Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 720: Dung vân bất công (7)



Mặt Lý Nghiêu Tường tái mét: “Viên tinh thạch trong bụng tiểu Long kia chính là chứng cứ!”

Lý Nghiêu Tường ôm quyền hướng đến Dung Vân đại sư: “Đại sư, ta có biện pháp mổ bụng tiểu Long lấy tinh thạch ra, thỉnh đại sư chấp thuận.”

Trong mắt Tô Lạc mang ý cười châm chọc nồng đậm, liếc mắt nhìn Lý Nghiêu Tường một cái. 

Dám thỉnh cầu Dung Vân đại sư cho hắn động thủ với Tiểu Thần Long? Đầu óc của Dao Trì Lý gia nhị cung chủ chắc là bị lừa đá mất rồi!

Quả nhiên, Dung Vân đại sư luôn luôn lãnh đạm trong nháy mắt trầm xuống, ông hừ lạnh một tiếng: “Muốn mổ bụng rồng nhỏ sao? Trừ phi ngươi để bổn dược sư mổ bụng ngươi trước.”

“A!” Mọi người hít vào một hơi, tức khắc nhìn nhau. 

Mọi người đồng thời dùng ánh mắt thương hại nhìn Lý Nghiêu Tường.

Tên ngốc này, Dung Vân đại sư rõ ràng là sủng ái chú rồng nhỏ kia, ngươi còn ở đây la lối cái gì? Còn không phải là tự mình tìm ngược sao?

Lý Nghiêu Tường thấy được sự đối đãi khác biệt giữa hắn và rồng nhỏ của Dung Vân đại sư, hắn tức giận vô cùng, sắc mặt âm lãnh bất định, hai bàn tay nắm chặt. 

“Đại sư, như vậy không công bằng!” Lý Ngạo Khung nhìn thấy Nhị thúc nhà mình chịu thiệt thòi, hắn không phục mà đứng ra.

Ánh mắt Dung Vân đại sư nhíu lại, ông còn chưa nói chuyện, Lãnh dược sư liền không khách khí mà trừng mắt: “Ngươi ở đây thu nhận đồ đệ hay là sư phụ của ta thu nhận đồ đệ? Làm gì đến lượt ngươi xen vào? Tránh qua một bên đi!”

Lời này quả thật không chút lưu tình. 

Nhưng quả thật rất có lý.

Dung Vân đại sư ở đây thu nhận đồ đề, ông ấy muốn thu nhận ai thì thu nhận người đó, muốn đưa ra quy định gì thì đó chính là quy định, người ở đâu ra mà lắm lời vô nghĩa như vậy?

Dung Vân đại sư hơi gật đầu: “Cảm thấy không công bằng, có thể lựa chọn rời khỏi.” 

Lời này vừa nói ra, đám người Dao Trì Lý gia nhìn nhau, tập thể đều im lặng.

Bọn họ nỗ lực đã nhiều năm, chính là vì để Dung Vân đại sư thu nhận Lý Dao Dao làm đồ đệ, mắt thấy mình gần như đạt được kết quả, sao có thể tự động từ bỏ?

Sắc mặt của Lý Dao Dao lúc này cũng rất khó coi. 

Tuy rằng nàng ta cố gắng duy trì thần sắc dịu dàng hào phóng, nhưng trong lòng vô cùng tức giận, máu nóng cũng sắp tràn lên tới mặt.

Cho nên hiện tại nhìn nàng ta đang cười đến cứng đờ cả mặt, tựa như tượng đá vậy.

Lý Dao Dao cắn chặt răng, nặn ra một nụ cười cứng đơ: “Đại sư nói vậy đương nhiên là đúng, vậy ta chúc mừng Tô cô nương đã qua cửa thứ nhất.” 

Tô Lạc thong thả ung dung đáp lễ, ánh mắt ẩn chứa ý cười mỉa mai: “Lý cô nương không phải cũng đã qua cửa sao? Cùng vui, cùng vui.”

Lý cô nương?

Được người khác khen tặng chức danh Dao Trì tiên tử đã lâu, đột nhiên hiện tại nghe Tô Lạc gọi một tiếng Lý cô nương, cảm thấy thật quê mùa. 

Trong lòng Lý Dao Dao càng thêm chán ghét Tô Lạc, chỉ là trên mặt vẫn ôn hoà cười nhạt.

Dung Vân đại sư vẫy tay, Tiểu Thần Long liền thuần thục mà nhảy vào lòng ông.

Dung Vân đại sư thong thả ung dung treo túi gấm kia lên cổ Tiểu Thần Long, nhẹ giọng nói: “Cầm đi chơi đi.” 

Dung Vân đại sư sủng ái Tiểu Thần Long đến mức người xem đều đã chết lặng, cho nên, cũng không còn phản ứng mạnh như trước nữa.

Dung Vân đại sư liếc mắt ra hiệu cho Lãnh dược sư, sau đó hơi hơi gật đầu.

Trong lòng Lãnh dược sư hiểu rõ, liền lớn giọng tuyên bố: “Cửa thứ nhất, Lý Dao Dao giao đủ bảy viên tinh thạch đủ bảy màu. Tô Lạc giao đủ bảy viên tinh thạch đủ bảy màu. Cho nên cả hai hoà nhau.” 

Kết quả như vậy, nếu là của một ngày trước thì kết quả đó đáng kinh ngạc đến mức nào?

Ngay cả Dao Trì Lý gia chắc có lẽ cũng không thể dự đoán được sự tình cuối cùng lại kịch tính như vậy.

“Mười ngày sau, cửa thứ hai.” Dung Vân đại sư đứng thẳng lên, quần áo to rộng vuông góc với mặt đất, vẻ mặt duy ngã độc tôn khiến người khác không thể chen vào. 

Mọi người cung tiênc Dung Vân đại sư rời đi.

Lý Dao Dao nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn bước nhanh đuổi theo, đi sát phía sau Dung Vân đại sư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.