Tiêu Ngự để cho Ngưu Tử đi thử cạm bẫy là có mục đích, chủ yếu là để thử một chút xem cạm bẫy lợi hại đến mức nào, để khi ám sát An Đông Ni Khắc nếu gặp phải tình huống tương tự, bọn họ còn có thể chuẩn bị trước.
Ngưu Tử mặc dù oán giận vài câu như vậy, nhưng cũng không có tức giận.
Tiêu Ngự cười nhẹ, Ngưu Tử cùng những người này mặc dù cá tính bất đồng, nhưng vẫn coi như tương đối hiền hoà, cho nên khi mọi người đi chung với nhau, cũng không có chuyện tình không vui gì phát sinh ra cả, bọn họ vẫn rất hòa thuận.
Tiêu Ngự không hề giải thích, chỉ chăm chú đi theo.
Xuyên qua từng cái hành lang hẹp dài, đám người Tiêu Ngự đi tới chỗ một căn phòng tiếp khách trống trải, phía trước phòng khách là 1 chiếc cầu thang, ngẩng đầu hướng về phía cuối cầu thang nhìn lại, ở phần cuối cầu thang, có 1 tòa hoàng tọa do bụi kim loại đen chế tạo mà thành, trên hoàng tọa tạo hình có rất nhiều loại đồ đằng Tiêu Ngự hiểu rõ, những đồ đằng này là gia huy của các gia tộc cổ xưa tại vong linh đế quốc, chúng ở vong linh đế quốc Địch Nhã chính là đại biểu cho quyền lực vô thượng.
Một Vong linh Vu sư mặc pháp bào xám trắng, cầm trong tay quyền trượng màu vàng đi ra, ngồi ở phía trên hoàng tọa.
Mặc dù pháp bào che dấu đi tướng mạo của Vu sư kia, nhưng thân phận của Vong linh Vu sư đã được miêu tả sinh động qua vị trí ngồi, thêm đám người Tiêu Ngự đã sớm từng thấy hắn qua clip, đối với cái hình dáng này tự nhiên là vô cùng hiểu rõ, hắn chắc chắn chính là Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ!
"Các tộc nhân của ta, hoan nghênh các ngươi đã tới đây. Chắc hẳn các ngươi cũng đã biết ta gọi các ngươi đến đây với mục đích gì, hành động hôm nay của các ngươi sẽ được đi vào sử sách." Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ hiền hòa nói, giọng nói cực kỳ hòa nhã, không có một chút uy hiếp của cường giả trên cao.
Vong linh sư Sơn Đức Lỗ nâng nón pháp bào lên, kiến cho đám người Tiêu Ngự bất ngờ là, tướng mạo của Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ không hề xấu xí như những Vong linh Vu sư khác, mà là râu tóc bạc trắng, tựa như một lão già hiền lành.
"Sơn Đức Lỗ điện hạ tôn kính. Dù vậy nhưng lấy thực lực của chúng ta. Căn bản không có cách nào ám sát Thánh Pháp sư An Đông Ni Khắc được."
Kẹo Sa Ngã không nén nổi liếc Tiêu Ngự một cái, games thủ bình thường rất có khả năng sẽ xem nhẹ hết những lời này của Tiêu Ngự. Bởi vì Tiêu Ngự nói những này giống như là đang nói chuyện bình thường vậy. Nhưng sau khi cẩn thận suy xét. Sẽ phát hiện. Tiêu Ngự nói rất là có kỹ xảo. Tiêu Ngự không có nói trắng ra làm cách nào có thể hoàn thành nhiệm vụ. Cũng không hỏi quá trình cụ thể của nhiệm vụ. Chỉ là nhẹ nhàng điểm một cái. Chúng ta không có thực lực là đủ rồi. Khéo léo đem chủ đề tiếp dẫn. Để cho bản thân Sơn Đức Lỗ tự đem nội dung nhiệm vụ nói ra.
Câu nói như vậy sẽ đem nhiệm vụ tự nhiên hòa hợp vào trong cuộc đối thoại bình thường, rồi từ trong cuộc đối thoại mà tìm manh mối nhiệm vụ. Đó cũng là một trong những nguyên nhân Tiêu Ngự có thể vững vàng đi tới hôm nay.
Theo Tiêu Ngự tiếp xúc lâu thái độ của Kẹo Sa Ngã càng đối với Tiêu Ngự nảy sinh chuyển biến tế nhị ( kín đáo – khó thấy). Từ ban đầu là thái độ thù địch. Chuyển biến tới kính nể như bây giờ. Trên người Tiêu Ngự. Quả thật có rất nhiều điều đáng cho hắn học tập. Hắn chỉ bái phục có người năng lực mà thôi.
Tiêu Ngự ôn hòa nói chuyện, giọng nói không chút hèn kém, không nịnh nọt. Rất dễ dàng dẫn tới thiện cảm cho NPC.
Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ nở nụ cười nói: "Ở trước khi các ngươi đi Thánh Quang Thành ta sẽ cử hành nghi thức giúp các ngươi. Các ngươi sẽ có thể từ nơi Minh Thần đạt được lực lượng mạnh mẽ. Nhưng các ngươi phải nhớ kỹ. Lực lượng của nghi thức chỉ có thể duy trì trong 3 giờ. Cho nên các ngươi chỉ có 3 giờ thời gian. Vượt qua 3 giờ An Đông Ni Khắc mà còn sống. Nhiệm vụ các ngươi sẽ thất bại."
Nghi thức trong miệng của Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ hẳn chính là quá trình dẫn dắt như lúc trước Tiêu Ngự bị con Hấp Huyết Biên Bức kia cắn, sau đó phát sinh những biến đổi kì dị. Nội dung kịch tình của những nhiệm vụ này mặc dù bất đồng, nhưng đại khái hẳn vẫn có không ít chỗ tương tự.
Thời gian nhiệm vụ chỉ có 3 giờ đồng hồ tính ra có chút hơi ngắn, tiến vào Thánh Quang Thành tìm được Thánh Pháp sư An Đông Ni Khắc cũng đã là một cái chuyện vô cùng phiền phức rồi, ba giờ đồng hồ có lẽ còn chưa đủ a, Tiêu Ngự không nén nổi thầm nghĩ.
Làm như thấy rõ được ý nghĩ của Tiêu Ngự, Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ nói: "Không nên gấp gáp, ở trước đó ta sẽ cho các ngươi 1 vài thứ, kể cả bản đồ của Thánh Quang Thành và những thứ khác nữa." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Nếu như bản đồ rõ ràng, vậy sẽ có thể rút ngắn không ít thời gian tìm Thánh Pháp sư An Đông Ni Khắc rồi.
Nhiệm vụ hẳn sẽ tạo điều kiện đầy đủ chắc hẳn không cần phải bổ sung thêm gì.
"Sau khi nhiệm vụ kết thúc, các ngươi còn có 1 hạng mục công tác, cũng chính là vòng nhiệm vụ thứ 10, vòng nhiệm vụ thứ 10 là bổ sung của vòng nhiệm vụ thứ 9. Đến lúc đó ta sẽ gửi tin tức cho các ngươi. Tất cả những ai có gan dám tới ám sát ta, đều phải chết." Mắt Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ chợt nheo lại, bắn ra 1 đạo tinh quang.
Tiêu Ngự và Kẹo Sa Ngã liếc nhau, bọn họ mới vừa rồi còn đang lo lắng có nên hay không đem tin tức games thủ Thiên sứ liên minh sắp ám sát Sơn Đức Lỗ tiết lộ cho hắn, không nghĩ tới Sơn Đức Lỗ cũng đã sớm biết tin rồi.
"An Đông Ni Khắc, 2.000 năm, qua 2.000 năm chúng ta đánh vô số lần, lần này cuối cùng ai sẽ thắng?" Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ thì thào, quay đầu hướng về đám người Tiêu Ngự nói, "Ở trước khi các ngươi tới nơi này, ta và An Đông Ni Khắc đã đánh 1 trận, kết quả không có phân ra thắng bại, ta cho hắn ăn phải cấm chế, hắn cũng ám nguyền rủa lên người ta, thực lực của chúng ta hiện tại chỉ còn lại có không đến 1 thành lúc bình thường, vì vậy ta và hắn đã đánh cuộc, mỗi bên phái ra 10 người đi ám sát đối phương, đồng thời bảo vệ bên cạnh không được hơn 30 người, ai có thể sống sót, người đó sẽ có thể đứng trên đỉnh cao của chiến tranh. Cho nên, tất cả phải xem ở các ngươi đó. Các ngươi là nhóm người ưu tú nhất tuyển ra từ trong mấy chục nghìn người, ta tin tưởng vào năng lực của các ngươi.
Tiêu Ngự giờ mới hiểu được, bọn họ tiếp 1 vòng nhiệm vụ ám sát này không ngờ lại có thể chính là 1 hồi cá cược giữa Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ và Thánh Pháp sư An Đông Ni Khắc, thành bại trận cá cược này, cũng là trực tiếp quyết định hướng đi sau này của đại cục.
Đám người Tiêu Ngự có thể nhận được nhiệm vụ này, đều không phải là vận mệnh, mà là thực lực, là từ trong mấy vạn games thủ trổ hết tài năng trải qua xem xét mới được chọn tới.
Bất ngờ nhất là vòng nhiệm vụ thứ 10, đối tượng ám sát không phải bất luận cái NPC gì, mà lại chính là giết 10 Đạo tặc được cử đi ám sát Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ kia!
Tiêu Ngự suy nghĩ ngược lại một chút, 10 người bọn họ có thể hay không cũng chính là vòng nhiệm vụ thứ 10 của 10 Đạo tặc kia?
Cái nhiệm vụ này rất thú vị a.
Đối với nhiệm vụ, Tiêu Ngự không còn bất luận cái gì muốn hỏi, kế tiếp hẳn là vấn đề trình tự làm nhiệm vụ.
Tiêu Ngự bỗng nhiên nhớ tới 1 việc, đối với Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ nói: "Trước khi ta tới nơi này đã từng gặp qua Khắc Văn Đồ Tư điện hạ rồi."
"Sao? Khắc Văn Đồ Tư điện hạ có nói tới chuyện gì không?" Sơn Đức Lỗ là người đứng đầu tại Vong linh tộc hiện nay, những cũng không dám đối với vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư tỏ ra bất kỳ chút nào bất kính, bởi vì Khắc Văn Đồ Tư là thuỷ tổ của toàn bộ Vong linh tộc, địa vị của hắn so với Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ còn muốn cao hơn rất nhiều, đồng thời thực lực của vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư cũng không phải hắn có khả năng hi vọng đạt được.
Đoạn đối thoại của Tiêu Ngự và Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ lập tức dẫn tới sự chú ý của Kẹo Sa Ngã,Chanh và mọi người xung quanh, mọi người khó mà hình dung nổi rung động trong lòng lúc này. Vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư là ai? Đó là thuỷ tổ của toàn bộ Vong linh tộc, người từ hai tay trắng làm nên sự nghiệp sáng tạo ra vong linh đế quốc, địa vị so với Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ còn muốn cao hơn nhiều.
Tiêu Ngự không ngờ lại có thể đã gặp qua Khắc Văn Đồ Tư, cái này rất dễ dàng làm cho người ta nảy sinh liên tưởng, Tiêu Ngự rất có khả năng đã từ nơi Khắc Văn Đồ Tư nhận được nhiệm vụ, nhiệm vụ của thuỷ tổ Vong linh tộc, chỉ riêng cái này, cũng đã đủ để làm cho tuyệt đại bộ phận games thủ động tâm rồi.
Mỗi người đều có cơ duyên của bản thân, đám người Ngưu Tử mặc dù hâm mộ, nhưng cũng không ghen ghét, chỉ là mỗi người đều rất là hiếu kỳ, rất muốn biết Tiêu Ngự sẽ cùng Sơn Đức Lỗ nói cái gì.
"Không có, Khắc Văn Đồ Tư điện hạ gần đây đang điều tra 1 sự kiện, thế lực của chúa tể hắc ám đang xâm nhập vào thế giới này, rất nhanh sẽ có chuyện phát sinh ra."
"Chúa tể hắc ám." Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ sau khi nghe được tin tức này, không nén nổi lộ vẻ xúc động, sắc mặt biến đổi một chút, lập tức khôi phục bình thường, yên lặng nói, "Ta biết, các ngươi đi xuống đi, chuẩn bị một chút, 30 phút sau ta sẽ cử hành nghi thức cho các ngươi."
Tiêu Ngự và đám người Chanh lui xuống.
Tiêu Ngự không thể không thừa nhận, Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ là một người thủ lĩnh vô cùng xuất sắc, nếu như lúc này mà hắn hoảng hốt lo sợ, thì toàn bộ quân đội của Tà ác liên minh kia đều sẽ rơi vào trong hỗn loạn. Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đem trận chiến tranh này tiếp tục mà thôi, bọn họ bây giờ là 1 mình chiến đấu anh dũng, xung quanh đều là quân đội Tà ác liên minh, chỉ có dựa vào cứ điểm mới có thể bảo chứng quân đội không thất thế, vừa ra khỏi cứ điểm, liền sẽ có thể trở thành mục tiêu sống cho Thiên sứ liên minh, bị quân đội Thiên sứ liên minh các nơi tiêu diệt. Chỉ có đánh hạ Thánh Quang Thành, sau đó Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ mang quân đội thoát ra mới có thể bảo tồn được, cái này cơ bản chính là hành động còn nước còn tát, chuyện về chúa tể hắc ám cũng chỉ có thể chờ sau này tính tiếp thôi.
Đánh hạ Thánh Quang Thành, thuộc tính của toàn bộ games thủ và NPC thuộc Ai Lạp Tây Á đều sẽ bị giảm xuống, đến lúc Tà ác liên minh sẽ có thể vào chiếm cứ đồng bằng Ai Lạp Tây Á, lui cũng có thể cùng Thiên sứ liên minh có điều kiện để hòa bình.
Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ không có lựa chọn nào khác.
"Ngươi mới vừa nói những lời này rốt cuộc là có ý gì?" Sau khi từ chỗ Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ đi ra, Chanh nhịn không được tò mò hỏi.
"Đúng vậy, chúa tể hắc ám là ai?" Ngay cả Kẹo Sa Ngã thời gian qua luôn trầm lặng cũng nhịn không được nữa, nghe Tiêu Ngự nói như vậy, lại liên tưởng vẻ mặt sợ hãi của Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, Kẹo Sa Ngã đã rất dễ dàng đoán được, chúa tể hắc ám là boss so với Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ càng cường đại hơn, một con boss lớn mạnh như vậy tồn tại,mà hắn lại hoàn toàn không biết gì, cũng khó trách hắn có thể gấp gáp như vậy.
Loại chuyện này dường như không có gì đáng để giấu diếm, với lại mọi người cũng không phải loại miệng rộng đem bí mật này ra bàn tán khắp nơi, nên Tiêu Ngự liền đem một ít việc liên quan đến chúa tể hắc ám nói qua 1 lần.
Tất cả đội viên đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tiêu Ngự, việc Tiêu Ngự nói rất là kinh thiên động địa, 1 nhóm thế lực lớn mạnh như vậy ẩn núp ở trong bóng tối, bọn họ lại hoàn toàn không biết gì, không thể không nói, đây là một cái chuyện vô cùng đáng sợ.
Nghe tới Tiêu Ngự nói chúa tể hắc ám ở dưới Thánh Quang Thành thành lập 1 tòa siêu cấp cứ điểm, đám người Chanh từng người trợn tròn mắt mà nhìn, tin tức này quá làm cho người kinh ngạc đi, bọn họ hồi lâu cũng không tiêu hóa hết được cái tin tức này.
Bất kể là cuộc chiến của 2 đại liên minh hiện nay vẫn còn đang tiếp diền, rồi kế tiếp đến chiến tranh cùng chúa tể hắc ám, mà bất kể kết quả thế nào, quá trình nhất định sẽ rất náo nhiệt.
Dưới lòng đất Thánh Quang Thành, đây chẳng phải là nói, giờ phút này tất cả mọi người bọn họ đang đứng ở phía trên tòa cứ điểm dưới lòng đất đó hay sao? Nếu như chúa tể hắc ám đột nhiên triển khai chiến dịch bùng nổ, nội dung kịch tình của nhiệm vụ sẽ phát sinh ra chuyển biến đến mức nào đây?