Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1088: Tinh phách thực vật (8)



Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ hơi sức đâu mà chú ý tới móng vuốt của nó đang vỗ vỗ đầu mình nữa, hiện tại tâm trí nàng toàn bộ đều đặt ở chỗ ấm trà thần tiên kia rồi.

Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ giơ ấm trà lên, nhấp từng giọt một một cách tinh tế, quý trọng hết sức.

Nhìn hai tiểu ngốc đáng yêu vô cùng này, Lý Dao Dao ghen ghét đến mức điên cuồng! 

Đáng yêu quá sức, chỉ muốn bắt về nhà chăm chút mà thôi.

Trong đầu nghĩ, tay liền hành động ngay tức khắc.

Nhưng mà, ngay lúc nàng ta duỗi tay định tóm lấy Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ… 

Vật nhỏ còn tưởng rằng Lý Dao Dao định cướp đoạt ấm trà thần tiên của nó!

Tiểu hồ ly ngao ô một tiếng nhảy lên ngay lập tức, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc căng chặt, móng vuốt nhỏ hùng hổ của nó phóng thẳng đến giữa trán Lý Dao Dao!

Theo lý thuyết, thực lực Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ so Lý Dao Dao cũng không có mạnh hơn bao nhiêu, nhưng mà tốc độ của nó thì quả thực không ai ngờ tới. 

Huống chi, Lý Dao Dao căn bản là không hề phòng bị.

Kể từ đó, Lý Dao Dao bị lỗ nặng.

Ngay lúc móng vuốt nhỏ của tiểu hồ ly phóng thẳng đến giữa trán Lý Dao Dao… 

Dao Trì tiên tử siêu phàm thoát tục của chúng ta, trong nháy mắt đã bị biến thành dê con!

Một con dê con quỳ rạp xuống đất mà gặm cỏ!

Tô Lạc trừng lớn mắt, gió thổi làm mọi thứ trở nên hỗn độn. 

Tư Đồ Minh khiếp sợ há to miệng, thật sự không biết nên phản ứng ra sao.

Không cẩn thận mà phản ứng quá mức thì Dao Trì tiên tử sẽ thê thảm!

“Be! Be! Be!” Dao Trì tiên tử múa may móng vuốt muốn xông lên. 

Nhưng mà, vừa mới bị biến thành động vật bốn chân, Dao Trì tiên tử của chúng ta còn chưa thích ứng được, tay chân y hệt nhau không biết nên di chuyển như thế nào.

Lạch cạch một tiếng, Dao Trì tiên tử thanh lệ thoát tục liền té ngã trên mặt đất, không cách nào bò dậy được.

“Ha ha ha ha ha…” Tô Lạc rốt cuộc nhịn không được, đấm mặt đất cười ha ha điên cuồng, cười đến nước mắt chảy ra. 

Thật sự là quá buồn cười! Lý Dao Dao mà cũng có ngày này hay sao!

Tô Lạc chảy nước mắt điên cuồng vất vả tìm cách nhịn cười.

Nhưng mà vừa mở mắt, lại nhìn đến dê con Dao Trì tiên tử kia, vì thế, khổ sở lắm mới ngừng cười được bây giờ lại tiếp tục cười! 

Cả khuôn mặt Tư Đồ Minh biến thành màu đen.

Đen giống như đáy nồi!

Tuy nhiên, lúc này hắn lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. 

Bởi vì hắn không biết đến loại bí thuật này.

Hắn không biết được sự thay đổi này chỉ là nhất thời hay sẽ kéo dài mãi mãi, không biết nên mới sợ hãi, cho nên hắn không dám làm gì đối với Tô Lạc cả.

Nhưng cho dù hắn thật sự động thủ, Tô Lạc cũng chưa chắc bị hắn đánh bại. 

Bởi vì bên cạnh Tô Lạc còn có hai con vật kia nữa.

Tiểu Thần Long thực lực ghê gớm, lúc trước còn có thể trêu đùa Lý Nghiêu Tường, hiện tại chưa chắc đánh không lại Tư Đồ Minh.

Huống chi, còn có một con Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ còn có thể biến người thành dê con. 

“Tô Lạc! Ngươi rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Nhanh biến Dao Dao trở lại đi!” Tư Đồ Minh tiến lên vài bước, nâng dê con Lý Dao Dao lên.

Vừa rồi bị té ngã, dê con thiếu chút nữa là đã bị gãy xương cẳng chân.

Tô Lạc vất vả ngừng cười, nói giọng đứt quãng: “Ngươi không cảm thấy, bộ dáng này Dao Trì tiên tử rất dịu ngoan đáng yêu sao?” 

Biến nàng thành dê rồi, còn dám nói dịu ngoan đáng yêu? Lý Dao Dao tức giận đến mức muốn hộc máu ra tới nơi.

Tư Đồ Minh tức giận trừng mắt nhìn Tô Lạc: “Ngươi định để vậy luôn sao? Đừng ép ta!”

Tô Lạc xưa nay là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, thích cứng không thích mềm. 

Vốn dĩ nàng còn định tốt bụng báo cho là, một lát sau Dao Trì tiên tử cũng sẽ từ dê còn biến lại thành người thôi.

Vậy mà Tư Đồ Minh uy hiếp nàng, hừ hừ, cho rằng nàng là đứa nhát gan sao?

“Có bản lĩnh ngươi thử xem.” Tô Lạc giơ tay, hai tiểu linh sủng đều nhảy hết lên ngồi ở hai bên vai nàng. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.