Ma pháp nguyên tố quanh người An Đông Ni Khắc bắt đầu ùn ùn hội tụ, râu tóc không gió tự bay, pháp trượng vung lên, tự cấp cho mình một cái hộ thuẫn màu trắng.
Tốc độ phục hồi huyết lượng của hắn cực nhanh, Tiêu Ngự muốn tiêu diệt An Đông Ni Khắc mà nói, nhất định sẽ phải duy trì công kích liên tục cường độ cao, đang một chút ngưng thì không có tác dụng gì nữa. Lại 1 lần tăng tốc độ nhào tới.
Ở dưới sự bao vây tấn công của đám người Tiêu Ngự, An Đông Ni Khắc lợi dụng các loại kỹ năng đào tẩu không ngừng tránh né, thi triển từng cái ma pháp công kích, phần lớn đều là ma pháp tương đối quen thuộc, nhưng những ma pháp này phối hợp lại thì vẫn có thể tạo cho đám Tiêu Ngự phiền toái không nhỏ, xứng đáng là hạ cấp Thần Cấp Thánh Pháp sư, đối với vận dụng ma pháp đã đạt tới loại trình độ phản phác quy chân, ma pháp cấp thấp phối hợp lại, thương tổn cũng là rất khinh thường.
Hỏa Thần Chi Diễm!
An Đông Ni Khắc đột nhiên bộc phát, 1 đạo hỏa diễm hình quạt bộc phát ra ngoài, đạo ma pháp này là một cái công kích ma pháp đánh lan, phạm vi công kích cực lớn, Tiêu Ngự không có cách nào trốn tránh, đành chỉ có thể cứng đối cứng mà thôi. Đạo hỏa diễm hình quạt này đồng thời chuẩn xác đánh trúng 5 người Tiêu Ngự, Chanh…, đem đám người Tiêu Ngự đánh bay ra ngoài.
Tiêu Ngự rên lên một tiếng, nặng nề ngã ở trên mặt đất.
Nhìn một chút huyết lượng, còn lại 65%, công kích ma pháp của An Đông Ni Khắc khiến cho người ta kinh sợ.
Tiêu Ngự vừa đứng lên, đang muốn đánh về phía An Đông Ni Khắc, An Đông Ni Khắc đã vung pháp trượng, trên mặt đất mọc lên biển lửa, hỏa diễm hừng hực đem đám người Tiêu Ngự nuốt hết.
Vùng hỏa diễm này đem đám người Tiêu Ngự toàn bộ bao phủ vào trong, trong biển lửa, huyết lượng của đám người Tiêu Ngự mỗi giây tụt xuống hơn 10.000.
53%, 37%, 20%, 3% …
Mắt thấy huyết lượng sắp cạn kiệt. Tiêu Ngự khẩn hốc vào 1 bình chuyên gia cấp Phục Hồi Máu Trong Nháy Mắt. Nhìn thoáng qua đám người Chanh. Bọn họ cũng đều dùng mất 1 bình.
Không thể chịu đựng tiêu hao mãi như vậy được. Tiêu Ngự liếc mắt ra hiệu cho Chanh.
Chanh nhận được chỉ thị của Tiêu Ngự không chút do dự đánh về phía An Đông Ni Khắc nhảy lên cao. Chủy thủ tay phải một cái Tạc Kích hướng về An Đông Ni Khắc đâm tới.
Thừa dịp Chanh hấp dẫn An Đông Ni Khắc chú ý. Tiêu Ngự lặng yên không một tiếng động vòng đến phía sau người An Đông Ni Khắc.
An Đông Ni Khắc thân thể nhoáng lên. Tránh thoát công kích của Chanh. Pháp trượng vung lên giáng một đòn nghiêm trọng lên trên lưng Chanh. Đem Chanh đánh bay ra ngoài. ( giáng lên ngực thì đỡ đau hơn rồi >< )
Đám người Tiêu Ngự hơi sững sờ, gia hỏa kia không ngờ lại có thể còn kỹ xảo cận chiến tốt như vậy! Thừa dịp Chanh sáng tạo cơ hội. Tiêu Ngự một cái Đột Thứ. Chủy thủ tay phải chui vào ngực An Đông Ni Khắc.
Đinh một tiếng, công kích của Tiêu Ngự không thể phá hết phòng ngự của An Đông Ni Khắc chỉ khiến cho hộ thuẫn trên người An Đông Ni Khắc gợn sóng một chút mà thôi.
Băng Phược Thuật!
An Đông Ni Khắc vung pháp trượng lên, 1 đạo băng trụ đột ngột từ trên mặt đất mọc lên, đem cẳng chân của Tiêu Ngự đóng băng tại chỗ.
Không tốt, Tiêu Ngự quẩy người một cái, lại không có thể giãy thoát khỏi ma pháp của An Đông Ni Khắc.
Thấy được An Đông Ni Khắc đã gần trong gang tấc, Tiêu Ngự biết lúc này hắn đang đứng ở trên bờ nguy hiểm rồi, Đông Ni Khắc chỉ cần thi triển vài lượt ma pháp xong sẽ khó mà sống được, hắn chỉ còn cơ hội dùng chủy thủ cùng An Đông Ni Khắc chính diện giao phong mà thôi.
An Đông Ni Khắc không nghĩ tới Tiêu Ngự lại phản kích nhanh như vậy, hộ thuẫn trên ngượi lại trúng thêm một cái công kích lập tức tan biến. Ma pháp hộ thuẫn hấp thu thương tổn cực kỳ có hạn, hiệu quả chịu được 2 cái công kích đã là không tệ rồi.
Đám người Chanh phát hiện Tiêu Ngự bị nguy hiểm, Tiêu Ngự là linh hồn của đội ngũ, nếu như Tiêu Ngự xảy ra chuyện gì, toàn bộ đội ngũ kia sẽ mất chỉ huy, đồng thời cũng mất đi công kích chủ lực, giết chết An Đông Ni Khắc sẽ càng thêm mù mịt rồi.
Đám người Chanh không để ý nguy hiểm bản thân đều vọt lên, ngăn chặn An Đông Ni Khắc, sáng tạo cơ hội cho Tiêu Ngự thoát đi, trong lúc nhất thời An Đông Ni Khắc đối phó có chút vất vả, dù sao đám người này cũng đã được tiếp nhận dẫn dắt, thực lực đã vượt quá phạm trù games thủ bình thường rồi, cũng không phải dễ dàng mà đánh lui được.
Lôi Bạo Thuật!
An Đông Ni Khắc cắn răng đánh trả, cho Ngưu Tử đớp một cái Lôi Bạo Thuật.
Nhìn vào hắc ám quang cầu đáng sợ lao đến trước mắt kia, Ngưu Tử cách An Đông Ni Khắc gần như vậy, đã là trốn không xong rồi, kỹ năng đào tẩu của hắn đều đã ở trong chiến đấu vừa rồi dùng hết, thấy được Lôi Bạo Thuật đã tới trước mắt, chỉ có thể giương mắt mà nhìn.
ầm một tiếng, một tiếng vang thật lớn, Lôi Bạo Thuật ở trên ngực Ngưu Tử nổ tung, sóng xung kích đem Ngưu Tử đánh bay ra ngoài, nặng nề té rớt ở trên mặt đất.
Một con số làm cho người ta ngơ ngác từ trên đầu Ngưu Tử bay lên, huyết lượng còn sót lại của Ngưu Tử cũng bị tiêu hao không còn, ngã trên mặt đất.
"Ngưu Tử chết rồi."
Tất cả đội viên đều rơi vào trạng thái tình cảnh bi thương, chủ lực bị nhốt, đội viên bỏ mình, cái này dường như là một cái dấu hiệu rất xấu rồi, chẳng lẽ nhiệm vụ sẽ thất bại sao?
An Đông Ni Khắc liên tục tránh né công kích của các đội viên bên cạnh, Tiêu Ngự đã có thể hoạt động, chủy thủ trong tay lấy một cái tư thế cực kỳ quái dị, đột nhiên tăng tốc độ, hướng về An Đông Ni Khắc đâm tới.
Thật vất vả mới có 1 lần cơ hội phản kích, Tiêu Ngự tự nhiên sẽ không bỏ qua, công kích nhanh chóng mãnh liệt, thẳng đến cái ót của An Đông Ni Khắc.
An Đông Ni Khắc đang chống đỡ đám người Chanh công kích, đột nhiên cảm giác được sau đầu truyền đến cảm giác mát lạnh, một chiêu Lóe Sáng né tránh ra ngoài.
Ám Ảnh Khống Chế!
Nếu như không liều mạng mà nói, sẽ không còn cơ hội nữa, Tiêu Ngự mở ra Ám Ảnh Khống Chế, sau đó gia trì các trạng thái cho mình, đột nhiên chém ra một đao, huyền băng dưới chân ngay lập tức tan tành mây khói, cùng An Đông Ni Khắc liều mạng đến cùng.
An Đông Ni Khắc quay đầu đánh tới Tiêu Ngự, từng đạo ma pháp rời tay mà ra.
Tiêu Ngự ngạnh kháng công kích của An Đông Ni Khắc, không ngừng công kích An Đông Ni Khắc.
Huyết lượng của Tiêu Ngự cũng không ngừng giảm bớt, từng cái giá trị thương tổn từ đầu trên bay lên, đảo mắt chỉ còn lại có 12%, lại nhìn huyết lượng của An Đông Ni Khắc, bọn họ thật vất vả mới đưa huyết lượng của An Đông Ni Khắc tiêu hao về tới hơn 1.000.000.
"Sau khi ta chết các ngươi cứ tiếp tục công kích, ta sẽ hồi sinh!" Tiêu Ngự truyền âm kênh tổ đội nói.
Tiêu Ngự có kỹ năng hồi sinh?
Cho dù rất nghi hoặc, hồi sinh Tiêu Ngự sẽ là từ đâu đến, nhưng bây giờ cũng không còn thời gian nghiên cứu vấn đề này.
Đánh đến bây giờ, huyết lượng của các thành viên đã chẳng còn bao nhiêu rồi, từng người chỉ còn lại có chút hơi tàn, cũng đều dùng mất 1 bình phục hồi máu rồi, mãi mới khiến An Đông Ni Khắc hao tổn rớt hơn nửa huyết lượng, tiếp tục đánh tiếp, nhiệm vụ rất có khả năng sẽ thất bại. Tiêu Ngự nghĩ đã đến lúc phải dùng tới tuyệt chiêu cuối cùng của hắn, Tự Bạo!
Tự Bạo chính là sát chiêu cuối cùng, thương tổn bộc phát có quan hệ khá lớn với tổng lượng máu của hắn khi đầy, hơn 200.000 huyết lượng sau khi tự bạo sẽ có thể nảy sinh ra cỗ năng lượng lớn đến mức nào? Tiêu Ngự cũng không thể tưởng tượng ra nổi.
Liều mạng dùng một lần cơ hội hồi sinh này, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng là đáng, Tiêu Ngự ép sát đi lên, một bên trong kênh tổ đội dặn dò đám người Chanh công kích, sự tình sau khi mình Tự Bạo cũng chỉ có thể dựa vào các nàng, bởi vì Tự Bạo sẽ sinh ra hiệu quả nổ tung sẽ kinh động tới bảo vệ trong thành, nếu như An Đông Ni Khắc lúc đó bị chết, vậy sẽ giảm bớt rất nhiều phiền toái rồi,còn nếu như An Đông Ni Khắc vẫn chưa chết, công việc còn lại đương nhiên sẽ để bọn họ làm rồi.
Tiêu Ngự liều chiến, mượn Ám Ảnh Khống Chế dùng ưu thế tốc độ, không ngừng đến gần An Đông Ni Khắc, phát động công kích.
An Đông Ni Khắc hừ một tiếng, pháp trượng vung lên, từng đạo hỏa diễm ma pháp rời tay mà ra, hướng về Tiêu Ngự đánh tới.
Cho dù đã quyết định tự bạo, nhưng trước khi Tự bạo, vẫn nên cố gắng tạo thêm một ít thương tổn nữa mới được, Tiêu Ngự một chiêu Tan Biến tránh hết công kích của An Đông Ni Khắc, hiệu quả vô địch của Tan Biến vừa chấm dứt, liền phấn đấu quên mình ( mong được thăng chức ) nhằm phía An Đông Ni Khắc nhào tới.
Đã quyết định dùng biện pháp Tự Bạo, thì nhất định phải duy trì khoảng cách tối thiểu cùng An Đông Ni Khắc, cho nên Tiêu Ngự sẽ không ngại dùng bất cứ giá nào để đến gần An Đông Ni Khắc.
Tiêu Ngự không ngừng đến gần, làm cho An Đông Ni Khắc rất là buồn bực, nhưng không cách nào tránh khỏi Tiêu Ngự làm phiền được.
Mưa Thiên Thạch!
An Đông Ni Khắc vung pháp trượng lên, lại phóng ra một cái ma pháp đánh lan, dưới mảng lớn thiên thạch cuồn cuộn oanh kích ở xuống, An Đông Ni Khắc xem ra, huyết lượng còn sót lại hơn 10.000 của Tiêu Ngự, sẽ là tuyệt đối không có khả năng tránh thoát khỏi công kích của hắn, 1 đợt công kích này Tiêu Ngự hẳn chắc chắn sẽ phải chết.
Nhìn về phía mưa thiên thạch ập đến, Tiêu Ngự không lùi mà tiến tới, đánh về phía An Đông Ni Khắc, cùng An Đông Ni Khắc luôn luôn duy trì cự ly gần nhất.
Lại phải dùng 1 lần kỹ năng tái sinh, sau khi dùng hết lần này sẽ chỉ còn 1 lần cơ hội hồi sinh cuối cùng, Tiêu Ngự nhịn không được nghĩ thầm, bất kể có đáng giá hay không, hắn cũng đã không có lựa chọn nào khác,
1 chùm thiên thạch đánh xuống, vừa mới chuẩn xác đánh trúng Tiêu Ngự, một cái hơn 10.000 giá trị thương tổn từ trên đầu Tiêu Ngự bay lên, huyết lượng của Tiêu Ngự cạn kiệt.
An Đông Ni Khắc cười lạnh một tiếng, cuối cùng cũng đem được cái tên gia hỏa khó chơi này tiêu diệt, đột nhiên cảm giác được 1 cỗ năng lượng hào hùng, bỗng rùng mình, phát hiện thân thể của Tiêu Ngự nảy sinh một ít biến hóa kì lạ.
Một cái ý nghĩ không ổn hiện lên trong đầu An Đông Ni Khắc, con ngươi của An Đông Ni Khắc bỗng nhiên co rút lại, là tự bạo! Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
An Đông Ni Khắc đang chuẩn bị thoát đi, nhưng đã không còn kịp nữa, vung tay bên phải lên tự cấp cho mình một cái hộ thuẫn.
Bùm, một tiếng nổ kinh thiên, Tiêu Ngự tự bạo nảy sinh lực trùng kích cường đại đem An Đông Ni Khắc cắn nuốt vào trong, rồi đánh bay ra ngoài.
Trong nháy mắt tiếp xúc cùng với sóng xung kích, hộ thuẫn trên người An Đông Ni Khắc bởi vì chịu không được sức ép mãnh liệt nên đã bị nghiền nát tan tành, hắn trúng phải một đòn trọng kích, trên không trung điên cuồng phun ra 1 ngụm máu tươi, nặng nề ngã xuống đất.
Biến cố đột nhiên khiến cho đám Chanh cũng ngây dại, sóng xung kích nảy sinh khí lưu quá mạnh mẽ thổi qua khiến cho 2 má bọn họ sinh ra đau rát.
Đây là Tự Bạo? Bọn họ còn tưởng rằng, chỉ có một số boss mới có kỹ năng Tự Bạo! Không biết Tiêu Ngự từ nơi nào tìm được cái kỹ năng này.
Kẹo Sa Ngã là người đầu tiên từ trong kinh ngạc khôi phục lại, nhìn thoáng qua An Đông Ni Khắc phía xa, lúc này An Đông Ni Khắc nào còn có phong độ của Thánh Pháp sư, pháp bào trên người đã bị sóng xung kích kéo rách nát, 1 mảnh bừa bộn, huyết lượng thì bị làm rớt hơn 900.000, còn sót lại không đến 200.000.
Tiêu Ngự nói hắn còn có thể sống lại, nhưng sống lại là cần có thời gian, thành vệ binh rất nhanh sẽ tới, thời gian còn lại của bọn hắn cũng không nhiều, chuyện kế tiếp đều giao cho bọn họ.
"Nhanh lên động thủ, không động nhanh thủ thành vệ binh sẽ đến mất!" Kẹo Sa Ngã quát lạnh nói, lời còn chưa dứt, đã là hướng về An Đông Ni Khắc đánh tới.
An Đông Ni Khắc thảm hại đến cực điểm, phát hiện những người khác vẫn cứ đuổi theo không bỏ, chỉ có thể khua pháp trượng lên nghênh chiến.