Không biết bộ tộc hồn sư giao cho vu yêu Khắc Văn Đồ Tư điện hạ thư tín như thế nào, cái nội dung trong đó đối với Vong linh đế quốc Địch Nhã hẳn là phi thường trọng yếu.
Trong Vong linh đế quốc Địch Nhã người cầm quyền là Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, biểu tượng tinh thần nhưng mà thật sự lại là vu yêu Khắc Văn Đồ Tư, Khắc Văn Đồ Tư là đầu não quan trọng nhất của quốc gia này, phong thư này liên quan đến sự liên minh giữa Vong linh tộc và bộ tộc hồn sư, nội dung nhiệm vụ này hẳn tự nhiên cũng sẽ được nâng cao đến cấp quốc gia.
Phản ứng đầu tiên của Tiêu Ngự chính là tìm phong thư giấu ở bên trong cuộn bút ký của Áo Đặc Lan này, loại chuyện này Tiêu Ngự cũng đã từng gặp phải một lần. Tiêu Ngự đem bút ký của Áo Đặc Lan tỉ mỉ lật xem qua một lượt, tất cả kể cả bìa sách, đều tìm tòi qua một lần, lại vẫn không có phát hiện được cái lá thư này được giấu ở chỗ nào cả.
Đã có cái một phong thư như vậy tồn tại, hồn sư Áo Đặc Lan hẳn không có khả năng đem thư tín quăng đi, tự nhiên sẽ giấu kín ở địa phương nào, có lẽ sẽ lưu lại một ít manh mối ở trong bản bút ký này.
Sau khi đem tất cả các trang đều tỉ mỉ đọc qua 1 lần, Tiêu Ngự ở trong bút ký cuối cùng cũng phát hiện được một đoạn, nhìn lướt qua thì không có gì đáng nói nhưng đọc kỹ sẽ thấy được một chút kỳ quái.
"Khi hồng nguyệt mọc lên, vô số cô hồn ở trong cánh đồng bát ngát cúi đầu khóc than, ánh trăng trải xuống khắp nơi, hồn sư già yếu thì thào cầu nguyện: Tác lạp cách mông, la á đặc….
Phía sau là một đoạn lớn không đâu vào với đâu, giống như là chú ngữ gì đó, căn bản xem không hiểu rốt cuộc có ý nghĩa gì, Tiêu Ngự thấy như lọt vào phải sương mù, tuy nhiên Tiêu Ngự thoáng cái đã nhìn ra, đoạn lời thoại này rất có khả năng chính là ẩn ý vị trí của lá thư này, thầm cân nhắc nội dung đoạn lời thoại này.
"Vẫn chưa có manh mối sao?" Triệu Lam Hinh ôn nhu hỏi nói.
"Ân." Tiêu Ngự gật đầu, đem bút ký của Áo Đặc Lan bỏ vào trong hành trang, tâm tư hết lớp này đến lớp khác, khi hồng nguyệt mọc lên, chẳng lẽ chỉ có chờ đến khi hồng nguyệt mọc lên, mới có thể tìm thấy đáp án?
Trăng ở Ân Trạch Tư đại lục so với bình thường không có gì khác biệt cả, chỉ có đến khi giữa tháng, vầng trăng vốn trắng như tuyết mới biến thành màu đỏ yêu diễm tròn xoe mà thôi.
Nghe nói sở dĩ phát sinh ra hồng nguyệt. Là bởi vì u linh chú oán. Mỗi người chết mang theo oán niệm nguyền rủa đối với mặt trăng. Mỗi khi hồng nguyệt phủ xuống. Dưới ánh trăng màu đỏ có 1 số người chết đi sẽ biến thành u linh đáng sợ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Còn những truyền thuyết này có đáng tin hay không. Thì còn phải chờ khảo chứng đã.
Nhưng có thể khẳng định một điều duy nhất là. Mỗi khi hồng nguyệt phủ xuống. Là khi đó u linh nơi hoang dã cực kỳ sôi động. Tất cả u linh đều có thể hoạt động tại nơi hoang dã. Cho nên được gọi là thủy triều u linh.
bộ tộc hồn sư này chính là số ít người có quan hệ thân cận u linh nhiều nhất. Tự nhiên không cần sợ hãi u linh.
"Còn có 2 ngày nữa chính là ngày có hồng nguyệt rồi." Tiêu Ngự tính toán một chút thời gian. Đã như vậy. Vậy chờ 2 ngày sau rồi nói.
2 con ngựa ở trên đường nhỏ trong rừng chạy băng băng. Lướt nhanh như gió. Rất nhanh đã tới Phong Ma Cốc. ( oh nó đi 2 con à =,.= )
Phong Ma Cốc được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, 1 đội games thủ của Thiết Kỵ ở cốc khẩu cảnh giới, bọn họ nhận được thông báo của Phong Dã, phát hiện 1 con ngựa đen 1 con ngựa trắng chạy như bay qua đây, liền mở ra 1 con đường cho 2 người đi qua.
Chỉ là cốc khẩu của Phong Ma Cốc xây dựng 1 lối vào có chướng ngại vật cao 2m rất là vướng.
"Chúng ta trực tiếp đi qua đi." Tiêu Ngự nói, xuống ngựa quá phiền toái, thúc vào bụng ngựa, Hắc Long Câu đột nhiên điểm chân nhảy lên cao, tựa như đằng vân giá vũ ( cưỡi mây đạp gió ), từ bên trên chướng ngại bay lướt qua.
Ngay sau đó, Độc Giác Thú cũng nhảy lên cao, vượt qua chướng ngại, sức bật của nó không hề kém Hắc Long Câu, vượt qua chướng ngại cao 2m là vô cùng đơn giản.
Sau khi 2 đạo thân ảnh một đen một trắng xẹt qua, các thành viên Thiết Kỵ Công hội đang bảo vệ ở cửa khẩu Phong Ma Cốc đều sững sờ nhìn vào bóng lưng hai người hồi lâu, đi ra chỗ chướng ngại vật sờ sờ đo đo một chút, đây chính là chướng ngại vật 2m rất cao a!
" 2 con ngựa kia là cái gì không biết, quá tiêu sái a."
"Không biết, có 1 giống như là Độc Giác Thú."
Trong lúc đó, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh đã rời đi mất tăm.
"Thật nhanh, quá nhanh, super nhanh a."
Cho dù đã thấy rất nhiều loại ngựa cực phẩm, nhưng mà bọn họ không thể không thừa nhận, bất luận 1 con ngựa nào trước kia đã thấy qua, so với 2 con ngựa này đều phải kém hơn nhiều lắm.
Tiêu Ngự, Triệu Lam Hinh rất nhanh đã tới vị trí bọn Phong Dã.
"Không nghĩ tới các ngươi đến nhanh như vậy, các ngươi đã đến rồi, vậy chúng ta xuất phát thôi." Phong Dã thấy được Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh xuống ngựa, chào đón nói.
Phong Dã đem nơi địa hình miệng bình kia cho thành viên khác trong Công hội tiếp quản, bắt đầu sửa sang lại đội ngũ.
Lần này cùng đi tính cả Tiêu Ngự, Triệu Lam Hinh ở bên trong thì vừa đủ 50 người, vừa vặn thành một cái đại Đoàn đội, trong đó Phong Thần là Thuẫn Chiến sĩ chủ lực, ngoài ra còn có 5 Thuẫn Chiến sĩ khác, trang bị ở trong Lời Thề cũng được tính là số 1 số 2, dù là tính ở trong toàn bộ Tà ác liên minh, cũng đều có hạng, ít nhất cũng ở trong vòng top 50. Class cận chiến tổng cộng 21 người, Vu sư 6, class công kích ma pháp chủ lực khác là 23 người.
50 người này có thể nói là nhóm nhân vật đỉnh cao nhất trong 3 Công hội dưới tay Phong Dã, trang bị trên người cũng đều là tốt nhất, tùy tiện chọn 1 người trang bị đều là cấp Truyền Thuyết, trong đó có rất nhiều người mặc cả trang bị cấp Sử Thi. Không ai có thể hoài nghi sức chiến đấu mạnh mẽ của cái Đoàn đội này.
Trong nhóm cận chiến chỉ có Tiêu Ngự và Phong Ẩn là Đạo tặc, dựa theo ý của Phong Dã, loại chuyện thăm dò địa hình này, có Tiêu Ngự và Phong Ẩn như vậy là đủ rồi, số lượng Đạo tặc quá nhiều cũng không giúp thêm được gì cả. 2 người Tiêu Ngự và Phong Ẩn, đủ để so được với 10 Đạo tặc rồi.
50 người nghỉ ngơi chỉnh đốn một lượt, một ít Đạo tặc Thiết Kỵ từ Minh Dạ Thành vận chuyển 1 đống lớn tiêu hao phẩm qua đây, bổ sung cho Đoàn đội một ít tiêu hao phẩm.
Tiêu Ngự không khỏi cảm khái, có Công hội làm hậu thuẫn chính là thế đấy, ngay cả mua sắm tiêu hao phẩm cũng không cần trở về thành, chỉ cần cho người dưới tay từ trong thành vận chuyển qua đây là được, không giống như Tiêu Ngự, mỗi 1 khi tiêu hao phẩm cạn kiệt, cũng chỉ có thể tự thân trở về thành bổ sung thôi.
50 người chuẩn bị sắp xếp xong, đội ngũ bắt đầu xuất phát, theo một con đường nhỏ hướng về nơi thần điện sâu nhất trong Phong Ma Cốc đến gần.
Tiêu Ngự xem qua số liệu thống kê của Đoàn đội, 6 Thuẫn Chiến sĩ cực mạnh, 5 Thuẫn Chiến sĩ kia chỉ so với Phong Thần kém hơn một chút mà thôi, nhưng vẫn không thể khinh thường, phòng ngự của họ đều vượt quá 2.000, nếu như ở vào Đoàn đội bình thường, tuyệt đối có thể đảm đương được vị trí Thuẫn Chiến sĩ chủ lực, nhiều cường lực Thuẫn Chiến sĩ như vậy tập trung cùng một chỗ, hẳn là 1 nhóm có lực lượng vô cùng mạnh mẽ a. Trong 6 Vu sư, một lần trị liệu trung bình vượt qua 2.000 huyết lượng, 3 người trị liệu được trên 2500, một người trị liệu được trên 3.000 điểm, có thể nhìn ra được, trị liệu trên 3.000 kia rõ ràng chính là Vu sư chủ lực. Triệu Lam Hinh trị liệu được ước chừng trên 2.000, là một Thủy hệ Pháp sư mà nói, đã coi như vô cùng không tệ, với lại giá trị ma pháp của Triệu Lam Hinh so với Vu sư bình thường còn muốn cao hơn nhiều lắm.
Lại tính về mặt công kích, tổng cộng 23 Pháp sư, tất cả các Pháp sư sát thương cơ bản đều không thấp hơn 1500, 11 người trên 2.000, 5 người trên 2500, trong đó thương tổn ma pháp của Triệu Lam Hinh thì đã cao hơn 3.000 rồi. Cái đó cùng toàn thân cực phẩm trang bị của nàng có quan hệ rất lớn, với lại kỹ năng của Triệu Lam Hinh cũng so với games thủ khác nhiều hơn rất nhiều. Là một Thủy hệ Pháp sư, thương tổn công kích lại có thể cao hơn cả Hoả Pháp sư, cái này cũng thực sự quá biến thái a.
Hoàn hảo là cái này chỉ là tổ đội tạm thời, không có chính thức đăng kí Đoàn đội, nếu không Đoàn đội như vậy, thực lực 1 khi được công bố, chắc chắn sẽ minh tạo nên một cơn sóng gió động trời ở Tà ác liên, trong nháy mắt Đoàn đội bài danh thứ nhất của Tà ác liên minh sẽ bị đá xuống ngay.
Những người này đều là từ 3 Công hội dưới tay Phong Dã, kỹ thuật Đoàn đội tương đối cao, ý thức, phối hợp, trang bị đều tốt, chờ đánh chiếm thần điện kết thúc, bọn họ sẽ phải trở lại từng Đoàn đội của mỗi người, nếu không ít trụ cột của một số Đoàn đội sẽ có thể bị sụp đổ, rất có khả năng sẽ chìm xuống thành loại Đoàn đội hạng hai thậm chí hạng ba.
Đoàn đội 50 người cuối cùng cũng đi tới trước cửa thần điện, cửa sắt đóng chặt, cánh cửa sắt loang lổ phả ra 1 cỗ khí tức ngưng trọng.
Thần điện có tường viện cao trên dưới 8m, có thể thấy được cả kiến trúc phía sau tường viện cao vút nguy nga.
Tiêu Ngự và Phong Ẩn là quân tiên phong, dẫn đầu đội ngũ.
Tiêu Ngự đang muốn đẩy cửa sắt ra, tay phải vừa mới chạm đến cửa chính thần điện, còn chưa dùng sức, cửa chính của thần điện đã chậm rãi mở ra, kẽo kẹt kẽo kẹt chuyển động, Ầm một tiếng nặng nề vang lên, cửa chính hoàn toàn được khai mở.
Tim mọi người đều theo đó nảy lên một chút, hướng phía trước mặt nhìn lại, phía trước là đại điện rộng rãi âm u.
Tiêu Ngự và Phong Ẩn tiến vào đại điện, bắt đầu ở trong đại điện tìm kiếm.
"Tọa độ 23852 9800 2389, phát hiện một tên lv 45 tinh anh + cường hóa." Sau khi Tiêu Ngự phát hiện một người Đa La Ác Ma Thủ Hộ Giả cao lớn, báo cáo trở lại.
"Xung quanh không còn con quái nào khác sao?"
"Không có!"
Phong Dã nhanh chóng điều động Đoàn đội, hướng về phương hướng tọa độ Tiêu Ngự thông báo tiến lên, phát hiện Ác Ma Thủ Hộ Giả kia, nhanh chóng điều chỉnh Đoàn đội.
"Tiêu diệt nó!"
"Phong Thần lên trước, các Thuẫn Chiến sĩ khác theo sau!"
Phong Thần giữ thuẫn hướng về Ác Ma Thủ Hộ Giả kia phóng đi, nhờ có phòng ngự tương đối cao, thêm trong khoảng thời gian này giết quái tích lũy được kinh nghiệm phong phú, hắn có vẻ so với trước kia bình tĩnh hơn rất nhiều.
Toàn thân trọng giáp của Phong Thần là bằng kim loại nặng, được vũ trang đến tận răng, tay trái cầm Long Thuẫn màu vàng, đem quá nửa thân thể che đậy ở trong Long Thuẫn, phòng ngự đủ các phương hướng như vậy, cho dù đối mặt với lv 45 tinh anh + cường hóa, cũng sẽ không có bất luận chút cảm giác gì gắng sức.
Phong Thần giữ thuẫn dần dần đến gần Ác Ma Thủ Hộ Giả, Ác Ma Thủ Hộ Giả kia sau khi phát hiện ra hắn, lập tức giương nanh múa vuốt vọt lên, đại kiếm rừng rực hỏa diễm màu đen trong tay hướng về Phong Thần bổ xuống.
Phong Thần giương thuẫn ngăn trở Ác Ma Thủ Hộ Giả chém tới, vững chắc hướng phía trước bước lên, một chiêu Thuẫn Kích quét lên trên người Ác Ma Thủ Hộ Giả.
Sau khi Phong Thần trúng phải một đòn, trên đầu phiêu khởi một cái hơn 2.000 giá trị thương tổn, nhưng mà Phong Thần ở trong khoảng thời gian gần đây được bổ sung hàng loạt trang bị, hơn nữa ở trên trang bị đều khảm nạm bảo thạch cực phẩm gia tăng sinh mệnh và phòng ngự, huyết lượng đã gần tới 10.000, căn bản không đem thương tổn như vậy để vào trong mắt.
Trên sân xuất hiện 1 màn tình cảnh kì cục, Phong Thần cùng Ác Ma Thủ Hộ Giả cao tới 5m chiến đấu cùng một chỗ, 2 bên không ai nhường ai, Ác Ma Thủ Hộ Giả xuất hiện 1 lần bạo kích, thương tổn cao tới hơn 4.000, nhưng mà thương tổn như vậy đối với hắn mà nói, lại không coi là cái gì cả.
Từng đạo ma pháp trị liệu dừng ở trên người Phong Thần, Phong Thần ở trong công kích cuồng bạo đồ sộ của Ác Ma Thủ Hộ Giả không hề lay động, vẫn vững vàng đứng ở tại chỗ, kèm theo không ngừng phản kích, thành lập thù hận.