Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 541: Chia của (4)



Nam Cung Lưu Vân nắm tay Tô Lạc nghênh ngang đi ra ngoài.

Vừa rồi hắn như từ trên trời giáng xuống giúp nàng giải vây phân trái phải, Tô Lạc ngầm đồng ý với hành động thân mật của hắn.

Rốt cuộc nàng cũng chấp nhận điều kiện bồi dưỡng tình cảm trong ba tháng, chờ ba tháng sau xem kết quả, không được thì bỏ, hiện tại không cần câu nệ.

“Đây là muốn đi đâu nhỉ?” Nhìn Long Lân Mã quy củ ngừng ở cổng lớn Tô phủ, Tô Lạc hơi tò mò hỏi.

“Chia của.” Nam Cung Lưu Vân sủng nịch mà đẩy cái mũi hồng bé nhỏ của Tô Lạc, mặt mày mỉm cười mà nhìn nàng.

“Chia của?” Tô Lạc hơi suy tư liền bừng tỉnh đại ngộ: “Bắc Thần đã chiến thắng mà trở lại ư?”

“Miễn cưỡng có thể nói như vậy, đi, đến nơi sẽ biết.” Nam Cung Lưu Vân nói ba phải cái nào cũng được.

Tô Lạc nghe ý tứ hắn, có vẻ như sự việc cũng không đơn giản như vậy. Còn có thể có chuyện gì làm Tấn Vương điện hạ thấy không vui? Tô Lạc càng nghĩ càng tò mò.

Long Lân Mã tốc độ rất nhanh, rẽ trái rẽ phải, cuối cùng dừng lại ở trước của một khuôn viên.

Nam Cung Lưu Vân đem dây cương ném cho hạ nhân, nắm tay Tô Lạc bước vào bên trong.

Không cần phân phó, hạ nhân sẽ tự biết hầu hạ thỏa đáng Long Lân Mã, không dám có một tia chậm trễ.

Khuôn viên rất lớn, núi giả hoa tiêu, đình đài lầu các, đình viện đan xen rất có phẩm vị, phiến đá xanh trang trí trên đường lớn, đường mòn đá cuội rải đầy hai bên, toàn bộ vườn có một loại cảm giác cổ kính xinh đẹp.

Thấy Tô Lạc rất có hứng thú mà đánh giá cảnh vật khắp nơi, đôi mắt Nam Cung Lưu Vân mang theo một tia nhu hòa: “Thích khuôn viên này?”

“Tất nhiên.” Tô Lạc gật gật đầu. Ở lại Tô phủ quả thật vô cùng áp lực, kỳ thật nàng còn nghĩ tới việc sớm dọn đi, thoát ly khỏi cái Tô phủ đầy chướng khí kia.

Tô Lạc vừa đi một bên vừa nói thầm: “Nếu có khuôn viên nào giống như cái này thì để ý giúp ta, Tô phủ thật sự là chướng khí giăng đầy.”

Nam Cung Lưu Vân vốn thông minh, chỉ một câu liền nghe ra ý tứ khác.

“Đây là nhà của Bắc Thần, nhìn cũng tạm được mà thôi, Bổn vương ở Nam Sơn có một khuôn viên, khá hơn nơi này nhiều, ngày mai đi xem thử?” Trai đơn gái chiếc, du sơn ngoạn thủy, đây chính là cách tốt nhất để bồi dưỡng tình cảm.

Ở nơi cô đảo núi hoang, tình cảm của mình và Lạc nha đầu có thể ngày càng tăng lên không nhỉ? Có những thứ chỉ có thể thấu hiểu, cảm nhận mà không thể nào diễn đạt được bằng lời.

Tô Lạc nào có thể ngờ được về suy nghĩ này của Nam Cung Lưu Vân, cũng gật đầu: “Cái đó cũng được.”

Nam Cung Lưu Vân đắc ý nhướng mày, nắm tay Tô Lạc tiến vào bên trong.

Nam Cung Lưu Vân vừa đi vừa nói tình hình thực tế cho Tô Lạc

Thì ra ngày đó Bắc Thần Ảnh xác thật mang theo một đám thủ hạ vây lại tấn công Đông Hải giao long, chỉ là vận khí không tốt.

Sau đó hắn lại đem theo trợ thủ đắc lực nhất, quyết tâm tấn công diệt trừ Đông Hải giao long, nhưng lại xảy ra chuyện khác.

Không phải ai khác, mà lại là Dao Trì Lý gia phái người đi tìm Lý Ngạo Thiên, không biết vì sao mà tới được chỗ Đông Hải giao long, vì thế cũng gia nhập sống mái với nhau.

Kể từ đó, thành quả thắng lợi liền phải bị chia sẻ, Bắc Thần Ảnh quả thật không cam lòng.

Nếu là nhà khác thì còn có thể, này lại là Dao Trì Lý gia, đi đầu là tên Lý gia Đại công tử Lý Ngạo Khung kia.

Lý Ngạo Khung, nhân vật đứng đầu Lý gia đời thứ ba, làm người ngạo mạn lạnh nhạt, tự cho mình rất cao, cùng Bắc Thần Ảnh bọn họ xưa nay vốn không vừa mắt nhau, như vậy Bắc Thần Ảnh trong lòng liền càng cảm thấy nghẹn khuất vô cùng.

Phía trước là đại sảnh, Nam Cung Lưu Vân nắm ttay Tô Lạc chậm rãi mà đi vào, mới vừa bước vào một bước đã trở thành tiêu điểm.

Hai bên bàn dài, phân biệt có hai phe phái.

Bắc Thần phái và Dao Trì phái.

Bắc Thần Ảnh nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân, tức khắc ánh mắt sáng lên, khi nhìn đến Tô Lạc, hai mắt hắn quả thật như hai cái bóng đèn pha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.