Mà bây giờ, Lý Dao Dao lại ném cho nàng một viên Linh Đạn Cầu!
Mãi đến lúc này, Tô Lạc mới biết, Linh Đạn Cầu có uy lực đến nhường nào!
Lực đẩy trong không khí như cuốn sạch mọi thứ mà ùn ùn kéo tới.
Sức mạnh mạnh mẽ như muốn thôn tính cả bầu trời đột nhiên nổ tung tan thành mây khói.
Tô Lạc bị lực đẩy dội vào, cả người bị ném lên cao, rồi nặng nề rơi xuống.
Một dòng máu tươi chảy ào ra từ trong miệng nàng.
Thế mà, đây mới chỉ là bắt đầu.
Ngọn lửa điên cuồng bao phủ lấy Tô Lạc.
Cả người Tô Lạc bị kẹt trong ngọn lửa hừng hực, bốn phía đều là biển lửa vô biên vô tận, mà nàng thì không có đường nào để trốn thoát!
Lại nói đến Lý Dao Dao.
Nàng tính toán chuẩn xác, sau khi cơ thể nhảy ra mới ném Linh Đạn Cầu về phía Tô Lạc.
Lúc đó, cho dù Linh Đạn Cầu có nổ tung, nhưng với tốc độ của bản thân, nàng cũng sẽ không bị ảnh hưởng đến.
Nàng tính toán rất đúng, sau khi chạy được hơn trăm mét, Linh Đạn Cầu ầm ầm nổ tung.
Gian phòng nho nhỏ đó đã bị đóng chặt lại, Tô Lạc còn có thể sống sao? Đừng có mơ!
Khóe miệng Lý Dao Dao nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng mà khát máu, tốc độ dưới chân nhanh hơn.
Nếu như Tô Lạc đã chết rồi, vậy thì nàng không còn cần phải ở lại chỗ này nữa.
Cho nên, Lý Dao Dao quyết định rời khỏi động ma quỷ.
Dù sao vào lúc này, trong tay nàng cũng đã có ba viên Hỏa Nguyên Thạch rồi. Nếu như đối thủ cạnh tranh đã chết, vậy thì với ba viên này cũng đủ để thắng rồi.
Lúc này, tâm tình của Lý Dao Dao thật sự rất sung sướng, có thể nói là cảm giác thoải mái vui vẻ trước giờ chưa từng có.
Lại nói đến Tô Lạc đang bị kẹt trong biển lửa.
Nàng thật sự sẽ chết như vậy sao?
Rất rõ ràng, Tô Lạc cầm tinh con mèo, chí ít cũng có chín cái mạng.
Đúng lúc Tô Lạc đang bị ngỏn lửa vô tận bao quanh đốt cháy tới chết, nàng đột nhiên nhớ tới hòn đá kì lạ kia.
Linh thạch kì lạ từng cứu nàng một mạng ở Hỏa Diễm Động trước đây.
Tô Lạc mạnh mẽ lấy viên linh thạch ra.
Chỉ trong nháy mắt, xung quanh linh thạch phát ra ánh sáng óng ánh, cũng không biết nó đã làm như thế nào.
Đúng lúc Tô Lạc sắp nghẹt thở đến nơi, linh thạch quả quyết hấp thu hầu như không còn chút nào ngọn lửa đang nổ mạnh kia!
Có điều cho dù linh thạch đã kịp thời hấp thu ngọn lửa mạnh mẽ đó, nhưng nó cũng không thể ngăn cản căn phòng lung lay sắp sập xuống.
Lúc này, do bị nổ tung, vô số mảnh đá từ trên đỉnh đầu tới tấp rơi xuống.
Tô Lạc đứng dậy muốn chạy trốn, nhưng lại nhận ra chỗ nào cũng là tường, không hề có lối ra.
Đúng lúc này, một khối nham thạch khổng lồ bay về chính diện mặt nàng.
Tô Lạc còn chưa kịp phản ứng, Tiểu Thần Long đã dùng tay đẩy nó ra.
Đá rơi liên tục không dừng, mãi một lúc mới chịu dừng lại.
Lúc này, bốn phía yên tĩnh.
Tô Lạc bị lực đẩy không khí cuốn đến góc tường lúc này mới chậm rãi bò dậy, quệt vệt máu nơi khóe miệng, khập khiễng bước từng bước về phía viên linh thạch.
Nàng ngồi xổm xuống định nhặt linh thạch lên, nhưng còn chưa chạm vào linh thạch, nàng đã rụt tay lại theo phản xạ có điều kiện.
Bởi vì nàng phát hiện ra, linh thạch lúc này nóng vô cùng.
Rất dễ nhận thấy, ngọn lửa cháy do Linh Đạn Cầu nổ tung lần này rất dữ dội, đến nỗi sau khi linh thạch hấp thu nó vào, từ màu sắc trong suốt như bạch ngọc, lúc này lại được bao phủ bởi màu lửa đỏ.
Đừng nói đến tay nàng, đến cả mặt đất nơi tinh thạch nằm đè lên, cũng bị thiêu đốt đến nỗi gần như bị hòa tan.
Tô Lạc lẳng lặng ngồi trước mặt viên linh thạch, trong mắt hiện lên sự phức tạp.
Nếu như không phải vào thời điểm quan trọng có viên linh thạch này bảo vệ tính mạng, chỉ sợ rằng cái mạng này của nàng đã mất rồi.
Lý Dao Dao vốn biết rõ có Tiểu Thần Long ở bên cạnh mình, nhưng vẫn dám động thủ trước, chính là vì viên Linh Đạn Cầu đó.
Viên Linh Đạn Cầu này có thực lực ít nhất cũng phải cấp chín, nếu như không có linh thạch, chắc chắn nàng không thể trốn thoát được.
Có điều, vận khí của Lý Dao Dao đúng là xui xẻo! Thật sự quá xui xẻo!