Tà Y Độc Phi

Chương 121: Điên cuồng giết chóc!



Liễu Phi Tiếu nghe được lời nói vô cùng nghiêm túc của Tập Diệt Nguyệt, bề ngoài thì tỏ vẻ lạnh nhạt, bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại hận không thể cho mình một cái tát! Hắn đây quả thực chính là tự lấy đá đập chân của mình mà!

Cho nên, Phi Tiếu thiếu niên mang theo vẻ mặt >.

Nhất thời Tập Diệt Nguyệt mở to hai mắt, sau đó lắc đầu thật mạnh, nắm chặt tay, “Không được, tuyệt đối không được để cho đội trưởng thành thân vào lúc này! Ta sẽ không theo kịp!”

“Cái này đúng rồi, ngoan.” Liễu Phi Tiếu cảm thấy mỹ mãn, vỗ vỗ đỉnh đầu Diệt Nguyệt, khóe môi tươi cười lộ ra vẻ vô cùng đắc ý.

Từ đầu đến cuối chứng kiến một màn của hai người này là ba người Khúc Thừa Trạch, Tư Mạt Tiêu và La Lị, dạ dày co giật tới mức chịu không nổi mới tùy tiện chào hỏi vài câu liền phi thân bước đi !

Bọn họ cũng không thể nói là hai tên này khi gặp phải tình yêu liền biến thành ngu ngốc!

Liễu Phi Tiếu nháy nháy mắt, nhìn bóng dáng ba người Khúc Thừa Trạch, đột nhiên liền lộ ra nụ cười nham hiểm, xem ra hắn cần phải làm một số thứ để cho vài tên này tu luyện tử tế.

Lúc này, Dạ Nhiễm và Tạp Tạp đang ở trong phòng, nhìn tư liệu trong nhẫn trữ vật — ngẩn người.

Dạ Nhiễm nhìn tư liệu luyện chế phá đan trước mặt, suy nghĩ, nhìn Tạp Tạp chớp chớp mắt: “Làm sao bây giờ?”

(*phá đan: thuốc nổ)

Tạp Tạp cũng là bất lực! Lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn liền lộ ra vẻ khổ sở : “Nhiễm Nhiễm, với bấy nhiêu tư liệu, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế năm trăm viên phá đan, nhưng hiện giờ chúng ta đang đối mặt là một thành trì toàn quái vật!”

Năm trăm viên phá đan, thậm chí giết không hết được cả một thành trì này .

Nên làm cái gì bây giờ?

Dạ Nhiễm và Tạp Tạp ở trong phòng, buồn rầu.

Dạ Nhiễm vỗ đầu của mình, âm thầm hối hận tại sao mình không có chuẩn bị tư liệu nhiều hơn một chút.

Nhìn Dạ Nhiễm, Tạp Tạp không nói gì, bây giờ trong toàn bộ thành trì chứa đầy những quái vật có thực lực mạnh mẽ, nếu như không có phá đan, bọn họ muốn đem toàn bộ Tuyết Quốc rời đi thật sự là rất khó khăn.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến vài tiếng tiếng đập cửa.

Tạp Tạp từ trên giường nhảy xuống, mở cửa phòng, sau khi nhìn người đến phía ngoài cửa, mày nhỏ nhăn lại, nhướng mày nói: “Linh Ngọc Nhi, ngươi đến có chuyện gì?”

Đối với Linh Ngọc Nhi, Tạp Tạp chính là chán ghét, Tạp Tạp nhận định, Quân Mặc Hoàng đã là người thuộc về Dạ Nhiễm, nếu là người của Nhiễm Nhiễm, vậy ai cũng đừng hòng tính toán để được lợi.

Dĩ nhiên, quan trọng là bởi vì người thiếu nữ này nhìn Dạ Nhiễm không chút che dấu vẻ ghen tị nào.

Nghe được Linh Ngọc Nhi đến, Dạ Nhiễm đứng lên, đi ra cửa, cánh tay kéo Tạp Tạp, giương mắt nhìn về phía Linh Ngọc Nhi đang đứng ngoài cửa, liền nói: “Mời vào.”

Cho dù như thế nào, lúc trước ở trên chiến trường Linh Ngọc Nhi đã giúp nàng.

Linh Ngọc Nhi cũng không có khách khí, thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng, tiêu sái bước vào phòng, sau khi Dạ Nhiễm và Tạp Tạp ngồi xuống, liền ngồi ở phía đối diện Dạ Nhiễm.

“Ta thích Quân Mặc Hoàng, không, phải nói ta yêu hắn.” Linh Ngọc Nhi không có chút nào ngượng ngùng, trực tiếp sảng khoái nói ra với Dạ Nhiễm .

Dạ Nhiễm nhẹ nhàng giương môi lên cười nhìn Linh Ngọc Nhi, vẫn chưa lên tiếng, đợi nàng ta nói tiếp.

“Ta thích hắn mười năm, vì hắn rời nhà khổ luyện mười năm. Thiệt tình mà nói, Dạ Nhiễm, ta ghen tị với ngươi, hận ngươi, hận không thể giết ngươi.” Linh Ngọc Nhi nhìn Dạ Nhiễm, đáy mắt có tia điên cuồng, còn có chút chua sót.

Tạp Tạp nghe nói như thế đã không còn bình tĩnh, đôi mắt đen lóe ra một tia huyết tinh hồng quang: “Nếu đã như vậy, lúc trước ngươi hà cớ gì phải cứu Nhiễm Nhiễm? Linh Ngọc Nhi, bổn đại gia chán ghét ngươi, bổn đại gia cũng muốn trực tiếp giết ngươi.”

Tạp Tạp chán ghét việc Dạ Nhiễm lưu lại địch nhân, thiếu nữ trước mắt này thấy thế nào cũng không phải một người dễ đối phó.

“Ta cứu ngươi, chính là không thể để ngươi chết ở trong này!” Linh Ngọc Nhi nở nụ cười lạnh như băng, là tươi cười cùng chua sót, có lẽ chỉ có nàng ta hiểu được, “Nếu ngươi chết ở trong này, mà ta lại trùng hợp ở bên cạnh ngươi nhưng lại không cứu, mọi người trong Học viện Quân sự sẽ bài xích ta, Cẩn Vương gia sẽ trực tiếp giết ta, cho nên, như thế nào ta lại để người chết ở trong này?”

“Ha ha ha……” Nghe vậy, đầu tiên Tạp Tạp là nhịn không được cười lên ha ha , ánh mắt nhìn về phía Linh Ngọc Nhi tràn đầy châm chọc cùng khinh thường, “Linh Ngọc Nhi, ngươi không khỏi quá coi thường Nhiễm Nhiễm của bổn đại gia ! Chết? Chỉ bằng những tên nhỏ bé ở bên ngoài kia mà cũng muốn lấy mạng của Nhiễm Nhiễm?”

Dạ Nhiễm đưa tay vỗ vỗ đầu Tạp Tạp, ý bảo tiểu gia hỏa này không cần nói toạc ra như thế.

“Cho dù như thế nào, cũng cảm ơn ngươi.” Dạ Nhiễm đảo mắt nhìn Linh Ngọc Nhi, bất luận Linh Ngọc Nhi vì sao mà giúp nàng, không thể phủ nhận chuyện này.

Linh Ngọc Nhi kinh ngạc, nàng nói nhiều như vậy, thế nhưng Dạ Nhiễm không có tức giận chút nào?

“Ngươi chẳng lẽ không hiểu? Ta rất có thể sẽ từ trên tay của ngươi mà cướp đi Cẩn Vương gia.” Linh Ngọc Nhi không rõ, nếu Dạ Nhiễm thật lòng yêu Cẩn Vương gia, vì cái gì đối mặt với một tình địch như nàng lại lạnh nhạt như thế?

Khóe miệng Dạ Nhiễm co giật một chút, thiếu nữ này có phải là quá mức tự tin không!

“Nếu như có thể bị cướp đi? Kia vẫn là Quân Mặc Hoàng sao?” Dạ Nhiễm lạnh nhạt nhún nhún vai, đối với sự tín nhiệm Mặc Hoàng căn bản là không có khả năng thay đổi.

“Ha ha.” Linh Ngọc Nhi bỗng nhiên ha ha nở nụ cười, thế nhưng nước mắt giấu ở đáy mắt, lại dễ dàng đánh vỡ phòng tuyến, một giọt đã chảy xuống.

Linh Ngọc Nhi lau đi nước mắt trên mặt, từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái nhẫn nhỏ ném cho Dạ Nhiễm, chợt xoay người đi hướng ngoài cửa, bóng dáng tiêu sái mà lạnh lùng.

“Cám ơn!” Dạ Nhiễm đứng lên, đối với bóng dáng Linh Ngọc Nhi, hô một tiếng.

Bóng người Linh Ngọc Nhi thoáng chốc dừng lại, đưa lưng về phía Dạ Nhiễm phất phất tay.

Cho đến khi bóng người Linh Ngọc Nhi biến mất, Dạ Nhiễm mới cầm nhẫn nhỏ mà Linh Ngọc Nhi mới vừa ném cho nàng, lại phát hiện chính là một nhẫn trữ vật, ánh mắt phức tạp.

Trong nhẫn trữ vật kia chứa đầy một số lượng lớn tư liệu, mà những vật liệu này, đúng là những thứ mà nàng cần nhất lúc này để luyện chế phá đan.

Nàng ta chỉ dùng qua phá đan một lần, liền thông qua mùi và hiệu quả để nhận ra những vật liệu chế tạo, không thể không nói, ở phương diện luyện đan tài nghệ Linh Ngọc Nhi nhất định là không thấp.

“Tình yêu không phân biệt đúng sai” Sau một lúc lâu, một tiếng than nhẹ phát ra từ miệng Dạ Nhiễm .

Tạp Tạp cũng mang theo ánh mắt phức tạp, Linh Ngọc Nhi đối Dạ Nhiễm chính là ghen tị cùng hận ý, nó nhìn thấy rõ ràng, nhưng lại……

Tạp Tạp vuốt vuốt mái tóc dài màu tử ngân của mình, dậm chân một cái, thật sự là một nhân vật khó đối phó!

Một lần trợ giúp, một lần đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nắm giữ được tâm tính mềm lòng thiện lương của Nhiễm Nhiễm, cho nên Nhiễm Nhiễm đối với nàng không thể sinh ra sát ý, một cô gái như thế, Tạp Tạp thật là nhức đầu!

Thật muốn trực tiếp giúp Nhiễm Nhiễm, một nhát liền giết chết người thiếu nữ này thì tốt biết bao!

Chính là, nó không thể! Ai nha ai nha, phiền muốn chết!

“Tốt lắm, không cần nghĩ nhiều.” Dạ Nhiễm vỗ vỗ đầu Tạp Tạp, “Trước tiên phải luyện chế phá đan, có vật liệu của Linh Ngọc Nhi, cũng đủ luyện chế ra một ngàn viên phá đan.”

Bây giờ nhiệm vụ cấp bách nhất chính là luyện chế phá đan, sau đó tiêu diệt đám quái vật ngoài kia, khiến cho cuộc diễn tập kết thúc viên mãn.

Tạp Tạp chỉ có thể gật đầu, Nhiễm Nhiễm cũng không phải là người có thể cho phép người khác khi dễ mình, hi vọng về sau Linh Ngọc Nhi không cần làm ra việc gì ngớ ngẩn.

Nhưng mà –

Ngay lúc Dạ Nhiễm và Tạp Tạp chuẩn bị bắt đầu luyện chế đan dược, hai ánh mắt bỗng nhiên cùng lúc sắc bén!

Dạ Nhiễm phi thân một cước đá văng cửa sổ, lại không phát hiện ra cái gì, cái gì cũng đều không có.

“Không đúng, vừa rồi khẳng định là có gì đó! Là quái vật kia!” Tạp Tạp thần sắc ngưng trọng, khẳng định nói, hơi thở vừa mới xuất hiện kia có một chút máu tanh cùng đe dọa, nó và Nhiễm Nhiễm đều cảm giác được!

Dạ Nhiễm phi thân ra khỏi phòng, vận nội lực, thanh âm không lớn không nhỏ, nhưng lại rơi rõ ràng vào trong tai mỗi một học viên: “Buổi tối không được phép ngủ, vận công tu luyện, thời khắc đều đề cao cảnh giác! Có gì tình huống lập tức báo động!”

Việc càng ngày càng phát triển theo hướng nguy hiểm, nói như vậy thì Tuyết Phương viện có kết giới thế nhưng lại không an toàn, như vậy bọn họ phải đề cao cảnh giác.

Nghe được lời nói của Dạ Nhiễm, trước tiên tất cả mọi người từ trên giường nhảy xuống, xác định bốn phía một phen đều không có gì bất thường, mới yên tâm ngồi xuống, cũng không dám có một chút thả lỏng.

Thực tế, bọn họ cũng không có một người nào dám ngủ, một màn diễn ra lúc ban ngày đều hiện rõ mồn một trong đầu mỗi người, bị một đám quái vật vây quanh, mặc dù có phá đan của Dạ Nhiễm, nhưng không có một người nào dám lên giường đi ngủ.

Dạ Nhiễm ôm Tạp Tạp, vòng quanh toàn bộ Tuyết Phương viện, vẫn không phát hiện nguy hiểm gì, nhưng là bởi vì không có phát hiện gì, ánh mắt Dạ Nhiễm và Tạp Tạp lại ngưng trọng.

Mới vừa rồi hơi thở máu tanh rõ ràng là xuất hiện ở ngoài cửa sổ phòng nàng và Tạp Tạp, không phát hiện ra chính là một mối nguy hiểm khó lường.

“Nhiễm Nhiễm, trước tiên về phòng đã.” Đôi mắt Tạp Tạp nhìn chung quanh Tuyết Phương viện, hồi lâu sau mới lên tiếng.

Nếu bọn họ không phát hiện được, bây giờ việc có thể làm lúc này cũng chỉ có thể đề cao cảnh giác.

Dạ Nhiễm gật gật đầu, giờ phút này, chỉ có về phòng trước, bây giờ đi xung quanh cũng không phải biện pháp tốt.

Trở lại phòng, Dạ Nhiễm và Tạp Tạp cùng lúc dừng lại, ánh mắt khiếp sợ!

Một chưởng ấn hình bàn tay màu huyết tinh mạnh mẽ in lên trên tường!

Chỉ là một dấu bàn tay, nội lực của Dạ Nhiễm nháy mắt tăng lên tới cực hạn, tùy lúc có thể bộc phát ra! Đối với nguy hiểm đây chỉ phản ứng tự nhiên của thân thể.

Chỉ một cái dấu bàn tay, khiến cho Dạ Nhiễm cảm giác được một tia kinh hãi đảm chiến, mộng cấp!

Dấu bàn tay này, ít nhất là xuất phát từ tay của một mộng cấp quái vật!

Đây là một cảnh cáo, đồng thời cũng là một uy hiếp!

“Nhiễm Nhiễm, rất cường đại.” Tạp Tạp đứng ở tại chỗ, nó chỉ có thể nói chủ nhân của dấu tay này, rất cường đại, thật sự rất cường đại.

Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, nàng và Tạp Tạp hai người đều không phát hiện được quái vật lưu lại chưởng ấn này, có thể nghĩ……

Dạ Nhiễm nhíu mày, đáy mắt phát ra sát ý mãnh liệt!

Xem thử nó là mộng cấp quái vật gì! Cho dù là thần cũng không thể thương tổn đội viên của nàng cho dù là một chút cũng không thể.

Dạ Nhiễm lạnh lùng vung tay lên dấu tay in trên vách tường, in lên bàn tay một đồ án hình ngón giữa dựng thẳng thật to! Nhóm quái vật kia, nàng – Dạ Nhiễm nhất định sẽ giết sạch!

“Luyện chế phá đan, Tạp Tạp xuất lò luyện đan!” Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, đáy mắt sát ý nghiêm nghị, cho dù là dùng hết khí lực, nàng cũng muốn giết sạch đám quái vật kia!

Trải qua chuyện dấu tay, trong một đêm, hai người Dạ Nhiễm và Tạp Tạp , một người một cái lò luyện đan, luyện chế thành phá đan.

Bởi vì hai người trong lòng có sát ý lạnh thấu xương cùng chiến ý, thời gian cả đêm luyện chế ra một ngàn một trăm khối phá đan, đồng thời cũng đem toàn bộ vật liệu đều dùng hết.

Sáng sớm, lúc Dạ Nhiễm và Tạp Tạp thu thập phá đan, thần sắc tuy rằng mỏi mệt, nhưng khóe miệng lại lộ ra tươi cười khát máu.

“Một ngàn một trăm khối, hơn nữa “Cửu Tự Chân Ngôn” của ta, ta không tin giết không chết đám quái vật này!” Dạ Nhiễm lại nhìn thoáng qua dấu tay trên vách tường, khóe miệng xả ra một chút nụ cười lạnh như băng.

“Uy hiếp bổn đại gia và Nhiễm Nhiễm? Cần phải trả giá rất đắt !” thanh âm Tạp Tạp kiêu ngạo và tràn đầy sát ý, nó và Nhiễm Nhiễm giống nhau, ăn mềm không ăn cứng!

Uy hiếp bọn họ, cùng bọn họ đối nghịch, Tốt! Chờ bổn đại gia quang lâm đi!

Mới vừa đi tới sân, liền nhìn thấy các học viên mang theo ánh mắt chờ mong đứng ở trong sân, hôm nay có phá đan, bọn họ nhất định phải cho đám quái vật đẹp mặt!

Dạ Nhiễm gật gật đầu đối với Phi Tiếu mấy người , chợt nhìn về phía mọi người, khóe miệng xả ra một tia cười lạnh: “Đang chờ phá đan ư? Nếu hôm nay không có phá đan! Mọi người phải làm như thế nào? Hả? !”

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Dạ Nhiễm, trung đoàn trưởng làm sao vậy? Như thế nào bỗng nhiên liền trở mặt rồi.

“Phá đan chỉ có một ngàn một trăm viên, năm trăm người, mỗi người phân ra hai viên phá đan, mặt khác còn một trăm viên, phân cho mỗi đội trưởng thêm một viên. Tư liệu luyện chế phá đan đã hết, mọi người nên hiểu sẽ có kết quả gì khi đã không còn tư liệu luyện chế phá đan ?” Dạ Nhiễm lạnh nhạt nhìn mọi người, nàng cũng không quên lúc này đây bọn họ chính là đi ra diễn tập, tự nhiên mỗi người đều cần phải có tiến bộ, mà không thể đơn thuần chỉ dựa vào nàng và phá đan.

Phải gây áp lực cho bọn họ, phải nói cho bọn họ, lần này muốn sống sót, muốn từ nơi máu tanh này đi ra ngoài, phải nhờ vào thực lực của mình!

Hơn nữa, lời nói của Dạ Nhiễm đều là sự thật, tư liệu luyện chế phá đan đã dùng hết, Dạ Nhiễm hiểu được sâu sắc, nếu kia là dấu tay của chủ nhân đám quái vật này, phá đan hoàn toàn không có tác dụng.

Lại nói chỉ có năm trăm lẻ một người, Dạ Nhiễm có thể dẫn đường, thế nhưng đều phải cần nhờ vào mình.

“Hai viên”

Tất cả mọi người đắm chìm trong lời nói của Dạ Nhiễm.

Đúng vậy, ngày hôm qua bọn họ đều đã thấy được uy lực của phá đan, lại hoàn toàn không có suy nghĩ, trung đoàn trưởng có đầy đủ vật liệu hay không? Có thể luyện chế ra một đống phá đan? Có thể hoàn toàn cung ứng cho bọn họ?

Không, bọn họ cái gì đều không có suy nghĩ đến.

Bọn họ chỉ thầm nghĩ tới ngày hôm sau tay cầm phá đan đi giết sạch đám quái vật kia một đường oanh tạc rốt, bây giờ cuộc đã hiểu ra.

Dạ Nhiễm im lặng, than nhẹ, đối với cảnh tượng như vậy, nàng cũng không nguyện đối mặt, nhưng sự thật xảy ra trước mắt, nhóm tân sinh tinh anh của Học viện Quân sự, phát huy trình độ của mọi người đi!

“Mặt khác……” Dạ Nhiễm nhìn mọi người, thanh âm dừng một chút, lúc tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng, khóe môi Dạ Nhiễm mới giơ lên một chút “Từ giờ trở đi, phân tiểu đội hành động, phân mười một viên phá đan cho từng tiểu đội. Ta không cần biết dùng phương pháp gì, bây giờ liền đi ra, ở bầu trời tối đen phía trước chạy về hướng Tuyết Phương viện, toàn lực chém giết quái vật!”

Mọi người giật mình, ngạc nhiên trừng lớn mắt, trung đoàn trưởng, biểu cảm của ngưòi thay đổi cũng quá nhanh đi!

Hoàn toàn không thể tin được, thế nhưng Dạ Nhiễm lại để cho bọn họ một mình đi đối phó với đám quái vật này!

“Ta cũng sẽ cho mỗi một tiểu đội một phiến đá thống kê, đến lúc đó mọi người chém giết quái vật, đều thống kê lại, buổi tối trở về mười tiểu đội chém giết quái vật số lượng nhiều nhất, thưởng cho mười tiểu tội đó mỗi tiểu đội năm viên nghịch thiên đan.” Dạ Nhiễm nhìn mọi người, từng chữ từng câu nói.

Toàn trường ồ lên, khiếp sợ!

Nghịch thiên đan!

Có thể nháy mắt tăng lên nhất giai thực lực!

Mỗi người nhìn ánh mắt Dạ Nhiễm mang theo ánh lửa, nữ tử trước mặt không ai khác chính là trung đoàn trưởng của bọn họ, vẫn là một vị thiên hạ đệ nhất linh dược sư!

“Có muốn chém giết đám quái vật này hay không? !” hai tay Dạ nhiễm để sau lưng, giương mắt nhìn mọi người, cao giọng hỏi.

Không một thanh âm trả lời.

Nghịch thiên đan và tính mạng, cái nào nặng cái nào nhẹ, ai nấy đều hiểu được. Đi ra ngoài cửa lớn, bọn họ có thể đối mặt với tử vong, đã không còn mạng, có nghịch thiên đan để làm gì?

Dạ Nhiễm nhẹ nhàng lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Ngày hôm qua chiến trường hỗn loạn, sau khi trở về ta cẩn thận nghĩ lại, ngoài hỏa công, nhược điểm trí mạng của quái vật kia chính là ở mi tâm.”

Đúng vậy, hôm qua lúc luyện đan Dạ Nhiễm cẩn thận hồi tưởng một màn giao chiến với quái vật, một đạo linh quang thổi qua, bỗng nhiên nghĩ đến, lúc trước chỉ cần đánh trúng mi tâm quái vật, quái vật kia tuy không có trực tiếp tử vong, nhưng chống đỡ không quá một phút đồng hồ, bởi vì chiến trường hỗn loạn, lúc ấy Dạ Nhiễm hoàn toàn không kịp tìm nhược điểm của đám quái vật.

Bất cứ thứ gì đều có nhược điểm trí mạng, mãi mãi không thay đổi.

Mọi người lại ngơ ngẩn, chỉ cần đánh trúng mi tâm quái vật? Là có thể giết chết?

Dạ Nhiễm biết mọi người không tin, trong lòng như thế nào cũng không kiên định, lập tức nhướng mày nh́n mọi người: “Ai muốn đi thử?”

Liễu Phi Tiếu và Tập Diệt Nguyệt đồng thời vận khinh công, đi tới trước mặt Dạ Nhiễm, hôm qua không có giúp đỡ Dạ Nhiễm, trong lòng bọn họ có một chút không thoải mái.

Tư Mạt Tiêu, Khúc Thừa Trạch và La Lị tuy rằng chậm một bước, nhưng cũng là cùng lúc phi thân lên.

Dạ Nhiễm thản nhiên lắc đầu: “Một người đi là được, Phi Tiếu huynh đi, mặt khác ai không tin có thể đi xem cùng.”. Sau khi Dạ Nhiễm dứt lời, dường như tất cả mọi người đều phi tới Tuyết Phương viện, duy nhất trong sân còn lưu lại chỉ có Dạ Nhiễm và Linh Ngọc Nhi.

Dạ Nhiễm nhíu mi nhìn Linh Ngọc Nhi: “Ngươi hôm qua liền phát hiện ?”

“Ngươi quả nhiên rất lợi hại.” Linh Ngọc Nhi cười cười, cũng không phủ nhận, cũng không thừa nhận, chỉ là cười khẽ nói, lập tức chuyển giọng, Linh Ngọc Nhi nhướn mày tiếp tục nói “Bất quá ta cũng sẽ không nhận thua.”

Dạ Nhiễm nhún nhún vai, đối sự tự tin của Linh Ngọc Nhi, đích thật là có chút hắc tuyến.

Một lúc sau, chợt nghe bên ngoài truyền đến từng thanh âm sợ hãi cùng hưng phấn. Dạ Nhiễm biết, đã thành công.

Ngay sau đó, tất cả mọi người mang vẻ mặt kích động trở lại, tập trung đứng tại chỗ, hưng phấn nhìn Dạ Nhiễm.

Dạ Nhiễm nhẹ nhàng cười, tùy ý mà ngạo nghễ: “Bây giờ, có tin tưởng hay không ? !”

“Có!” Thanh âm trả lời cùng kêu lên vang dội, phát hiện nhược điểm trí mạng của bọn quái vật, bọn họ có địa phương để công kích, chỉ cần còn có một hơi, bọn họ tin tưởng, trung đoàn trưởng đều có thể cướp bọn họ từ tay Diêm Vương kéo trở về!

“Tốt lắm, nhận đan!” khóe môi Dạ Nhiễm tươi cười, từ nhẫn trữ vật lấy ra phá đan và thống kê thạch, vận nội công, lập tức chín mươi chín đội trưởng đều lấy được mười một viên phá đan và một thống kê thạch.

“Mặt khác, sẽ nói cho mọi người biết, vô địch thần đội sẽ không nằm trong mười tiểu đội đứng đầu.” Dạ Nhiễm thản nhiên nhìn mọi người nói, vô địch thần đội cũng đã dùng qua nghịch thiên đan, hơn nữa cho dù là không có dùng, Dạ Nhiễm cũng sẽ loại trừ ra vô địch thần đội .

Mấy người Liễu Phi Tiếu đều hiểu được ý kiến của Dạ Nhiễm, lập tức nhún vai tỏ vẻ không sao cả, quyết định của đội trưởng chính là quyết định của bọn họ.

Nghe được như thế, ánh mắt mọi người sáng lên, quái vật đao kiếm không sợ, nội lực không sợ, bây giờ tất cả mọi người đều ngang hàng, cho nên cuối cùng mười tiểu đội có vị trí trên cùng sẽ dừng ở trên tay ai cũng không đoán được!

“Câu nói cuối cùng, nhớ kỹ, đã không còn mạng thì cái gì đều không có !” những lời này nói ra vào lúc này có chút mất hứng, nhưng Dạ Nhiễm cũng không thể nhìn bọn họ vì nghịch thiên đan mà không để ý tính mạng của mình.

“Toàn bộ, xuất phát!” bàn tay mềm của Dạ Nhiễm vung lên, Hồng Y vũ điệu, một câu hạ xuống, mỗi một tiểu đội đều lập tức hướng tới Dạ Nhiễm thực hiện một cái chào theo nghi thức quân đội rồi xoay người, xuất phát!

Tập Diệt Nguyệt, Liễu Phi Tiếu, Khúc Thừa Trạch, Tư Mạt Tiêu và La Lị năm người đứng một bên Dạ Nhiễm, đáy mắt tràn đầy hưng phấn cùng kích động, bọn họ muốn đi giết! Giết! Giết!

Mặc dù không nằm trong danh sách mười đội đứng đầu, nhưng số lượng chém giết, tuyệt đối không thể thua bất cứ tiểu đội nào!

Vô địch thần đội, vĩnh viễn không bao giờ mất đi danh hiệu thần đội hàng đầu!

Dạ Nhiễm dương thần nhìn đội hữu bên người, vận khinh công đứng trên không trung, “Đi!”

Sáu người,bóng người lục đạo tuyệt sắc, bỗng nhiên hạ xuống từ không trung, gia nhập cuộc chiến !

Không ai sử dụng phá đan, năm trăm lẻ một học viên, đều tự mình chiến đấu để tăng thực lực của mình!

Một lần lại một lần công kích tới mi tâm của đám quái vật, một lần không trúng, hai lần! Hai lần không trúng, ba lần! Ba lần không trúng, bốn lần!

Cho đến khi bọn họ chém giết quái vật đầu tiên, sau đó tiếp tục thứ hai, thứ ba, thứ tư!

Dạ Nhiễm chăm chú nhìn vào các học viên, dùng hết sức lực giết chết một tên mất năm phút đồng hồ, sau đó ba phút đồng hồ…..

Mỗi người đều thuần thục, đều cố gắng, đều chém giết !

Bất đồng với hôm qua chính là, thần sắc bọn họ không có chút nào mờ mịt, không có chút nào kích động, mặc dù sắc mặt ghê tởm có chút tái nhợt, nhưng không một ai vứt bỏ, không một ai mất đi nỗ lực và cố gắng!

Dạ Nhiễm ở bên cạnh, một bên chém giết quái vật, một bên nhìn thấu hơi thở chung quanh.

Dấu tay tối hôm qua, Dạ Nhiễm không thể thả lỏng cảnh giác một chút nào

Suốt một buổi sáng chém giết, tất cả mọi người không có cảm giác mỏi mệt, càng giết càng hưng phấn, càng giết bọn họ càng thuần thục, đến cuối cùng chính là một mạng của một tên quái vật! Bọn họ cảm giác được thực lực của mình có tiến bộ, hơn nữa là tiến bộ cực nhanh!

Bất tri bất giác, quái vật bên ngoài Tuyết Phương viện, đã bị chém giết hết.

Khắp nơi đều là máu tanh và xác quái vật, đứng thẳng chính là năm trăm lẻ một thiếu niên thiếu nữ, trên người mỗi người đều có vết thương, trên mặt của mỗi người đều là máu tanh, thế nhưng bọn họ đứng mà ngạo nghễ, thần thái bay lên, năng lực chiến đấu tiến bộ cực nhanh khiến cho bọn họ hận không thể tìm ra tên quái vật còn sống để giết!

Tất cả bọn quái vật, chỉ trong gần một cái buổi sáng, liền bị năm trăm lẻ một người học viện quân sự cùng nhau giết sạch!

Dạ Nhiễm đứng ở tại chỗ, nheo mắt, thực lực của bọn quái vật này, so với ngày hôm qua, rõ ràng đã yếu đi rất nhiều.

Đúng vậy! Hôm qua phàm là người đã cùng bọn quái vật đã giao thủ là Linh Ngọc Nhi, Liễu Phi Tiếu và mấy người khác cảm giác được đều rõ ràng .

Một cỗ dự cảm không tốt trong lòng Dạ Nhiễm nâng lên, trong đầu không tự giác lại nghĩ tới dấu tay trong phòng kia.

“Thời gian còn chưa kết thúc, đều thất thần làm cái gì?” Dạ Nhiễm nhìn chung quanh một vòng, giương giọng nói.

Lập tức, năm trăm lẻ một người, bay về bốn phương tám hướng.

Dạ Nhiễm đảo mắt nhìn năm người Liễu Phi Tiếu, lấy ra mười một viên phá đan giao cho Liễu Phi Tiếu, ” Năm người đi tìm những tên quái vật còn lại, toàn bộ giết chết! Ta đi tìm ổ của bọn quái vật kia!”

“Cùng đi.” Liễu Phi Tiếu nhìn Dạ Nhiễm, không có thương lượng, để một mình đội trưởng đi tìm ổ quái vật? Không có khả năng! Nghĩ thôi cũng đã không thể!

Dạ Nhiễm lắc lắc đầu: “Ta là đi tìm, không phải đi đánh nhau, đợi ta tìm được liền thông báo cho mọi người.”

Nhìn Liễu Phi Tiếu và mấy người còn muốn nói cái gì nữa, Dạ Nhiễm nhướng mày nói: “Lẽ nào muốn đến tối thống kê vô địch thần đội chúng ta chỉ được một tên?”

“Yên tâm đi, đội trưởng của mọi người lại không ngốc, đánh không lại chẳng lẽ còn phải miễn cưỡng đánh nữa hay sao?” Dạ Nhiễm khoát tay áo,liền phi thân mà đi tới không trung .

Hai viên phá đan bị Liễu Phi Tiếu quăng ra, khi Dạ Nhiễm tiếp được, Liễu Phi Tiếu nhún vai nói: “Tìm được ổ lập tức cho chúng ta biết.”

Dạ Nhiễm nhẹ nhàng dương thần cười, sau đó cùng Tạp Tạp cùng nhau biến mất trên không trung.

Liễu Phi Tiếu và năm người sau đó cũng vận khinh công đi tìm kiếm những tên quái vật còn lại.

Dạ Nhiễm ẩn nấp hơi thở ở trong không khí, ý niệm bao phủ toàn bộ thành trì, tình huống của mỗi một tiểu đội chung quanh đều hiện ra trong ý niệm của Dạ Nhiễm, bây giờ trước mắt có thể xác định, quái vật lưu lại chưởng ấn kia, nàng vẫn không thể nào tra xét được.

Tạp Tạp ở trên vai Dạ Nhiễm, hé mắt nói: “Nhiễm Nhiễm, chúng ta đến vùng núi bên kia đi.”

Hiện giờ Dạ Nhiễm đang ở chỗ thành trì, bên trái không phải một cái thành thị, mà là một ngọn núi nhỏ.

Dạ Nhiễm gật gật đầu, lúc trước nàng đã muốn đi đến địa phương kia, chính là ngọn núi nhỏ này ở trung tâm Tuyết Quốc.

Khinh công vận khởi, chỉ một lát sau, Dạ Nhiễm và Tạp Tạp đã đến ranh giới của ngọn núi.

Đứng ở dưới chân núi, Dạ Nhiễm và Tạp Tạp cùng lúc cảm nhận được không khí tươi mát đập vào mặt, toàn bộ Tuyết Quốc tràn ngập máu tanh, thế nhưng ở đây không khí lại trong lành, không thể khiến cho Dạ Nhiễm và Tạp Tạp cảm thấy thoải mái, mà ngược lại khiến cho ánh mắt hai người càng thêm ngưng trọng.

Dạ Nhiễm không do dự chút nào, trực tiếp bước vào bên trong núi.

Linh tính nói cho nàng, núi này, tuyệt đối có bí mật! Có lẽ, Tuyết Quốc biến thành như thế, cũng có liên hệ tới ngọn núi này!

“Nhiễm Nhiễm, núi này không có Thú Tộc.” thanh âm Tạp Tạp trừ bỏ ngưng trọng vẫn là ngưng trọng, một ngọn núi, thế nhưng ngay cả một Thú Tộc đều không có, đây dường như là chuyện không thể nào.

Hô!

Bỗng nhiên nổi lên một trận gió xoáy, Dạ Nhiễm cầm lấy một gốc cây đại thụ ổn định thân thể, đợi sau khi gió xoáy dừng lại, dáng vẻ ngọn núi trước mặt toàn bộ thay đổi.

Nguyên bản là một ngọn núi tràn đầy cây cối xanh mát, giờ phút này chỉ còn lại đất khô cằn cùng cây chết, dưới đất tỏa ra nồng đậm hơi thở máu tanh, toàn bộ núi non bao phủ một tầng âm trầm hơi thở khủng bố.

“Chỉ sợ, đây mới là diện mạo thật của ngọn núi này.” Dạ Nhiễm khẽ thở dài, lại càng thêm mong đợi vào kẻ thù không biết là ai .

Lúc này Dạ Nhiễm đã có chút nghi ngờ, đám quái vật dưới kia, tuyệt đối là có ai đó khống chế được chúng!

“Nhiễm Nhiễm, dừng lại!” Tạp Tạp đột nhiên hô to một tiếng!

Dạ Nhiễm phút chốc dừng bước lại, quan sát bốn phía, nàng vẫn chưa phát hiện nguy hiểm.

Tạp Tạp không có giải thích cái gì, thân thể nháy mắt cao lớn gấp mười lần, cõng Dạ Nhiễm, không đến nửa giây, Tạp Tạp đã cõng Dạ Nhiễm bay ra khỏi ngọn núi!

Tốc độ Tạp Tạp còn không có dừng lại, thẳng đến khi cách kia ngọn núi một đoạn khá xa, Tạp Tạp mới hóa thành hình người, trong lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực: “Hù chết bổn đại gia ! Nhiễm Nhiễm, không phải là cửu giai mộng cấp võ giả, ngàn vạn lần không cần bước vào ngọn núi kia một lần nữa!”

Dạ Nhiễm đứng ở trên mặt đất, thậm chí còn chưa có phục hồi tinh thần, Tạp Tạp kêu nàng dừng lại, rồi lại cõng nàng chạy tới chỗ này, toàn bộ chỉ có hai giây mà thôi!

“Bên trong có cái gì?” Dạ Nhiễm nhìn Tạp Tạp, ngưng trọng hỏi.

“Ta cảm giác được nó đối với bổn đại gia cảnh báo, Nhiễm Nhiễm, bên trong có cái gì đó không phải chúng ta có thể đối phó được.” Tạp Tạp nhìn Dạ Nhiễm, nghiêm túc nói, sẽ chết, Tạp Tạp lần đầu tiên cảm giác được áp lực tử vong như thế.

Dạ Nhiễm nắm thật chặt tay, một khi đã như vậy, ngọn nguồn sự việc khẳng định liên quan tới ngọn núi kia, đã có được manh mối, nhưng không thể điều tra, giờ phút này, tâm tình Dạ Nhiễm, vô cùng phẫn hận !!!

Hận nàng thật sự quá yếu!

“Trước giải quyết đám quái vật kia!” Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, thần niệm tìm kiếm đám quái vật chung quanh gần nhất, vận khinh công, triển khai giết chóc điên cuồng một vòng lại một vòng !

Giết! Giết!

Lúc này Dạ Nhiễm đã hoàn toàn dùng đám quái vật này để trút giận !

Một đội lại một đội học viên, đều trơ mắt nhìn một đám quái vật khổng lồ, đều bị Dạ Nhiễm giết chóc gần như điên cuồng, dường như ngay cả xương cốt cũng không còn!

Ánh mặt trời chiếu xuống toàn bộ Tuyết Quốc, mặt trời sáng chói trên cao, nhìn xuống Tuyết Quốc chết chóc và máu tanh.

Dạ Nhiễm tức giận vì thực lực của mình còn quá yếu, một đường điên cuồng giết chóc, một đường điên cuồng phát tiết, nàng không biết mình giết nhiều quái vật, không biết bây giờ thành trì đã thành bộ dáng gì, chỉ là giết, giết, giết!

Tạp Tạp từ đầu đến cuối phi thân đi theo Dạ Nhiễm, nhìn Dạ Nhiễm giết chóc, không động thủ cũng không có lên tiếng.

Nhiễm Nhiễm cần phát tiết.

Mặt trời, chậm rãi lặn về hướng Tây.

Màn đêm, bao phủ xuống.

Dạ Nhiễm mặc quần áo hồng y, đứng ở không trung, giống như một chiến thần, nhìn xuống toàn bộ Tuyết Quốc.

Hiện giờ ở Tuyết Quốc đã không còn quái vật .

Toàn bộ tân sinh tiểu đội không sợ hãi mà ra trận, cùng với Dạ Nhiễm gần như điên cuồng giết chóc, toàn bộ quái vật trong thành trì, đều bị tiêu diệt.

Dạ Nhiễm hoạt động cổ tay, cả ngày giống như Tu La, dung nhan tuyệt mỹ lạnh như băng nở rộ ra một chút tươi cười: “Thật sự là đã ghiền!”

Tạp Tạp cũng đồng thời lộ ra tươi cười, xoa xoa hai má Dạ Nhiễm, nói: “Dễ chịu?”

Dạ Nhiễm xoa xoa đầu Tạp Tạp, cười nói: “Ừ, trở về thôi, chắc hẳn các học viên bây giờ cũng đều đến đông đủ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.