Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1162: Ngoài dự đoán (12)



Chỉ thấy thân thể hoàn chỉnh của Lạc Điệp Y bỗng vỡ vụn thành nhiều mảnh!

Một thân thể khắc trước còn nguyên vẹn, khắc sau đã bị xé ra thành từng khối thịt, rồi lạch bạch rớt xuống đất.

“Oẹ...” 

Lý Dao Dao đứng gần nhất, huyết nhục bê bết rơi xuống trên người nàng, nàng lập tức ghê tởm mà nôn ra hết phần cơm tối qua.

Lạc Điệp Y đã chết.

Cứ như vậy mà bị ông chú người sắt ném vào vách tường, nát người mà chết? 

Nhất thời, bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ.

“Muội muội!” Lạc Hạo Thần gào lên một tiếng thê lương mà rống giận, trực tiếp nhào đến chỗ Lạc Điệp Y.

Nhưng mà không đợi hắn cất bước, thì có một cổ lực mạnh mẽ tập kích từ phía sau lưng hắn! 

Lạc Hạo Thần tức giận đến mức muốn hộc máu.

Nhưng mà sự thật không phải do hắn tuỳ hứng mà tức giận.

Bởi vì đối mặt với hắn là hai con rối chiến đấu, bọn chúng không có nhân tính, cũng không có mang theo bất cứ sắc thái cảm xúc nào. 

Lạc Hạo Thần giơ tay lên, trên bàn tay hiện lên một vầng sáng màu đỏ, một sức mạnh thô bạo dao động như đang tuỳ thời sẽ phát ra.

“Xích Huyết Chưởng!” Lý Dao Dao kinh hô một tiếng: “Hạo Thần ca ca vậy mà có thể luyện thành Xích Huyết Chưởng! Thật quá lợi hại.”

Xích Huyết Chưởng là chiêu thức bí truyền của điện Lạc Vũ, người ngoài rất hiếm khi có thể nhìn thấy. 

Bởi vì những người có thể nhìn thấy được Xích Huyết Chưởng đều đã chết.

“Các ngươi toàn bộ đi chết đi!” Đôi mắt Lạc Hạo Thần đỏ quánh, vầng sáng màu đỏ bao quanh lòng bàn tay cũng bắt đầu khởi động, toả ra sát khí đằng đằng.

Lời còn chưa dứt, Lạc Hạo Thần đã lập tức động thủ. 

Một tay hắn kết ấn, linh lực bàng bạc như thuỷ triều bao quanh thân hắn, chung quanh xuất hiện những tiếng vang ầm ầm.

Rất nhanh Lạc Hạo Thần đã kết ấn xong.

Giữa không trung, một bàn tay Xích Huyết Chưởng bộc phát sát khí cuồn cuộn, chưởng phong sắc bén lặng yên bao phủ lấy hai ông chú người sắt kia. 

Giữa sân, ánh mắt Lạc Hạo Thần sắc bén mà đỏ như máu.

“Phanh!”

Xích Huyết Chưởng cường đại lao đến một trong hai ông chú người sắt! 

Không đợi người nọ phản ứng, trong mắt hắn ánh lên tia lạnh lẽo, chân khẽ động, nơi hắn đứng vừa rồi chỉ còn lại tàn ảnh, mà hắn đã sớm chạy đến chỗ một ông chú người sắt khác!

Còn chưa chờ hắn chạy đến nơi, Xích Huyết Chưởng của hắn đột nhiên phóng to hơn, một cổ hơi thở tàn bạo đột nhiên bắn về phía ông chú người sắt phía bên này.

Dưới tính toán của Lạc Thần Hạo, với Xích Huyết Chưởng này của hắn, hai ông chú người sắt này nhất định sẽ phải ngã xuống đất! 

Nhưng ngoài dự kiến của Lạc Hạo Thần, Xích Huyết Chưởng thứ nhất tuy rằng đánh trúng ông chú người sắt thứ nhất, nhưng thân hình của ông chú chỉ hơi chao đảo, sau đó lại đứng vững, giống như chưa hề bị bất cứ tổn thương nào.

Xích Huyết Chưởng bay đến chỗ ông chú người sắt thứ hai, tình thế lại càng quỷ dị.

Đừng thấy thân hình của ông chú này to như núi mà nghĩ hắn chậm, tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả Lạc Hạo Thần. Hắn chỉ nghiêng người một cái liền có thể né được Xích Huyết Chưởng. 

Ông chú người sắt thứ nhất nổi giận, bước nhanh đến đối chiến với Lạc Hạo Thần.

Tốc độ của ông chú người sắt này rất nhanh, mà lại lặng yên không một tiếng động bước đến sau lưng Lạc Hạo Thần.

Cũng không biết hắn đã làm như thế nào, chỉ thấy tay hắn vừa động, Lạc Hạo Thần liền bị xách lên như xách một con gà. 

Ông chú người sắt đối với nữ tử như Lạc Điệp Y còn không có chút thương tiếc nào, huống chi là nam tử như Lạc Hạo Thần.

Chỉ thấy hắn bước nhanh đến, đôi tay đem Lạc Hạo Thần giơ lên cao quá đỉnh đầu.

Khi Lạc Hạo Thần phát hiện tình cảnh của hắn lúc này thì đã quá muộn. 

“Không!” Lạc Hạo Thần có một loại dự cảm bất thường.

Một bóng ma tử vong nhanh chóng bao trùm lấy hắn, sợ hãi, bất an, thấp thỏm... Vô số cảm xúc nổ tung trong đầu của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.