Hứa Mỹ Lam bị ánh mắt thăm dò của Trương Hùng nhìn chằm chằm, ánh mắt cô khẽ động, cô cũng biết mình bại lộ ra quá nhiều, có thể sẽ khiến anh nghi ngờ.
Cô mở miệng nhưng chỉ phun ra ba chữ “Em không sao.” Chẳng lẽ kêu cô nói với anh: “Này, em mượn xác của vợ anh để sống lại, chiêu thức vừa rồi em dùng chỉ là một chiêu nhỏ thôi. Nếu anh muốn xem, em sẽ làm lại cho anh xem, em còn biết đánh tán, Taekwondo nữa.”
Nói giỡn, cô mà nói vậy chắc chắn anh sẽ coi cô là kẻ điên!
Cô không muốn nói dối Trương Hùng, càng không muốn luôn yếu đuối trước mặt anh, hiện tại sức khỏe của cô đã dần tốt lên, sau này nhất định cô sẽ làm nhiều chuyện điên rồ hơn chuyện ngày hôm nay.
Nếu tất cả mọi chuyện đều là dối trá, thì cô coi Trương Hùng thành cái gì!
Trương Hùng hít một hơi thật sâu, đè nén câu hỏi sắp đến bên môi, mỗi người đều có bí mật nhỏ của riêng mình, nếu vợ anh không nói, anh sẽ không hỏi, vợ anh có bản lĩnh tự bảo vệ mình, anh vui mừng còn không kịp.Chỉ cần cô không rời xa anh, cái gì anh cũng không quan tâm.
Hứa Mỹ Lam không biết tình cảm của Trương Hùng dành cho cô sâu nặng hơn cô nghĩ, trong lòng cô còn đang suy nghĩ nên ứng phó thế nào với câu hỏi tiếp theo của Trương Hùng.
Cũng may Trương Hùng không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, điều này khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm và đồng thời có chút thất vọng.
Một mình giữ bí mật lớn như này thật sự rất mệt mỏi, ngay cả bản thân cô cũng không có câu trả lời, nếu Trương Hùng thật sự hỏi, cô có thể hay không xúc động mà đem chuyện cô xuyên qua ra nói hết.
“Còn một lúc nữa mới tới giờ làm việc, anh có muốn nghỉ ngơi một chút không, anh nghỉ ngơi một chút đi." Hứa Mỹ Lam thấy xung quanh rất nhiều thôn dân đều đang nhắm mắt ngủ gật, như vậy chắc chắn là rất mệt mỏi, cô lo lắng anh sẽ không chịu nổi. Hiểu được ánh mắt của cô, Trương Hùng không khỏi cười ra tiếng, cô gái nhỏ hẳn là không biết những người kia đâu phải đang ngủ gật, chẳng qua là bị hai người bọn họ dọa sợ, vì vừa rồi đã ra tay dạy dỗ vợ chồng Trương Võ một bài học.
Bởi vì còn phải đi làm, lại sợ bọn họ gây sự, nên mới giả vờ như không nhìn thấy gì.
Đối với những người đó, Trương Hùng không có bất kỳ suy nghĩ nào trong đầu.
Những người này đã quen xem náo nhiệt rồi, nhưng đại bộ phận người đều không có ý xấu, về phần sẽ có một số người có ý xấu, không có trêu chọc đến trên đầu anh, Trương Hùng cũng không muốn tìm họ gây phiền phức.
“Anh không sao, thể lực của người đàn ông của em rất tốt, làm công việc này đối với anh rất dễ dàng.” Trương Hùng đột nhiên ghé vào lỗ tai Hứa Mỹ Lam, lời nói có chút ái muội.
“Hừ! Ai hỏi thể lực của anh, huống chi thể lực của anh có tốt hay không, cũng không liên quan đến em!"
Hơi thở ấm áp sát bên người, vành tai nhỏ nhắn của Hứa Mỹ Lam nhuốm một màu hồng. Trên khuôn mặt trắng bệch hơi ngả vàng có thêm một chút huyết sắc, càng làm cho khuôn mặt thanh tú của cô trở nên sáng sủa hơn.
Trương Hùng sửng sốt một chút, ngay cả trái tim cũng không khống chế được, "Thình thịch, thình thịch, đập nhanh hai nhịp." Tại sao anh lại cảm thấy vợ mình càng ngày càng trở nên xinh đẹp!
Ngoại hình hiện tại của Hứa Mỹ Lam kém xa so với kiếp trước, do bị suy dinh dưỡng lâu ngày nên da dẻ sần sùi ám vàng, môi nứt nẻ bong tróc, tóc khô như rơm, mặc dù tổng thể các đường nét trên khuôn mặt đều rất xuất sắc, nhưng ngoại hình không được chăm sóc tốt, cho dù rất xinh đẹp cũng chỉ còn lại có bốn phần!
Cũng may trải qua hai ngày điều dưỡng, thân thể Hứa Mỹ Lam đã khôi phục lại, dung mạo cũng có chút thay đổi, thân thể gầy gò đã có chút da thịt, thân thể cũng đang thay đổi qua từng ngày, cho nên Trương Hùng mới có ảo giác này.