Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1041: Mọi người gặp nhau (5)



“Cứ chờ xem, chẳng mấy chốc sự việc sẽ được sáng tỏ thôi.” Tô Lạc cười thần bí.

Nhìn thấy bộ dạng suýt chút nữa thì phát điên của Tử Nghiên, Tô Lạc thấy cực kỳ thú vị.

Dựa theo hướng chỉ trên bản đồ, chưa quá nửa ngày, rất nhanh sẽ tới được Mộc Tiên phủ, rất nhanh sẽ giải thích được nghi hoặc cho nàng. 

Long Lân Mã chạy thật nhanh trên cao nguyên đầy tuyết.

Trên đường tiến về Mộc Tiên phủ, rất nhanh đã nhìn thấy một đám người đang đi ngược lại.

Nam Cung Lưu Vân khẽ hô một tiếng, Long Lân Mã lập tức dừng lại. 

Đám người đang đi ngược lại có bốn người.

Hai người Tư Đồ Minh và Lý Dao Dao, Tô Lạc đã từng thấy bọn họ.

Hai người khác là hai huynh muội của Lạc gia, Lạc Hạo Thần và Lạc Điệp Y. 

Tô Lạc và Tử Nghiên đã từng tiếp xúc với hai người này, còn tàn nhẫn ngược bọn họ một hồi.

Hiện tại, tám người, mỗi nhóm bốn người, đứng song song đối địch.

“Mộc Tiên Phủ ở phía trước, bọn họ đang đi đâu vậy chứ?” Mày kiếm của Bắc Thần Ảnh cau lại, không vui hừ lạnh. 

Ánh mắt của Lý Dao Dao dừng lại trên người Nam Cung Lưu Vân, khóe môi cười nhạt giọng châm chọc: “Mộc Tiên phủ? Sao chúng ta nhất định phải đến Mộc Tiên phủ chứ?”

“Đúng vậy, chúng ta không tới Mộc Tiên phủ nữa, ngươi muốn gì?” Lạc Điệp Y cười nhạo một tiếng.

Lý Dao Dao và Lạc Điệp Y vốn là biểu tỷ muội, quan hệ cũng coi như là thân cận. Huống chi hiện giờ hai nhóm đối đầu, dĩ nhiên sẽ đoàn kết lại. 

Tử Nghiên vừa rồi bị giấu giếm nên đang bực mình. Ba ngươi đều biết, chỉ có mình nàng không hiểu, cảm giác này thật sự rất buồn bực.

Hiện giờ, Lý Dao Dao và Lạc Điệp Y lại khiêu khích nàng, lập tức, cô nương Tử Nghiên của chúng ta nổi giận rồi.

“Lý Dao Dao, Lạc Điệp Y, đã đến cửa Mộc Tiên phủ rồi, sao các ngươi lại quay trở lại, đầu óc các ngươi có bệnh à?” 

Trèo non lội suối tới đây, sắp đến cửa rồi, tự nhiên lại không vào nữa?

Lý Dao Dao cười nhạo một tiếng: “Tử Nghiên, ta thấy người có bệnh phải là ngươi mới đúng chứ! Các ngươi bằng lòng tìm Xích Huyết Huyền Sâm cho Tô Lạc, còn chúng ta thì không cam tâm tình nguyện!”

Quả nhiên, sau khi Lý Dao Dao và Lạc Điệp Y tập hợp, cùng tổng hợp lại tin tức hai bên đã có trong tay, rất dễ dàng đã đưa ra được kết luận. 

Bởi vì Lạc Điệp Y là luyện dược thế gia, Lý Dao Dao lại biết Tô Lạc đang có bệnh, cho nên cũng không khó để đưa ra kết luận này.

Lý Dao Dao nghĩ rằng, nếu như Tô Lạc không lấy được Xích Huyết Huyền Sâm, như vậy nàng sẽ phải chết. Sau khi nàng chết, Tam sư huynh không phải sẽ là của nàng ta hay sao?

Do đó, nàng không chỉ không vào Mộc Tiên phủ giúp Tô Lạc lấy được Xích Huyết Huyền Sâm, hơn nữa, nàng còn nghĩ ra trăm phương ngàn kế để quấy rối. 

Lạc Điệp Y cũng căm thù đến tận xương tủy Tô Lạc, tự nhiên cũng không muốn nàng được sống tốt. Cho nên, hai người cùng liên hợp thuyết phục hai nam nhân còn lại.

Thế là, bọn họ chỉ đi qua Mộc Tiên Phủ chứ không vào, trực tiếp quay trở về.

Tử Nghiên và Bắc Thần Ảnh nhìn nhau, trong mắt của hai bên đều hiện lên sự tức giận. 

Gian trá! Ghê tởm!

Quả nhiên đã bị các nàng đoán ra chân tướng.

Như vậy, bây giờ nên làm gì? 

Hai ngươi theo thói quen đưa ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Lưu Vân.

Trong mắt của bọn họ, vị này là người đáng tin cậy, không có chuyện gì mà hắn không giải quyết được.

Nam Cung bình tĩnh đứng đó, toàn thân tỏa ra khí chất vương giả cao quý, sự sắc sảo lộ ra ngoài, khí phách cường thế không thể xem nhẹ. 

“Ai muốn đi?” Ánh mắt lạnh lùng liếc về phía Lý Dao Dao, trong mắt lộ ra vẻ thâm độc nồng đậm.

Bước chân của Lý Dao Dao đột nhiên trở nên cứng ngắc.

Nàng có thể châm chọc khiêu khích bất cứ ai trong đám người của Tô Lạc mà không hề che giấu, nhưng đối với Nam Cung Lưu Vân, thái độ của nàng bất kể như thế nào cũng không cứng rắn nổi. 

“Tam sư huynh, đây là lựa chọn của chúng ta, hy vọng huynh có thể tôn trọng.” Đôi mắt đẹp của Lý Dao Dao nhìn chằm chằm vào Nam Cung Lưu Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.