Tặc Đảm

Chương 376: Quýt



Âm ảnh trói chặt Tiêu Ngự, làm cho Tiêu Ngự không có cách nào động đậy.

Sinh vật triệu hồi dù có cường thịnh đến mấy, cũng không có khả năng mạnh mẽ đến nghịch thiên như thế, hoàn toàn nghiền ép đối thủ. Ví dụ như U Linh Bỉ Mông của Tiêu Ngự, U Linh Bỉ Mông ở trước khi bị triệu hồi, là 1 con tinh anh + cường hóa mạnh mẽ, nhưng sau khi biến thành sinh vật triệu hồi, thực lực bị suy yếu trên phạm vi lớn, thuộc tính còn không mạnh bằng 1 games thủ, ở khi PK chỉ có thể tạo thành tác dụng phụ trợ, không thể quyết định tình hình chiến sự. Đó chính là một thủ đoạn duy trì cân bằng trong một trò chơi khiến nó không bị mất đi hứng thú, thứ quá biến thái là không thể tồn tại.

Tiêu Ngự bị trói buộc tại chỗ, không có cách nào động đậy, lại nhìn Nha Nhận, hắn cũng bị như vậy.

-60, -60, từng cái giá trị thương tổn từ trên đầu Tiêu Ngự bay lên, âm hồn này cư nhiên là loại hình hút máu hiếm thấy, Tiêu Ngự mỗi khi mất 100 huyết lượng, Nha Nhận lại có thể phục hồi 50 huyết lượng.

Hiệu quả của âm hồn đã dần dần hiện rõ.

Tiêu Ngự bị trói buộc trong 10 giây, thân thể cuối cùng đã có thể cử động, huyết lượng lấy tốc độ mỗi giây tụt xuống 60 điểm, mà Nha Nhận thì lại mỗi giây phục hồi 30 điểm huyết lượng.

Tiêu Ngự nhìn một chút huyết lượng, còn lại 2.600 điểm, lại nhìn Nha Nhận, còn có 1.200 điểm, nói tóm lại, Tiêu Ngự cũng không có bởi vậy mà rơi vào hoàn cảnh xấu.

Trên thực tế, Nha Nhận so với Tiêu Ngự còn buồn bực hơn, âm hồn này khi triệu hồi cần thỏa mãn điều kiện ngặt nghèo, chỉ có thể ở khi huyết lượng của hắn thấp hơn 2.000 mới có thể triệu hồi, nếu như huyết lượng của Tiêu Ngự còn sót lại thấp hơn 1.000, Nha Nhận hẳn là đã có thể dùng âm hồn đem Tiêu Ngự tiêu diệt, bây giờ loại tình huống này mà đã phải sử dụng đến âm hồn, quả thực là không thỏa đáng, không có cách nào đối với Tiêu Ngự tạo thành thương tổn trí mạng.

Tiêu Ngự sau khi có thể hoạt động, lập tức đánh về phía Nha Nhận, trên sân thi đấu lần thứ 2 biến thành 1 hồi truy đuổi.

Tiêu Ngự vẫn đang bị âm hồn phụ thân, mỗi giây đều mất 60 điểm huyết lượng, không biết thương tổn kia sẽ kéo dài bao nhiêu thời gian, nếu như cứ liên tục tiếp diễn như vậy, rất có khả năng sẽ bị Nha Nhận đảo ngược thế cờ. Tiêu Ngự cấp bách tìm cách quyết chiến, mà Nha Nhận lại liên tục trốn chạy, thời gian càng dài, đối với Nha Nhận lại càng có lợi, huyết lượng của Tiêu Ngự đang dần dần đi xuống, cuối cùng cũng sẽ đến lúc huyết lượng hao hết.

Với lại âm hồn có 1 hiệu quả. Nếu như Nha Nhận có thể tránh thoát Tiêu Ngự công kích. Tiêu Ngự sẽ vẫn liên tục hết máu. Chỉ cần một khi Tiêu Ngự đối với Nha Nhận tích lũy thương tổn vượt quá 500 điểm. Âm hồn kia mới tử vong.

Kỹ năng triệu hồi âm hồn này tương đối kì quái rất khó phòng. Dù thương tổn rất có hạn. Thậm chí còn không bằng U Linh Bỉ Mông của Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự mở ra tất cả trạng thái tăng tốc độ. Cùng Nha Nhận ở trên đấu trường triển khai đuổi giết.

Nha Nhận vô tâm ham chiến. Luôn luôn dùng các loại kỹ năng tránh né. 2 người chạy tứ tung.

Kỹ năng Long Tường Thuật đã tan băng.

Kỹ năng Đột Thứ đã tan băng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.xyz

Sau khi những kỹ năng này tan băng, Tiêu Ngự lập tức thi triển, cho tạo thành hiệu quả thương tổn cho Nha Nhận. Âm hồn trên người Tiêu Ngự kêu thảm thiết một tiếng, tan thành mây khói.

Áp lực với Tiêu Ngự đã được giảm xuống.

2 người đều dốc sức, Nha Nhận bị Tiêu Ngự ép tới mức không thở nổi, lúc này, hắn đã không thể không thừa nhận, khi hắn cùng Tiêu Ngự đối chiến nhận phải áp lực cũng không kém hơn so với cùng Lưỡi Lê đối chiến là bao, Tiêu Ngự đã có tư cách cùng Lưỡi Lê đối chiến.

"Người này rất mạnh, mục tiêu của hắn hẳn là Lưỡi Lê." Liên hệ với mâu thuẫn giữa Ma Vực và Phong Dã, lại nghĩ đến Phong Dã lúc này đem Tiêu Ngự bày ra, vấn đề đã rất rõ ràng, Phong Dã nhất định là muốn cho Tiêu Ngự đi khiêu chiến Lưỡi Lê! Không biết vì sao, Nha Nhận lờ mờ cảm nhận được, Tiêu Ngự vẫn còn lưu lại hậu chiêu, cũng không có xuất ra tất cả thực lực, loại cảm giác này làm cho Nha Nhận rất là uể oải.

Phát hiện Nha Nhận dùng âm hồn cũng không cách nào đảo ngược thế trận, Phong Dã cuối cùng cũng thở ra một hơi, Tiêu Ngự quả nhiên không khiến cho hắn thất vọng.

Nha Nhận huyết lượng chỉ còn lại có hơn 500, nhưng mà chết như vậy hắn không cam lòng, thấy được năng lượng đầy cột, hắn tránh thoát thêm vài lần công kích của Tiêu Ngự, nhìn chuẩn xác thời cơ, chủy thủ hóa thành 1 đạo cầu vồng đánh tới.

Liều Mạng Nhất Kích!

Nếu như có thể đánh trúng, nói không chừng có thể đem Tiêu Ngự giết chết cũng nên.

Thấy được Nha Nhận đánh tới, Tiêu Ngự một chiêu Tật Phong Bộ né tránh công kích của Nha Nhận, một chiêu Tật Phong Bộ đến sau lưng Nha Nhận, chủy thủ tay phải hướng cái ót của Nha Nhận đâm đi.

Phát hiện Tiêu Ngự đột nhiên tan biến, thân thể Nha Nhận ngưng lại, quay người chống đỡ.

Phản Thủ Bối Thứ!

Tiêu Ngự một chiêu Phản Thủ Bối Thứ từ át bên người Nha Nhận vòng qua, một chiêu Phản Thủ Bối Thứ chuẩn xác đánh trúng lưng Nha Nhận. Tiêu Ngự dùng hư chiêu biến đổi không nhanh hơn cả suy nghĩ, khiến cho Nha Nhận trở tay không kịp.

10 điểm liên kích cộng thêm kỹ năng Phản Thủ Bối Thứ, đem huyết lượng của Nha Nhận trước sau như một xóa sạch, Nha Nhận rên lên một tiếng ngã xuống đất.

Tất cả games thủ xung quanh đều đã suy đoán được kết quả này, chỉ cảm thấy kinh ngạc là, Tiêu Ngự không hề có danh tiếng, không ngờ lại có thể đánh bại Nha Nhận, với lại chiến thắng cũng không quá gian khổ, bất tri bất giác, mọi người dưới trường đều đem Tiêu Ngự và Lưỡi Lê đặt ở cùng một đẳng cấp. Trong lòng bọn họ đầu nảy sinh một nghi vấn, liệu Tiêu Ngự có thể đem Lưỡi Lê đá khỏi ngai vàng hay không?

Tiêu Ngự từ trên đấu trường xoay người đi xuống, thở nhẹ ra một hơi, mặc dù đã thắng, nhưng Nha Nhận cũng đã tạo thành cho Tiêu Ngự áp lực không nhỏ.

Dưới đài 1 mảnh náo nhiệt, tiếng trầm trồ khen ngợi vang lên không dứt, Dương nhìn vào Tiêu Ngự, vẻ mặt đăm chiêu.

Vẻ mặt của Tiêu Ngự thì lại rất bình lặng.

"Good job ( làm tốt lắm )." Phong Dã vỗ vỗ bả vai Tiêu Ngự nói, Tiêu Ngự đã tạo cho hắn rất nhiều vui mừng kinh ngạc và sự tin tưởng.

1 lát sau, Nha Nhận được hồi sinh.

Từ trên sân PK xuống, Nha Nhận đối với Tiêu Ngự thân mật cười, Tiêu Ngự hơi sững sờ, cũng mỉm cười đáp trả.

"Khi nào thì khiêu chiến Lưỡi Lê?" Nha Nhận hỏi.

"Còn chưa biết."

"Ngươi còn có hậu chiêu chưa dùng đến phải không?" Nha Nhận nhìn về phía Tiêu Ngự, nói, cho dù 2 bên nhìn như đã đem hết toàn lực ra, nhưng trực giác của Nha Nhận cho hắn biết rằng Tiêu Ngự còn bảo lưu thực lực, sự thật chứng minh, cảm giác của Nha Nhận là vô cùng chính xác.

Tiêu Ngự cười cười, xem như là đồng ý đi.

Nha Nhận đáy lòng thở nhẹ 1 hơi, xem ra hắn thua không hề oan uổng.

Tiêu Ngự đang cùng Nha Nhận trò chuyện, một cô gái mặc giáp da màu đỏ hướng về Tiêu Ngự và Nha Nhận đi tới.

Thấy được cô bé này xuất hiện, người xem xung quanh rối loạn cả lên.

"Là Quýt!" ( em họ của Bưởi a, chẳng biết sửa tên sao cho hay nữa =.= đành để vậy. Nguyên văn là " Cây Quýt " nghe hơi sến ).

"Là nàng!"

Tất cả ánh mắt games thủ trên sân đều tập trung ở trên người cô bé này.

Tiêu Ngự dò xét một chút cô bé trước mắt này ( xem có xinh không là đủ rồi ), nàng mặc toàn thân giáp da màu đỏ, đem dáng người nổi bật lên những điểm lồi lõm lung linh, gợi cảm mê hoặc, 1 khuôn mặt thanh xuân trang điểm nhẹ trông e lệ lại có chút ngây thơ, rất động lòng người, khuôn mặt này làm cho Tiêu Ngự nảy sinh một ít cảm giác quen thuộc.

Quýt thấy được Tiêu Ngự đang nhìn nàng, mắt to chớp chớp sáng ngời rất có thần, lộ ra bộ dáng tươi cười tinh nghịch.

"Ngươi là Tiêu Ngự?" Quýt vừa đi đến bên cạnh Tiêu Ngự vừa hỏi.

"Ngươi biết ta sao?" Tiêu Ngự hơi sững sờ, hắn cũng chưa từng gặp Quýt.

"Chanh là muội muội của ta." Quýt nói.

Tiêu Ngự giật mình, trách không được hắn cảm thấy cái cô gái tên là Quýt này cùng Chanh có vài phần tương tự, nguyên lai là tỷ muội.

"Các ngươi quen nhau à?" Phong Dã buồn bực hỏi.

Tiêu Ngự suy nghĩ, gật đầu nói: "Xem như là quen biết đi."

"Trận thi đấu này còn muốn tiếp tục sao?" Phong Dã hỏi.

Tiêu Ngự nhìn về phía Quýt, sẽ do chính cô ta quyết định đi.

"Thôi hok đánh nữa." Quýt cười lắc lắc đầu, Chanh đã cho nàng xem rất nhiều clip của Tiêu Ngự, nàng đối với thực lực của Tiêu Ngự đã có ấn tượng đại khái, hơn nữa Tiêu Ngự thoải mái đánh bại Nha Nhận, làm cho nàng hiểu, nếu để cho nàng cùng Tiêu Ngự quyết đấu, quá nửa vẫn sẽ là thua mà thôi. Trước kia nàng luôn luôn rất kỳ quái, cao thủ như Tiêu Ngự vì sao không đi đánh Đấu Trường Hắc Ám, vì sao không có danh tiếng gì. Gặp được Tiêu Ngự, thấy được Tiêu Ngự chiến thắng Nha Nhận, nàng mới hiểu, Tiêu Ngự rất nhanh sẽ danh tiếng vang xa, bởi vì Tiêu Ngự có đủ thực lực này!

Mấy Đạo tặc Phong Dã mời đi theo thấy được Tiêu Ngự và Quýt đang nói chuyện sôi nổi, đều lộ ra ánh mắt ghen ghét. Nếu nói Lưỡi Lê là huyền thoại bất bại trong cảm nhận của tất cả các Đạo tặc, thì Quýt kia chính là nữ thần trong cảm nhận của tất cả Đạo tặc, nàng có khí chất và thân thể rung động lòng người, hơn nữa kỹ xảo và ý thức cao siêu, cho dù ở trong top Đạo tặc chỉ có thể bài danh trên 5, nhưng danh khí cũng không hề có chút nào thua kém Lưỡi Lê, người theo đuổi Quýt tự nhiên cũng không ít, tuy nhiên nam giới cùng Quýt thân mật qua lại một người cũng không có, cái này cũng khiến cho nàng được coi trọng nhất trong lòng chúng các games thủ Đạo tặc. Có rất nhiều người còn đem Quýt liệt vào danh sách cô gái xinh đẹp nhất trong class Đạo tặc. Bây giờ thấy Quýt ở bên cạnh Tiêu Ngự nhí nhảnh tươi cười, khó tránh khỏi ghen ghét phẫn nộ.

"Tiếp tục thi đấu đi, hôm nay ngươi một trận thành danh rồi, xem như là vì khiêu chiến Lưỡi Lê mà tạo thế đi." Phong Dã nói, bắt đầu bố trí trường thi đấu tiếp theo, gần như tất cả Đạo tặc bài danh phía trên đều nhận được thiếp mời, vốn những người đó đối với Tiêu Ngự không có danh khí một chút cũng không có hứng thú, nhưng mà nhận được tin tức Tiêu Ngự đánh bại Nha Nhận, đều đã ngồi không yên, đang lần lượt vội vàng tới, số người so với Phong Dã đoán trước còn nhiều hơn.

Tiêu Ngự trái lại không sao cả, có bao nhiêu người đến, đánh bấy nhiêu trận thi đấu là được.

Thấy được xung quanh đầy ánh mắt căm thù, hơn phân nửa là nguyên nhân từ Quýt mà đến, Tiêu Ngự trong lòng cười khổ, xem ra nữ nhâm mới là phiền toái lớn nhất a ( kua luôn QoQ ), mặc dù trong lòng hắn không có quỷ, nhưng những games thủ Đạo tặc kia lại đem Tiêu Ngự xem thành người theo đuổi Quýt.

"Sắp bắt đầu rồi, cẩn thận lật thuyền trong mương nha." Quýt ở bên tai Tiêu Ngự, dùng giọng mập mờ nói, nói xong mỉm cười quyến rũ, khoảng khắc rung động lòng người phong tình vạn chủng kia làm cho games thủ xung quanh một trận mất hồn.

Nhìn vào khóe miệng Quýt đang mỉm cười giảo hoạt của, Tiêu Ngự ngay lập tức hiểu, nàng là cố ý! Lại nghĩ lại, xem ra 2 tỷ muội này đều là Ma Nữ chuyên hút hại người ta a.

Tiêu Ngự vĩnh viễn cũng không thể tưởng tượng được, Quýt ở trong lòng của các Đạo tặc rất được yêu thích.

Mấy Đạo tặc cũng có chút danh tiếng gần như toàn bộ soàn soạt rút dao, như là muốn cho Tiêu Ngự một ít dạy bảo, làm một trận Đấu Trường Hắc Ám, tính chất lại xảy ra một ít thay đổi, cứ như là quyết đấu tranh đoạt tình nhân vậy.

"Yên tâm, ta còn chưa từng thua qua, sau này cũng sẽ không thua đâu ^^." Tiêu Ngự thoải mái mà nói, quay đầu hướng về trên sân thi đấu đi đến.

Nghe được Tiêu Ngự nói, Quýt nụ cười hơi bị khựng lại, tức giận nghiến răng thầm nói : "Cùng Chanh nói y như nhau, người này quả nhiên rất kiêu ngạo." Thường hay nói chuyện phiếm, Quýt biết Chanh đối với Tiêu Ngự rất là sùng bái, trong lòng cảm thấy không phục, cho nên biết được người đánh Đấu Trường Hắc Ám là Tiêu Ngự, hùng hổ chạy qua đây, muốn cho Tiêu Ngự một ít dạy bảo, ở khi vội vàng tới, lại thấy được Tiêu Ngự đem Nha Nhận chém ngã dưới chân, nàng mới hiểu được, thực lực của nàng và Tiêu Ngự chênh lệch nhiều lắm, nên cùng Tiêu Ngự đối chiến cũng sẽ không có ý nghĩa nữa, tuy nhiên nàng vẫn muốn cho tạo cho Tiêu Ngự một chút phiền toái a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.