Tiêu Ngự chăm chú nhìn mười con u linh này, vẻ mặt hơi trầm ngâm, nếu ko đập bọn này thì ko còn cách nào khác, nhìn thoáng qua thanh kĩ năng, tất cả đã sẵn sàng, Tiêu Ngự quyết định …
Những con u linh tụ tập tại đây lâu lâu lại đi ra ngoài trong chốc lát ( tolet chăng ) Tiêu Ngự chăm chú nhìn vào một con u linh đang đơn độc bước ra, chậm rãi rời chổ ẩn núp đi tới gần.
Thâu Tập!!!
Đánh cho con quái ngất đi, rồi dùng bối thứ cùng dịch cốt, khi con u linh đánh trả thì dụng phản thủ bối thứ, con u linh bị tiêu diệt ngay lập tức. Khi cả đám u linh còn lại phản ứng, bắt đầu tiến lại đánh Tiêu Ngự thì hắn đã sớm trốn thoát.
Cứ như vậy mà tiễn đưa từng con u linh đi, mặc dù tốn rất nhiều thời gian, nhưng xem ra cũng khả thi, bởi vì kĩ năng chạy trốn của Tiêu Ngư tương đối nhiều, những con u linh này tuy là đông nhưng cũng ko đụng được vào cọc lông nào của hắn.
Dần dần, số lượng u linh quái ngày càng ít, Tiêu Ngự lập tức phát hiện ra một vấn đề, trong đám này, con đứng ở giữa, có cái tướng khá là to so với đồng loại bình thường, đặc biệt căp mắt đỏ rựa như máu tươi của nó tràn ngập sự điên cuồng.
Con u linh này xem ra ko phải quái bình thườn, phỏng chừng chắc cũng là đầu lĩnh. Suy đi tính lại một chút, Tiêu Ngự quyết định cứ đưa tiễn những con u linh bình thường bên cạnh nó trước đi rồi tính tiếp.
Vừa giết xong thêm một con u linh quái, Tiêu Ngự mò xuống dưới đất, tự nhiên cả kinh bởi vì Tiêu Ngự mò trúng ……. Trúng …… thật ra cũng ko có gì ghê gớm, chỉ là một quyển sách dày.
Chẳng lẽ là bí kíp Cửu Âm chân kinh? Trong lòng Tiêu Ngự mừng như điên, cái tỉ lệ đánh rớt ra bí kiếp cưc kỳ thấp, mà giá cả vô cùng xa xỉ, cho dù là kĩ năng bình thường nhất, chỉ cũng ko phải là loại phế thải, thì có thể bán được cả một đống tiền, rẻ thì mấy chục, cao hơn thì vài trăm, nếu là kĩ năng đặc biệt, khỏi cần nói cũng biết là giá trên trời.
Vù một cái, tránh né truy kích, Tiêu Ngự sử dụng tật phong bộ chạy trốn.
Tại một vị trí bí mật gần cái núi hài cốt, sau khi nhìn thấy ko còn con quái nào truy đuổi, Tiêu Ngự ko để chờ đợi thêm được nữa, vội vàng móc cái kĩ năng mới vừa lượm được ra xem, đây là quyển kĩ năng được chế tạo bằng giấy cổ xưa.
Cường hoá điều tra : kĩ năng của Đạo Tặc, có thể thu hoạch được tường tận tư liệu của quái vật trong vòng 5 cấp, điều tra cấp bậc của quái trong vòng 10 cấp, là kĩ năng ko thể thăng cấp.
Đạo tặc cấp hai mươi cũng có thể học được một cái kĩ năng điều tra, bất quá cái kĩ năng kia cũng chỉ thuộc loại bình thường, chỉ có thể thu hoạch tư liệu của quái trong 3 cấp, và thu hoạch cấp độ của quái trong 5 cấp và cũng là một kĩ năng ko thể thăng cấp.
Tiêu Ngự trở nên hưng phấn vô cùng, cái điều tra kỹ năng này tương đương với một cái kĩ năng phụ trợ trọng yếu, mặc kệ là đơn độc tác chiến hay là party (tổ đội) thì vẫn có thể sử dụng được, các kĩ năng khác ko thể so sánh.
Tiêu Ngự đợi cấp hai mươi để học loại kĩ năng điều tra này, ko nghĩ rằng tự nhiên ở đâu rớt ra cuốn bí kíp, đã vậy còn là cường hóa kĩ năng, có đồ xịn hơn dĩ nhiên sẽ ko đi học mấy cái bình thường.
Cái kĩ năng này tuyệt đối ko thể tiện nghi cho người khác, Tiêu Ngự lập tức đem cuốn bí kiếp ra sử dụng, biến thành một chùm sáng, nhìn thoáng qua thanh kĩ năng lan, kĩ năng điều tra đã nằm yên vị trên đó. Text được lấy tại http://truyenfull.xyz
Chờ các kĩ năng chiến đấu cooldown (thời gian đóng băng) xong, Tiêu Ngự lại tiếp tục đi về chổ đám u linh quái, lợi dụng tiềm hành chậm rãi đi tới, nhìn thấy con u linh đầu lĩnh, cho nó test (thử nghiệm) thử cái kĩ năng điều tra vừa mới học xem sao.
U hồn đầu lĩnh : Đầu lĩnh cấp 20, hp (huyết lượng) : 2000, hệ sinh vật : bất tử.
Là đầu lĩnh cấp 20, Tiêu Ngự trong tay cầm thánh ngôn chủy thủ trong tay, ngay cả quái tinh anh cấp 20 bố còn luộc thịt thì sao phải xoắn con đầu lĩnh 20.
Chậm rãi tắt tất cả các thông tin về con đầu linh đi, chờ các kĩ năng cooldown(thời gian đóng băng) xong, Tiêu Ngự sử dụng tiềm hành chậm rãi đi đến.
Giảo Sát!!!
Tiêu Ngự hai tay hai thanh chủy thủ cắm vào sau lưng con u linh đầu lĩnh, xé thành một vết thương.
Tạc Kích!!!
Tay phải Tiêu Ngự gồm cánh tay và cổ tay đồng thời phát lực, chủy thủ trong tay đâm thẳng vào đầu của u linh đầu lĩnh một kích, đánh ngất nó đi.
100% độ hoàn thành, gây 220 thương tổn, làm choáng hai giây, và được 2 điểm liên kích, Tiêu Ngự nhanh chóng vòng qua sau lưng nó, quát lên một tiếng, bối thứ!!!
Chủy thủ trong tay Tiêu Ngự đâm xuyên vào đầu u hồn đầu lĩnh, độ hoàn thành 95%, gây 200 thương tổn, được một điểm liên kích.
" 2 giây có lẽ ko đủ" Tiêu Ngự thầm than, nếu có 3s, Tiêu Ngự tuyệt đối có thể thi triển ra 100% độ hoàn thành, nhìn thấy u hồn đầu lĩnh phản công, Tiêu Ngự nhanh chóng lui về, hơi hơi né người, phản thử bối thứ!
Con số 1000 nhảy tưng tưng trên đầu con quái, có thể tạo thành độ thương tổn cao như vậy, Tiêu Ngự đã rất hài lòng.
U hồn đầu lĩnh liên tục bị thương nặng, hp(huyết lượng) bây giờ chỉ còn chưa đến 500, hơn nữa còn bị xuất huyết 30 điểm mổi giây, kéo dài trong 15s, cho nên nổi điên lên đánh về hướng Tiêu Ngự, tung một trảo lên người hắn, con số hơn 230 cũng nhảy tưng tưng trên đầu Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự xém xĩu, hp(huyết lượng) của mình tổng cộng chỉ có khoảng 300+, mà nó nựng cho một cái xin nhẹ 230+. Nhìn thấy u hồn đầu lĩnh lại tiếp tục công kích, Tiêu Ngự liền sử dụng tật phong bộ, tránh né được một kích của nó.
U hồn đầu lĩnh múa qua múa lại cũng tốn nhiều thời gian rồi, chỉ cần đợi thêm một lát Tiêu Ngự đụng nhẹ thêm một cái, u hồn đầu lĩnh sẽ có một cái chết rất nhẹ nhàng.
U hồn đầu lĩnh mất target( mục tiêu tấn công), rít gào rống giận điên cuồng, cuối cùng đành phải quay đầu bỏ đi.
Tiêu Ngự sử dụng tật phong bộ chạy đến sau lưng u hồn, tặng nó thêm một cái dịch cốt.
Trên đầu u hồn hiện lên con số 100+, đi tới phía trước được vài bước, rồi ngã rầm xuống mặt đất, ko gượng dậy nổi.
Tiêu Ngự bắt đầu mò mẫm ở dưới, và đã mò được một cái nhẫn.
Minh u chi giới : Cấp độ lục trang, lực lượng + 5, mẫn tiệp + 10, tốc độ di chuyển + 2, yêu cầu cấp 20.
Nếu đổi lại bình thường mà đánh con đầu lĩnh chỉ rớt ra một kiện lục trang thì Tiêu Ngự chắc đã chửi cha mắng mẹ nó rồi, nhưng hiện tại tình huống ko giống như bình thường, bởi vì cái minh u chi giới này thuộc về bộ sáo trang nên giá trị vẫn rất khó xác định.
" Chỉ còn lại một món" Từ tình huống trước mắt nhận thấy, minh u sáo trang chỉ còn lại một món duy nhất, minh u chi thùy sức, rất có thể nằm ở đâu ở đằng kia, một kia đã tập hợp đủ, Tiêu Ngự có thể tìm hiểu thêm về bộ đồ này.
Mà 5 món này đã cộng thêm vào đến 9 điểm tốc độ di chuyển, nếu món còn lại co dù chỉ cộng có 2 điểm tốc độ đi nữa, dù ko có thuộc tính đặc biệt ì đi nữa, Tiêu Ngự cũng quyết định thay toàn bộ lên người, bởi bộ sáo trang minh u này cộng đến 11 điểm tốc độ di chuyển, hơn nữa Tiêu Ngự chủ yếu dựa vào tốc độ, tốc độ di chuyển bình thường so với lúc sử dụng tật phong bộ còn nhanh hơn, mấy con quái cấp 20 gần đây chỉ có nước hít khói ngửi bụi mà thôi, nếu uống thêm bình phong tốc hoàn rồi xài tật phong bộ, gặp hắc ám giao long mãnh có tốc độ di chuyển cực nhanh đi nữa thì Tiêu Ngự cũng có thể thong dong chạy thoát.
Bất quá nếu thay nguyên cái set đồ này thì huyết lượng, công kích và phòng thủ đều sẽ giảm, nhưng để đạt đến tốc độ của phong nhất bàn(tốc độ của gió) thì hy sinh mấy cái thuộc tính kia cũng đáng giá.
============
(*)@p/s Đôi lời của Tặc Thiên: Vốn định biên lại theo ngôn ngữ bình thường hơn cho mọi người hiểu nhưng nghĩ lại, truyện game thì cũng nên dùng một số các thuật ngữ thường dùng của game cho nó có chút hiện thực… Mỗi một thuật ngữ từ chuyên dùng mình sẽ (..) giải thích ngay bên cạnh cho mọi người hiểu. Âu cũng hi vọng mọi người có thể hiểu hơn về thể loại game onl nhập vai hiện nay biết đâu mọi người đọc truyện xong lại thích game thì sao nhỉ…