm nhiều bạc hơn không.” Hoa Hồ Điệp lấy lòng nói.
“Có thể, vậy thì cho 40 vạn lượng đi, còn lại tự mình bù vào.” Dạ Hi lạnh lùng nói.
Hoa Hồ Điệp không nói gì, không phải vừa rồi cho 50 vạn lượng, sao lại thành 40 vạn lượng. Hoa Hồ Điệp còn muốn nói cái gì, nhưng bị Dạ Hi hung hăng trừng mắt một cái, đành phải thức thời ngậm miệng. Bốn mươi vạn thì bốn mươi vạn vậy, dù sao cũng tốt hơn là không có.
“Hoa mẹ, bà và mười vị tỷ tỷ phụ trách huấn luyện các cô nương cùng tiểu quán mới tới, bình thường việc buôn bán của Yên Vũ các vẫn để bà quản lí, chuyện gì xử lí không được thì có thể hỏi Hoa Hồ Điệp. Còn về thù lao và cách trích phần trăm cho các người, chờ chút Hoa Hồ Điệp sẽ nói cho các người.” Dạ Hi tiếp tục phân phó, trên mặt một mảng nghiêm nghị.
Sau khi an bài tốt toàn bộ công việc, Dạ Hi lại tìm tới thợ vẽ, họa chân dung Quỷ Diện và Hoa Hồ Điệp, còn viết thêm hai hàng chữ quảng cáo. Để cho người ta phát tán ra ngoài.
Dĩ nhiên, Dạ Hi cũng không phải đưa khuôn mặt thật của Quỷ Diện và Hoa Hồ Điệp lên trên bức họa.
Sau khi làm xong mọi chuyện, khi Dạ Hi ngẩng đầu, trời đã tối đen.
Mà một bên, đám người Kim Đại đã rãnh rỗi một ngày rốt cuộc ngồi không yên, tiến lên dò hỏi: “Chủ nhân, chúng tôi phải làm cái gì?”
“Các ngươi, năm người phụ trách an toàn của Yên Vũ các, năm người đi theo Quỷ Diện huấn luyện, một tháng sau thay phiên. Về phần các ngươi người nào đi người nào lưu lại bảo hộ Yên Vũ các, tự mình quyết định.” Dạ Hi lạnh lùng nói.
Nghe vậy, Kim Đại mang vẻ mặt không cam lòng nhìn Dạ Hi, dù nói thế nào thì bọn họ cũng là ảnh vệ hoàng thất, vậy mà để bọn họ đi bảo vệ một đám kỹ nữ, đây không phải là cố ý vũ nhục bọn họ sao?
Nhìn ra bất mãn của Kim Đại, Dạ Hi lạnh lùng nói: “Các người ngay cả một cô gái yếu đuối cũng đánh không thắng, chẳng lẽ không nên đi huấn luyện.” Nói xong, Dạ Hi không để ý tới bọn họ, trực tiếp rời đi.
Đi không bao xa, bên trong Yên Vũ các truyền đến tiếng đánh nhau, mười người ảnh vệ hòa mình, kia ra tay đúng là không lưu tình chút nào. Ngày hôm sau khi Dạ Hi lại đi tới Yên Vũ các thì phát hiện đám người Kim Tứ Kim Ngũ mặt mũi bầm dập tâm bất cam tình bất nguyện đứng ở cửa.
...
Buổi chiều mấy ngày sau, Dạ Hi thông qua Lăng Vi Vi, rốt cuộc cũng nhìn thấy trang chủ Lăng Nguyệt sơn trang, Lăng Vân Tiêu. Lúc này, hai người đang ở Tụ Hiền các uống trà chiều.
“Xưa nay nói Lăng Nguyệt sơn trang đúc binh khí văn minh thiên hạ, ta muốn chế tạo mấy thứ này, có lẽ chỉ Lăng trang chủ mới có thể hoàn thành được.” Dạ Hi miễn cưỡng nói. Sau đó đưa bản vẽ đang cầm trong tay cho Lăng Vân Tiêu.
Khi Lăng Vân Tiêu nhận lấy vật trong tay, kinh ngạc nhìn Dạ Hi một cái. Đây là binh khí gì, chỉ là một chút sắt lá? Bên cạnh đó là một thứ hình trụ đầu nhọn có kích cỡ như một ngón tay cái lại là thứ gì?
“Không cần nhìn ta, ta chính là muốn những thứ này. Nhưng vật liệu ta cần là thép chứ không phải sắt!” Dạ Hi thản nhiên nói, thấy Lăng Vân Tiêu không hiểu, Dạ Hi tiếp tục nói: “Lấy một khối sắt cực nóng sau đó hòa tan với vôi loại trừ tạp chất, lại dùng nhiệt độ thấp đông đặc lại thành thép. Một ngàn cân quặng sắt có thể tạo ra một cân thép cũng không sai!”